Mấy năm trước, ăn cơm chỉ vì no bụng, ngày lễ ngày tết, có
thể uống một bát cháo loãng đã rất không tệ.
Hiện tại không thiếu tiền, đương nhiên không thể tiếp tục chịu
đựng.
Nhất định phải mua đồ tết, sau khi càn quét trên đường một
vòng, hai cánh tay Lý Dịch sắp không cầm hết đống đồ mua được.
- Sư bá, để ta tới phụ.
Thiếu nữ nhất quyết muốn bái sư Liễu Như Ý vội vàng đi tới
nói.
Trong bất tri bất giác mình thế mà có thêm một bối phận, đối
với một tiếng "Sư bá" này, Lý Dịch rất được lợi, nhưng vẫn lắc đầu từ
chối.
Tuy thiếu nữ này tựa hồ đã thừa nhận Như Ý, nhưng "Sư
phụ" nàng vẫn chưa đáp ứng, người làm sư bá như mình, cũng không thể cho
nàng giúp đỡ.
Liễu nhị tiểu thư không đáp ứng, cũng không đuổi nàng đi,
thiếu nữ này dứt khoát đi theo mấy người, kiếm trên tay vẫn không buông xuống,
bao quần áo nhỏ trên lưng lại ném trong nhà.
Lúc đi đến một con phố khác, tay Lý Dịch rốt cuộc cầm không
hết đồ vật.
Mua một con cá chuẩn bị trở về nhà làm cá dấm đường, cô gái
kia rất thức thời tiếp nhận cá trong tay, lại không nói một lời bước ra đằng
sau.
Tiểu nha hoàn liếc nhìn nàng một cái, chỉ biết vị tiểu thư
này muốn bái Nhị tiểu thư làm sư phụ, có điều Nhị tiểu thư còn chưa đáp ứng, để
cho nàng cầm đồ vật như có một chút không ổn, muốn từ chối, vừa quay đầu đã thấy
toàn thân Lý Dịch đều treo đầy đồ vật.
- Cô gia, ta tới giúp người.
Vội vàng chạy tới giúp Lý Dịch chia sẻ gần một nửa, đến cùng
vẫn là Tiểu Hoàn đau lòng cho mình, không giống Liễu nhị tiểu thư không tim
không phổi, nhìn thấy đồ vật ưa thích chỉ muốn mua, trên tay lại trống trơn.
Cô bé đã xách một con cá cũng không quan tâm nên cho nàng
xách thêm ít đồ, lại có một nửa hành lý bị cầm đi, nhất thời nhẹ nhõm hơn
nhiều, có tinh lực cho hắn suy nghĩ một số việc.
Làm ra một bảng hào hiệp võ lâm, tự nhiên không phải tâm huyết
nhất thời dâng trào, cũng không có chiếm cứ quá nhiều nhân tố thú vị, về phần vị
Triệu viên ngoại kia, cũng chỉ tùy tiện sắp xếp một vị trí, tin tưởng không bao
lâu, hắn sẽ bị đá khỏi danh sách này, nhưng trước lúc này, hắn có thể sẽ phát
sinh một số chuyện không thể nào đoán trước.
Nhân sĩ võ lâm yêu tiền, phương diện Câu Lan, tận lực hoàn
thiện tin tức về bọn hắn, hôm qua Vương đại hiệp An Khê huyện cõng một vị lão
giả tám mươi qua sông, ngày thứ hai trở thành tiêu điểm cho mọi người say sưa
ca tụng, Triệu đại hiệp Khánh An phủ thành đùa giỡn con gái nhà lành bên đường
không có mấy ngày thì chuyện xấu đã truyền khắp giang hồ.
Đương nhiên, nếu như muốn lấy được hiệu quả tốt thì phải đem
chi tiết thêu hoa dệt gấm.
Chấn kinh! Nam nhân phải trầm mặc, nữ nhân phải rơi lệ, Trần
đại hiệp đến cùng làm chuyện gì để người người oán trách, nhân thần đều phẫn nộ,
sự kiện này bắt đầu từ đâu, đến cùng là nhân tính vặn vẹo hay không có đạo đức
-- hoan nghênh tìm hiểu Lão Tôn kể chuyện giang hồ, ngày mai chúng ta không gặp
không về.
