Trận chiến ở Corinth thành đã dường như đã bước vào giai đoạn quyết
định. Ở bên dưới mặt đất hầu hết là các pháp sư cấp thấp giao tranh.
Nhưng dù quân số ngàn vạn nhưng cũng không bằng khí thế tuyệt luân phát
ra từ mấy vị cường giả trên bầu trời.
Các vị thống soái mạnh mẽ của hai bên lúc này đã lộ mặt đối đầu, tất cả bọn họ đều ở thực lực viễn siêu so với phần còn lại.
Siêu giai cấp bậc!
Mười mấy vị cường giả siêu giai pháp sư của hai bên đã bắt đầu xuất động,
bọn họ lúc đầu không có ra tay. Bởi vì chiến tranh chiến thuật cơ bản
đều là quân sĩ cấp thấp tiên phong đánh trước để tiêu hao sinh lực đối
phương, cường giả vương bài luôn phải để sau cùng.
Nếu một bên
xuất hiện cường giả, tất nhiên bên còn lại sẽ có cường giả lập tức đứng
ra ứng chiến, mà lại nếu như cường giả giao tranh quá sớm sẽ dẫn đến hệ
lụy trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết. Các quân sĩ cấp thấp còn chưa kịp
làm ra cái gì công tích đã ở bên dưới dư âm của siêu cấp hủy diệt ma
pháp ép thành phấn vụn.
Nhưng giờ đây thế cục đã trở nên ngoài dự
tính, chỉ trong khoảnh khắc vật đổi sao dời. Quân La Mã đứng trước nguy
cơ bị vây công mẫn diệt, các vị tướng lĩnh của bọn họ không còn cách nào khác đành phải đích thân ra tay, hi vọng tìm một con đường máu giết trở ra.
Các vị siêu giai pháp sư của Hy Lạp cũng hưởng ứng đối phương xuất chiến, bọn họ tự tìm cho mình đối thủ thích hợp, bắt đầu vận dụng
sở trường chiến kỹ, tinh cung hoạ thành.
Từ phía dưới nhìn lên,
bọn họ pháp kỹ tựa như phi tinh hạo nhật chiếu sáng khắp bầu trời
Corinth thành. Khí tràng siêu cấp áp bách quét ngang khiến các cấp thấp
quân binh đang loạn đánh nhau bên dưới cũng cảm giác mấy phần khó thở.
Mặc dù tất cả cường giả đều chưởng khống ma pháp ở mức độ cùng phạm vi
thích hợp, nhưng không thể tránh khỏi khiến các pháp sư cấp thấp bị vạ
lây. Tình thế khiến cho các sơ giai, trung giai binh sĩ co cụm lại với
nhau thành tổ đội dựng lên ma pháp chật vật che chắn, chỉ có cao giai
pháp sư còn có thể miễn cưỡng bên dưới áp lực cường đại này giao chiến.
"Tên khốn, chuyện không liên quan ngươi, vì sao cứ năm lần bảy lượt phá hỏng chuyện của chúng ta?" Giữa không trung lơ lửng, vị kia nguyên soái của
quân La Mã tên gọi Marcus cũng đã ra mặt, hắn tức tối chỉ về phía quân
Hy Lạp quát mắng.
Phía bên này đại quân Hy Lạp, người mà Marcus
nói đến chính là Sparta thành chủ - Leon, hắn là một gã trung niên phong thái đĩnh đạc, mày thẳng mũi cao, ánh mắt lăng lệ, ngũ quan kết hợp tạo thành một khuôn mặt cực kỳ hung tợn, khí thế tựa như một vị bá vương
cuồng dã, có thể một mình tung hoành giết chóc trên sa trường không biết sợ hãi là gì.
"Ha ha ha, ta là người Sparta, cũng là người Hy
Lạp, Marcus ngươi ham muốn lãnh thổ này đến mất trí rồi sao? Đến đây đi, ta xem ngươi có đủ tư cách để làm đối thủ của ta hay không? Như ngươi
hiện tại chỉ biết nấp sau lưng đám hộ vệ, ta e rằng ngay cả tư cách chui dưới váy bạch y nữ nhân kia ngươi đều không có". Leon thành chủ cười
lớn không kiêng dè chút nào giễu cợt.
