Mạc Phàm hơi lung lay, tựa như ngọn nến nhỏ trước phong ba bão táp một
dạng, đến bây giờ vẫn còn không có phủ định được hình ảnh trước đó mình
thấy.
Trên thực tế, Leviathan và Thanh Long cũng rất khủng bố rất khổng lồ, thậm chí nếu lấy chiều dài Long Thân làm thước đo, Ymir khẳng định sẽ còn so với hai gã kia mà cảm thấy nhỏ bé.
Chỉ nhưng là,
không biết vì cái gì, chỉ có hình ảnh của Ymir vừa rồi mới hoàn toàn
trùng kích nội tâm Mạc Phàm, để cho hắn cả thân thể không dấu hiệu nào
bị kiệt sức, có chút không thực tế nhìn xem.
Loáng thoáng 5 phút đồng hồ trôi qua.
Mạc Phàm mới dần dần điều chỉnh tốt tư thế, mở miệng trả lời: “Ngươi không thể khống nhỏ hơn một chút nữa sao?”
Ymir hơi sửng sốt một cái, không nghĩ Mạc Phàm sẽ hỏi vấn đề này.
Nhưng hắn vẫn là nhẹ nhàng lắc đầu, rất thành thật đưa ra câu trả lời:
“Một ít sinh vật nắm giữ huyết mạch có thể có năng lực phóng đại lẫn thu nhỏ kích cỡ, nhưng chỉ nằm trong phạm vi giới hạn. Ta trạng thái bây giờ đã là nhỏ nhất có thể, cũng không thể lại nhỏ hơn”.
Nghe đến đây, Mạc Phàm chỉ biết hít sâu một hơi, làm ra điệu bộ bất đắc dĩ cười trừ.
Thuyết pháp như thế rất hợp lý. Dù sao lão lang cũng không thể biến to được
như Austin, càng không có cách thu liễm xuống tồn tại như Tiểu Viêm Cơ.
Nhìn thấy Hàn Băng Khu Đế Cự Thần động tác tay lớn vuốt vuốt cái cằm, trở
lại hiếu kỳ hỏi một câu: “Quay về câu hỏi cũ, Mạc Phàm, ngươi vì sao
muốn tìm ta?”
Lần này Ymir gọi đúng tên họ Mạc Phàm, đại biểu cũng không còn ý tứ trêu đùa nữa.
Về phần Mạc Phàm, hắn đồng dạng chẳng có cái gì bất ngờ vì sao đối phương biết danh tự của mình.
Đơn giản tới nói, đã gọi là Đế Hoàng, đạt tới cảnh giới siêu thoát này, bản thân thần thức liền sẽ có một sự ‘toàn tri’ cảm giác nhất định, có thể
câu thông pháp tắc đạt tới một vài tin tức, có thể thôi diễn chính xác
thời điểm tiến hóa của vị diện, dự cảm ra một chút tương lai sự tình.
Nếu chỉ muốn biết về Mạc Phàm dạng này tồn tại đối với nó là quá đơn
giản. Hơn nữa trên khía cạnh nào đó cũng không hẳn là chưa từng chạm
trán.
“Muốn cùng ngươi tâm sự, nhận thức một chút, như thế nào?”
Mạc Phàm không có cái gì giá đỡ, cười nói ra lời nói này.
Ymir hai mắt trợn lên một cái, đối với Mạc Phàm càng lúc càng hiếu kỳ.
Hắn ậm ừ, sau đó tỏ ra rất thản nhiên nói:
“Ta là Nam Cực nóc nhà Đế Hoàng, là Hàn Băng Khu Đế Cổ Thần, trời sinh
Thiên Sát Cô Tinh, tạo hóa mang ách vận tận thế, lời nói có chứa hàn lưu băng xâm, ngôn ngữ chính là thiên tai, cùng ta một chỗ nói chuyện, đối
ngươi không có chỗ tốt”.
Mạc Phàm: “???”
“Thiên Sát Cô Tinh? Trời sinh sinh vật cấp thiên tai tận thế?”
Nghe loáng thoáng khá gần với khái niệm ly tai giả, Mạc Phàm cũng là một mặt mộng bức, bắt đầu tự bổ não, suy diễn ra thiên ti vạn lũ quan hệ vấn
đề.
“Này có phải cùng khái niệm siêu cấp của ly tai giả bên trên giống nhau sao?”.
Cũng rất lâu không có tán gẫu, Ymir đối với Mạc Phàm không biểu hiện ghét bỏ cái gì, rất có kiên nhẫn trả lời:
“Có thể gọi là như vậy. Ly tai giả trong mắt nhân loại các ngươi là ách
vận, nhưng trong mắt ta thì chính là thế giới ma pháp ban cho lễ vật,
tương đương với một điểm vị diện quyền năng, bởi vì nhân loại các ngươi
quá yếu đuối, nhục thể quá kém, lại thích vượt lên kiểm soát thống trị
tất cả, cái gì đó bày đặt xây dựng xã hội văn minh, công trình kiến
trúc, đi ngược lại mô bản thế giới”.
“Các ngươi hủy đi vẻ đẹp của sinh thái tự nhiên, thiên đạo đối với các ngươi trừng trị, một trong
những cách đó là tạo ra ly tai giả, trong vô thức đem ly thuật lúc bộc
phát hủy diệt văn minh để cảnh cáo với nhân loại, dạng này tới nói, so
với các ngươi, ly tai giả càng giống một sinh vật cấp cao hơn”.