Với tiêu đề thề này, hẳn không ai không có sức chống cự.
Hơn nữa, nhân sĩ chính phái càng yêu quý danh tiếng của
mình, nhưng có rất nhiều chuyện đều do những người có võ lực làm ra, làm Huyện
úy một huyện, Lý Dịch cần phải làm chút gì để bảo trì trị an.
Đương nhiên, đối với những người không quan tâm thể diện thì
khác, kẻ cướp lục lâm hung danh hiển hách trong giang hồ, không làm phương pháp
này được, ngược lại cho bọn hắn cơ hội truyền bá tiếng xấu càng xa, cổ vũ ác
khí trong lòng bọn họ.
Lúc này, cần phải mang đến một chút năng lượng tích cực cho
võ lâm vốn đã chướng khí mù mịt.
Vị đại hiệp thứ 36 trên bảng hào hiệp, lẻ loi một mình xâm
nhập ổ trộm cướp nào đó, tự tay mình giết hơn mười tặc nhân, diệt trừ nguy cơ lớn
nhất cho giang hồ, căn cứ đánh giá thực lực mới nhất, vị trí của Trương đại hiệp
tăng lên 2 hạng, đứng ở vị trí thứ 34 Thiên bảng.
Thương đội Thanh Châu bị sơn tặc bắt cóc, hai vị đại hiệp Trần,
Lý gặp chuyện bất bình, tận diệt tặc khấu, bản thân lại bị trọng thương, suýt nữa
ngủm, tinh thần không biết sợ, quên mình vì người đáng giá để tất cả mọi người
học tập, hai vị đại hiệp Trần, Lý cũng vậy mà trở thành ngôi sao của võ lâm, cảm
động 10 đại nhân vật võ lâm, thủ lĩnh thương đội tặng ngàn vàng tạ ơn cứu mạng,
huyện lệnh An Khê Lưu đại nhân tự mình đến cửa thăm hỏi.
Kiểu tin tức tích cực này như thêm năng lượng, có thể tuyên
dương được bao nhiêu thì tuyên dương bấy nhiêu.
Đương nhiên, đây là một loại công tác vô cùng phức tạp rườm
rà, trước mắt bọn người Tôn lão đầu còn đang trong giai đoạn tìm tòi, Lý Dịch
cho bọn hắn tiền tài sung túc, nhìn ra được Lý Dịch rất coi trọng việc này, Tôn
lão đầu đã phân ra không ít người chuyên môn phụ trách những chuyện này.
Tôn lão đầu có lý tưởng rất vĩ đại to gan, muốn chấn hưng
cái nghề này, để ngày càng nhiều nhân linh có thể ăn no mặc đủ, lý tưởng này, một
mình hắn không thể thực hiện được, mà Lý Dịch đã trở thành nơi hắn ký gửi mộng
tưởng.
Một ngày nào đó, hắn muốn bọn họ xây một Câu Lan ở Phủ Châu,
thậm chí Kinh Đô, thậm chí toàn bộ Cảnh Quốc.
Mỗi khi nghĩ tới những chuyện này, trên khuôn mặt già nua của
Tôn lão đầu đều sẽ hiện lên tia sáng.
Bài danh trên bảng hào hiệp võ lâm đổi mới rất nhanh, hôm
qua bài danh 40 Sở Châu Triệu viên ngoại bị bài danh 41 Bàng Đức Thanh Châu
đánh gãy ba cái xương sườn, ngày thứ hai bài danh của hai người đã đổi chỗ cho
nhau.
Những người xếp cuối cùng trên bảng hào hiệp hoặc không có
tên trên bảng cao thủ, hoặc một người vừa mới đột phá, khắp nơi đều có nguyện vọng
muốn khiêu chiến Triệu viên ngoại, xét thấy vết thương của hắn, căn cứ chủ
nghĩa tinh thần nhân đạo, mọi người nguyện ý cho hắn dưỡng thương nửa tháng.
