Dương Thiên thu hồi ánh mắt, phiêu nhiên đáp xuống phía dưới, trên
lưng gánh lấy một đôi cánh đỏ rực chói mắt, phát ra khí nóng kinh người. Cử chỉ này của Dương Thiên có thể coi là vô cùng lóa mắt nhưng hắn mặc
kệ, hiện tại đã bị nhắm đến rồi thì không cần ẩn tàng nữa. Dương Thiên
đã có tính toán từ trước lúc mà bị những cường giả kia nhắm đến rồi.
Trong lúc phiêu nhiên rơi xuống, Dương Thiên lại trông thấy hai bóng hình
quen thuộc, đúng là nữ nhân điều khiến Lục Cổ Thanh Mãng ban nãy, còn có một người trong số vây công Dương Thiên, chính là Hổ Huyền Lĩnh Hoàng
Lâm.
Dương Thiên biết Hoàng Lâm che giấu thực lực, từ đầu đến cuối chỉ ném ra hai lần huyền linh thuật, cũng chẳng thèm vây công Dương
Thiên luôn, hắn chỉ đề phòng bị Dương Thiên đánh thôi. Nghĩ kỹ lại cũng
không lạ, đường đường đệ tử nội môn kiệt xuất của Hổ Huyền Lĩnh, sao lại “yếu” đến phải vây công Dương Thiên chứ.
Còn nữ huyền giả điều
khiển Lục Cổ Thanh Mãng kia...có trực giác hết sức sắc bén, Dương Thiên
nhiều lần bị nàng phát hiện ra tung tích. Cho dù Dương Thiên không phát
huy ra toàn lực thì đây cũng là một điều không đơn giản. Cho nên việc
hai người này không bị loại thì cũng không có gì là lạ.
Hai người
trông thấy Dương Thiên cũng hết sức kinh ngạc, bởi vì chính mắt bọn họ
trông thấy Dương Thiên bị đánh bay mà đào thải rồi cơ mà. Nhưng bọn họ
cũng không có ai là kẻ ngu hết, lập tức đoán ra đấy chỉ là kế sách qua
mắt của Dương Thiên mà thôi.
Hai người nhìn Dương Thiên với ánh mắt hiếu kỳ nồng đậm.
Nam nhân này...rất đặc biệt.
Đáng tiếc là khi vừa tiếp đất thì Dương Thiên đã nhanh chóng rời đi, biến mất không một giấu vết.
...
Dương Thiên trở về nơi ở, hắn không đi tìm Lâm Thương hay thủ hạ của mình,
hiện tại hắn cần chuẩn bị nốt phần sau của kế hoạch lần này. Toàn bộ ba
phương án của hắn đã coi như bị bỏ đi khi các cường giả huyền chân cảnh
tam trọng trở lên tham dự vào đại hội võ lâm lần này, cho nên cần phải
thay đổi con đường lui mà Dương Thiên đã tính trước.
Đồng thời, chuyển mục tiêu từ gây rối Thanh Vân Tông về hướng...Thanh Vân Tông.
Dương Thiên có cảm giác lần đại hội võ lâm này không tầm thường, các thế lực
đều chú trọng gửi các cường giả đến đây không biết vì lý do đặc biệt gì. Cho nên Dương Thiên thấy mình không nên tìm đường chết mà đi gây rối ở
đây. Thay vào đó thuận nước đẩu thuyền thì tốt hơn.
Thời gian phát triển của Tinh Võng quá ngắn, không đủ thẩm thấu vào cao tầng của các
đại môn phái, cho nên Dương Thiên vẫn còn rất mơ hồ với bố cục tổng thể.
Nên nhớ rằng ngoài những người tham gia đại hội võ lâm ra thì còn một đám
cường giả huyền phủ cảnh khác đứng ngoài quan sát nữa kìa. Ngoài ngũ đại tông môn ra còn có một chút các tông môn nổi bật như Man Sơn, Cửu Giang Minh thậm chí là Ma Môn và Huyết Giáo, chưa kể một vài cao nhân ẩn thế
như Lục Kiếm cũng có thể xuất hiện.