"Ngươi... chết đi!"
Marcus tức giận quy tức giận nhưng vẫn không có vội xông lên phía trước. Hắn ở tại ví trí an toàn giữa trận hình bảo vệ của các hộ vệ pháp sư phác hoạ tinh cung, thanh quang từ hai tay lấp loé phóng lên trời cao, mà trời
cao giống như như lập tức đáp lại hắn lời thỉnh cầu, vân thiên nhanh
chóng dạt ra hai bên, nhường đường cho hàng chục đạo to lớn huyền phong
nhận không rõ là xuất phát từ dị giới chi nguyên nào đó ở bên trên tầng
khí quyển, chúng nó rít gào lao đến, không chỉ cắt xé không gian mà còn
muốn cắt gã Sparta cuồng ngôn này ra làm trăm mảnh.
Huyền phong
nhận đều là những lưỡi dao sắc bén tạo nên từ tinh khiết phong nguyên tố chém sắt như bùn. Chỉ cần một đạo phong nhận quét qua cũng đủ để thuấn
sát vài trăm ma pháp sư cấp thấp như giết một đám côn trùng nhỏ bé, nếu
không kiểm soát tốt hoàn toàn có thể gây ra thương vong vô cùng lớn.
Marcus rõ ràng cố ý khống chế lực đạo để binh sĩ của mình phía dưới
không bị tổn thất quá nhiều.
Nhưng cái Leon cuồng nhân này không
hề có chút nào thương xót dao động, hắn cố ý phẩy tay, để hàng chục
phong nhận tương đồng như Marcus cũng từ nơi sâu thẳm dị nguyên bên trên khí quyển lạc rơi, mà hai bên phong bạo nguyên tố gặp nhau càng rót
thêm vào kinh khủng năng lượng, càng mang đến tần suất hủy diệt cao gấp
mấy lần.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Siêu cấp ma pháp cứng đối cứng va
chạm nhất nhất không tránh khỏi tên bay đạn lạc, trong chớp mấy chục toà nhà bị sóng xung kích san bằng, quân lính bên dưới có mấy trăm người
không may ở bên trong phạm vi tử vong phong bạo này vạ lây. Từng cái
binh lính cấp thấp bị xé, bị cắt rời thành nhiều mảnh, máu thịt không
còn nguyên vẹn văng tung toé khắp nơi nhìn thấy mà tê cả da đầu.
Tùy ý phóng ra một cái siêu giai pháp thuật, hủy đi mấy chục cái công trình kiến trúc, giết chết mấy trăm người. Thực lực của siêu giai pháp sư bên trong chiến tranh quả thực vô cùng khủng bố.
Các siêu giai tướng
lĩnh chiến đấu càng lúc càng quyết liệt hơn, bọn họ lúc này đã rèn đúc
ra không biết bao nhiêu toà tinh cung mà kể. Một khi toàn chiến trường
chỉ còn siêu giai ma pháp chính là thời điểm khốc liệt nhất, các ma pháp sư cấp thấp cực kỳ nhỏ yếu chỉ có thể liều chết đánh nhau với đối thủ
ngang tầm. Lúc này đối với bọn họ mà nói, địch thủ trực tiếp phóng ra ma pháp về phía mình còn không có nguy hiểm bằng thời điểm các vị tướng
quân cường giả giao phong.
Marcus không dám giấu diếm thực lực
nữa. Cứ tiếp tục dây dưa với Leon như vậy thì binh sĩ sẽ càng tử thương
thảm trọng. Cái gã Leon này là một tên Sparta cuồng chiến, hắn sẽ không
vì một chút không đáng giá binh sĩ mà yếu lòng nương tay. Hơn nữa một
trăm vạn đại quân La Mã còn đang kẹt lại trong Corinth thành, nếu trì
hoãn sẽ càng khiến đại quân lâm vào thảm cảnh, vạn kiếp bất phục.
Marcus thẹn quá thành giận rời khỏi trận hình bảo hộ, lao về phía Leon muốn
nhanh chóng kết thúc trận đấu, chỉ cần giết được một vị tướng lĩnh cấp
cao như Leon, sĩ khí quân đối phương nhất định sẽ bị trùng kích đáng kể.
