Mọi người đều mờ mịt nhìn nhau, hiển nhiên là chưa bao giờ nghe đến
cái tên này cả. Mọi người đều dùng ánh mắt truy vấn để nhìn Quách Kỳ.
Quách Kỳ cũng chưa giải thích, nữ hoàng liền lên tiếng trước.
“Không nghĩ tới có người có thể nhận ra đại trận này, thân phận của ngươi chắc không đơn giản đâu nhỉ?”
Tiểu Kỳ nhún vai, từ chối cho ý kiến về câu nói này, nàng chậm rãi lên tiếng.
“Thiên Sát Phong Linh Trận thực tế chính là bản cao cấp hơn của Vạn Linh Đại
Trận, hoặc nói đúng hơn thì Vạn Linh Đại Trận chính là hàng mô phỏng của Thiên Sát Phong Linh Trận.”
Dương Thiên, Lâm Thương cùng Hồng
Nguyệt Dao gật gù. Vạn Linh Đại Trận chính là huyền trận cấp chín, đại
danh đỉnh đỉnh là sát trận mạnh nhất cấp chín đủ để thấy uy lực của nó.
Thử tưởng tượng bị một vạn con huyền linh xông vào cắn xé mà xem, có ai
có thể toàn mạng được cơ chứ.
Nhưng sát trận mạnh nhất cấp chín
hóa ra chỉ là hàng mô phỏng của Thiên Sát Phong Linh Trận, uy năng trong đó có thể thấy được lốm đốm.
Tiểu Kỳ tiếp tục giải thích.
“Thiên Sát Phong Linh Trận đặc thù ở chỗ ‘Thiên Sát’ cùng với ‘Phong Linh’.
Giết một nghìn, phong một chứ không phải như Vạn Linh Đại Trận, mười
huyền linh cấp thấp đẩy một huyền linh cấp cao”
Dương Thiên hiểu
Vạn Linh Đại Trận, uy lực mạnh nhất chính là khi quy tụ đủ một vạn con
huyền linh cấp bảy, một nghìn con huyền linh cấp tám, một trăm con huyền linh cấp chín, cùng với mười con huyền linh đặc biệt.
Đương nhiên huyền linh cấp cao chính là bồi dưỡng lên được, chứ vừa mới giết yêu
thú xong thì chỉ thu được huyền linh cấp một cấp hai bình thường thôi.
Cho nên Vạn Linh Đại Trận chính là một loại huyền trận hao tiền tốn của, chết một con huyền linh thôi là mất đi cả đống gia tài rồi.
Huyền linh ở trong huyền trận khác với huyền linh ở trên người của huyền giả, nó giống như là yêu thú ở dạng hồn phách hơn, thậm chí là hơi yếu so
với yêu thú cùng giai, không có huyền linh thuật và chỉ có thể sử dụng
sức mạnh thân thể.
Việc bồi dưỡng này không phải thể hoàn thành
trong ngày một ngày hai được Dương Thiên đoán Thiên Sát Phong Linh Trận
hẳn là cũng có hạn chế tương tự cho nên liền hỏi.
“Có điều kiện đặc thù chứ?”
Tiểu Kỳ gật đầu.
“Cần một loại huyền khí đặc biệt gọi là Thiên Sát Cương Khí thả vào trong
đại trận, sau đó không ngừng cung cấp huyền linh vào thôn phệ lẫn nhau,
cho đến khi có huyền linh cắn nuốt được Thiên Sát Cương Khí thì quá
trình Phong Linh hoàn tất.”
“Chỉ có vậy?”
Dương Thiên nhíu
mày, nếu thế thì cũng chẳng mạnh hơn Vạn Linh Đại Trận bao nhiêu, trừ
khi chủ linh kia luyện hóa xong Thiên Sát Cương Khí liền hóa thành Vương Giả.
“Chỉ có vậy?”
Quách Kỳ nhíu nhíu mày, không nghĩ đến Dương Thiên sẽ hỏi một câu như thế, nhưng nàng vẫn kiên nhẫn trả lời.
“Đúng vậy, đại trận chỉ có một con chủ linh mà thôi. Nhưng con chủ linh này
có ít nhất là ba loại huyết mạch thần thông, đồng thời lực lượng của
nó...là gấp một nghìn lần yêu thú cấp chín đỉnh phong.”
“Cái gì?”
“Gấp một nghìn lần?”
