Con Đường Vinh Hoa Của Thái Tử Phi

Chương 35


trướctiếp

Thái ngự sử dâng tấu như một tảng đá to rơi vào hồ nước, khơi dậy ngàn tầng sóng lớn.

Hộ Bộ hữu thị lang Lương Chấn Hiên lập tức bị giam giữ, ngay sau đó, Hình Bộ tả thị lang Trương Tiến được phong làm quan chủ thẩm.

Trương Tiến là đảng trung lập trung quân, tương đương có khả năng, hơn nữa lại thiết diện vô tình, nghe việc này đã nổi giận, vừa lãnh ý chỉ, lập tức xuống tay tra rõ án.

Không khí toàn bộ kinh thành lập tức căng thẳng.

Một chuyện lớn như vậy bùng nổ, không đến một canh giờ, tin tức đã truyền tới Khôn Ninh Cung.

“Lương Chấn Hiên chẳng lẽ thật dám bán trộm quan lương?”

Hoàng hậu nói tuy là nghi vấn, nhưng thực tế trong lòng đã tin tưởng. Dù sao việc này quá lớn, nếu không có chút chứng cứ nào, sao ngôn quan dám tùy tiện dâng tấu, Xương Bình Đế cũng không phải là quân vương có tính tình tốt.

Bà vừa gấp vừa tức, tàn nhẫn chụp bàn, lực đạo cực lớn, chung trà trên bàn theo tiếng nhảy nhảy.

Kỷ Hoàng hậu thật đúng là không biết việc này.

Mẹ con bà và Lâm Giang Hầu phủ thu nạp vây cánh cũng có yêu cầu, không phải thế lực gì đều chấp nhận, chính là để ngừa không được lợi mà ngược lại bị liên lụy.

Chỉ là đi bộ ở bờ sông chung quy có ngày ướt giày.

Mấy năm gần đây, Lương Chấn Hiên cũng có hiếu kính Khôn Ninh Cung không ít ngân lượng, rất hữu dụng để thế lực Kỷ Hoàng hậu khuếch trương, nhưng Lương gia mấy đời trâm anh, là gia tộc lớn, tiền bạc tặng cũng ở mức hợp lý, chưa bao giờ khiến người khả nghi.

Kỷ Hoàng hậu nhớ tới từ trước những món tiền bạc đó, nhất thời cảm giác phỏng tay, chỉ là tiền bạc đã chi tiêu, không thể trả về.

Hơn nữa mặc dù có thể trả về, lúc này cũng không phải chỉ cần trả về là có thể phủi sạch quan hệ.

“Uổng công lúc trước bổn cung nể mặt mũi ông ta, còn chọn cháu gái ông ta làm Ngụy Vương phi!” sắc mặt Hoàng hậu âm trầm, nghiến răng nghiến lợi.

Hai con trai của bà ngồi hai bên trái phải, vẻ mặt ngưng trọng, nghe vậy, sắc mặt Ngụy Vương âm âm: “Cũng không biết Lương Chấn Hiên nuốt nhiều ít?”

Sổ con ở trong tay Xương Bình Đế, qua tay mấy lão thần nội các và Thái ngự sử, nhưng vào thời điểm này không ai dám dò hỏi.

Xem trình độ Hoàng đế tức giận, án này khẳng định không nhỏ, chẳng qua không biết tới mức độ nào thôi?

Trình độ nặng nhẹ của vụ án ảnh hưởng rất lớn đối với một đảng Kỷ Hoàng hậu.

Suy cho cùng, mấy năm nay vì chế hành Đông Cung, Xương Bình Đế lần nữa nâng đỡ mẹ con Kỷ Hoàng hậu, Lương Chấn Hiên có thể tiếp tục ngồi ổn Hộ Bộ hữu thị lang, không thể thiếu Hoàng đế mắt nhắm mắt mở.

Cho dù trình độ vụ án chỉ tính trung đẳng, Lương Chấn Hiên cũng khẳng định sụp đổ, một đảng Kỷ Hoàng hậu đã chú định mất đi một trụ cột lớn.

Đây còn chỉ là tình huống nhẹ nhất, nếu vụ án nghiêm trọng hơn so với trong tưởng tượng, ảnh hưởng sẽ càng thêm sâu xa.

Lương Chấn Hiên đầu nhập Khôn Ninh Cung đã nhiều năm, thế lực sớm đã dây dưa rắc rối. Nếu vụ án quá lớn, hơn xa điểm mấu chốt chịu đựng của Xương Bình Đế, ông ta hạ lệnh nhổ tận gốc, vậy tổn thương liền quá độ.

