Dương Thiên dốc toàn bộ đồ vật trong bảy cái nhẫn chứa vật ra mới có
thể đem đồ vật mang đủ ra ngoài. Huyền binh cùng huyền cụ là chủ yếu chứ linh khoáng, huyền thiết chỉ là số ít, dù sao...Dương Thiên tu vi còn
yếu, chưa thể nào rèn luyện được huyền binh cấp bảy cấp tám được, chẳng
qua miễn cưỡng xử lý được nguyên liệu thô mà thôi.
Cho nên những
huyền binh cùng huyền cụ này là do Dương Thiên vận dụng đồ có sẵn hoặc
đặt thợ rèn luyện riêng đấy chứ không phải đơn giản đâu, dù sao hắn có ý định xây dựng lâu rồi chứ không phải ý tưởng nhất thời.
Mọi thứ
đều được chuẩn bị kỹ càng rồi nhưng đến khi động thủ Dương Thiên vẫn
không khỏi cảm thấy đau răng, khối lượng công việc quá nhiều, một mình
hắn đảm đương không nổi.
Dương Thiên lại lấy ra một cuộn giấy lớn, vận huyền khí lên mà đưa tới trước mặt Lý Phi Nhi rồi phân phó.
“Ngươi dựa theo thiết kế này...lắp ráp đi.”
Lý Phi Nhi hai mắt chưa hết phát sáng đã bị câu nói của Dương Thiên dọa
đến nổi hết cả gai ốc lên. Nàng nhìn tám đống vật liệu này không khỏi
lóe lên một tia đau khổ, nhiều như thế này nàng phải làm đến bao giờ mới được.
Nhưng nàng vừa mới quy thuận Dương Thiên, cũng không dám có ý kiến gì, chỉ có thể than thở trong lòng là số phận long đong khổ cực
mà tiếp nhận bản thiết kế, chăm chú học tập để lắp ráp.
Bản thiết kế này cực kỳ chi tiết dễ hiểu, bên trong mô tả một công trình kỳ vỹ mặc dù có chút kỳ cục.
Bên trong mô tả một tòa tháp chín tầng, kiểu dáng cổ điển tự toát lên một
cỗ uy nghiêm hùng vĩ. Điều làm cho Lý Phi Nhi nói nó kỳ cục chính là hai tầng đầu tiên của tòa tháp này lại mô tả..nằm ở dưới đất.
Mặc dù
dựa theo hoàn cảnh thì hai tầng này sẽ nằm ở dưới mặt nước nhưng
mà...làm như thế để làm gì cơ chứ. Lý Phi Nhi cảm thấy nếu đem cả chín
tầng hiển lộ ra ngoài thì còn đẹp mắt hơn là việc giấu đi hai tầng này.
Nàng rất muốn hỏi Dương Thiên nhưng mà hắn đã chạy lên đỉnh ngọn cây cao kia từ lâu rồi, không chịu ở lại giải thích chỗ không hiểu cho nàng đâu.
Ngoài việc mô tả chi tiết của tháp ra thì còn có các phần ở phía sau mô tả
quá trình lắp ráp các bộ phận nữa. Lý Phi Nhi lần đầu tiên biết được xây nhà mà có thể xây theo kiểu như thế đấy, mặc dù không quá tin tưởng
cách “lắp ráp” này nhưng nàng chỉ có thể làm theo mà thôi.
Sự nghiệp xếp hình của Lý Phi Nhi bắt đầu.
Cũng may Dương Thiên cũng không có ý định để nàng làm một mình, mấy ngày sau Lâm Thương cũng tiến đến, tham gia vào công cuộc xếp hình này...đương
nhiên đây là chuyện của mấy ngày sau.
Dương Thiên trở về phòng nhỏ ở trên ngọn cây, cũng không phải hắn lười biếng vất công việc cho Lý
Phi Nhi mà là hắn có việc cần phải làm thật.
