Phạm vi mấy ngàn mét ở trung ương thiên đỉnh Phụng Sơn, vô luận là trời sập
mây rơi, vẫn là đại địa sạt lở, bão táp quần bạt, trong khoảnh khắc này, ánh sáng hỗn độn kéo giãn để cho hết thảy mọi thứ giống như bị quăng
đến một cái thời quang cực kỳ chậm chạp vậy, nơi mà vận tốc ánh sáng
cũng xê dịch giảm đi hàng vạn lần.
Bốn vị cấm chú đứng ở giữa ranh giới bị chậm và không bị chậm.
Âm thanh Mạc Phàm không có quá chậm truyền tới, nhưng vừa khéo lại bị vỡ
âm giòn tan ra, cứ như vậy hết lần này đến lần khác kéo dài trong thùy
não bốn người.
“Hahahaha, đùa cái gì, cái gì mà năm hệ cấm chú,
ngươi thực sự coi mình là thiên phụ sao?” Vị kia nhẫn nhịn tự nãy giờ
thực vật hệ cấm chú rốt cuộc mở miệng châm chọc.
Chỉ là, nói xong, gương mặt hắn lại bất đồng cứ thiếu thiếu tự nhiên, mỗi lần nhìn thấy
Mạc Phàm ánh mắt, hắn liền một mực cảm thấy chính mình lời nói này mới
là ở chỗ nào đó không thích hợp.
Tựa như cho dù không thể xác
nhận, nhưng trong lòng ngược lại có một loại mù quáng tin tưởng cảm
giác, cảm giác tên ngồi xe lăn trước mặt quả thực là có dáng dấp vô hình Thiên Phụ a.
Tỉ dụ hắn không có đạt được năm hệ cấm chú mà nói, đấy mới là phi lý.
Bất quá, siêu giai pháp sư đã từng năm hệ cấm chú...
Vậy ra cấm chú pháp sư đỉnh tiêm một hệ, hai hệ như bọn hắn, hết giải đấu
nên quay về lớp học tình thương giành cho cao giai để phổ cập giáo dục
sao ? ? ?
Xấu hổ, xấu hổ muốn kiếm cái lỗ chui xuống.
Mạc
Phàm không phải là tư duy ma pháp ngoại hạng như Nhật Ánh, không tiên
thiên trác tuyệt như tam vị Thiên Phụ đã từng, cũng không có tư chất tự
thân lĩnh ngộ pháp tắc như đại lão bà Mục Ninh Tuyết, nhưng bản thân Mạc Phàm lại sở hữu thứ mà nhân loại ưu việt nhất, đại diện cho nhân loại
văn minh vẫn đang đi theo đúng đắn lộ trình của mình; đó là học tập. Mọi thứ bắt đầu từ học tập, học tập xong sẽ ghi nhớ, tiếp theo là bắt chước sao chép, sao chép lâu dài thành thuần thục, thuần thục tới diễn sinh,
diễn sinh xong mới sáng tạo.
Mạc Phàm phong ấn còn đó, tư liệu một tương lai kia Thần Mộc Tỉnh hình chiếu khổ chiến liên miên cũng không
dễ dàng gì phai nhòa được, hắn đã khổ chiến, khổ chiến rồi tử chiến, tử
chiến cam kết cho bản thân hắn một ít kinh nghiệm then chốt; nhưng cuối
cùng vẫn không thoát khỏi cố sự mất mát, để hết thảy những cố sự này
càng gặm nhấm, thôi thúc cho hắn càng phải rèn đúc ý chí của mình nhiều
hơn.
Lôi hệ tự đột phá cấm chú, hỗn độn hệ tự đột phá cấm chú, đây là bằng chứng rõ rệt nhất minh bạch Mạc Phàm đã đi đúng lộ trình, học
tập không sai phương pháp; đồng thời chứng tỏ được một tương lai kia
tích lũy không hề thừa.
Mạc Phàm ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm
Nhật Ánh lão sư, cảm nhận con người trước mặt mình thân thể đang có từng điểm hư nhược như ảo ảnh vậy, không thể hình dung rõ ráng người.
Quanh thân Nhật Ánh lượn lờ lấy hai cỗ lực lượng, một xanh nhạt tựa đại
dương, một nâu chàm phản ánh đại địa, những dòng khí lưu này lộn xộn bay múa, rõ ràng tụ tập tại Nhật Ánh hai bàn tay phía trước.
Hai tay hai mảnh tròn đồ án.
Nhất tâm nhị dụng.
Đi qua đại cấm chú cảnh giới về sau, hầu hết mọi cấm chú pháp sư đều có
thể phân tách tinh thần lực của mình, cùng một lúc thi triển nhiều hơn
một điểm hệ ma pháp, đây không còn là nhất quán phạm trù thiên phú nữa.
“Thủy hệ cấm chú, thổ hệ cấm chú”. Mạc Phàm gật gù xác nhận.
Chính mình phán đoán là chính xác.
