Một cái thân ảnh ma nhân như u diễm phóng băng băng trên đại đạo thê lương nơi tận cùng thế giới. Nói
phóng băng băng có lẽ không đủ diễn tả thực tế, thực tế chính là, ma hỏa ủi tới, dùng hành vi thô bạo nhất càn quét, một mực đẩy ngang những nơi đi qua.
Bám sát theo bên cạnh vị ma nhân kia, rõ ràng nhìn thấy
một đầu thánh linh với vô số tàn ảnh hỏa liên mỹ lệ, đối mặt với các
chủng tộc vong linh phủ kín sơn mạch không có một chút khiếp đảm. Ngược
lại bộ đôi này còn phát ra khí tràng bao phủ một mảng lớn bình nguyên
giang sơn, sinh sôi ma diễm áp chế khiến cho toàn bộ mấy trăm bộ lạc kia vạn phần kinh hãi.
Hơn 2000 năm qua, Hư Vô Đảo chưa từng trải qua một thời khắc nào biến động mạt nhật đến cường độ này.
Giống như Thượng Thương phái xuống một vị vô thượng thẩm phán thánh tuyệt
vậy, trong lúc vạn tộc vong linh đang ngày càng sinh sôi hưng thịnh thì
vị này lập tức trút ra vô tận hỏa triều trừng phạt, đưa hết thảy hết
thảy trở về tuyệt vọng chờ chết.
Đã từng hoạt động náo nhiệt Âu
Châu vong linh, Mỹ Châu vong linh, Úc châu vong linh, cùng với đông đảo
các quốc gia lân cận chung quanh Hư Vô Đảo đều bị tin tức này làm cho
rung động tâm can. Song diễm ảnh tựa như một trận tai nạn khủng khiếp
không thể ngăn cản, chẳng thể biết được phía sau kia có còn thứ gì tồn
tại hay không.
Trên đỉnh một ngọn núi màu xám, ám mạch ác ma Mạc
Phàm đã linh cảm được mùi vị máu tanh của Bách Sắc Vạn Vong Ưng lan
truyền trong không khí, có lẽ nó chỉ mới vừa đi ngang địa phương nơi đó
vài ngày trước, mật độ khí tràng còn sót lại không nhiều.
Tầm mắt
Mạc Phàm rất rộng, không gian chi nhãn ở trạng thái cực hạn hiện tại đã
có thể bao quát phần lớn sơn mạch mấy trăm dặm vào trong mắt. Chẳng qua
là Mạc Phàm vẫn không có cách nào nhìn thấy điểm cuối cùng giao chiến
của đám Minh Nhạn, Khafre.
Từ lúc trở lại con đường cũ từ Thánh
nguyên không gian tiến vào Hư Vô Đảo, khỏa Minh Giới hành lang này có
mọi thứ biến chuyển giống như bị ai đó cố tình sắp xếp lại bàn cờ vậy;
cho dù là bản thân Mạc Phàm đã gọi là hỗn độn pháp tắc va chạm, nhưng
như cũ không thể phán đoán được địa phương cũ tử tháp El Castillo nằm ở
đâu.
Thánh Nguyên không gian là Thánh Nguyên không gian, Hư Vô Đảo là Hư Vô Đảo, ngoại trừ một bộ phận Tử Tháp El Castillo chịu ảnh hưởng
một ít pháp tắc Thánh Nguyên không gian ra, những thứ khác hoàn toàn bất đồng; mà bây giờ ngay cả tử tháp El Castillo cũng biến mất, cho nên ở
nơi này, Mạc Phàm cơ hồ còn lâu mới đủ điều kiện đạt tới pháp tắc chi
tử, chứ đừng nói pháp tắc chi chủ.
Mạc Phàm đại khái biết được một kẻ nắm giữ trật tự giả quyền hành nơi đây, đó chính là Minh Nhạn.
Hắn tạm thời chỉ có thể đánh một đường, gặp đâu diệt đó tìm kiếm manh mối.
Ban đầu quá trình diệt tộc, diệt quốc gia vong linh này rất vô vọng, để
cho Mạc Phàm càng lúc càng trở nên sốt sắng, tiết khí phẫn nộ phát ra
nồng nặc cực kỳ.