Nghe nói vì để quyết định chọn người nào khiêu chiến trước,
không thỏa thuận được, có mấy vị đại hiệp đã động thủ, hiện trường vô cùng kịch
liệt, có mấy người bị thương còn nặng hơn thương thế của Triệu viên ngoại.
Về sau, khu nhà cũ của Triệu gia ở Sở Châu trống không.
Sản nghiệp Triệu gia bị bán đi hơn phân nửa, chỉ để lại một
ít, quản lý trong nhà giao cho lão bộc làm, về phần Triệu viên ngoại xếp hạng
thứ 41 Thiên bảng đến cùng đi nơi nào thì không có ai biết.
Những chuyện này đều do Ngô Nhị nói cho Lý Dịch biết.
Hiện tại, Ngô Nhị đã thành cố vấn võ lâm cho Tôn lão đầu, mỗi
tháng nhận 500 văn tiền lương, chỉ cần phát động bằng hữu giang hồ, lưu ý việc
lớn việc nhỏ trong chốn võ lâm, cung cấp tin tức càng có giá trị, đạt được càng
nhiều khen thưởng.
Sau đó, đoàn đội Tôn lão đầu chỉnh lý những tin tức này kể
cho những nhân sĩ võ lâm kia nghe, đạt được một số tiền thưởng lớn, từ trong số
tiền kia rút ra một phần nhỏ, dùng để treo giải thưởng.
Có người kính trọng Tôn lão đầu, sự nghiệp vĩ đại này, sự nỗ
lực của hắn, phát triển không ngừng, những nhân linh nghèo khổ kia ở huyện An
Khê đều được hắn chỉnh hợp lại, từng tòa Câu Lan rộng lớn mọc lên ở nhiều địa
phương xa xôi.
Bởi vì chuyện làm ăn của Như Ý Lộ và Liệt Tửu uể oải, tiền
thu nhập trong nhà mỗi ngày càng giảm, lần nữa thay đổi rất nhiều.
Về phần Lý Dịch cũng không thể không thừa nhận, lúc trước hắn
đã thấy Câu Lan ẩn chứa tiềm lực rất lớn.
Nằm trong sân chưa được một lúc, Tiểu Hoàn đã đi qua nhắc nhở
hai lần.
Đối tượng cáo trạng đương nhiên là vị thiếu nữa muốn Như Ý
thu nàng làm đồ đệ kia, gọi Dương Liễu Thanh.
Nữ hài tử tuổi tác không lớn, làm việc cũng rất kiên trì,
Như Ý không đáp ứng, mỗi ngày trời còn chưa sáng, nàng đã quét dọn đình viện, nấu
nước chẻ củi, làm xong chuyện này, cầm lấy khăn lau khắp nơi trong nhà đều sáng
bóng không nhuốm hạt bụi.
Những chuyện lặt vặt này phần lớn đều do Tiểu Hoàn làm, kết
quả đều bị nàng cướp đi, tiểu nha hoàn đã lớn như vậy, cho tới bây giờ đều chưa
từng rảnh rỗi giống như mấy ngày nay.
Nói nhiều lần, không cho nàng làm, xưa nay nàng cũng không
nghe, một câu không nói, liền vùi đầu làm, không thể không nói, Lý Dịch có hơi
cảm động.
- Cô gia, người nói nàng một chút đi, nàng giành hết mọi việc,
Tiểu Hoàn không có gì làm…
Tiểu nha hoàn bất mãn cầm cái chổi nhìn thiếu nữ đang bắt đầu
quét dọn đình viện, ôm cánh tay Lý Dịch nói.
- Không có việc làm không phải tốt sao?
Lý Dịch nhẹ nhàng đánh nhẹ đầu cô bé, nói.
- Đi tìm các nàng Từ tỷ tỷ chơi đi, cô ta nguyện ý làm những
việc này thì để cô ta làm.
Tiểu Hoàn không muốn ra ngoài, Lý Hiên lại đi từ bên ngoài
vào, có chút nghi ngờ chỉ chỉ thiếu nữ lạ lẫm trong viện.
- Nàng là ai, tiểu thiếp ngươi mới cưới hả?
Keng!
Âm thanh trường kiếm tuốt ra khỏi vỏ, một đạo kiếm quang
chém tới.