Con Đường Vinh Hoa Của Thái Tử Phi

Chương 20


trướctiếp

Vốn dĩ Hoàng Thái tử đã sớm nên đại hôn, bởi vì đủ loại duyên cớ bị trì hoãn, hiện giờ Thái tử phi đã được định ra, hôn kỳ cũng không kéo lâu lắm, ba tháng sau khi hạ thánh chỉ tứ hôn là ngày lành.

Thời gian ba tháng chớp mắt đã qua, thực mau liền tới ngày cuối cùng trước khi đại hôn.

Ngày mai liền bước vào một giai đoạn khác của cuộc đời, hơn nữa tiền cảnh nhìn cũng không được tốt, nhưng Kỷ Uyển Thanh lại phá lệ bình tĩnh.

Dùng bữa tối xong, nàng đi một chuyến đến phía tây hầu phủ, nơi đó có từ đường Kỷ thị.

Nói từ đường kỳ thật cũng không đúng lắm, rốt cuộc từ lúc tổ phụ nàng được phong hầu, Tĩnh Bắc Hầu phủ mới từ Lâm Giang Hầu phủ phân ra một chi, từ đường cũ còn ở bên kia, bên này là mới.

Nhưng cũng không quan trọng, quan trọng là bài vị cha mẹ nàng đều ở bên này.

Cung kính dâng hương lễ bái hai bài vị mới tinh ở giữa, Kỷ Uyển Thanh kéo đệm hương bồ, ngồi dưới chân bàn thờ, nói hồi lâu, cuối cùng nàng ngẩng đầu: “Phụ thân mẫu thân, con sẽ sống tốt.”

Ra tới thì sắc trời đã tối sầm, Kỷ Uyển Thanh trở lại Triều Hà Viện, nhũ mẫu Hà ma ma đang nhón chân mong chờ.

“Sao tiểu thư đi lâu quá vậy?” Bà nắm tay Kỷ Uyển Thanh có chút lạnh lẽo, đau lòng.

Từ khi tiểu chủ tử sinh ra, Hà ma ma đã hầu hạ bên cạnh, mười mấy năm qua, thời gian làm bạn bên tiểu chủ tử còn nhiều hơn bên con gái ruột Lê Hoa, nói câu đi quá giới hạn, thật đã xem như cốt nhục.

Hà ma ma sống mấy chục năm, nhìn vấn đề sâu sắc hơn thiếu nữ như Lê Hoa nhiều, ngày đại hôn càng gần, bà sầu lo càng nặng.

“Chỉ là ngồi lâu trong chốc lát.” Kỷ Uyển Thanh cười cười, vỗ vỗ tay nhũ mẫu: “Ma ma đừng lo lắng, con khỏe lắm.”

“Tiểu thư, Thái tử điện hạ nhìn cũng không khó ở chung.”

Sau khi tặng áo choàng, cách vài ngày Đông Cung sẽ đưa tới vài món quà nhỏ, không trân quý lắm nhưng rất thú vị, bởi vậy Hà ma ma có kết luận này, tuy nhiên bà còn lo lắng chuyện khác.

“Chỉ là, lão nô sợ bên Hoàng hậu nương nương ……” cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.

“Không có gì phải lo lắng, giặc tới thì đánh, nước lên nâng nền, lúc trước trong phủ khó khăn, chúng ta không phải cũng sống yên ổn sao?”

Tĩnh Bắc Hầu phủ điểm này khó khăn, kỳ thật so với mẫu nghi một nước tính kế hoàn toàn không cùng cấp bậc, nhưng Kỷ Uyển Thanh thản nhiên như cũ, không chút hoang mang lo lắng, trấn an nhũ mẫu sốt ruột.

Nếu thế đạo thật không cho người sống, vậy một dao đâm vào, một dao rút ra, trước khi chết kéo theo đầu sỏ gây tội làm đệm lưng, cũng xem như không có hại.