Dương Thiên lấy ra
Thiên Phương Văn Khối cùng với ba mươi hai thanh trụ lớn, dài bốn mét,
đường kính năm tấc, tròn đều, mười khối như mười không có chút sai lệch
nào.
Ba mươi hai thanh trụ lớn đen tuyền không có chút khí thế ba
động nào, không rõ vật liệu cấu thành, bề mặt tinh mỹ nhẵn bóng không có chút gợn, láng mịn trơn bóng khó lòng nằm yên.
Dương Thiên điều
động ý niệm, câu thông Thiên Phương Văn Khối, một cỗ sức mạnh kỳ diệu
chảy xuôi, huyền khí của Dương Thiên chảy vào Thiên Phương Văn Khối,
nhanh chóng biến hóa kết thành huyền văn, sau đó cách không đánh vào
trên đại trụ, nhanh chóng hình thành một dấu huyền văn ở trên đó.
Thủ đoạn này tương tự với việc Hư Không Họa Văn nhưng hơi kém hơn khi phải
nhờ cậy vào Thập Phương Văn Khối, có điều...sức mạnh của huyền văn thì
cực kỳ khó tin.
Huyền văn cấp chín.
Không sai chút nào mà chính là huyền văn cấp chín.
Dương Thiên còn chả có chân ý cho nên bị khóa chết ở lục biến kỳ, tạo nghệ
huyền văn cũng chỉ dừng ở mặt tri thức chứ còn lâu mới bước chân vào
Chân Trận Sư, còn lâu mới vẽ được huyền văn cấp sáu. Nhưng thông qua
Thập Phương Văn Khối lại có thể sử dụng huyền văn cấp chín, uy lực...ở
mức khá cao so với mặt bằng, làm người khó mà tin được.
Nhưng ngẫm kỹ lại thì cũng không có gì bất ngờ. Suốt một năm vừa rồi Dương Thiên
phụ trách hoàn thiện Trận Pháp Cấp Vương chứ không phải hàng vỉa hè gì,
dù chỉ là phần râu ria của Trận Pháp Cấp Vương thì yêu cầu cũng không
thấp, ít nhất là huyền văn cấp chín mới miễn cưỡng đủ được. Trầm Mộng
Thư “nhịn đau” đưa ra Thiên Phương Văn Khối cho Dương Thiên thì cũng đủ
biết ẩn ý ở trong đó.
Thiên Phương Văn Khối có thể giúp người vượt cấp họa ra huyền văn, chẳng qua tri thức cùng chất lượng huyền khí có
đủ hay không mà thôi. Huyền khí có thể dùng số lượng bù cho chất lượng,
mỗi lần tiêu hao một nửa huyền khí của Dương Thiên cũng vừa đủ rồi.
Tri thức thì tìm cả đại lục này cũng khó có người nào ở cảnh giới huyền
trận sư có thể nắm rõ tri thức của Nguyên Trận Sư như Dương Thiên đâu.
Theo dõi truyện tại vtruyen.com/truyen/huyen-linh-ky để ủng hộ tác giả
nha.
Cả hai kết hợp lại liền có được hiệu quả kinh người, miễn
cưỡng có thể coi là đạt được thực lực của Nguyên Trận Sư. Đương nhiên
đây chỉ là so về huyền văn, chứ so về đối đầu trực tiếp thì Dương Thiên
thua chắc.
Riêng mỗi việc Diễn Niệm Sinh Văn đã đủ nghiền ép Dương Thiên mấy trăm lần rồi.
Dương Thiên tốc độ không nhanh không chậm lần lượt đánh ra các đường huyền
văn, tốc độ hồi phục huyền khí cũng miễn cưỡng đuổi theo sau khiến cho
Dương Thiên đánh ra huyền văn vô cùng ổn định.
Gần hai ngày sau,
huyền văn cuối cùng được đánh vào trên cột trụ, hoàn thành năm mươi
nghìn huyền văn cấp chín. Đây là một con số khổng lồ, nếu tính riêng số
lượng huyền văn cũng ngang ngửa với một huyền trận cấp tám trung cấp
rồi. Nếu không có thành quả suốt một năm qua thì Dương Thiên cũng phải
tốn ba bốn ngày mới hoàn thành mất.