Cả người Marcus run lên, đôi mắt tràn ngập sát ý, hắn tu vi rõ ràng có cao hơn Leon một bậc. Marcus rõ ràng tin tưởng hắn có đủ thực lực để giẫm
xuống gã Sparta này.
Chỉ là Marcus còn chưa kịp hành động, bất
thình lình một vị tướng lĩnh áo choàng màu nâu từ nãy giờ ở phía sau yểm hộ phòng thủ quan sát thấy Leon lao tới, liền sát khí như cuồng phong
nổi lên, khí thế bất ngờ tăng vọt, giống như là một vị hoả thần phán
quan từ địa ngục giáng lâm nhân gian, sau lưng của hắn là một tòa cự đại Tinh Cung đã nhanh chóng sắp xếp hoàn thành.
Dù chỉ là tinh cung, nhưng không biết vì sao từ khí thế của hắn làm cho các vị đồng dạng là
siêu giai pháp sư bên cạnh nhất thời bị áp bức đẩy lui về phía sau chục
bước.
"Viêm ngục chi môn, hoàng ưng liệt hoả!"
Phía dưới mặt đất thình lình hiện một cái to lớn hoàng sắc chi môn, mà phía bên kia
hoàng môn kia trông thật giống như là một cái địa ngục chứa đầy hoả diễm màu vàng.
Cái này viêm môn khá lớn, có thể đường kính lên đến gần trăm mét, bọn họ lăng không ở phía trên nhìn xuống nhưng lại cảm thấy
bản thân mình vô cùng bé nhỏ.
"Oanh!"
Đột nhiên, một đạo
hoàng sắc nham hoả từ bên trong viêm môn kia kịch liệt phun trào, binh
sĩ trên mặt đất thất kinh hồn vía vội vội vàng vàng chạy ra thật xa khỏi cái này viêm môn giống như sắp phun trào núi lửa.
"Băng~"
Một tiếng động chấn kinh bùng nổ, thoáng cái đại địa xung quanh bị cái này
hoàng sắc dung nham chi hỏa cho lấp đầy, bên trong xuất hiện một đầu cự
đại hoàng ưng liệt hoả phá môn mà ra, trên người nó lông vũ bốc cháy
ngọn lửa màu vàng, cuốn quanh không trung như diệu nhật sáng chói. Thứ
này rõ ràng là siêu giai hoả hệ ma pháp nhưng khí thế lại khủng bố gấp
nhiều lần, nhiệt khí lan tràn khiến cho mấy ngàn binh sĩ đứng gần hô hấp có chút không chịu nổi.
Marcus cảm giác không ổn, siêu giai ma pháp không có như vậy cường đại, dù là hắn có sở hữu cho mình thiên chủng đi chăng nữa.
Bán cấm chú?
Marcus nguyên soái lúc này giật mình suy đoán, này bàng bạc lực lượng tựa hồ
có phải hay không đến từ bỉ ngạn tinh kiều, nhất thời hồn phi phách tán, chân tay bủn rủn.
Marcus cảm giác rõ ràng bên trong cái kia hoàng ưng ẩn chứa lực lượng cường đại. Nhưng đến khi đầu kia hoàng ưng vọt
thẳng lên trời hướng về phía hắn với tốc độ kinh thiên, hắn có nhận ra
nguy hiểm cũng đã hoàn toàn không kịp phóng ra ma pháp bảo hộ.
"A a a a... cứu ta!!!"
Marcus, tuyệt vọng gào thét, hắn vì cục diện chó cùng rứt dậu mà quá nóng vội
xông lên phía trước, hiện tại đã như cá nằm trên thớt.
"Ooooo~~~"
"Ầm ầm~~~~~~~"
Các cường giả hộ vệ quân La Mã cũng không thể kịp phản ứng. Trên bầu trời
hoàng ưng vung ra hoả dực sáng chói kim quang, trong khoảnh khắc kể cả
mặt trời cũng bị cường quang này áp đảo.
