Trời gây nghiệt còn có
thể tha thứ; tự gây nghiệt, không thể sống.
Nhìn Lý Dịch đang hiện
ra vẻ vô cùng nghi hoặc, phảng phất như mắc chứng mất trí nhớ, tựa hồ hoàn
toàn quên "Nước hoa" là vật gì, khóe miệng Lý Hiên không khỏi giật giật.
- Mười lượng bạc?
Lý Hiên thăm dò mở miệng.
Lý Dịch liếc hắn một
cái, bất vi sở động.
Trước kia trong nhà
nghèo đói, mười lượng bạc với hắn mà nói thật là một khoản tiền lớn, có thể
không cần lo lắng vấn đề ăn cơm, nhưng bây giờ, mỗi ngày không biết có bao
nhiêu mười lượng bạc thu vào tay, hắn đã hoàn toàn không cần vì chút ít bạc này
mà khom lưng.
Thấy chứng mất trí nhớ của
hắn còn khôi phục, Lý Hiên cắn răng một cái, nói:
- Gần đây vừa mới tìm được
một thớt Bảo Mã Lương Câu... Cho ngươi!
- Nhiều nhất hai bình,
không có thêm!
Lý Dịch liếc hắn một
cái, rốt cục mở miệng.
Thường xuyên đi qua đi lại
giữa trại và Phủ Thành, luôn thuê xe ngựa cũng không phải biện pháp, cũng là thời
điểm... Để Lý Hiên tặng hắn một con ngựa.
Đơn giản lắm miệng hai
câu đã tổn thất một thớt ngựa tốt trị giá trăm lạng bạc ròng, trong lòng Lý
Hiên phiền muộn, lưu lại một tấm thiệp mời, cầm hai bình nước hoa buồn bực rời
đi.
- Hai ngày sau, tiệc mừng
thọ Vương Phi...
Lý Dịch lật thiệp mời
ra, nhìn qua một chút, rồi để nó qua một bên.
Tuy hắn không có hứng
thú đối với tiệc mừng thọ của Vương Phi, nhưng Lý Hiên đã đưa thiệp mời, ngược
lại cũng không thể không nể mặt hắn.
Nhiều lắm là ăn nhờ ở đậu
một hồi, ăn no rồi đi, Ninh Vương phủ phong cách rất cao, không thiếu sơn hào
hải vị, nói đến việc này, hắn thật không biết những Hoàng Thất Quý Trụ đó bình
thường ăn thứ gì đây...
Nghĩ như vậy, cảm giác
không tình nguyện trong nội tâm thoáng cái giảm nhẹ đi một chút.
Lý Hiên này thật quá keo
kiệt, chỉ cấp một tấm thiệp mời, không phải vậy thì kéo thêm mấy người đi qua,
đi ăn chực một bữa cho đã đời.
Con hàng Lý Hiên này ngược
lại thật thanh nhàn, bức họa hay nước hoa đều do tự mình động thủ, chính hắn chờ
lấy thu hàng, gõ hắn một con ngựa xem như rất nhẹ rồi.
......
Địa điểm tổ chức tiệc mừng
thọ Vương Phi đương nhiên ở trong Ninh Vương phủ, mặc dù Lý Dịch không nói là
xe nhẹ đường quen, bất quá lần trước bị Lý Hiên nài ép lôi kéo, vẫn nhận biết
đường đi.
Ninh Vương phủ có địa vị
cao cả, không thể không cấp mặt mũi cho Ninh Vương, tiệc mừng thọ Vương Phi,
đương nhiên sẽ không thiếu khách quý.
Người đến đều là nhân vật
tai to mặt lớn Khánh An phủ, Văn Võ quan viên lớn nhỏ, thậm chí Kinh Thành cũng
tới không ít người, Lý Dịch xa xa đã thấy Vương quản gia đứng trước cửa, vẻ mặt
vui cười đón lấy mỗi một vị khách mời, thuận tiện kiểm tra thực hư thiệp mời bọn
hắn, nhận từng món quà lấy, đăng ký trong danh sách.
- Tất cả đều cảnh giác
cao độ cho ta, chỉ nhận thiệp mời không nhận người, không quan tâm người nào đến,
không có thiệp mời thì không thể để hắn đi vào.
Thừa dịp nhàn rỗi, Vương
quản gia ra lệnh cho đám ở cửa tiếp khách.
Tiệc mừng thọ Vương Phi
là đại sự, vương phủ tối nay có rất nhiều đại nhân vật, trừ quan to quyền quý
Phủ thành và Kinh thành, còn có Tân Khoa Tiến Sĩ kỳ Thi lần này xuất thân từ
Khánh An phủ, tiệc mừng thọ Vương Phi là một, còn mời người có tri thức đàm luận
quốc sự cũng là một việc quan trọng tối nay.
Cửa tiếp khách là nơi
phi thường trọng yếu, nếu xảy ra sự cố, ai cũng đảm đương không nổi.
Nghe Vương quản gia hạ lệnh,
mấy tên hạ nhân vội vàng xưng đúng.
