Lập Chính Điện, hôm nay lâm triều kéo dài hơn mọi hôm một
chút.
Tuy rằng đoạn thời gian trước Tề Quốc bị thiên phạt chấn nhiếp,
hiếm khi nếm mùi thất bại, nhưng lâu rồi, hình như là bóng ma của thiên phạt đã
chậm rãi tiêu tán, hai nước lại bắt đầu ma sát ở phía biên cảnh lần nữa.
Trừ cái đó ra, Triệu Quốc từ trước đến nay chưa từng có gút
mắc gì với Cảnh Quốc cũng có chút rục rịch, thám tử ẩn núp ở hai nước truyền
tin về, trước đó vài ngày, hai nước Tề Triệu có qua lại mật thiết, sợ là sắp có
động tác gì bất lợi đối với Cảnh Quốc.
Thực lực của Triệu Quốc so với Cảnh Quốc thì yếu hơn một ít,
nhưng cũng không thể khinh thường, nếu hai nước kia thật sự liên hợp lại thì
cho dù Cảnh Quốc có thiên phạt cũng sẽ có nguy hiểm.
Như vậy thì gần nhất, mấy cái quốc gia ở gần nhau, ngoại trừ
Võ Quốc còn hãm sâu trong nội chiến, hai nước cường đại nhất đều đang trong trạng
thái thù địch với Cảnh Quốc, có thể nói hai mặt đều có địch.
Đương nhiên, bây giờ Cảnh Quốc đã là xưa đâu bằng nay, đặc
biệt là ở trên phương diện quân sự, thiên phạt được nghiên cứu ra rất nhiều
cách sử dụng, vững vàng đè ép Tề Quốc, cho nên Cảnh Quốc cũng sẽ không vì chuyện
này mà luống cuống tay chân. Huống hồ, hai nước Tề Triệu cũng chỉ lấy thăm dò
là chủ, ai cũng không dám tuỳ tiện khởi xướng chiến tranh quy mô lớn.
Dù vậy, triều đình cũng cực kỳ coi trọng chuyện này, đã lệnh
cho biên cương làm một loạt bố trí, Hứa Định Viễn tướng quân đã một lần nữa lao
tới tiền tuyến, đồng thời mang đi một nhóm lớn con cháu nhà tướng. Có quân thần
và thiên phạt trấn giữ, trong thời gian ngắn Cảnh Quốc cũng không cần lo lắng
quá mức.
…
…
Cảnh Đế nhìn triều thần phía dưới, trong lòng còn tính vừa
lòng.
Nếu là một năm trước, gặp thế cục hiện giờ, e là trên triều
đình đã hoảng loạn một phen, nhưng hôm nay, từ triều thần cho tới dân chúng,
trong lòng mọi người đều có tự tin.
Nghĩ như vậy, hắn liền tự nhiên nhớ tới Lý Dịch. Mấy tháng
nay, tuy rằng tiểu tử kia vẫn luôn lười nhác như cũ, không chịu làm việc đàng
hoàng, nhưng trong lúc vô hình lại cho triều đình, cho Cảnh Quốc mang đến sự
thay đổi vô cùng lớn.
Một cái chức Bá Tước là có chút hẹp hòi, đợi đến khi kế hoạch
xây dựng Viện toán học hoàn thành, nếu trong thời gian này hắn ta vẫn an phận
như vậy, không xông họa, không gây rắc rối thì hắn có thể thăng tước vị cho tiểu
tử đó lên một bậc. Quốc Công là tạm thời không cần nghĩ, từ sau khi khai quốc
thì tước vị này cũng chưa từng được sắc phong lần nữa, tiểu tử kia sợ là phải
thất vọng rồi. Nhưng cũng không phải là không thể được, chỉ là nếu thật sự có
ngày đó, sợ là hắn không thể nhìn thấy được khuôn mặt đắc ý của tiểu tử kia rồi...
Cảnh Đế thu hồi suy nghĩ miên man lại, triều thần phía dưới
vẫn cung kính đứng tại chỗ, hắn hắng giọng, nói:
- Các khanh còn có chuyện gì khởi bẩm không, nếu không còn
chuyện gì thì hôm nay bãi triều.