Kỷ Uyển Thanh đã sống qua một đời, nàng quý trùng sinh mệnh, nhưng cũng không quá sợ hãi tử vong, nghĩ như vậy, nàng cũng cảm thấy không có gì quá khó khăn.

Tiểu chủ tử trên mặt chắc chắn làm cho Hà ma ma tin tưởng, bà trấn định hơn rất nhiều: “Phải, phải, chủ tử nói đều đúng.”

“Chủ tử sớm chút dùng bữa nghỉ tạm đi, ngày mai phải thức dậy rất sớm.” Hà ma ma vội chỉ huy nha hoàn truyền thiện, cũng chọn mấy món ăn dễ tiêu hoá gắp cho Kỷ Uyển Thanh.

*****

Cái gọi là dậy rất sớm, là thật sớm đến thái quá, Kỷ Uyển Thanh cuối giờ Dậu mới lên giường, ngủ hơn hai canh giờ, giờ Tý liền bị kêu thức dậy.

Nàng liếc mắt nhìn đồng hồ nước, bất đắc dĩ mà thở dài, bị đám người Lê Hoa nâng xuống giường, đi vào phòng tắm cách gian.

Thau tắm lớn sớm được rót đầy nước ấm, Lê Hoa đổ vào trong hai giọt tinh dầu hoa mai, mùi hoa thấm tim gan theo mờ mịt nhiệt khí bốc hơi lan tỏa tràn ngập toàn bộ phòng tắm.

Kỷ Uyển Thanh tinh thần rung lên, rốt cuộc hoàn toàn tỉnh táo.

Từ đầu đến chân hung hăng tẩy sạch một lần, toàn thân nàng trắng nõn, làn da đỏ rực, rốt cuộc tắm gội viên mãn kết thúc.

Kỷ Uyển Thanh được nâng ra thau tắm, thay một thân áo trong mới tinh, ra phòng tắm, đứng yên ở buồng trong.

Buồng trong trống trải rất nhiều, vật dụng hằng ngày của nàng đều đã thu thập, chuẩn bị cùng mang đi.

Kỷ Uyển Thanh nhìn chung quanh một vòng, Triều Hà Viện cha mẹ chọn lựa kỹ càng, từng ghi lại vô số tiếng cười tiếng nói, hôm nay qua đi sẽ không còn thuộc về nàng.

Ánh mắt nàng ảm đạm, giây lát vực dậy tinh thần: “Thay quần áo đi.”

Áo cưới của Thái tử phi thêu long phượng và trường bào đỏ thẫm, phía trên thêu hoa văn rồng bay trong mây, phía dưới thêu phượng hoàng tinh xảo, ở giữa có vòng hoa hình tròn, đan xen nhiều màu sắc.

Chỉ thêu nhỏ mảnh như tóc, hoa văn rồng phượng sinh động như thật, tinh xảo hoa mỹ, xảo đoạt thiên công.

Áo cưới đẹp thì đẹp đó, nhưng rất nặng, đặc biệt đang là rét đậm, so với ngày mùa hè càng dày hơn không ít, như vậy nguyên bộ lăn lộn mặc vào thân đã là hai canh giờ sau, Kỷ Uyển Thanh đứng đến mức hai chân tê dại, trên người nặng trĩu.

Kế tiếp còn phải vấn tóc trang điểm, hai việc này đều là Phủ Nội Vụ phái người tới làm, cung nữ chải đầu cực kỳ thuần thục, tay cầm lược ngọc chải tóc Kỷ Uyển Thanh như thác nước đen, gắt gao vấn thành một búi tóc.

Lê Hoa sai người cầm hai gương đồng, một trái một phải đứng phía sau nàng, cung nữ chải đầu cung kính lui ra phía sau một bước.

Kỷ Uyển Thanh liếc mắt nhìn gương đồng trên bàn trang điểm, tay nghề thực không tồi, mỹ nhân trong gương tóc mây chồng chất, cao quý đoan trang, chỉ là búi tóc này lại là búi tóc phụ nhân, nàng nhìn chính mình như vậy thực


trướctiếp