Marcus bị hoàng ưng chụp
lấy thân thể, ngọn lửa màu vàng thổi bùng lên như hoả ngục tế đàn. Bạo
liệt kinh thiên khiến Corinth thành run rẩy, các vị cường giả xung quanh đều trở nên bị động, bất đắc dĩ chỉ có thể phóng ra ma pháp, ma cụ tự
bảo vệ chính mình.
"Oanh oanh oanh~~"
Ngọn lửa màu vàng hoàn toàn nuốt chửng lấy Marcus rất nhanh thiêu đốt, hoả thế trên không
trung lan tràn ra bán kính mấy trăm thước khiến một ít binh sĩ phía dưới cũng bị vạ lây hoá thành bột phấn. Cũng còn may Marcus dù sao cũng là
đại nguyên soái, khải ma cụ mà hắn nắm giữ tuyệt đối là thượng phẩm chi
bảo, kịp thời kích hoạt bảo vệ hắn không có bị hoá thành tro tàn.
Một tiếng nổ lớn vang lên khiến hoàng ưng ngọn lửa bùng nổ dữ dội rồi chợt
tắt, thân thể phàm trần của Marcus bị hất ra rồi nặng nề rơi xuống. Tuy
thần khải kia cường đại về cường đại nhưng trước lực lượng chênh lệch
kia bất quá chỉ có thể lưu lại hắn mạng nhỏ. Có thể thấy rõ trên người
Marcus nhiều chỗ máu thịt tung toé, có nơi bị đốt đến tận xương. Cơ thể
hắn lúc này như một miếng thịt vụn theo trọng lực rơi tự do, không rõ
sống chết.
"Marcus!"
"Marcus!!"
Mấy vị tướng lĩnh La
Mã lúc đầu nhìn thấy hoàng ưng liệt hoả khí thế khủng bố bay ra từ viêm
ngục chi môn, trong lúc nhất thời thân thể trở nên cứng ngắt như bị điểm huyệt. Đến khi chứng kiến Marcus bị ngọn lửa màu vàng trực tiếp nuốt
chửng, bọn họ lúc này như vừa bừng tỉnh cơn mê, lấy tốc độ nhanh nhất
bay tới đỡ lấy nguyên soái của mình.
May mắn là hắn chưa có chết.
Hắn dù sao cũng là cường giả mạnh nhất của đại quân La Mã có mặt tại đây,
không có như thế tử vong dễ dàng. Tuy nhiên với thương thế nặng nề như
vậy, trì dũ pháp sư cũng không cách nào kịp thời trị liệu, coi như đã bị loại khỏi vòng chiến đấu.
Không trung đột nhiên tĩnh lặng, bên
dưới nhất thời ma pháp cũng ngừng oanh kích. Nhiều người không tự chủ
được nhìn chằm chằm thân ảnh phía bầu trời, ngây ngốc nhìn dư âm hoàng
ưng liệt hoả như hồn ảnh còn lượn lờ quanh thân hắn.
Thân ảnh kia lăng không sừng sững, áo choàng trùm kín đầu phía sau bị gió thổi tung
bay, lộ ra khuôn mặt nam nhân da ngăm, bên dưới đuôi mắt hắn có một vết
sẹo dài vô cùng đặc trưng quen thuộc.
Là Paros!
Quân thủ Paros, thành chủ Lạc Nhật thành!?
Chẳng phải hắn là nội gián đã mất tích rồi sao?
Mặc dù hắn không có công khai làm phản, nhưng hắn và vị kia sứ giả đột
nhiên mất tích dẫn đến người La Mã có cớ khai chiến, điều này không
tránh khỏi cùng hắn có quan hệ.
Vì sao hắn lại thình lình xuất hiện ở đây giúp đỡ quân đội Hy Lạp? Còn có, hắn thực lực đạt đến bán cấm chú??
Cái này thật sự quá khó mà tin nổi rồi!
Paros che giấu thực lực, làm một cái phần tử phản loạn bị người phỉ nhổ. Cho
đến tận hôm nay lại bùng nổ khí thế kinh thiên, bắt giặt liền bắt vua
trước, một chiêu đánh bại thống soái của La Mã đế quốc, định đoạt cục
diện chiến tranh.
