Hẻm nhỏ hẻo lánh,
thường truyền đến vài tiếng mắng cùng với trào phúng, ngẫu nhiên có mấy
người trùng hợp đi ngang qua chỗ này, cũng liếc mắt một cái liền cúi đầu chạy nhanh lấy người, không dám dừng lại nhiều thêm một giây, sợ bản
thân mang hoạ đến thân.
Bởi vì người sáng suốt vừa nhìn liền
biết, nơi này là hiện trường của các thiếu niên bất lương ẩu đả đánh
nhau hoặc là khi dễ người nào đó, một cái ngõ nhỏ thẳng tắp, năm sáu
thiếu niên vây quanh hiếp đáp một thiếu niên gầy yếu.
Bọn thiếu
niên bất lương này tuy rằng trong tay không có cầm cái hung khí gì,
nhưng lấy ánh mắt hung ác cùng với dáng người cường tráng làm người
thường căn bản không dám tới gần, sôi nổi lựa chọn bo bo giữ mình, không rảnh lo chuyện bao đồng nhiều lắm.
Bọn họ chỉ có thể yên lặng biểu đạt một câu xin lỗi đến thiếu niên bị vây quanh kia.
Nhưng mà trong các thiếu niên bất lương hung ác và cường tráng lại có một đặc biệt, một người ngoại lệ duy nhất.
Thiếu niên này chính là Lăng Dung.
Ở trong một đám vóc dáng cao 1m7 mấy, Lăng Dung 1m65 giống như có vẻ lùn
hơn không ít, hơn nữa khác với dáng người cường tráng của các thiếu niên bất lương khác, người thiếu niên gọi là Lăng Dung này cũng quá mức gầy, tứ chi cùng với cái eo giống như của con gái, một chút khí thế của con
trai đều không có.
Nếu một hai phải dùng một từ để hình dung cậu, thì đó là Smart*.
(*SMART: Từ năm 2008, từ này du nhập vào Trung Quốc với ý nghĩa chỉ một kiểu
phong cách có sự kết hợp giữa màu sắc của Nhật Bản và phong cách Rock Âu Mỹ, chỉ những người cuồng nhiệt ăn mặc, cắt tóc theo phong cách này.)
Một đầu thiếu niên bị nhuộm như con phượng hoàng mái nhìn có chút hỗn độn,
hơn nữa mái tóc dài còn che khuất nửa bên mặt, càng thêm chẳng ra cái gì cả.
(Ps: Bộ lông sặc sỡ của chim phượng hoàng bao gồm 5 màu cơ
bản của triết học Trung Quốc: vàng, trắng, đỏ, đen và xanh lá cây; chẳng biết là có nhuộm 5 màu y như vậy không.)
Sắc mặt Lăng Dung như
người đứng đầu, trên mặt có khí thế là do cố ý làm lãnh khốc và hung ác, trên người mặc một áo màu đen hình xương khô, dưới thân là quần jean
mấy năm gần đây lưu hành, làm ánh mắt đầu tiên khiến người ta nhìn qua
chính là giống như tên côn đồ bất lương.
Nghe hệ thống miêu tả dáng vẻ của mình hiện tại, làm Lăng Dung có chút không nói được.
Đúng vậy, mới một chút, thân thể này đã thay đổi một linh hồn khác, cũng tên là Lăng Dung, chỉ là trái tim đã trở thành một người khác.
Nhưng mà giờ phút này càng làm cho Lăng Dung không nói được chính là trường hợp trước mắt.
“Tần Triều Dương, tao cảnh cáo mày tốt nhất ở trường học nên an phận, đừng
tưởng rằng mày cũng họ Tần thì tao không dám đem mày làm gì hết, Triều
Mộc chính là anh em của tao, nếu để tao biết mày dám khi dễ hắn, tao thế nào cũng phải làm mày không có ngày lành trôi qua!”
Một tràng
lời nói như vậy là từ trong miệng thiếu niên thủ lĩnh nói ra, Lăng Dung
cảm thấy tình cảnh của chính mình càng thêm không xong.
Cô vì
tìm về ký ức đã mất đi, cùng hệ thống ký kết khế ước, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ cứu vớt nam chủ trong các thế giới, cô liền có thể sống lại,
cũng tìm về ký ức.
Nhưng mà thời điểm hệ thống trói định cô lại
loạn đến dở khóc dở cười, bởi vì tướng mạo phóng khoáng, hơn nữa Lăng
Dung ngay từ đầu là giả làm con trai, cho nên hệ thống đem cô ngộ nhận
thành con trai, thế là quyết định các thế giới sau nhân vật cô xuyên
thành đều là giới tính nam.