Đợi một lát, không có người lên tiếng nữa, Cảnh Đế vừa muốn
tuyên bố thì một tên thái giám theo sườn điện lặng lẽ đi vòng vào, ghé vào lỗ
tai hắn nói mấy câu.
Cảnh Đế kinh ngạc một chút, sau đó phất phất tay:
- Truyền bọn họ tiến vào!
Các triều thần đều âm thầm nghi hoặc, khi bọn họ quay đầu lại
thì nhìn thấy có vài người từ ngoài điện đi vào.
Cảnh Đế nhìn bọn hắn:
- Chư khanh có chuyện gì muốn khởi bẩm?
- Hình Bộ Thị Lang Triệu Quang Viễn, vạch tội Trường An Bá
Tước Lý Dịch đi quá giới hạn, cản trở Hình bộ phá án!
Hình bộ Triệu thị lang tiến lên một bước, trầm giọng nói.
- Lễ bộ Viên Ngoại Lang Trần Vân Sơn, vạch tội Bá Tước Trường
An Lý Dịch, bao che dung túng hung thủ sát hại con ta, nhiễu loạn quốc pháp, thỉnh
bệ hạ minh giám!
Lễ bộ Viên Ngoại Lang đầy mặt bi thương, thanh âm khàn khàn.
Hai người vừa dứt lời, lại có vài người đứng ra, Hình bộ, Lễ
bộ cùng với vài tên ngự sử, đua nhau kể ra những tội trạng của Trường An Bá Tước
Lý Dịch, mô tả Mật Điệp Tư phách lối và cuồng vọng vô cùng chân thật, lập tức
khiến cho triều thần cộng minh.
Trong triều đình, Lễ Bộ Thượng Thư vừa mới biết được việc
này, nhất thời đứng ra, nói:
- Bệ hạ, từ trước đến nay thẩm án là việc của Hình bộ và Đại
Lý Tự, không có bệ hạ ý chỉ mà Mật Điệp Tư dám nhiễu loạn tư pháp, mong rằng bệ
hạ nghiêm trị!
Nhất thời lại có một tên ngự sử khác bước ra khiển trách
mãnh liệt và phản đối gay gắt hành vi của Bá Tước Trường An Lý Dịch và Mật Điệp
Tư. Chủ yếu là nói về sự độc lập của tư pháp, phá án là việc của Hình bộ, tuy rằng
bệ hạ có biện pháp sai khiến Hình bộ nhưng cũng không thể tham dự vào, huống
chi là Mật Điệp Tư. Công nhiên cướp người từ Hình Bộ, đây là cuồng vọng tới mức
nào, như vậy thì Hình bộ còn có tác dụng gì, còn cần luật pháp để làm gì!
Đối với việc quyền hạn của Mật Điệp Tư được khuếch trương
quá lớn, các triều thần đã sớm không hài lòng, cho nên giờ phút này có vô số
người đứng ra buộc tội. Cái chết của nhi tử Lễ bộ Viên Ngoại Lang chỉ là một
cái kíp nổ, hiện tại bọn họ chỉ muốn cắt giảm quyền hạn của Mật Điệp Tư mà
thôi.
Cảnh Đế nghe vậy nhíu mày, Mật Điệp Tư là cơ cấu chỉ thuộc về
một mình hắn, tuy rằng hắn cho bọn họ quyền hạn rất cao nhưng cũng không đến mức
gọi là lạm dụng. Còn về việc trực tiếp dẫn người từ Hình Bộ ra, nếu không có hắn
cho phép thì căn bản không có người dám làm như vậy.
Đương nhiên, ngoại trừ một ít phần tử không an phận.
Lúc trước hắn đưa thẻ bài của Mật Điệp Tư cho Lý Dịch là vì
muốn tên tiểu tử kia thuận tiện hành sự ở trong triều, dù sao thì một cái chức
Tử Tước vẫn là quá nhỏ. Mà Lý Dịch cũng là người hiểu đúng mực, cũng không có
như những gì mình nói, bằng vào thân phận này làm ồn ào ở kinh đô.