Vương quản gia những
ngày gần đây đã xuất ra danh tiếng, hạt giống số một có hi vọng trở thành tổng
quản Vương Phủ nhất sau khi lão quản gia lui về nghỉ hưu.
- Nha, Lý công tử, công
tử đã đến, Tiểu Vương Gia đã chờ thật lâu.
Vương quản gia xa xa
nhìn thấy Lý Dịch đi tới, nụ cười trên mặt càng tăng, vội vàng chạy tới.
Lần này, hắn hoan nghênh
Lý Dịch xuất phát từ chân tâm.
Sinh ý Như Ý Lộ mang đến
lợi nhuận to lớn cho Vương phủ, mà liệt tửu vừa mới đẩy ra càng được đông đảo
người tranh đoạt, trình độ thậm chí càng vượt qua Như Ý Lộ.
Chỉ lợi nhuận mấy ngày gần
đây đã đã để Vương quản gia cười không ngậm miệng được.
Mấy ngày qua, Vương quản
gia phảng phất như nhìn thấy từng tòa núi vàng núi bạc đập về phía hắn.
Ngay cả Vương Gia cũng rất
tán thưởng liệt tửu, khích lệ hắn ngay trước mặt mọi người một phen.
Mấy hôm, nay Vương quản
gia bước đi đều như muốn tung bay.
Vốn cho rằng đời này nhiều
lắm cũng chỉ có thể làm một ngoại sự quản gia nho nhỏ, là Lý Dịch mang đến hi vọng
cho hắn, nếu không phải quan hệ giữa Tiểu Vương Gia và hắn không ít, Vương quản
gia đẫ muốn cùng hắn uống máu ăn thề, kết bái làm huynh đệ.
Người tới lúc trước
Vương quản gia tuy nhiệt tình khách khí nhưng còn chưa bao giờ thấy hắn sốt ruột
như thế, mấy hạ nhân phụ trách tiếp khách thấy thế, trong lòng không khỏi ngạc
nhiên.
Mấy vị khách nhân vừa mới
dâng lên quà mừng còn chưa bước vào cửa cũng quay đầu nhìn một màn này, trên mặt
cũng hiện vẻ kinh ngạc.
Người này tuổi còn trẻ
mà quản gia Vương Phủ lại khách khí với hắn như thế, chẳng lẽ là đại nhân vật
gì hay sao?
- Vương quản gia, đã lâu
không gặp.
Lý Dịch cười chắp tay một
chào, đưa một vật cầm trong tay tới.
Càng nghĩ càng cảm thấy
không có lễ vật gì tốt để đưa, đưa đồ vật quý trọng, Vương Phủ không thiếu, hắn
cũng không nỡ mua, mới lạ một điểm lại sợ đoạt danh tiếng Lý Hiên, đương nhiên
nguyên nhân chủ yếu nhất là hắn lười phí tâm tư...
Ngược lại còn không bằng
tự thân viết xuống chúc thọ từ, thành ý tràn đầy, lại rõ nét.
Một bản chúc thọ từ, nửa
canh giờ đã có thể giải quyết, chờ bút tích khô ráo thêm một ít thời gian, tùy
tiện tìm cửa hàng bồi một chút, sau dó tới ăn chực... Tham gia tiệc mừng thọ
Vương Phủ.
- Vị công tử này, xin
ngài lấy ra thiệp mời.
Một người vội vàng chạy
tới, tiếp nhận đồ vật trong tay Lý Dịch, cười nói.
- Không có ánh mắt, đi
qua một bên, Lý công tử cần thiệp mời sao?
Vương quản gia trầm mặt
răn dạy hạ nhân kia một câu, sau đó nhìn lấy Lý Dịch, cười nói:
- Lý công tử, ta dẫn
công tử đi vào, Tiểu Vương Gia nói, chỉ cần công tử đến, lập tức bảo ta dẫn
công tử đi tìm ngài ấy.
Mắt thấy Vương quản gia
dẫn theo công tử trẻ tuổi kia vị đi vào, hạ nhân bị rầy mộng bức.
Không phải Vương quản
gia vừa mới nói, dù người nào tới đều phải đưa ra thiệp mời à, còn bảo chỉ nhận
thiệp mời không nhận người nữa chứ?
Vương Phủ tối nay mười
phần náo nhiệt.
Lý Dịch cùng nhau đi tới,
nhìn thấy không ít nam nữ phục sức hoa lệ đang trò truyện trong viện, bên trong
không thiếu nho sinh sĩ tử, khí độ bất phàm, bên cạnh một chỗ trên đất trống,
có Ca Cơ đang ngâm xướng, thanh âm uyển chuyển...
Không khí này ngược lại
có chút giống với lần hội thơ trước kia.
Chắc yến hội cổ nhân đều
ưa thích luận điệu này, đi theo Vương quản gia rẽ trái rẽ phải, xâm nhập vào
Vương Phủ, dần dần, tiếng người nhỏ lại.