Nhưng mà hệ thống cuối cùng vẫn cho
phương pháp cứu bổ, từ xuyên thành nhân vật giới tính nam, đổi thành
trong mắt người khác nhìn là con trai.
Đừng xem thường một chút
khác biệt như vậy, nói cách khác, Lăng Dung không cần bị bắt thay đổi
giới tính, mà là thành gái giả trai.
Vì thế hiện tại cô liền
xuyên thành một cô gái giả trai - thiếu niên bất lương smart, hơn nữa
đối tượng cô khi dễ còn chính là nam chủ cô muốn cứu vớt!
Lăng Dung cảm thấy mình không có hỏng mất đã là tâm thái phi thường lớn rồi.
Tuy rằng hiện tại cô chỉ là tùy tùng trong đám bọn bất lương này, nhưng
Lăng Dung hoàn toàn tin tưởng, lấy ký ức siêu phàm của nam chủ Tần Triều Dương, khẳng định sẽ không quên gương mặt ỷ thế hiếp người này.
Tuy rằng cô vẫn luôn là nhân vật nhỏ đảm đương làm phông nền, căn bản chuyện xấu gì cũng chưa làm được.
Cứ như vậy còn cứu vớt nam chủ được sao, ở trong lòng nam chủ không hận chết cô đã xem như khoan dung rộng lượng.
Chính là không có biện pháp, nhiệm vụ vẫn phải đến làm, dù có khó khăn hơn nữa cô cũng phải giải quyết.
Nghĩ như vậy, cô ngẩng đầu nhìn thoáng qua thiếu niên lúc này đang bị những
người bất lương bọn họ vây quanh, cũng chính là nam chủ đầu tiên yêu cầu cô cần cứu vớt —— Tần Triều Dương.
Thiếu niên có một tướng mạo
tốt, chỉ tiếc khuôn mặt anh tuấn bởi vì ẩn nhẫn thời gian dài cùng bị
khi dễ mà nhiều thêm phần tối tăm, cho nên ở trong mắt người khác xem ra sẽ không có khả năng được yêu thích.
Tuy rằng thiếu niên gầy
yếu, nhưng cánh tay lộ ở bên ngoài lại so với tên nhóc giả Lăng Dung này rắn chắc hơn không ít, thân thể cũng chiếm ưu thế tuyệt đối, so với cô
cao hơn 7-8 cm.
Chỉ là tên của cậu hiển nhiên cùng với dáng vẻ
cậu hiện tại là một trời một vực, chuyện này cũng làm Lăng Dung nhớ tới
cốt truyện mà hệ thống vừa mới truyền cho cô.
Lăng Dung mỗi một lần xuyên thế giới đều là một quyển sách, nếu là truyện, như vậy nhất định sẽ có cốt truyện cùng vai chính.
Tần Triều Dương là vai chính duy nhất của quyển sách này, vốn nên có quang
hoàn khí vận nghịch thiên của nam chủ, chỉ tiếc bởi vì nhân vật khác có
bàn tay vàng đột nhiên xuất hiện, chèn ép quang hoàn của nam chủ, cho
nên tạo thành việc nam chủ bị suy thoái, vận mệnh bi thảm.
Ở
trong sách, đế đô có hai hào môn đứng đầu, một là Tần gia, thứ hai là
Hoắc gia, Tần Hoắc liên hôn, người thừa kế Tần gia là Tần Dịch cưới con
gái nhỏ Hoắc gia Hoắc Kiều, đứa con duy nhất chính là Tần Triều Dương.
Bởi vì con cả Hoắc gia Hoắc Quân không biết cố gắng, cho nên Hoắc lão gia
lúc trước đem Hoắc thị giao cho con gái út Hoắc Kiều có bản lĩnh, liền ý nghĩa này, con trai duy nhất của hai vợ chồng Tần Hoắc là Tần Triều
Dương, nếu không có việc gì ngoài ý muốn thì chính là người thừa kế duy
nhất của hai đại hào môn, là hoàng đế chân chính kế thừa ngôi vị.
Chính là một người phụ nữ xuất hiện đánh vỡ hết thảy chuyện này, Trần Nghiên
Nghiên, vốn dĩ tồn tại cũng không tính là một nữ phụ pháo hôi, đột nhiên trọng sinh.
Trần Nghiên Nghiên đời trước có một chút kỹ thuật
diễn, giá trị nhan sắc theo tuyến tiểu minh tinh, cũng từng nổi một
phen, nhưng mà phồn hoa giới giải trí làm cô ta mờ mắt, khiến cô ta ở
thời điểm vất vả lắm sự nghiệp mới có chút bay lên thì lựa chọn không
tiếp tục nâng cao sự nghiệp do mình dốc sức làm, mà là muốn gả vào hào
môn.