Dương Thiên chuẩn bị các huyền cụ cùng huyền binh khác mà không chuẩn bị từ trước các cột trụ này bởi
vì hắn muốn căn cứ vào huyền trận ở đây mà xây dựng một trận pháp cải
tạo.
Có điều tốc độ chậm hơn Dương Thiên tính toán nhiều, có lẽ phải ba tháng mới có thể hoàn thành được.
Khi Dương Thiên hoàn thành cột trụ thứ ba thì Lâm Thương tới, đồng thời còn không phải một mình tới Nam An thành mà là một nhóm người, đương nhiên
chỉ có Lâm Thương đến sơn cốc thôi, còn đám người kia đã được hắn an bài ở Nam An thành làm một ít chuyện.
Dương Thiên không phản đối
chuyện này, năm xưa Quỳ Tử Hội mất đi hội chủ gần như tan rã nhưng sau
đó nhanh chóng bị bình ổn trở lại, Dương Thiên “nhân tiện” nhờ Lâm
Thương thu xếp luôn. Đương nhiên mọi chuyện vẫn lấy cẩn thận làm chủ,
không được hành động lỗ mãng.
Thời gian nhanh chóng qua đi, Dương
Thiên lại hoàn thành thêm mừi cây cột trụ. Huyền thiên lịch ngày chín
tháng một năm một nghìn không trăm mười một. Dương Thiên cùng Lâm Thương đồng thời ngừng lại động tác trên tay, khuôn mặt thoáng âm trầm xuống.
“Có chuyện gì vậy?”
Lý Phi Nhi hiếu kỳ hỏi Lâm Thương, nàm cảm nhận được bầu không khí hơi
nặng nề của tên này. Trong thời gian nửa tháng hợp tác với nhau cũng
thoáng quen thuộc rồi cho nên Lý Phi Nhi không cố kỵ gì mà không hỏi cả.
Lâm Thương không trả lời mà nhìn về phía xa, quả nhiên không qua bao lâu
Dương Thiên liền bước chân ra khỏi phòng nhỏ, từ ngọn cây nhảy xuống
dưới, đi đến gần Lâm Thương.
“Đối với Huyết Giáo...ngươi hiểu bao nhiêu?”
Dương Thiên trầm giọng hỏi.
Lâm Thương cũng nghiêm nghị đáp.
“Không nhiều, ngoài thông tin đại chúng ra thì...biết một chút về công pháp mà chúng tu luyện cùng với chí bảo trấn phái.”
Dương Thiên gật đầu, thông tin đại chúng như Giáo Chủ, Thánh Tử các thứ thì
Dương Thiên cũng biết đôi chút, công pháp bọn chúng tu luyện chính là
Huyết Hải Kinh, toàn bộ người của Huyết Giáo sau khi tu luyện đều mang
mái tóc bạc trắng, tu vi tiến triển cực nhanh, đồng thời cực kỳ nhiều
huyền linh thuật.
Những điều này thì Dương Thiên đã nắm được rồi, hắn muốn những thông tin bí mật hơn cơ.
Lâm Thương ngẫm nghĩ một lúc rất lầu, cuối cùng như nhớ đến thông tin gì đó mà nói.
“Ta không có thông tin cụ thể, nhưng ta từng thấy được một nhóm người thần bí có lẽ sẽ liên quan đến chuyện này.”
“Ở đâu?”
“Thành Vạn Tượng.”
Dương Thiên gật đầu, nhìn về phía mặt hồ mà chuyển chủ đề nói.
“Việc kiến tạo đến đâu rồi?”
“Cũng được hơn một nửa rồi.”
Lâm Thương nhanh chóng đáp lại, trong khi Lý Phi Nhi một mặt không hiểu ra sao, cũng không dám lên tiếng hỏi nhiều.