Khi bầu trời dần buông xuống tấm lụa mỏng màu đen suốt đêm bao phủ
mảnh đất này, những công trình kiến trúc dần toát lên vẻ thanh thoát,
bay bổng dưới ánh mặt trời ấm áp.
Cách hơn 10 km về phía đông của
Acropolis thành, người ta không chỉ nhìn thấy sắc vàng từ thái dương
chiếu rọi, đường chân trời cũng giống như đang biến thành vệt dài màu
cát vàng, mà vệt cát kia càng lúc càng nhanh kéo dài ra.
Lấp lánh hoàng kim như muốn nhuốm vàng hết thảy thiên địa, nhưng nó tuyệt nhiên đối với bình minh kia không có chút liên hệ nào.
Khoảng cách dần thu hẹp, càng thấy rõ hơn hình ảnh hàng chục vạn người bọc
trên thân giáp vàng, chói mắt kim sắc kèm theo sát khí nồng đậm ép tới.
Không khí trên bầu trời như đông lại, tinh tử lấp lánh ánh sáng từng cái từng cái nối với nhau thành một mảnh như vô ngần tinh hải.
Đại
địa rung chuyển, thành trì rung theo. Một nữ tử xinh đẹp khoác lên váy
lụa dài trắng đơn độc một mình trên thành tường, từng sợi tóc màu tím
của nàng tung bay phấp phới, đôi mắt sâu thẳm nhìn xa xăm về phía chân
trời.
Nàng là Athena, người thủ hộ Arcopolis thành, thủ lĩnh liên quân Hy Lạp.
Nàng cảm giác như toàn thành sắp nghênh đón một trận thiên kiếp dữ dội, thùy thiên sụp đổ. Tuy rằng Hy Lạp hoàng thất đã được nàng sắp xếp đến nơi
an toàn, nhưng kia mấy trăm vạn dân chúng tay không tấc sắt tại đây rất
có thể sẽ bị đám cát vàng kia vùi lấp không còn một mảnh.
Ba Tư vương triều vượt biển mang theo hơn 50 vạn đại quân, tiến đánh mặt đông Acropolis lãnh thổ!
Một đoạn thời gian trước, một toán quân cảm tử mặc trang phục của quân Hy
Lạp đã đột nhập Ba Tư lãnh thổ, ám sát một vị hoàng tử của đế quốc Ba
Tư. Điều này đã khiến người Ba Tư đối với Hy Lạp càng thêm sâu sắc hận
thù.
Đế quốc Ba Tư lần này cấu kết người La Mã, thừa nước đục thả
câu, nhân lúc người Hy Lạp toàn lực phản kích La Mã đại quân trên khắp
lãnh thổ, liền phát động tổng tấn công, một hơi đánh thẳng về thành trì
đang bỏ trống...
Chỉ cần Acropolis bị diệt, Hy Lạp triều đại chẳng mấy chốc mà sụp đổ, trở thành nô lệ cho hai đại đế quốc đông tây tùy
nghi chia chác.
Acropolis thành trước đây đồn trú tinh nhuệ quân
đoàn xấp xỉ 60 mươi vạn người, lại hầu như tập hợp đại đa số cường giả
của quốc nội. Vậy mà hôm nay, chỉ có duy nhất Athena thủ hộ giả cộng với trăm vạn con dân của nàng.
"Lucifer, Azazel, hai ngươi quả nhiên
liệu việc như thần, ngay từ khi gặp mặt, ta đã nhìn thấy các ngươi chính là phúc tinh chiếu rọi cho tương lai của người Hy Lạp". Athena khoé môi hé mở tự mình cảm thán.
Lực lượng toàn quốc không đủ để Hy Lạp có thể chống lại lưỡng đầu thọ địch. Azazel đã bảo Athena điều động toàn
bộ đại quân sang Corinth thành, chỉ để chính nàng ở lại đây.