Càng tệ hơn là, Xương Bình Đế còn có thể chán ghét mẹ con Hoàng hậu.

Cuối cùng một chút mới là quan trọng nhất, chỉ cần Hoàng đế bất công, thế lực có thể tụ lại một lần nữa, mà một khi mất thánh tâm, đó mới là mất đi chỗ dựa cơ bản.

Phải biết rằng, hậu cung của Xương Bình Đế không ít giai lệ, chỉ nói con trai cũng có mười lăm mười sáu người, Tứ hoàng tử do Lệ Phi sinh đã mười bốn tuổi, mẹ con Hoàng hậu cũng không phải không thể thay thế.

Ấn đường Kỷ Hoàng hậu nhíu chặt, hỏi Ngụy Vương: “Cữu cữu con nói như thế nào?”

“Cữu cữu nói, trước tiên phải tĩnh xem diễn biến, thấy rõ việc này đến tột cùng lớn cỡ nào lại nói.”

Trước khi tiến cung, huynh đệ Ngụy Vương cưỡi ngựa chạy một chuyến Lâm Giang Hầu phủ, giờ phút này nghe hỏi, Ngụy Vương lập tức trả lời: “Cữu cữu nói, với tác phong hành sự của Trương Tiến, vài ngày tới có thể nhìn ra manh mối.”

“Cữu cữu còn nói, trước tiên chúng ta nên tận lực phủi sạch quan hệ với Lương Chấn Hiên, không được để lại dấu vết.” Ngụy Vương thực tán đồng ý kiến của Lâm Giang Hầu: “Mẫu hậu, con đã nói cữu cữu xuống tay làm.”

Hoàng hậu gật đầu: “Cách này rất đúng, trước mắt tình huống không rõ, chỉ có thể xử trí như vậy.”

Sau khi nghị định phương pháp xử trí tạm thời, Ngụy Vương dừng một chút, nói: “Cũng không biết việc này có bút tích của Đông Cung hay không?”

Kẻ thù lớn nhất của mẹ con ba người đúng là Hoàng Thái tử, chuyện vừa xảy ra, bọn họ đều lập tức liên tưởng đến Đông Cung, Hoàng hậu cười lạnh một tiếng, nói: “Nếu có hắn nhúng tay, cũng chẳng có gì lạ, Thái tử tâm tư cẩn thận tỉ mỉ, từ trước đến nay thủ đoạn không giống bình thường.”

Người hiểu biết ngươi nhất quả nhiên là kẻ thù của ngươi. Hình tượng Thái tử ôn nhuận của Cao Húc không hề có sơ hở, ngay cả Xương Bình Đế cũng bị lừa gạt, nhưng Hoàng hậu không tin tưởng, bà hết lòng tin theo trực giác của chính mình.

Hoàng Thái tử này mặt ngoài ôn tồn lễ độ, nhưng thủ đoạn lại mạnh mẽ tàn nhẫn, phi thường cao minh.

Mẹ con ba người nghiên cứu sâu Hoàng Thái tử, nếu việc này có đối phương nhúng tay, chỉ sợ sẽ càng thêm khó giải quyết.

Trong nhà yên tĩnh một lát, sắc mặt ba người càng thêm âm trầm.

“Mẫu hậu,” Ngụy Vương nghĩ nghĩ, nói: “Thái tử phi không phải đáp ứng thám thính tin tức cho chúng ta sao? Hiện giờ vừa lúc dùng tới.”

Thời kỳ phi thường, Ngụy Vương cũng mặc kệ Kỷ Uyển Thanh mới đến, có chút tin tức cũng tốt, có thể biết Thái tử có nhúng tay hay không là được.

Kỷ Hoàng hậu gật gật đầu, “Bổn cung cũng đang có ý này.”

Trần Vương vẫn luôn an tĩnh nghe, lúc này nhíu mày nói: “Thái tử phi không được sủng, chỉ sợ muốn thám thính cơ mật bậc này rất không dễ.”

“Bổn cung cũng không cần nàng thâm nhập dò hỏi, chỉ là tinh tế thuật lại thần thái cử chỉ của Thái tử thôi.”

Thái tử đại hôn còn chưa đầy một tháng, mặc kệ hắn sủng ái Thái tử phi hay không, một tháng đầu không thể không nghỉ ở tân phòng.

Nếu mỗi ngày đều có thể nhìn thấy người, cẩn thận lưu ý một chút biểu tình biến hóa, cũng không phải không thể nhìn thấy manh mối.

Kỷ Uyển Thanh là người thông minh, Hoàng hậu không nghi ngờ năng lực của nàng, ngược lại biết nàng tính toán có lệ bà, có


trướctiếp