Mạc Phàm nghe nghe, cũng nghiêm túc cân nhắc suy nghĩ, suy nghĩ hồi lâu, hắn cũng không có đi bác bỏ lý luận này.
Xác thực, gọi là ly tai giả, đơn thuần bởi vì bọn hắn lúc chưa kiểm soát
được ‘lễ vật’ thượng đế trao cho mình, bản thân mang tới tai hại bất quá là người phàm không thể tiếp nhận thiên uy biểu hiện. Nhưng bọn hắn vốn dĩ là trời sinh ra đã vậy, cũng không có nguyện ý muốn vậy, chẳng lẽ
thiên phú quá mức mạnh mẽ, sinh ra ở trên thân thể một người không cách
nào khống chế nó, như thế liền là tội ác sao? So với đáng trách thì lẽ
ra phải cảm thấy đáng thương nhiều hơn.
Mỗi lần nhắc này đến chủ đề này, Mạc Phàm cũng thực sự không biết nên làm sao cho tốt.
Tần Vũ Nhi là Mạc Phàm cái thứ nhất nhận biết ly tai giả, mặc dù Mạc Phàm
nhận biết Đinh Vũ Miên phải sớm một điểm, nhưng mà trước đây Mạc Phàm
cũng không biết Đinh Vũ Miên là ly tai giả.
Ma Đô học phủ truyền tụng Đinh Vũ Miên cái gì đó trời sinh phạm vi hỏa ma pháp khuếch đại,
mẹ nó toàn lừa người. Nàng là thiên phú cấp tiến ly tâm thuật, ví như
'hồn chủng' tâm linh, chính vì tâm linh nàng quá cường đại tác dụng
tính, cho nên hỏa nguyên tố đều bị tác động một tia ý chí lực lượng mới
khoa trương đến thế.
Đừng nhầm lẫn trời sinh hồn chủng và hồn
chủng phổ thông a. Thông thường hồn chủng chính là dựa theo năng lượng
hóa thạch, năng lượng xác chết, khoáng linh nặn dục thành, hoặc cũng có
thể do sinh vật tự mình tu luyện đạt được. Trời sinh hồn chủng nhưng
khác biệt, xuất sinh đã được vận mệnh an bài chiếu cố, nhấn mạnh ở hai
chữ ‘trời sinh’. Như vậy Năng lượng lấy ở đâu ra?
Chỉ có thể
nói, đó chính là vị diện ban tặng, ban tặng thiên phú hồn chủng. Cái này đặc thù hồn chủng của trời, đến một lúc nào đó, túc chủ còn sống bên
dưới, tự nhiên chắc chắn sẽ cường đại đến hạn mức thánh chủng.
Bất quá, sao không được. Vô luận là Tần Vũ Nhi hay Đinh Vũ Miên, cũng là
Mạc Phàm lần thứ nhất tinh tường biết ly tai giả chính là khái niệm mang ách vận, trời sinh sao chổi, đau đớn cực độ, vừa xuất sinh vài năm đã
có thể có hồn mệnh thiên chất, trừ phi giống vị kia quang chỉ tử Aliénor dạng này là đại gia tộc quý tử, có cấm chú pháp sư thủ hộ, bằng không
thì nguy cơ rất lớn mấy tuổi sẽ giết chết cha mẹ của mình bởi vì ly
thuật bộc phát.
Mặt khác, nếu so ly tai thuật với cấm chú, ly tai thuật không cần cẩn tuân theo hệ thống ma pháp của nhân loại. Ly tai
giả dùng bản năng của mình, giống như tinh linh cái chủng loại kia để
khống chế ly thuật, chưởng khống ma pháp. Sơ giai, trung giai, cao giai, siêu giai, thậm chí cấm chú, trên thực tế chỉ là càng kìm hãm bọn hắn
năng lực chưởng khống vĩ đại ---- từ pháp tắc cảnh giới góc nhìn đến
đánh giá, này quả nhiên có thể chứng minh được, ly tai giả mới chính là
những người được thiên địa trân quý hơn.
Mạc Phàm bắt đầu bổ não
thôi diễn đến khái niệm Thiên Sát Cô Tinh. Ymir là cấp tạo hóa hàng
triệu năm trước ly tai, là điểm cuối cùng, cổ lão nhất, cũng là truyền
thuyết mạnh nhất của ly tai, nhất khắc chúa tể, tục xưng Thiên Sát Cô
Tinh.
Từ dạng này giảng cứu xuống, trong tam đại nóc nhà bên trong, Ymir mới là được vị diện đặc biệt chiếu cố.
Nóc nhà không phải thực lực, nó đại biểu cho một phương thuộc tính.
Trời sinh thiên, trời sinh địa, trời sinh hải. Vậy cái gì cần băng đâu?
Có thể suy đoán được, nhất định sau bao nhiêu sai lầm quá khứ hàng tỉ năm
trước, vị diện đã rút ra bài học, cần thêm một cái kim châm có khả năng
kìm chế lại thiên, địa, hải. Đó là băng lãnh, ách vận thiên tai Kỷ Băng
Hà chính là cái cách mà thế giới này tự bảo vệ mình, đem mọi thứ reset.
Trước mặt mình vị này nóc nhà Hàn Băng Khu Đế Cổ Thần, nắm giữ trời sinh
Thiên Sát Cô Tinh, ý nào đó đến nói, ngày xưa hắn sinh ra, chính là tồn
tại trên một mảnh đại dương, ngay sau đó thì ly thuật đem đại dương đó
biến thành Nam Cực chi địa như bây giờ.