Ở trong một cuộc rượu, cô ta cùng một nhà đầu tư đã có gia
đình cặp với nhau, trở thành tiểu tam, vốn định dùng mẹ nhờ con để giành được thượng vị, nhưng ai biết vợ của nhà đầu tư cũng không phải người
dễ chọc, sau khi biết chồng ngoại tình, liền lập tức cho người lấy chứng cứ ngoại tình của hai người, trực tiếp công bố lên trên mạng, làm thanh danh Trần Nghiên Nghiên hoàn toàn biến mất, thậm chí trở thành người
toàn internet đòi đánh.
Nhà đầu tư đối với Trần Nghiên Nghiên
cũng không phải là thật sự yêu, cũng không ngốc đến nổi một hai phải
giúp cô ta thượng vị, vì thế tất nhiên nhanh chóng vứt bỏ cô ta trở về
với gia đình, mà không có đàn ông lại không có thanh danh, Trần Nghiên
Nghiên nhanh chóng bị công ty phong sát, thậm chí còn muốn cô ta bồi
thường tiền vi phạm hợp đồng.
Trong lúc khốn cùng thất vọng cô
ta lại đột nhiên phát hiện mình lại thật sự mang thai, chính là con của
nhà đầu tư kia, cô ta vốn định lén lút sinh đứa nhỏ này, sau đó mang
theo con để cho mình một cái danh phận, nhưng cuối cùng lại bởi vì khó
sinh xuất huyết nhiều chết ở bệnh viện.
Sau đó cô ta trọng sinh, trở về lúc còn chưa có leo lên nhà đầu tư.
Lúc này đây có giáo huấn đời trước ở trước mắt, ánh mắt cô ta không còn
thiển cận mà lựa chọn bò lên nhà đầu tư, nhờ ưu thế trọng sinh, cô ta
tranh rất nhiều tài nguyên lớn trong tương lai, hơn nữa cô ta có kỹ
thuật diễn, mặt cũng lớn lên không tồi, không bao lâu đã bằng không ít
nhân vật lớn ở giới giải trí, trở thành ảnh hậu trẻ tuổi nhất, mang về
cho mình mấy ngàn vạn fans.
Nhưng mà trọng sinh một lần, cũng
không thể thay đổi một thứ gì đó đã khắc vào trong xương cốt cô ta, tỷ
như nói chấp niệm muốn gả vào hào môn.
Chẳng qua lúc này đây ánh mắt Trần Nghiên Nghiên cao lên không ít, cô ta nhìn trúng chính là hào môn nhất lưu Tần gia.
Ở một lần trong yến hội thượng lưu, Trần Nghiên Nghiên làm ảnh hậu được
mời tham gia tiệc tối lần này, cũng thành công cùng Tần gia đương nhiệm
gia chủ Tần Dịch thông đồng, hai người, thân thiết nóng bỏng.
Mà lúc đó Tần Dịch đã là đàn ông có vợ hai năm kết hôn với thiên kim Hoắc
Kiều của Hoắc gia, thậm chí vợ của hắn ta còn đang mang thai.
Nhưng Tần Dịch vẫn luôn cảm thấy hắn ta cùng Hoắc Kiều dù gì cũng chỉ là liên hôn thương nghiệp, căn bản không có bất kỳ tình cảm gì, chỉ có cô gái
Trần Nghiên Nghiên ôn nhu lại thấu hiểu lòng người như vậy mới là chân
ái của hắn ta.
Đàn ông một khi đã gặp phải thứ gọi là “Chân ái”, đầu óc đều sẽ ngu ngốc như nhau, vì thế bắt đầu bốn phía theo đuổi Trần Nghiên Nghiên, Hoắc Kiều nhanh chóng phát hiện chồng mình ngoại tình,
dưới sự tức giận nên đã sinh non, sinh con trai Tần Triều Dương thân thể yếu, đồng thời thân thể của mình cũng bởi vì lần sinh sản này mà không
bằng trước.
Hoắc Kiều là thiên kim thượng lưu chân chính, vì
được giáo dục rất tốt nên cô không làm được hành vi thổ bỉ nhục mạ tiểu
tam này, nhưng đồng thời cô cũng không có biện pháp ngăn cản chồng ngoại tình.
Vốn dĩ cô có suy xét ly hôn, nhưng nghĩ đến con trai của
mình còn nhỏ, với lại cô thật sự từng yêu người đàn ông này, vì thế Hoắc Kiều nhịn rồi cứ nhịn, thẳng đến khi Tần Triều Dương năm tuổi, Trần
Nghiên Nghiên dắt một đứa trẻ nhỏ hơn mấy tháng so với con trai cô đến
cửa Tần gia.
Hoắc Kiều rốt cuộc tích tụ khó tiêu, hơn nữa tình
huống thân thể mấy năm gần đây càng thêm không tốt, vào buổi tối ngày
hôm đó cơ thể đột nhiên xuất huyết nhiều mà chết.