Tại sao Lý Dịch lại muốn dẫn người ra từ Hình Bộ, hắn cũng
không quan tâm, nếu là có một ngày tên tiểu tử kia không gây chút rắc rối nào
thì đó mới là không bình thường. Điều hắn quan tâm ngay lúc này là về vụ án mạng
kia.
Kinh đô chính là dưới chân Thiên Tử, toàn bộ Cảnh Quốc không
có nơi nào yên ổn hơn nơi này, ngày xưa càng là hiếm khi phát sinh án mạng. Nhi
tử của mệnh quan triều đình bị độc chết, ảnh hưởng thật sự là quá ác liệt.
- Lý Dịch đang ở đâu, truyền hắn tiến cung!
Cảnh Đế trầm giọng nói.
- Thần ở ngay đây.
Hắn vừa dứt lời, lập tức có một bóng người xuất hiện ở ngoài
điện.
Triều thần, bao gồm cả Cảnh Đế, đều không ngờ tới, mọi người
ở trong điện vạch tội hắn mà đối phương lại đứng ở ngoài điện nghe hết. Giờ
phút này, bầu không khí trong điện không khỏi có chút xấu hổ.
Lý Dịch và Lý Hiên, Lý Minh Châu cùng nhau tiến điện, sắc mặt
của bách quan đều khác nhau.
Vừa rồi đương nhiên là mọi người cũng có nhắc tới Trưởng
công chúa và thế tử Lý Hiên, chỉ là bọn hắn đều nhất trí nhắm đầu mâu vào Tử Tước
Trường An Lý Dịch, sẽ không có ai mắt mù đi chạm vào hai người kia.
Rốt cuộc thì trong tam kiệt kinh đô, cũng chỉ có vị Lý Bá Tước
này là dễ bắt nạt hơn một chút.
- Vừa rồi những gì bọn họ nói, ngươi cũng nghe rồi chứ?
Cảnh Đế nhìn Lý Dịch hỏi.
Lý Dịch gật đầu,
- Đã nghe được.
Cảnh Đế lại hỏi:
- Vậy ngươi có lời gì muốn nói không?
Các triều thần nghe vậy, phản ứng đầu tiên lại là lo lắng.
Lo lắng hắn lại nói “Thần có tội, thần biết sai”, không mặt
mũi nào gặp bệ hạ, sau đó từ quan sớm cáo lão, để lại Viện toán học một đống rắc
rối….
Rốt cuộc, đây không phải là lần đầu tiên hắn ta làm chuyện
này.
- Thần có chuyện muốn nói.
Lý Dịch hắng giọng, nói:
- Ở trong kinh đô, mưu sát thân thích của mệnh quan triều
đình, đây là hành vi ác liệt đến thế nào, nếu là không thể bắt được hung thủ
thì uy nghiêm của triều đình đặt ở đâu, uy nghiêm của bệ hạ để ở chỗ nào? Lại
như thế nào cho bách tính ở kinh đô một cái công đạo?
- Mật Điệp Tư ăn bổng lộc của vua, vì bệ hạ phân ưu. Vì
không trì hoãn thời gian, làm lỡ thời cơ tốt nhất để phá án, Mật Điệp Tư đã
phái người tiến cung khởi tấu cho bệ hạ, đồng thời cũng lập tức đi trước để điều
tra….
- Đã khởi tấu cho bệ hạ?
Hình Bộ Thị Lang đứng ra, lập tức nói:
- Đây rõ ràng là ngụy biện, nếu là đã khởi tấu cho bệ hạ thì
tại sao đến bây giờ bệ hạ cũng không biết việc này?
Cảnh Đế nhìn Lý Dịch, suy nghĩ một hồi sau đó quay đầu nhìn
Thường Đức một cái, hỏi:
- Vừa rồi ngươi nói Mật Điệp Tư có cấp báo, bởi vì trẫm cùng
chúng khanh đang thảo luận chiến sự nên bị trì hoãn, rốt cuộc là có chuyện gì?