Athena từng kinh qua nhiều trận chiến, trăm vạn đại quân đứng cùng một chỗ đối với nàng cũng không tạo ra chút áp lực nào, nhưng hiện tại mấy chục vạn đại quân đồng thời lao tới lại khiến tim nàng có chút đập nhanh. Cũng
không phải vì nàng e ngại kẻ địch người đông thế mạnh, mà bởi vì phía
sau lưng nàng là sinh mệnh của hàng trăm vạn người vô tội.
Cấm chú bên trong chiến tranh tuyệt đối bị cấm chỉ, nhưng nếu như nàng không
thể thi triển ra mạnh nhất lực lượng của mình, 50 vạn quân kia sớm muộn
sẽ thoát khỏi phạm vi nàng kiểm soát, tiến thẳng vào thành thị giết hại
hàng vạn thường dân. Lucifer ở mặt trận bên kia có thể dựa vào đông
người trà trộn âm thầm giúp đỡ, nhưng nếu hắn đối diện cái này hoàn
cảnh, tuyệt đối không có phương án nào khác.
Một mình nàng đối phó hàng trăm ngàn đại quân mà chỉ có thể sử dụng tinh cung trở xuống tới
nói, quả thực như hạt cát giữa sa mạc mênh mông.
Trong trường hợp này, Azazel nhưng căn dặn Athena không được để dân chúng trong thành di tản. Nàng cần bọn họ.
Bởi vì hắn là một trong số ít người biết được, Athena là một cái hiếm hoi cầu nguyện giả tồn tại trên thế giới này!
"Rầm rập rầm rập~~~"
50 vạn đại quân trong hằng hà sa số các loại ma pháp chuyển vị trận đồ
chạy tới. Mặt đất rung lắc dữ dội, bên dưới toàn là cát bắn tung tóe,
bụi bay đầy trời. Tốc độ của quân ba tư không hề chậm lại, thậm chí càng lúc càng nhanh chóng rút ngắn khoảng cách, một đường chính diện từ đông sang tây.
Ba Tư quân chính quy vốn khát máu cuồng dã, quân số áp
đảo, thí quân không tiếc. Lớp trước ngã xuống, lớp sau lại nhanh chóng
trám vào, hình ảnh đó được mọi người ví như đội quân bất tử.
Đánh
trận luôn thích chính diện càn quét, xưa nay chưa từng có tập kích chiến thuật, đồn trú vây thành. Đối phó với bọn chúng luôn phải dùng binh
pháp chiến thuật để bù trừ số lượng.
Dân chúng trong thành nghe
thấy âm thanh chấn động, cũng là không khỏi cảm thấy hoang mang. Nếu như quân Ba Tư tiến gần hơn nữa, hình ảnh cùng lực áp bách cực kỳ doạ người có nguy cơ khiến đám đông đản sinh cực cao lòng sợ hãi, hỗn loạn chạy
trốn.
Athena váy dài trắng tinh khôi, tay cầm ngọn giáo màu bạc,
khí chất lẫm nhiên, dung nhan tuyệt thế, tựa như một vị bạch tinh linh
nữ thần không đến từ thế giới này.
Nàng xoay người lại hướng về
nội thành trung tâm, hai tay đan chéo trước ngực, đôi mắt lấp lánh có
thần, dùng một loại ngữ âm chân thành nhất nói với cư dân toàn thành:
"Hỡi Acropolis đồng bào, kẻ thù đã tiến gần đến vương quốc của chúng ta, bọn họ quá tham lam, lại càng tàn bạo. Ngày hôm nay họ bất chấp đạo lý,
mang đại quân đến xâm phạm dù biết rằng nơi đây quân đội pháp sư toàn bộ đã ở nơi tiền tuyến, chỉ còn lại chúng ta những người bình thường không sử dụng được nửa cái ma pháp. Tuy nhiên các ngươi không cần sợ hãi, ta
vẫn luôn luôn ở đây sát cánh cùng tất cả mọi người".
