Tóc vàng đẹp mã cùng hai, ba cái nữ nhân bên cạnh quay người lại, một mặt không biết cái mặt thộn dâm đãng kia là ai, càng chẳng hiểu đã đắc
tội chuyện gì.
Nhướng cằm, hai tay dang ra một góc nhỏ, vừa vặn
bàn tay cũng xòe ra hai bên, giống như bất đắc dĩ điệu bộ, tóc vàng nam
nhân phản ứng theo bản năng: “What’s up, man?”
A… Không phải Triệu Mãn Duyên.
Nhận ra bị hớ, đối phương không ngờ là một người Tây Âu đi du lịch, Mạc Phàm vội vàng chỉnh sửa lại cái tư thế có phần mất mặt của mình, miệng chớp
nhoáng quốc tế ngữ nói ra:
“Há, sorry, nhầm lẫn chút, nhầm lẫn chút, các ngươi tiếp đi!"
Cáo biệt về sau, cảm nhận xung quanh thật có nhiều nữ nhân xinh xắn nhìn
nhìn chỉ trỏ, mùi vị đúng là thơm tho hơn hẳn bọn yêu ma trên núi Côn
Lôn. Hắn giả vờ trùm cái mũ áo hoodie màu đen đang mặc lên che đầu lại,
còn tiện thêm thắt chút ít kịch sĩ ho khụ khụ, hướng về tiểu Mei thật
nhanh bước tới.
Chỉ là, để cho Mạc Phàm có nghĩ nát óc cũng không
có khả năng suy đoán được, khoảnh khắc hắn vừa ho lên vài tiếng kia, vì
cái gì mà lập tức toàn bộ đại sảnh khách sạn, bao quát từ quầy tiếp tân, khách du lịch đơn vị, hay là quầy bar đi chăng nữa, đều im thin thít
cảnh tượng, đa phần ánh mắt bọn họ đều dấy lên nhiều tia sợ hãi. Một ít
thậm chí còn đâm ra hơi oán giận, căm ghét.
Trên quầy bar phối trí nhiều loại đèn công tắc, ở góc có một cái máy thanh toán tự động, kế
bên máy liền có một hộp điện thoại khẩn cấp tình huống. Nam nhân viên
pha chế tay chân dứt khoát đặt chai rượu đang cầm xuống, linh hoạt chạy
lại nhấc phím số lên gọi.
“Cạch ~~~~”
Hộp số chưa kịp bấm,
thực khách tóc vàng ban nãy đã kê tay mình vào chặn lại, lấy cái vẻ mặt
Âu Châu khá nhàn nhã, thân thiện nói rằng:
“Xin lỗi nhé, đó là bạn của ta, hắn vì nhỏ nhoi xấu hổ mà hành động có phần bản năng, đó không
phải bệnh, không cần làm quá lên!"
“Nhưng mà…” Nam nhân viên tỏ ra hơi sợ sệt.
Tóc vàng nam nhân cười cợt nhẹ, ra hiệu cái kia nhân viên phục vụ ghé lại người gần hơn rồi thì thầm nhỏ vào tai chuyện gì đấy.
“Ngài… ngài nói sao? Người đó là cấm…” Nhân viên quầy bar khuôn mặt lúc này đều là tái nhợt đến cực điểm.
“Suỵt!”
“Giữ ở trong lòng là được, ta nói ra cốt để ngươi biết mà tránh đi phiền
phức”. Tóc vàng nam nhân nháy mắt một cái rồi quay mặt bỏ đi, hắn đồng
dạng cũng không buồn tiếp tục đùa đùa giỡn giỡn với những mỹ nữ kia nữa.
Này ngược lại, Mạc Phàm bên kia sắc vóc hoàn toàn là ngốc trệ biểu cảm. Vỏn vẹn hơn 3 tháng chút rời xa nhân loại thế giới, dĩ nhiên đến lúc trở
lại liền cảm thấy giống như mình cần phải học phụ đạo xã hội để hòa nhập cộng đồng vậy.
Con mẹ nó… Từ khi nào mà lão tử ho một cái cũng trở thành kỳ thị vấn đề!?
“Bốp bốp~~~” (tiếng vỗ tay)
“Không có chuyện gì hết, được rồi, mọi người làm tiếp việc đi, gia hỏa này là
cái huynh đệ của ta, ha ha, ta biết hắn không vấn đề gì!” Nam tử Âu Châu thực sự đã tiến lại gần Mạc Phàm vỗ tay ra hiệu an toàn.