Toàn những kẻ có lực lượng
khổng lồ mà Dương Thiên khó lòng đối phó, cho nên phải tính toán kỹ
lưỡng mới được. Ít nhất cũng phải có một đường lui an toàn thì mới có
thể yên tâm thi đấu cùng với bới móc bí mật mà những huyền phủ cảnh này
đang âm thầm bày bố.
“Thiên, ta phát hiện một chỗ bí cảnh đặc thù của nơi huấn luyện sát thủ.”
Lâm Thương đột nhiên truyền tin thông qua Tinh Võng. Dương Thiên hơi ngừng lại động tác hỏi.
“Ồ, bọn chúng dám để lại chứng cứ sao?”
Lâm Thương ngưng trọng lắc đầu nói.
“Cũng không phải vậy, nếu như ta cảm ứng không lầm thì nơi này có liên quan
đến Tuyệt Khí Phối, nếu không có nó thì không thể đi vào được.”
Dương Thiên nghe vậy lập tức biết được Lâm Thương có ý định đi vào thăm dò
bên trong, hắn cũng không ngăn cản, trái lại còn hơi tò mò không biết
thứ gì liên quan đến chiến pháp thần kỳ này liền truyền tin.
“Cẩn thận một chút.”
Lâm Thương hơi sững sờ một chút sau đó liền cười cười đáp lại.
“Được.”
Dương Thiên ngắt tin tức không bao lâu thì Thần Hành Thương Hội liền truyền
âm đến. Ban đầu đám người này không chịu quản thúc của Quân Thanh Uyên
đâu nhưng mà sau khi bị thanh tẩy hai lần, thay đổi nhiều vị trí nhân sự thì mọi chuyện cũng đã ổn. Ít nhất là ở trên mặt nổi chưa thấy có hiện
tượng phản nghịch.
Dương Thiên mới thanh lọc qua Tinh Võng cho nên cũng tính sau khi trở lại Đường Đô rồi cho Quân Thanh Uyên đi giải
quyết chuyện này. Hắn không thích những rắc rối do tai họa ngầm đem lại
một chút nào.
Lần đánh cược này Thần Hành Thương Hội cũng không
quá lãi được bao nhiêu, đặt mười triệu huyền thạch mà mới kiếm về mười
ba triệu, chủ yếu là do có nhiều người không chạy thoát khỏi một chưởng
kia của Man Chủ.
Dương Thiên cũng không đau lòng, lập tức phân phó chuẩn bị đặt cược vòng tiếp theo. Đấu bảng này thực tế chia ra mười
bảng rồi đấu vòng tròn và tính điểm, một cách làm khôn ngoan khi không
có trận đấu nào lặp lại cả, khán giả xem thích mắt, đặt cược tưng bừng.
Người thi đấu cũng không phản đối, dù sao...không có duyên với ngai vị minh
chủ rồi, giờ luận bàn mấy trận biết đâu lại có cơ duyên đột phá thì sao. Chuyện đấy cũng không phải chưa xảy ra bao giờ, lâm trận đột phá rồi
nghịch chuyển thời cơ, tranh ngôi vô địch cũng không phải không được.
Người bất mãn nhất có lẽ chỉ có Man Chủ mà thôi, lão ta quá mạnh so với phần
còn lại, tích cách còn nóng nảy hung hăng như thế nữa, phải đấu nhiều
trận thế này chắc chắn sẽ làm lão thấy chán ghét thôi.
Man Chủ nổi giận, các đại tông môn không gánh nổi cũng không dám gánh.
...
Buổi chiều, mười cặp đấu đầu tiên bắt đầu.
Danh sách bảng đấu cũng được công bố ra ngoài, sáu bảng từ một đến sáu đều
quy tụ huyền phủ cảnh, tỉ lệ cạnh tranh xít xao khiến dân cờ bạc càng
vui mừng.
Phải nói rằng Thanh Vân Tông có sự sắp xếp hết sức toan
tính khi mà cho Mai Vạn Pháp cùng bảng đấu với Man Chủ, nghiễm nhiên
loại bỏ được một đối thủ mạnh. Nhưng trận đấu đầu tiên này cũng không
phải cuộc đụng độ giữa hai cự đầu, mà là Mai Vạn Pháp chạm trán với một
vị cao thủ nổi danh khác.