Tần Triều Dương trở thành đứa trẻ không có mẹ.
Tang lễ của Hoắc Kiều còn chưa qua bao lâu, Tần Dịch liền nhanh chóng cưới
Trần Nghiên Nghiên, đem cô ta cùng con trai của mình chính thức trở về
Tần gia, đối với mọi người tuyên bố con trai hắn chính là —— Tần Triều
Mộc.
Đứa con không có mẹ chống đỡ, Tần Triều Dương ở Tần gia tuy rằng mặt ngoài không tồi, nhưng sau lưng mẹ kế em kế châm chọc mỉa mai, Tần Triều Dương dần dần bắt đầu đem mình phong bế lại.
Mà Hoắc
gia đầu tiên vốn nên đưa Triều Dương đi, nhưng bởi vì con gái đột nhiên
chết, con rể lại làm ra sự việc vô liêm sĩ như vậy, làm Hoắc lão gia vốn tuổi đã lớn dưới sự tức giận bị đưa vào bệnh viện, Hoắc Quân lại sớm
bất mãn Hoắc thị bị em gái của mình khống chế, vì thế cố ý nói dối tình
huống cháu ngoại trai ở Tần gia, lừa gạt lão gia tử nói Tần Triều Dương
trải qua rất tốt.
Hoắc lão gia vốn ở bệnh viện hữu tâm vô lực*,
cũng không nghĩ tới con trai sẽ vì công ty mà lừa gạt mình, vì thế nên
không có đưa Tần Triều Dương trở về Hoắc gia.
(*Hữu tâm vô lực: có lòng, không có sức.)
Hoắc gia tạm thời giao cho Hoắc Quân xử lý, nhưng hắn lại chính là một tên
phú nhị đại, tình huống Hoắc thị ở trong tay hắn càng ngày đi xuống, mấy năm qua, Hoắc thị đã sớm không còn rầm rộ như lúc ở trong tay Hoắc
Kiều, nếu không phải còn có Hoắc lão gia tử trấn giữ, sợ là đã sớm ngã
ra khỏi đội ngũ hào môn nhất lưu.
Hoắc lão gia tu dưỡng 5 năm thân thể mới tốt hơn một chút, chờ ông phát hiện Hoắc Quân trước kia là lừa ông, Tần Triều Dương đã được mười tuổi, ở
Tần gia trải qua 5 năm u ám nhất, cho nên chờ đến khi cậu bị đưa về Hoắc gia, Tần Triều Dương đối với ai cũng không thân cận, vẫn luôn đắm chìm ở thế giới của mình.
Ở trong trường học, Tần Triều Dương cũng
thường xuyên bị so sánh với em trai kế Tần Triều Mộc, khác với Tần Triều Dương tối tăm, hình tượng Tần Triều Mộc từ nhỏ đến lớn ở trong trường
học chính là thiếu niên ánh mặt trời, do mẹ chỉ dạy, hắn càng cố ý vô
tình truyền ra hắn mới là con trai chân chính của Tần gia, mà Tần Triều
Dương là con trai của tiểu tam.
Cứ như vậy, Tần Triều Dương từ
nhỏ học ở cao trung đều không được hoan nghênh tồn tại, lúc ở cao trung, Tần Triều Mộc là giáo thảo* đã được mọi người toàn giáo hoan nghênh,
càng vì thành tích tốt mà được phân ở ban trọng điểm.
(*Giáo thảo: hotboy của trường)
Mà Tần Triều Dương bởi vì hàng năm phong bế bản thân, rõ ràng so với mọi
người khác có thành tích và bộ não ưu tú, nhưng cũng không nguyện bày ra ngoài, cam tâm ở ban thường làm học sinh bình thường, thậm chí còn
thường xuyên bị bạn bè giáo bá* của Tần Triều Mộc khi dễ.
(*Giáo bá: Giáo bá ở đây chính là bạo chúa học đường, đại ca ở trường học hay có cách gọi khác là anh đại ý.)
Liền ở năm cao nhị ấy ( tương đương lớp 11 ở VN), giáo bá đem kỷ niệm duy
nhất mẹ Tần Triều Dương để lại cho cậu cướp đi, sau đó lừa cậu đến sân
thượng trường học, cuối cùng trong quá trình hai người tranh chấp Tần
Triều Dương vô ý bị đẩy xuống sân thượng, từ lầu sáu tử vong.
- -------------------------------
(Cà Pháo: bộ này 1 chương dài hơn mấy bộ trước mà Pháo làm, hơn nữa lại có
nhiều thuật ngữ khó hiểu nên tốc độ ra truyện sẽ chậm, mong mọi người
thông cảm )