Hắn sau
đó tiện tay choàng qua cổ Mạc Phàm, loại này não còn đang tê liệt, không ngừng bốc hỏa, nhanh trí nói: “Huynh đệ, cứ giả vờ hưởng ứng ta là
được, hiện tại sự tình có vẻ ngươi không biết rất nhiều!"
“Rốt
cuộc là loại sự tình gì?” Mạc Phàm nhíu mày khó chịu. Hắn cũng không
phải là không muốn tra cái nào tin tức trên mạng, nhưng bất quá, suốt 3
tháng ở trên kia cực lạc không gian, dù là Minh Lang thôn hay Côn Lôn
địa hình, sóng mạng, điện tử đều thuộc về xa xỉ vật phẩm. Điện thoại di
động từng ấy không xài dĩ nhiên cũng đã sớm hết pin, chẳng cách nào tiếp cận được xã hội thời điểm.
“Đi, đi rồi nói!” Nam nhân tóc vàng không ngại hành động giao thiệp rất cởi mở, phóng khoáng.
Nhìn qua con người gã này tóc vàng phong lưu, từ chiều cao, tướng mạo trên
thực tế khá hi hữu gần giống với Triệu Mãn Duyên, có chăng khuôn mặt
mang nhiều hơn trải nghiệm, lại đậm nét Âu Châu nghệ nhân hoạt họa. Mới
vừa gặp đã thấy trăng hoa, miệng lưỡi còn trơn tru hiếm có. Mạc Phàm sơ
bộ đánh giá có khả năng là anh em cùng cha hoặc cùng mẹ gì đó với tên
cặn bã kia.
Nói chung nhân phẩm rất không tệ!
“Được, nhưng ngươi nói đi là đi đâu?” Mạc Phàm hỏi rằng.
“Dĩ nhiên là cái tửu điểm hàng xá rồi. Trượng phu kết giao, trước hết phải thi thố thực thần!”
Bụng kia rõ ràng tự nãy giờ đã réo liên hồi, Mạc Phàm coi như nhịn nhục kiềm chế cuối cùng cũng mỹ mãn tìm được lý do, lập tức khuôn mặt hóa thành
nai tơ quay đầu qua tiểu Mei, chớp chớp ánh mắt ra hiệu.
Mà Tiểu
Mei theo hắn đằng đặc thời gian, chẳng lẽ sự tình còn không hiểu. Nàng
bình thản thở dài một tiếng rồi quắc quắc tay xua đuổi đi, miệng nhúm
nhím âm thanh vô cùng nhỏ: “Ta muốn ngủ, tỷ phu, người đi sớm về sớm!”
“Tốt, ta luôn yêu thích đồ ăn ngon, ăn nhiều cỡ nào cũng không thấy đủ!” Mạc
Phàm quay ngoắt sang tóc vàng nam nhân, tinh thần sảng khoái nói ra.
Trông cái bộ dạng lật mặt nhanh như vậy của hắn, tiểu Mei thầm nghĩ đã đánh
giá thấp cái dạ dày của kẻ ham ăn này rồi. Nàng cũng không đứng đó lâu,
chờ đợi tiếp tân khác sạn giao cho điện từ chìa khóa, lập tức tiến lại
thang máy di chuyển về phòng.
………
………
Có lẽ do nhu cầu gia tăng đáng kể từ thời điểm hủy bỏ cách ly luật, nên là dù ban ngày,
vừa chuyển mùa thu sang, Tây Hải thành vẫn trở nên đặc biệt náo nhiệt,
nhất là có mỹ thực, rượu ngon địa phương càng sôi nổi, đông đúc.
Tóc vàng Âu châu giới thiệu thịt nướng điếm đều rất vừa lòng Mạc Phàm, ngay từ phía ngoài vào đã có thể ngửi ngửi được cái tinh hoa dầu là, cải
thảo cùng ngũ sắc hương áp chảo. Gia vị nêm nếm chắc chắn là hoàn hảo
công tác rồi.
Trong quán có rất nhiều loại thịt, rau đều được thu
hoạch ở ven rìa chuỗi Côn Lôn sơn hệ thống kia. Nói ven rìa khiêm tốn
nhưng thực ra là một khổng lồ thảm sinh nguyên địa lý. Bất quá, ắt hẳn
không phải chính thống du nhập Côn Lôn yêu quốc. Liền đám thợ săn đại sư cấp bậc rất hay lấy làm thành quả chiến tích tới đây đánh bắt, sưu tầm.