Cửu Giang Minh Huỳnh Đạo Nam.
Cửu
Giang Minh không phải là một môn phái đơn lẻ, đây là một liên minh tập
hợp hơn chín thành môn phái ở phía nam của Vân Lan Vương Triều, hay nói
cụ thể là vùng sông nước Cửu Giang. Theo dõi truyện tại
vtruyen.com/truyen/huyen-linh-ky để ủng hộ tác giả nha.
Cửu Giang
là vùng đất phía cực nam của Vân Lan Vương Triều, vượt qua lãnh địa của
Thư Kiếm Trang sẽ đến được nơi này, đồng thời vượt qua Cửu Giang cũng
đến với cấm địa nổi danh của Đông Nam Vực, Tuyệt Huyền Khu.
Cửu
Giang là nơi chín con sông hội tụ và chia tách thành một vùng sông nước, các môn phái ở đây có sự giao thương hài hòa và mạnh mẽ, quan hệ được
tính là gần gũi. Vì không muốn bị Thư Kiếm Trang thống trị cho nên các
môn phái ở đây đã liên minh lại, tạo thành Cửu Giang Minh. Trên bề nổi
có thể gánh vác được áp lực của Thư Kiếm Trang, có tiếng nói nhất định
và không bị thống trị.
Cửu Giang Minh là một liên minh đúng chất,
bên trong được dẫn đầu bởi chín môn phái mạnh nhất vùng này bao gồm Bệ
Giang Phái, Kim Tiền Bang, Cự Kình Bang, Cực Lạc Các, Tuyết San Môn, Bội Ngân Các, Túy Tiên Lâu, Họa Thư Phái và Luyện Khí Các ngoài ra còn quy
tụ hàng chục môn phái nhỏ hơn, số lượng thành viên đông đảo, huyền chân
cảnh cũng có đến hàng trăm người.
Cao tầng của Cửu Giang Minh cũng rất mạnh, đến nay đã có sáu vị huyền phủ cảnh lộ diện, và người ta cho
rằng Cửu Giang Minh có thể có tất cả chín vị huyền phủ cảnh. Sự thật thế nào thì không ai biết được, có điều Huỳnh Đạo Nam chính là một trong
sáu vị huyền phủ cảnh đã lộ diện.
Thực lực xếp hạng thứ ba.
Bang chủ Cự Kình Bang.
Tu vi huyền phủ cảnh tam trọng.
Tỉ lệ cược 1000/1800.
Không quá chênh lệch với tỉ lệ 1000/1600 của Mai Vạn Pháp, báo hiệu của một trận đại chiến cam go.
Một cặp đấu khác cũng tương đối thu hút, mặc dù kèo có lệch một chút. Đó là bảng đấu thứ ba, Thanh Vân Tông Phương Duyên đối đầu với Huyết Đao Tông Bàn Đao.
Đều là huyền chân cảnh nhị trọng, trưởng lão của hai đại môn phải, vừa nhìn thôi đã đủ khiến người ta phấn khích rồi.
Ngoài ra các trận chiến khác cũng không có sự chênh lệch quá lớn, nói chung
trận mở màn này hết sức đáng mong chờ đấy. Dương Thiên thì không ra sân
trong trận đầu tiên này nhưng vẫn rời khỏi phòng ở để quan sát các đại
cường giả thi đấu. Một trận chiến thế này có thể học hỏi được rất nhiều
kinh ngiệm.
Ngoài ra còn có thể đánh giá đối thủ.
Võ đài đã
được phục hồi như cũ, chỉ khác là đã được chia ra làm mười phần nên diện tích tương đối nhỏ, rộng năm trăm mét, dài một nghìn mét, so với tổng
diện tích của võ đài hôm qua thì đúng là nhỏ gấp mười lần thật.
Nhưng có lẽ do được ngưng tụ bằng nguyên tố hệ thủy nên việc sửa chữa không
tốn nhiều công sức lắm, một chưởng của Man Chủ cũng không cố ý đánh nát
trận pháp. Dương Thiên nghĩ đến đây, khóe miệng hơi nhấc lên đầy vui vẻ, bắt đầu quan chiến.