Athena thanh
âm trong trẻo mà vang vọng, tâm linh ma pháp của nàng khuếch đại đến
trong đầu mọi người để ai ai cũng có thể nghe thấy nàng.
Cư dân
toàn thành có thể nhìn thấy Athena hình ảnh chân thực rõ ràng trước mắt, nghe thấy thanh âm nàng như vậy nhu hòa, điềm đạm như dịu êm gió thổi,
ấm áp len lỏi vào trong tâm can của mọi người.
"Athena, chúng ta nghe thấy ngài!"
"Chúng ta không sợ, chúng ta sẽ không bao giờ khuất phục!"
Trong đám đông rất nhiều giọng nói đáp lại lời nàng. Có thể nơi đây còn có
một vị hoàng đế, nhưng trong thâm tâm của những binh sĩ cùng dân chúng
nơi đây đều đã sớm xem nàng là nữ hoàng của chính mình, tất cả bọn họ
kính yêu nàng từ tận đáy lòng. Nghe được giọng nói của nàng càng khiến
bọn họ tinh thần thêm phấn chấn.
Khắp nơi trong thành, chỉ trồng lấy chủ yếu một loài hoa, hoa có sắc trắng như tuyết, hương thơm ngào ngạt, sức sống trường tồn.
Đó là hoa Ô liu, biểu tượng của hòa bình, trí tuệ, tự do và phồn thịnh của Hy Lạp qua bao nhiêu niên kỷ.
Bất chợt từ khắp mọi nơi, những khóm cây Ô liu trong phút chốc đã vươn mình nở nhụy, những cây non cũng tựa như có phép màu đã trưởng thành to lớn, cành lá xanh tươi, xum xuê trái chín.
Mỗi một cây Ô liu đều nhất
loạt toả ra hào quang tươi sáng, đồng thời một khắc đó nở ra hàng trăm
ngàn đóa hoa trắng tinh khôi. Chúng nó không có chịu bất kỳ lực tác
động, tự động lìa cành.
Hoa không ngừng nở, không ngừng rời cành
bay đi, từng cái từng cái bay đến mọi người trước mặt, bọn họ theo bản
năng đưa tay đón lấy những đoá Ô liu trắng thuần thánh khiết.
"Chúng ta không muốn chiến tranh, không muốn phụ mẫu biệt ly hài tử, chúng ta
chấp nhận bỏ qua thù hận, đồng ý buông xuống phân tranh không có chút ý
nghĩa nào, chấp nhận lùi một bước, chấp nhận hiệp ước hoà bình, để cho
trăm năm, ngàn năm sau quốc gia mãi mãi trường tồn, mỗi một con dân đều
vĩnh viễn được hưởng hạnh phúc bên trong hoà bình thịnh thế".
"Nhưng bọn họ vẫn nhất nhất dùng dùng bạo lực , muốn nhân cơ hội cướp lấy mảnh đất chúng ta đã ngự trị bao đời, muốn biến tất cả chúng ta thành nô
lệ".
"Ta biết trong tâm mỗi người đều không chấp nhận mất đi lòng
kiêu hãnh cùng tự do. Những người thân, bằng hữu của chúng ta đang anh
dũng chiến đấu nơi sa trường, chúng ta sẽ không để sự hy sinh của bọn họ trở nên vô ích, cũng sẽ không khuất phục bất luận kẻ thù nào".
"Mỗi cá nhân đơn lẻ vốn không có bao nhiêu sức mạnh, nhưng chúng ta có sự
đoàn kết một lòng cùng bất diệt niềm tin. Ta hiện tại ở đây, dù phải trả giá bằng cả sinh mệnh cũng sẽ cùng các ngươi chiến đấu đến hơi thở cuối cùng".
"Giờ phút này, mỗi đoá hoa Ô liu, chính là tượng trưng
cho chúng ta sức mạnh. Chúng ta trân trọng hoà bình, nhưng phải nói cho
tất cả bọn họ biết ai mới là chủ nhân của mảnh đất linh thiêng này!"