Đồng dạng là người sành ăn, sảng khoái. Tóc vàng Âu châu thậm chí không có
để tâm thực đơn, cứ vậy mà gọi phục vụ đem tất cả 10 hạng mục đắt nhất
ra hầu.
Hắn nói: "Ăn a, ăn a. Mọi người cùng nhau ăn mới có khoái
cảm nha. Ta rất thích đồ ăn Trung Quốc, huynh đệ, coi như chuyến này ta
mời người!"
Mạc Phàm bật cười nói: "Ngươi thật sự để cho ta ăn? Ngươi thật xác định ngươi phải mời khách? Ta có thể rất tham ăn a!"
Tóc vàng nam tử vung tay lên: "Rượu ngon, đồ nhấm tốt có thể hóa mấy cái
tiền, đến, chúng ta cùng một chỗ ăn. Ăn sướng rồi tính. Ta xưa nay đối
với đồ ăn và mỹ nữ đều không phân bì."
Thoạt nghe tới những chỗ
này đoạn thoại, Mạc Phàm càng lúc càng nghi ngờ về gia đình của Triệu
Mãn Duyên. Quả thật rất giống nhau.
“Hảo! Cạn! Ta rất thích người sảng khoái như vậy!!”
Đồ ăn ở đây đúng là rất ngon, mếm thử một miếng đã xảy hiện tượng trào
nước ra từ đàm vị, là không thể ngăn cản, đừng nói một người liền ăn hai cân, cho dù ba, bốn cân cũng không thành vấn đề.
“Cơ mà người anh em, xưng hô thế nào?” Mạc Phàm đột nhiên hảo cảm nói ra.
“Khặc…, tí thì quên béng, gọi ta là Bee, đến từ Venice nước Ý!"
“Ha ha, tên ngươi thật dễ nhớ nha, tựa hồ biệt danh vậy!" Mạc Phàm cười cợt nói. 'Bee' vốn có nghĩa là 'con ong', loại đặt tên này nhưng là cực kỳ
hiếm thấy. Khó trách hắn nghĩ đó là biệt danh của Âu châu nam tử.
“Còn ngươi?” Bee cạn hết một ly rượu rồi hỏi lại.
“Lucifer!” Mạc Phàm tự tin nói ra. Miệng vẫn còn ung dung nhai nhai miếng thịt bò rất lớn.
Khuôn mặt Bee đều là đường nét suýt tí sặc, hắn cười cợt nói rằng: “Huynh đệ, Lucifer là cái tên đáng sợ thế nào ở Âu Châu chúng ta ngươi biết
không?”
“Lucifer chỉ là biệt danh, ta thích biệt danh đó. Bây giờ nó là của ta!” Mạc Phàm đôi mắt lập tức lóe lên quang mang nói rằng.
Mất hồi lâu im ắng thích nghi dần lại.
“Ha ha được rồi, được rồi, Lucifer huynh đệ, chúng ta hôm nay coi như có
duyên phận, liền ăn uống thỏa thích đi!" Bee cười lớn nói rằng, đột
nhiên cảm giác thấy này màu lam đồng tử soái khí nam nhân vẫn là rất thú vị.
Có thể coi là du lịch giả, khắp nơi trăm nước từng đi qua,
Bee xác thực lần đầu nhìn thấy Mạc Phàm khuôn mặt đều để lại quá lớn ấn
tượng. Đứng so ra tạng người phương Đông nhưng lại có thể cao hơn Âu
Châu lục địa, tóc dài trắng cột lên, ngoại hình không thể diễn tả bằng
đơn giản hai từ xuất chúng được.
"Quay lại mời ta ăn ngon, vẫn là
có ngày được bạn bè Tây Phương đến mời, tuyệt đối chính tông Trung Quốc
mỹ thực, khà khà!" Mạc Phàm nứt ra nụ cười.
Nương theo lấy một bàn bàn mỹ vị thịt Côn Lôn trên bàn, hai người bắt đầu bỏ qua quai hàm thái độ, dùng tốc độ thực thần xử lý, uống uống cạn cạn.
“À đúng rồi, Lucifer huynh đệ, ngươi không phải lúc nãy đều không biết chuyện gì xảy ra sao?” Bee đột nhiên nhắc nhở.
“Đúng rồi, ngươi nói phải, thời gian gần đây đúng thật ta đều không ở trong
nhân loại cái sinh hoạt. Cái gì phát sinh hoàn toàn không rõ". Mạc Phàm
hai mắt sáng lên đáp rằng.