Lý gia hiển nhiên có truyền thống trọng nữ khinh nam, sau
khi lão phu nhân nhìn thấy “Cháu dâu” bảo bối, thì hoàn toàn quên đi sự có mặt
của Lý Dịch - Tôn nhi chính quy mà nắm tay Liễu Như Ý kéo vào trong nhà.
Lão phu nhân nhiệt tình hơn nhiều so với trí tưởng tượng của
Lý Dịch, lúc này cũng chỉ có thể đi theo sao các nàng.
Ngược lại bên phía lão phu nhân, mấy nữ nha hoàn vụng trộm
nhìn hắn, sau khi bị Lý Dịch phát hiện, khuôn mặt ửng đỏ quay đầu đi.
Trong đường còn có rất nhiều người. Lúc này, lão phu nhân
kéo tay Liễu Như Ý đi vào, mọi người vừa đi ra đón.
- Tốt, tốt!
Một nam trung niên ba mươi mấy tuổi tử nhanh chân đi tới, đi
đến trước mặt Lý Dịch, dùng lực vỗ vai hắn, luôn miệng nói mấy chữ “tốt”.
Lý Dịch cảm thấy bả vai có chút đau, nhưng nhìn hốc mắt hắn ửng
đỏ thì không thèm tính toán nữa.
- Thiếu gia, người này là Nhị gia, ngươi phải gọi là Nhị
thúc.
Lý bá ở một bên nhắc nhở.
Dòng chính Lý gia có ba nam một nữ, trưởng nam không còn,
con thứ kế thừa gia nghiệp, nói như vậy, người trước mắt cũng là gia chủ Lý
gia, chính là thúc thúc của chủ nhân thân thể này.
Lý Dịch khom mình hành lễ, nói:
- Nhị thúc.
Có lẽ vì trong người hắn chảy cùng huyết mạch, cho dù lần đầu
tiên gặp mặt cũng khó tránh khỏi sinh ra một cảm giác thân thiết đối với những
người ở đây.
- Đây là Tam gia.
Lý bá chỉ một nam tử khác trẻ tuổi hơn một chút nói.
Lý Dịch lần nữa hành lễ.
Vị tam thúc này chỉ hơi gật đầu, biểu hiện cũng không nhiệt
tình.
Đối với chuyện này Lý Dịch cũng không thèm để ý, Lý bá đã sớm
nói với hắn, tính cách của Tam gia hơi mờ nhạt, đối với bất kỳ người nào cũng đều
như vậy, tuy nhiên cũng không có ác ý.
Có Nhị thúc Tam thúc, đương nhiên có nhị thẩm nương tam thẩm
nương, xuất thân từ đại gia tộc, nam nhân nào lại không có hai phòng tiểu thiếp,
Lý Dịch nhận một vòng người, sau cùng cũng chỉ nhớ kỹ những người quan trọng.
Nữ quyến phần lớn di chuyển vây quanh Liễu Như Ý, Lý Dịch
nhìn thấy một phụ nhân chỉ vòng tay lão phu nhân vừa mới đưa cho nàng, kinh hãi
hô lên một tiếng:
- Cái vòng tay này nhìn thật quen mắt, giống như cái mà lão
phu nhân mang theo trên tay.
Sau đó, ánh mắt tất cả mọi người đều dời lên cái vòng trên
tay của Liễu Như Ý.
Có người sợ hãy, thán thục, cũng có người cực kì hâm mộ,
cũng có mấy người với ánh mắt ghen ghét, Lý Dịch lập tức biết lão phu nhân tặng
lễ vật này rất quý giá.
- Hai đứa nhỏ này đi mấy ngày đường, xem ra cũng đều mệt hết
rồi, người nên gặp đều đã gặp, để bọn hắn đi xuống nghỉ ngơi một chút đi, có
chuyện gì buổi tối lại nói.
Sau một lát, lão phu nhân phát ra chỉ lệnh.
Trăm thiện lấy hiếu làm đầu, đây là truyền thống phẩm chất tốt
mà từ lâu người xưa đã chứng minh. Trong nhà này, chuyện bên ngoài đều do nam
nhân quyết định, về các chuyện trong nhà, lão phu nhân mới là người cầm quyền.
- Như Ý, con trước đi cùng nãi nãi một chút.
Lý Dịch bị mấy cái nha hoàn vây quanh, nhìn lão phu nhân kéo
tay Liễu nhị tiểu thư mừng khấp khởi đi về hậu đường.
Tuy nói xã hội này vẫn như cũ, dung mạo xinh đẹp lại càng dễ
để nhiều người ưa thích, có thể Lý Dịch luôn cảm thấy lão phu nhân nhìn nàng với
ánh mắt có chút không quá bình thường, trong lòng còn đang nghi hoặc thì đã bị
mấy nha hoàn mang vào một căn phòng, một nha hoàn xinh đẹp nói:
- Thiếu gia, nô tỳ hầu hạ ngươi tắm rửa.
Đi đường mấy ngày toàn ngồi trên xe ngựa, thật có chút mệt mỏi,
thư giãn một chút, tắm nước nóng cũng không tệ, Lý Dịch cởi áo ngoài, bỗng
nhiên cảm giác có chút không đúng, nhìn lại, phát hiện mấy nha hoàn đứng phía
sau đỏ mặt nhìn hắn, trong ánh mắt rõ ràng hiện ra một loại quang mang nào đó.
Lý Dịch cũng không thích lúc tắm rửa bị người khác nhìn, chỉ
muốn một người thật tốt ngâm một hồi, cho nên sau khi chuẩn bị nước nóng và
thùng tắm xong thì đuổi các nàng ra ngoài.
Nằm trong thùng tắm rất dễ chiụ, bắt đầu suy nghĩ tới Tiểu
Hoàn.