Athena ngôn từ đỉnh đạc, êm tai mà dứt khoát, xúc động lòng người. Trong lúc
nhất thời trái tim của trăm ngàn người như hoà chung nhịp đập, ý chí
không hẹn mà thống nhất, đồng loạt hướng về phía đông, hướng về Athena
thần nữ, hướng về xa xa phía chân trời.
Mỗi người hai tay cầm lấy
cành Ô liu, lặng lẽ đặt trước ngực mình, từng đôi mắt nhắm lại, môi khẽ
lay động đọc lên nguyện cầu ngôn ngữ.
Mọi người ở Acropolis đều
biết đến cầu nguyện pháp môn, đây là một loại ma pháp thần kỳ tưởng
chừng chỉ có trong truyền thuyết, chúc phúc thần vũ!
Khi pháp môn
này triển khai, chỉ cần mọi người cùng cầu nguyện, dù là người bình
thường không phải ma pháp sư đều có thể ban tặng lực lượng cho pháp
thuật này. Pháp môn cường đại không ở chỗ tu vi, mà chính là số lượng
người thành tâm nguyện cầu ủng hộ.
Cái này pháp môn, có thể hô
mưa, có thể gọi gió, có thể cầu chữa lành, cũng có thể cầu hủy thiên
diệt địa. Chỉ cần số lượng người cùng cầu nguyện đủ nhiều, này uy lực ma pháp có thể đạt đến một cái cấm chú!
Pháp môn mạnh mẽ này chưa
từng có ai chứng kiến nó chân chính giáng lâm, thậm chí là Thiên Quốc
cũng không phải những người sáng tạo. Có người nói nó thuộc về Bạch tinh linh thần tộc.
Athena, chính là cầu nguyện giả hiếm hoi bên trong Bạch ma pháp cường giả.
Bao nhiêu vạn người, bấy nhiêu vạn đóa hoa, thánh khiết tinh khôi như tuyết liên. Từng đoá từng đoá dần dần chia tách thành những cánh hoa nhỏ,
theo không khí bay lượn ngập tràn Acropolis thành. Triệu cánh hoa liên
miên vô tận, mùi hương lan toả, tựa như đảo ngược thời không. Mưa hoa
màu trắng bay lên, tụ hội về phía cầu nguyện chi vân phía trên bọn họ
đỉnh đầu. Tinh quang như nhật nguyệt lại như soi sáng đến trên vai mỗi
người, mang tới bên trong ánh mắt bọn họ một cảnh tượng mỹ lệ thánh
khiết như thần phong tiên cảnh.
Cầu nguyện thánh thần, từ xưa đến
nay, thánh thần đối với mọi người là một cái siêu hình hư ảo, lời cầu
xin của mỗi người đều là hư vô không cách nào nhìn thấy. Nhưng hiện tại
mọi người có thể chân chính thấy được ước nguyện của mình gửi gắm vào
bên trong những cánh hoa Ô liu, có thể nhìn thấy niềm hi vọng của mình
được gửi gắm đến những vị thần, lời cầu nguyện biến thành niềm tin, niềm tin trở thành lực lượng mạnh mẽ bảo vệ quê hương của bọn họ.
Ngày hôm nay, bọn họ dưới sự dẫn dắt lãnh đạo của Athena nữ thần, chính mình góp một phần sức mạnh, cảm giác mỗi người bọn họ giống như được trực
tiếp thân chinh ra chiến trường, được chiến đấu vì vận mệnh của nơi mình sinh ra và lớn lên.
Trận chiến này, dù kết quả thế nào, đối với bọn họ đều đáng giá.
Bất luận hôm nay kẻ thù có hay không bị đánh bại, mỗi một người tận trong
xương tủy đều cảm thấy sôi sục niềm kiêu hãnh cùng tự hào.