Một màn trời long đất lở, có thể khoa trương thao túng thiên địa đến cường
độ này để chế tài, liền liền một nhánh Đế Vương liên hợp bị áp tải vào
bên trong cũng không nhất định nắm giữ cơ hội toàn thây thoát thân trở
ra.
Thẳng thắn mà nói, phải có huyền cơ.
Cho dù triệu hoán
cấm chú có khủng bố đến đâu, cho dù ức vạn khởi nguyên du hồn đúng là
mang theo lực thao túng mạnh mẽ đến phi thường khó tin, nhưng đại khái
một mình nó cũng rất khó đạt đến điểm này. Thực sự khiến cho Mạc Phàm
đều thân thể cường độ chân Quân Vương cũng phải thấy luống cuống, kém
chút thụ thương.
Nguyên lai là thổ hệ cấm chú, thủy hệ cấm chú
cất giữ tâm cơ. Hai hệ nguyên tố cấm chú này của Nhật Ánh lão sư, phảng
phất càng vượt xa tâm linh hệ, có thể suy đoán đồng dạng đã chạm vào
pháp tắc cửa trên rồi.
Lúc nãy Mạc Phàm nhìn thấy băng không tinh
linh du hồn phụ thể vào một nhánh Thủy Sinh du hồn đang tùy tiện chuyển
động, hắn đã hoài nghi Thủy Sinh kia có tồn tại ma pháp chưởng khống.
Còn có, mây không có hồn, bản thân mây trôi có thể bị du hồn nhập vào phát
triển trở thành ma linh thì không ai phủ nhận, nhưng du hồn từ khi nào
lại có năng lực kết dính toàn bộ nhóm mây trên bầu trời lại đâu?
Rõ ràng là những điểm nhóm mây rời rạc nhau, cuối cùng lại gắn kết tụ
chung một chỗ, thuế biến thành một đầu khủng bố Thương Khung Vân Long.
Đây nói rõ phải đã có ma pháp tác động.
Mây vốn là hơi nước bốc lên ngưng tụ, hàng tỷ tỷ giọt nước tụ thành mây,
chỉ có cấm chú thủy hệ, càng là chạm vào tầng pháp tắc thủy sinh, mới có khả năng đem nước hóa mây ảo diệu như vậy, Minh Châu Tiêu Viện Trưởng
là người đầu tiên khai nhãn cho Mạc Phàm.
Vì vậy hắn không khó nhận ra Nhật Ánh sở hữu thủy hệ cấm chú, thậm chí giống như còn tại Tiêu Viện Trưởng phía trên một chút.
Thổ cấm chú kia có lẽ tương đương cùng một lý luận như vậy.
Minh bạch ! ! !
Hô hoán ức vạn khởi nguyên du hồn, dùng tinh thần vô hải kết hợp tâm linh
cấm chú pháp môn thao túng toàn bộ, sau đó cẩn thận tỉ mỉ ẩn giấu thổ
cấm chú, thủy cấm chú đan xen đi vào, lồng ghép thành một bức tranh vạn
chúng thương khung.
Mặt khác, Nhật Ánh thực hiện chiêu số lặp đi
lặp lại rất nhiều lần, giống như cố ý cân nhắc để cho Mạc Phàm có thể
từng bước từng bước ngâm cứu vậy.
Hiện tại, hắn không những là nắm bắt, còn xa xa học một hiểu bốn năm, cảm ngộ ra huyền cơ.
“Lão sư, luận bàn ma pháp một chút”. Mạc Phàm một giọng cực kỳ tôn kính nói ra.
Phong ấn đánh gãy.
Vô thượng suối nguồn từ Tinh Hải bị áp chế, theo Mạc Phàm suốt thời gian
qua tích lũy, theo Mạc Phàm suốt thời gian qua cảm thụ mà dồn ép đến cực hạn, nặng nề kéo căng Tinh Hải như đầu huyền cung cột vào vực sâu vậy.
Giờ phút này, theo Tiểu Nê Thu phun ra tất cả những đầu Đế Vương tinh phách ở trận Vạn Long Cốc, ở trận Đệ Nhị Long Môn, ở trận Viễn Hải Thần Đảo
trong Triệu Hoán Vị Diện năm xưa, hết thảy lập tức thổi bùng thành lực
lượng xung kích, đem không gì sánh nổi năng lượng xung kích hàng rào Hỏa hệ, Không gian hệ, Ám ảnh hệ, Triệu hoán hệ, Thổ hệ.
Chấn động trùng kích đến thân thể hắn, thậm chí để cho thần hồn ác ma đồng dạng run rẩy lên một cái.
Mạc Phàm ngồi trên xe lăn, miệng không tự chủ ngâm lên một tiếng như ác ma
chi ngâm vậy, khóe mắt đen thâm thúy như ngân hà vũ trụ.
Mà nội trong một nháy mắt này, Mạc Phàm chính thức trở thành nhân gian một người nắm giữ bảy cái hệ cấm chú.