Lúc này, nếu như có thể có tiểu nha hoàn ở đây, dùng hai tay
xoa bóp bờ vai thì tốt bao nhiêu.
Đã đến Kinh Thành, nhân tình cũng còn tạm được, đợi sau khi
qua đại thọ của lão phu nhân thì có thể nói lời cáo từ, Như Nghi và Tiểu Hoàn
còn đang ở nhà đợi hắn về.
Gia nghiệp Lý gia có lớn hơn nữa cũng không đến phiên hắn đến
kế thừa, huống chi hắn quả thật không có hứng thú với chúng, đến Lý gia nhìn
xem chỉ để hoàn thành chấp niệm của đứa bé trong mộng, Lý Dịch có cảm giác, nếu
nằm mơ một lần nữa, nhất định sẽ không gặp được hắn.
Ngay khi Lý Dịch đang dễ chịu nằm ngâm trong thùng tắm, mấy
nha hoàn ngồi trước cửa ra vào xì xào bàn tán.
- Thật là tiểu thiếu gia à, xem ra hai mươi năm trước, đại
thiếu gia trốn khỏi nhà là có thật.
Một nha hoàng cột búi tóc hai bên sợ hãi nói.
Một nha hoàng khác cùng tuổi nhỏ giọng nói:
- Đương nhiên là thật, những người già trong phủ đều biết,
năm đó đại thiếu gia cùng một nữ tử bỏ trốn khỏi nhà, bằng không thì sao Nhị
gia có thể làm gia chủ được.
- Vừa rồi nghe lão phu nhân nói, tiểu thiếu gia cùng thiếu
gia giống nhau như đúc, không biết có phải thật hay không?
Một nha hoàn lẩm bẩm.
- Là thật, là thật, trong Phật đường của lão phu nhân có một
bức tranh vẽ thiếu gia, ta đã thấy qua, người ở trên kia cực giống với tiểu thiếu
gia, lão phu nhân mỗi lần đều nhìn bức tranh kia rơi lệ.
- Tiểu thiếu gia thật đẹp trai, tuy nhìn hơi gầy, nhưng khi
cởi quần ảo ra lại rất có cơ bắp, các ngươi nói lão phu nhân sẽ để cho ai hầu hạ
tiểu thiếu gia?
Trong những đại gia tộc này, thiếp thân nha hoàn phục thị
thiếu gia, đến sau này đều sẽ trở thành thị thiếp, tuy chưa nói tới có thể bay
lên đầu cành biến thành Phượng Hoàng nhưng ngày sau cơm ngon áo đẹp lại không
thiếu, bởi vậy, trở thành thiếp thân thị nữ của thiếu gia cũng là lý tưởng của
đại đa số nha hoàn.
Một người nghe vậy mỉm cười nói:
- Đừng nằm mơ nữa, ta thấy tiểu thiếu gia căn bản không có một
chút ý nghĩ đối với chúng ta, bằng không vừa rồi cũng sẽ không đuổi chúng ta ra
ngoài, nhị tiểu thư nhà thiếu phu nhân xinh đẹp như vậy, xem ra thiếu phu nhân
cũng là mỹ nhân nhất đẳng, thiếu gia có thể coi trọng chúng ta sao?
Lời mới vừa nói ra, các nha hoàn rõ ràng có chút thất vọng,
nói sang chuyện khác.
- Lão phu nhân rất ưa thích vị nhị tiểu thư kia, ngay cả
vòng ngọc trên tay cũng đưa cho nàng, nghe nói vòng ngọc kia chỉ truyền cho đại
phu nhân Lý gia, Nhị phu nhân vẫn luôn muốn vòng ngọc kia, nhưng lão phu nhân
nhất quyết không có cho nàng, lần này Nhị phu nhân khẳng định không cao hứng.
Trong lúc rảnh rỗi vụng trộm bàn tàn một số chuyện của gia
chủ, trong một thời đại mà những hạ nhân này không có nhiều cái để giải trí, đặc
biệt là lúc xung quanh không có ai thì đề tài cũng sẽ lớn mật một chút.
Mà lúc này, một đại sảnh bên trong hậu viện, một phụ nhân mặt
mũi tràn đầy vẻ giận dữ chỉ gia chủ Lý gia đương thời Lý Minh Trạch nói:
- Chàng xem đi, chàng xem đi, đã thiên vị như vậy rồi, cái
vòng tay kia là cái có thể tùy tiện đưa ra ngoài à, có phải bà ta muốn cho nữ
tử ngoại lai kia làm đại phu nhân của Lý gia chúng ta?
- Ta biết mà, ta biết mà, nhiều năm như vậy, tâm lý lão phu
nhân vẫn còn nghĩ đến con trai trưởng, cứ mở miệng là “Con trai tốt”, trong mắt
đến cùng còn có chúng ta hay không, hôm nay bà ta đưa vòng tay gia truyền đưa
ra ngoài, ngày mai có thể đưa Lý gia ra ngoài luôn hay không?
- Im miệng!
Lý Minh Trạch bỗng nhiên vỗ bàn một cái, đứng lên quát.
- Nó là huyết mạch duy nhất của đại ca, cũng là tử tôn Lý
gia chúng ta, ta thiếu nợ đại ca quá nhiều, không thể bạc đãi đứa nhỏ, những lời
này về sau không được phép nói nữa!
Nói xong, hắn phẩy tay áo bỏ đi, chỉ để lại phụ nhân kia ở nội
đường, tiếng mắng chửi càng thêm lớn.
Lý Dịch tỉnh lại sau giấc ngủ, những ngày gần đây không có nằm
mơ nữa, chợt cảm thấy thần sắc sảng khoái, ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ,
phát giác sắc trời đã tối xuống.