Lý Dịch còn đang suy nghĩ nên dùng lý do nào để giải thích
chuyện này, nghe vậy hơi ngẩn ra.
Trên mặt Thường Đức hiện ra một tia nghi ngờ, có điều hắn rốt
cuộc đã theo bệ hạ mấy chục năm, lập tức tiến lên một bước, nói:
- Bẩm bệ hạ, Mật Điệp Tư nói là trong kinh đô phát sinh án mạng
cực kỳ nghiêm trọng, thỉnh cầu bệ hạ cho phép điều tra.
- Nếu đã như vậy thì Mật Điệp Tư cũng không tính đi quá giới
hạn...
Cảnh Đế nói một câu, sau đó giọng nói đột nhiên biến thành
âm trầm:
- Vụ án nghiêm trọng đến thế, trẫm nhất định phải nghiêm
tra!
Không nghĩ tới có cả loại thao tác này, Lý Dịch ngẩng đầu
nhìn thoáng qua lão hoàng đế một cái, nhất thời cảm thấy tam quan của mình đã bị
đổi mới một chút.
Hắn vốn dĩ muốn nhờ công chúa điện hạ đứng ra làm ngụy chứng
a, xem ra hiện tại cũng không cần làm gì nữa rồi.
Tên Hình bộ Triệu thị lang kia cũng có chút sửng sốt, hắn
hoàn toàn không hoài nghi bệ hạ sẽ nói dối, xem ra hiện tại không có khả năng
buộc tội đối phương được, hắn lại cắn răng nói:
- Bẩm bệ hạ, từ trước tới nay, tra án là việc của Hình bộ, Mật
Điệp Tư danh bất chính ngôn bất thuận, bệ hạ luôn lấy thể thống làm trọng, tôn
trọng hệ thống của tổ tiên để lại, cho nên tư pháp không thể loạn a!
- Hình bộ?
Lý Dịch lắc đầu, khóe miệng miễn cưỡng kéo ra một nụ cười:
- Ha hả….
Ha hả…., đây vốn dĩ là tiếng cười.
Nhưng không hiểu sao các triều thần lại từ tiếng “Ha hả” của
Lý Bá Tước nghe thấy trào phúng, khinh thường, bất đắc dĩ, đồng tình…. thậm chí
là, đi con mẹ ngươi!
Đương nhiên, đối với những cảm xúc này, bọn họ cũng là có thể
lý giải.
Bời vì tỷ lệ phá án của Hình bộ thật sự là thấp đến đáng
thương. Đoạn thời gian trước, bệ hạ phái người của Mật Điệp Tư tới Hình bộ xét
duyệt hồ sơ, không biết có bao nhiêu người bị xử oan, vụ án bị xử sai từ lâu được
lật ra, quả thực khiến cho Hình bộ nhất thời “nổi danh” ở trong lục bộ. Mấy
ngày nay Hình Bộ Thượng Thư cũng nhân bệnh xin từ chức, sợ là có một phần
nguyên nhân là do xấu hổ.
Trái lại thì Mật Điệp Tư, thanh danh của Lưu Diêm Vương rất
tốt, nhiều lần phá kỳ án, ngay cả một đám đại lão ở trong triều cũng nghe qua
tên hắn. Không chỉ có như thế, tài nguyên trong tay Mật Điệp Tư cũng hơn xa
Hình bộ, những chuyện như phá án thì càng là một bữa ăn sáng. Nếu bệ hạ nghiêm
túc thì ngay cả Hình Bộ Thị Lang buổi tối cùng tiểu thiếp làm mấy lần cũng có
thể điều tra ra được…..
Đứng ở góc độ của Mật Điệp Tư, một tiếng “Ha hả” này của Lý
Bá Tước thật đúng là không sai…..
Hiểu được ẩn ý của tiếng “Ha hả” này, khuôn mặt Hình bộ Triệu
thị lang cấp tốc đỏ bừng. Nếu không phải nơi này là triều đình, hắn nhất định
phải đại chiến ba trăm hiệp với vị mở miệng là ngạo mạn Lý Bá Tước này….