May mắn là sau đó Apase nhắc nhở cho Mạc Phàm
biết, Asha Corea cũng là một cái tồn tại không kém hắc ám pháp vương,
cảnh giới ám ảnh ma pháp của nàng có thể muốn siêu việt mấy lão đại cấm
chú ngồi ở trên nhân loại. Mặt khác, Asha Corea đồng dạng có năng lực
đứng đầu trong giới thu thập cơ mật tình báo, tư duy phổ biến nhất sẽ là không thiếu phương pháp lưu lại vết tích. Nếu nàng đã cho người thông
báo với Mạc Phàm một tiếng, vậy nhất định nàng sẽ âm thầm để lại ám
hiệu.
Nhờ vậy, Mạc Phàm mới kiềm chế tâm tình xuống được một chút, rốt cuộc tận lực truy tung một đường đến đây.
“Tiểu Viêm Cơ, san bằng ngọn núi kia. Bọn hắn có lẽ ở phía sau”.
Mạc Phàm chậm rãi hạ lệnh.
Hắn chỉ tới một ngọn núi cao chừng mười bốn ngàn thước ở trước mặt, đường
kính chân núi dài tới mấy chục dặm. Hơn nữa, phía sau đó có thêm mấy
ngọn núi khác nối liền nhau, kéo dài liên miên bất tuyệt tận chân trời;
bên trong phát tán đầy ắp Thái Đản cùng Cự Nhân hóa cốt khí lưu, rất có
thể là một cái quốc gia vong linh cổ xưa nào đó, nhất định sẽ không yếu
hơn Hy Lạp vong linh.
Mạc Phàm đang u sầu đầy mặt, sự tình Asha
Corea cùng Vĩnh Yên Vương cộng lại khiến cho hắn không có tâm tư suy
nghĩ quá nhiều. Oán ngưng đầy trời, gặp là đánh, gặp là giết.
Bây giờ xuất hiện trước mặt hắn, chính là vật thể phát tiết.
Tốc độ quân đoàn Thái Đản vong linh, Cự Nhân vong linh di động rất nhanh,
bọn chúng tương tự ý thức được sự hiện diện của Mạc Phàm, biết được Mạc
Phàm cường đại, liền tiên hạ thủ vi cường, tựa như một đám mây đen tràn
tới bao trùm cả dãy núi, kéo ồ ạt tới công kích.
“Lánh ~~~~”
Viêm Cơ Quốc Mẫu theo tâm tình Mạc Phàm mà diễn sinh ra hồng liên thánh hỏa
càng nồng đậm, lực lượng đế vương tận tình buông thả.
Nàng là
thánh hỏa nhi nữ, sủng nhi hỏa mệnh, bản thân có năng lực lĩnh ngộ hỏa
pháp vượt trội hơn Mạc Phàm rất nhiều. Mạc Phàm không có quá nhiều cảm
ngộ hỏa hệ, hắn hỏa hệ, trước sau luôn luôn phụ thuộc vào cảm ngộ của
Viêm Cơ.
Viêm Cơ có thể chạm vào một ít tinh túy trong hỏa hệ
pháp tắc, Mạc Phàm để cho nàng nhìn thấy cấm chú hỏa hệ, để cho nàng
nhìn thấy hỏa hệ nhân loại khai thác lực lượng, cuối cùng điều huấn nàng học theo Chu Tước Thánh Vũ sáng tạo ra đồ đằng lực lượng.
Hỏa
diễm chậm rãi dâng lên, dưới chân Viêm Cơ Quốc Mẫu xuất hiện Thánh Tước
Đồ Đằng, lực lượng Thánh Tước Đồ Đằng nhanh chóng dung hợp vào thân thể
của Viêm Cơ, biến thành một cái đồ án hỏa diễm to lớn kinh người.
Trong quá trình đồ án hỏa diễm bay lên từ từ biến mất, lập tức vị trí đối
diện khỏa sơn mạch quốc gia vong linh kia phía xa xa xuất hiện một đám
mây lửa khổng lồ.
Chưa đầy năm nhịp thở trôi qua, nhìn thấy chỗ
hỏa vân kia, hàng ngàn hàng vạn hoa sen hoàn toàn mở ra từng lớp từng
lớp, hỏa hồng đồ đằng thánh viêm bốc cháy hừng hực đẹp vô cùng, phảng
phất y như khắc họa Miện Bảo Liên Đăng ở trên bầu trời, ánh lửa nương
tựa thái dương chiếu sáng đại địa.
“Ngao ngô ~~~~~~~~~~”
“Tê tê tê ~~~~~~~~~~~~”
Nội tâm mấy chục vạn thần dân quốc gia vong linh kia nhấc lên từng trận
sóng gió mãnh liệt, ánh mắt bọn chúng nhìn chằm chằm vào đồ án hồng liên hoành tráng giữa trời, nhất thời kinh hãi không gì sánh được.