Nguyên soái của người La Mã đã không còn có thể
chiến đấu và lãnh đạo đại quân, mặc dù vẫn còn đó các vị phó tướng chỉ
huy, nhưng đa phần các tướng sĩ quân pháp sư lúc này cảm giác như rắn
mất đầu, sĩ khí xuống cực thấp, đội hình càng thêm rối loạn. Quân số
đông như kiến lúc này chỉ càng đưa đến tình cảnh loạn quân giẫm đạp. Vô
số binh sĩ điên cuồng rút về hướng tây, không có mấy ai thu thập tàn
quân bị thương nằm la liệt dưới đất, thậm chí những này thương binh còn
bị dòng người như lũ quét giẫm đạp đến chết.
Thắng thua đã định, La Mã đại đế quốc... thất bại hoàn toàn.
...
"Pa... Paros! Đây...lại là cái gì? Sao hắn lại ở phe của các ngươi?" Timos lúc này tại Thiên hoả đài trung ương nhưng chưa hết bàng hoàng, nhận được
hết bất ngờ này đến bất ngờ khác.
"Ồ? Ngươi giọng điệu có vẻ như
chắc chắn hắn là người của các ngươi vậy? Hắn là người La Mã sao? Hay
là... thứ gì đó khác?" Azazel nửa đùa nửa thật hỏi rằng.
"Ngươi... rốt cục là kẻ nào, có phải hay không từ đầu ngươi đã nhúng tay vào?" Timos người run lên.
"Đừng như vậy đề cao ta, bản thân ta không tính toán được xa như thế. Chỉ là
trong quá trình làm nhiệm vụ đã cứu được một người, vô tình liền phát
hiện được các ngươi bí mật a".
Azazel trong lúc thu thập tin tức
tình báo về chính quyền La Mã, vô tình đụng độ phải một nhóm người kỳ
dị, bọn chúng không phải nhân loại, nhưng có thể cải trang hoàn toàn
giống với con người mà không ai phát hiện ra.
Hắn phát hiện bọn
chúng giam giữ rất nhiều người ở một số nơi bí mật, còn là những nhân
vật có sức ảnh hưởng, chính khách ở khắp nơi trên thế giới.
Cái gã kia Paros ở Lạc Nhật thành ký kết hiệp ước chính là một trong số chúng, còn Paros thành chủ thật sự lại bị bọn chúng giam giữ. Azazel tìm thấy
hắn, chỉ là cũng không có phát hiện vị kia ca ca của Venus qua bất kỳ
dấu vết nào.
Khi Azazel đến Corinth thành, xâu chuỗi lại các sự
kiện, hắn đã hoàn toàn hiểu ra được vấn đề. Azazel liền để Paros ẩn giấu ở bên trong chờ cơ hội ra tay, tuy thực lực của thành chủ Lạc Nhật
thành cũng không có đến cảnh giới bán cấm chú, nhưng Azazel trước đó đã
đưa cho hắn một kiện thần bí ma khí cất chứa chúc phúc thánh lực, có thể trong khoảnh khắc khếch đại sức mạnh gấp nhiều lần. Paros theo Azazel
căn dặn đã chớp thời cơ hoàn hảo, nhất kích tất sát, đặt dấu chấm hết
cho trận này tranh đấu.
Hiện giờ kết cục đã phán định, trận phân
tranh này đã đến hồi kết thúc, tuy nhiên đó chỉ là đối với các quốc gia
có liên quan, còn hắn cùng Lucifer vẫn chưa thể nào rảnh tay.
"Ngươi... ta... ta phải giết ngươi!!" Ánh mắt của Timos lúc này đã thay đổi, con
ngươi bất thình lình trở nên đỏ như máu, hắc khí trên người tuôn ra nồng nặc như ma quỷ sắp hiện hình.
"Ta biết ngươi là cái gì, cũng hiểu rõ các ngươi mục đích, vì lẽ đó cũng không lấy làm lạ khi các ngươi sẵn sàng lợi dụng đám người Ba Tư kia diệt Hy Lạp bằng được". Azazel khuôn
mặt từ đầu đến cuối hầu như đều là tiếu dung, giờ đây bỗng trở nên lạnh
lùng, ánh mắt như sát thần lăng lệ không hề có nửa điểm khoan dung cùng
thoái ý.