Lê Tĩnh cùng Lâm Thương bật thốt thành tiếng, trong khi đó Dương Thiên chỉ âm thầm ném ra trong lòng một câu “Cmn”. Yêu thú cũng không giống như
nhân loại, đám yếu thú có thể không ngừng tăng cường lực lượng của thân
thể cũng như tốc độ của bản thân, thứ giới hạn duy nhất của bọn chúng
chính là cảnh giới, bọn chúng không có khái niệm đánh vỡ cực hạn, nếu
vượt qua điểm giới hạn đó thì yêu thú sẽ lên cấp tiếp theo thôi.
Đương nhiên yêu thú cấp chín đỉnh phong cũng chạm đến một cái giới hạn nhất
định, mặc dù mỗi yêu thú có giới hạn khác nhau nhưng yếu nhất cũng phải
có lực lượng khoảng một trăm ba mươi sáu giao lực. Mỗi một giao lực
tương đương với một nghìn tượng lực, cũng tức là yêu thú cấp chín yếu
nhất cũng phải có lực lượng khoảng năm trăm triệu cân.
Trừ bỏ
những quái thai như đám yêu thú vương giả thì yêu thú cấp chín có lực
lượng mạnh nhất chính là Thâm Hải Kim Kình, lực lượng xấp xỉ hai trăm
tám mươi giao lực, cũng chính là hơn một tỉ cân.
Lấy hai trăm giao lực làm con số trung bình rồi gấp lên một nghìn lần thì ta được...hai
trăm nghìn giao, cũng chính là hai trăm long lực. Theo dõi truyện tại
vtruyen.com/truyen/huyen-linh-ky để ủng hộ tác giả nha.
Trầm Mộng Thư bật cười nói.
“Khanh khách...đúng là một nghìn lần, không ngoa thật. Nhưng đấy chỉ là lý
thuyết mà thôi, không có chủ linh nào có thể chịu đựng được sức mạnh đó
đâu, kể cả long tộc cũng chưa chắc chịu nối chứ nói gì đến huyền linh
khác. Lý tưởng nhất chỉ đạt được khoảng ba mươi long lực thôi.”
Tiểu Kỳ ngắt lời.
“Không phải là không đạt được, mà là huyền linh không thể làm được. Dù sao là
Vương Cấp đại trận, làm gì có chuyện một con huyền linh cấp chín có thể
đảm đương.”
Trầm Mộng Thư gật đầu, nàng nghiên cứu toàn đại trận
này rất lâu đương nhiên biết một số bí văn trong đó. Mặc dù trước giờ
luôn tin rằng con số hai trăm long lực đó không có thật, nhưng ít nhất
cũng phải chịu đựng được trên một trăm long lực, với điều kiện...chủ
linh đó còn trên cả huyền linh.
Nàng không cùng Tiểu Kỳ tranh cãi
vấn đề này, Tiểu Kỳ cũng sẽ không nói nàng từng thấy Thiên Sát Phong
Linh Trận này bộc phát ra uy lực hơn hai trăm long lực đâu. Trầm Mộng
Thư quay sang Dương Thiên hỏi.
“Thiên Sát Cương Khí ta đã thu thập không sai biệt lắm, hiện tại chỉ cần người hoàn thiện đại trận cùng với nuôi dưỡng chủ linh mà thôi.”
Dương Thiên híp mắt lại, món làm ăn này quá hời rồi. Hắn có thể học hỏi được không ít huyền văn cùng kiến
thức ở tòa đại trận này, mà công việc dù hơi khó khăn nhưng không hề khổ một chút nào, chưa kể đến Trầm Mộng Thư tin tưởng giao việc này cho
Dương Thiên thì hắn lại có thêm một tầng giao tình nữa từ vị Chuẩn Vương này.
Nhưng mà Dương Thiên sẽ không làm không công đâu, ít nhất
vẫn phải ngoạm một miếng vừa đủ để nàng thiếu hắn nhân tình mới được.
Dương Thiên hỏi.
“Đổi lại, ta sẽ được gì?”
Trầm Mộng Thư hừ một tiếng.
“Tiểu tử, ngươi được nhiều chỗ tốt còn đòi hỏi à?”
Dương Thiên ho khan một cái, khuôn mặt bình tĩnh không mang theo chút ái ngại nào. Quan hệ giữa hai người đúng là được rút ngắn rất nhiều nhờ
Tiểu...à Trầm Sương Xuân cùng với Vãng Sinh Tửu, nhưng làm ăn là làm ăn
chứ không phải người nhà mà nói chuyện tình cảm.