"Vù vù vù vù vù vù vù ~~~"
Bỗng nhiên Miện Bảo Liên Đăng bốc cháy hừng hực đổ xuống, quân đoàn Cự Nhân, Thái Đản vong linh đông nghịt lập tức chìm đắm vào chảo lửa liên hoa.
Mỗi một đóa liên hoa lại to lớn kinh khủng đến không tưởng, cho dù đứng
cách rất xa vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng biển lửa không ngớt kia che lấp tất cả thị giác mình.
Lực lượng đồ đằng thánh viêm thiêu đốt tán
loạn, vô số Hỏa Điểu xuất hiện bên trong từng đóa hoa sen rơi xuống,
chúng nó mang theo hỏa nhiệt cường đại vừa chạm vào bất cứ vong linh
sinh nào cũng lập tức giết chết trong nháy mắt.
Miện Bảo Liên Đăng còn kèm theo luồng áp lực khổng lồ, đem toàn bộ liên miên bất tuyệt sơn mạch bị biển lửa chước viêm bao phủ bắt đầu băng liệt, sụp đổ ầm ầm.
“Ù ù ù ù ù ù ù ù !”
“Ầm ầm ầm ầm !”
Thánh viêm đồ đằng mạnh mẽ lan tràn ra bốn phía, cả dãy núi không có cách nào thừa nhận nổi lực lượng cường đại này, chốc lát sau đã biến thành một
đống phế tích tan nát, tro bụi tung bay mù mịt. Quân chủ vong linh cũng
được, siêu việt quân chủ vong linh cũng tốt, tiếp cận đế vương vong linh cũng rất khó có cơ hội ngoại lệ, một đòn này, chính là miểu sát không
thể chối cãi.
Mượn Chu Tước đồ đằng lực lượng để sáng tạo cấp độ
thêu hỏa, một đòn này đã là chung cực thánh linh yêu pháp của Viêm Cơ
Quốc Mẫu, vượt cấp khiêu chiến, gần như đi đến sát cận Thánh Hỏa Tịnh
Thế, thậm chí mức độ thuần túy chi hỏa còn đậm đặc hơn không ít. Nên nhớ một cái Thánh Hỏa Tịnh Thế của Mạc Phàm, vốn chính là đại hỏa bao trùm, quần công sát diệt được cả chính thống Đế Vương.
Sáu bảy cái lãnh thổ vong linh khác ở ngoài cương giới lúc này chỉ biết ngơ ngác nhìn
tới, bọn chúng có thể thấy rõ ràng quá trình ngọn lửa Thần Phạt đốt cháy tiêu diệt mấy ngàn dặm sơn mạch chỉ mất vài giây.
Thời gian biển
lửa thiêu đốt kéo dài khá lâu, tất cả các quốc gia lân cận trong Hư Vô
Đảo tạm thời rơi vào trạng thái mờ mịt. Bọn chúng chỉ cảm thấy nhiệt độ
không ngừng dâng lên, đại địa không ngừng run rẩy, còn có tiếng nổ thiêu rụi tro cốt liên tục vang vanh vảnh bên tai.
Miện Bảo Liên Đăng
nổ về sau, cột lửa như ngọn đuốc bốc đến tận cùng trời mây, hỏa quang
chiếu sáng đau nhức cả mắt, phần lớn những bộ tộc xa xa vong linh khác
không thể nào mở mắt nổi; nhưng bọn chúng có thể cảm nhận được sóng
nhiệt từ phương xa tràn tới mãnh liệt.
Cách biên cương sơn mạch
bốn trăm dặm, có một tòa sơn cốc, trong sơn cốc chính là chiến trường tử tháp El Castillo bị di dời đến.
Sơn cốc đồng dạng bị sóng nhiệt
Miện Bảo Liên Đăng đánh tới cuồn cuộn, một vài bộ lạc vong linh bên
trong lập tức cảm nhận tư vị khô ran phà phà thổi đến cơ thể, nứt nẻ như muốn bốc cháy.
Không biết đã qua bao lâu, hết thảy thanh âm từ từ tiêu tán, khói bụi cũng bắt đầu lắng xuống.
Sơn cốc bên trong, Phượng Vĩ Uyên Ưng rốt cuộc mở con mắt ra, trong con
ngươi hỗn độn của nó, phất phơ nhìn thấy một hình ảnh nhân loại tay cầm
Tử Hoang lôi kiếm, giương lên bầu trời.