Không thấy mấy
người đang đi sau Dương Thiên kia còn trực tiếp “bán thân” cho hắn hết
đấy à, ngoại trừ Tiểu Kỳ xuất hiện một cách kỳ diệu ra thì ai cũng đều
có một cái thiên đạo thệ ngôn nữa cơ.
Trầm Mộng Thư ngẫm nghĩ một
chút rồi lấy ra một khối hình hộp giống như được kết cấu từ rất nhiều
hình hộp có kích cỡ khác nhau tạo thành, đưa ra trước mặt Dương Thiên
rồi nói.
“Đây là một cái bán vương binh, bên trong lưu trữ rất nhiều huyền văn cùng các tri thức liên quan.”
Khối hộp này lớn cỡ hai bàn tay, từng hình hộp nhỏ nửa trong suốt tỏa ra ánh sáng rất khác thường, Dương Thiên sử dụng tinh thần ý niệm lướt qua
liền có thể thấy nó có phản ứng đáp lại.
“Bán vương binh sao?”
Khoảng cách giữa huyền binh cấp chín và vương binh nói thì gần nhưng thực tế
cách nhau rất xa. Bán Vương Binh thực tế chính là huyền binh thông linh
sau đó linh tính bắt đầu hoàn thiện, bắt đầu có được tư duy một cách
hoàn chỉnh, trở thành một dạng tiệm cận với “linh hồn” gọi là Khí Linh.
Mà linh tính muốn hoàn thiện lột xác thành khí linh thì còn cần trải qua
một bước quan trọng, chính là Binh Kiếp, binh khí chi kiếp.
Tương
tự như người tu hành đột phá Vương Giả thì Vương Binh cũng như thế, cho
nên Vương Binh thật sự rất hiếm. Bán Vương Binh cũng không phải hàng phổ thông, hàng vạn thanh huyền binh mới có cơ may hình thành được bán
vương binh mà hàng vạn thanh bán vương binh chưa chắc đã có được một
thanh vương binh.
Cho nên Dương Thiên mới cảm khái Thư Sách hết lòng vì Tản Vân Đao.
Linh tính của khối hình hộp này so với Tản Vân Đao còn kém hơn một đoạn,
trong hàng ngũ bán vương binh chính là xếp chót. Tác dụng thì cũng không có gì đặc biệt, ngoài việc tồn trữ huyền văn ra thì hình như không có
tác dụng gì khác cả.
Dương Thiên chưa luyện hóa nó nên chưa thể
tìm hiểu kỹ càng nhưng thông qua hình dáng thì biết là nó chẳng thể tấn
công hay phòng thủ gì rồi.
Dương Thiên nhận lấy khối hội này, gật gù đánh giá lượng tri thức huyền văn khổng lồ kia rồi nói.
“Thành giao! Chuyến làm ăn này Nhật Nguyệt Các xin nhận.”
Trầm Mộng Thư hơi mỉm nụ cười lấy ra ba cái rương rồi nói.
“Hiện tại ta cần bế quan để chuẩn bị, hi vọng ngươi có thể hoàn thành nó trong vòng một năm.”
Nói xong nàng liên biến mất không thấy đâu nữa, lưu lại một đám người hơi mờ mịt.
Nhật Nguyệt Các?
Đó là cái gì?
Thế lực thế nào?
Đương nhiên không ai hỏi phá ra cả, Dương Thiên làm giao dịch với Trầm Mộng
Thư thì bọn hắn cứ đứng ngoài xem là được, chứ tự nhiên lộ ra mình chả
biết gì rồi làm mất uy tín của Dương Thiên thì cuộc làm ăn không ổn lắm
đâu.
Dương Thiên thu hồi khối hộp, rồi từ từ lật mở ba chiếc rương ra. Chiếc rương thứ nhất chính là Thiên Sát Cương Khí, mặc dù gọi là
khí nhưng nó lại ở thể rắn giống như một tảng đá toát lên màu tím âm
trầm.
Rương thứ hai...vẫn là Thiên Sát Cương Khí.
Rương thứ ba có một cái lệnh bài gỗ, mấy quyển sách khá dày ghi về Thiên Sát Phong Linh Trận cùng với một viên huyền linh châu.
Dương Thiên trầm mặc.
Quách Kỳ trầm mặc.
Hồng Nguyệt Dao trầm mặc.
Lâm Thương trầm mặc.
Lê Tĩnh...yên lặng giống mọi người.
Rất lâu về sau...một tiếng kêu ai oán vang vọng đất trời.