Nam Đế Tiên Lang cốt cách huyết mạch vẫn y nguyên không đổi, chăng qua
là khí độ trên người bị thiên đạo pháp tắc của Ymir tẩy lễ, thân thể
phát ra sáng loáng hào quang của Nam Cực, giống với tên gọi một tôn
‘tiên lang’, là Thiên Hoàng Bạch Tuyết ở tận sâu trong điểm lạnh cuối
cùng của thế giới.
Điểm này là ngoài ý muốn của tất cả mọi người, liền ngay cả lão sư Nhật Ánh cũng bó tay rồi.
Quả nhiên nóc nhà vẫn là một cái biến số bí ẩn, lên tới Thiên Đạo Đế Hoàng, mọi thứ dường như không còn nằm trong kiểm soát của nhân loại hoàn
toàn.
Bàn xoay thế giới thay đổi.
Muốn làm Thập Uyên Chúa Tể, đi hỏi Đế Hoàng có hay không phê duyệt.
Không còn là dựa vào thực lực cá nhân, am hiểu mưu mô, thế lực chống đỡ để so đo, nóc nhà Đế Hoàng đã tháo khỏi phong ấn, bọn hắn xuất thế, vậy thì
pháp tắc sẽ do bọn hắn chưởng quản đến nói chuyện.
Bọn hắn đại
diện cho một phần của thiên đạo ý chí, không giống như Đế Hoàng từ vị
diện khác đến, ở thế giới của mình, bọn hắn được xem là thiên đạo Đế
Hoàng, cho dù đẳng cấp của tam đại nóc nhà chỉ mới có Kinh Thế lực
lượng, nhưng tự nhiên sẽ nghiền ép được những Kinh Thế tiền bối từ vị
diện khác nếu có bất cứ ai dám đặt chân tới thế giới ma pháp này.
Thật giống như nói, nhà của ai, người đấy mạnh, là chủ của sân chơi. Rất
nhiều chuyện Đế Hoàng có thể trực tiếp đến phân phối bố cục, cùng với
trước đây hoàn toàn khác biệt.
Đương nhiên, Đế Hoàng là sẽ không
tùy tiện đi xâm chiếm chủng tộc nào cả, cũng không phá hủy thế giới này, càng không thể bị chết. Bởi vì bọn nó đã trở thành đại diện của thiên
đạo, một nhánh của thiên đạo pháp tắc, bọn hắn mà chết thì tuyệt đối sẽ
ảnh hưởng so với vụ Mạc Phàm muốn đánh trọng thương thế giới ma pháp
càng nghiêm trọng. Nhiệm vụ chính của Đế Hoàng là tích góp công đức, tu
bổ để thăng cấp thế giới này lên, hoàn thành thu được gốc rễ Thần Ý Chí, có cơ hội hướng tới Thần Vị.
Cho nên, tuyệt đại bộ phận quản
giáo, ba vị nóc nhà Kinh Thế Đế Hoàng sẽ không tự mình ra tay, mà là sai khiến tới một cái tổ chức dưới Thần chưởng quản. Tỷ như Ymir đang sai
khiến lão lang như vậy.
Mạc Phàm đi đến Siêu Duy Vị Diện sinh hoạt được hơn 6 năm, cùng thời gian đó, thế giới ma pháp trải qua mới gần 4 tháng.
Tuy nhiên, gần 4 tháng này biến động không hề nhỏ, phần lớn là do lão lang gây nên.
Đế quốc lãnh thổ của lão lang cũng khá này nọ, mặc dù không còn đội quân
băng uyên tử linh ngày xưa của Vạn Niên Ma Kiếm, đội quân thiện chiến
bậc nhất thế giới ma pháp này đã bị Mục Ninh Tuyết thu phục, trở thành
dưới trướng của Mục Ninh Tuyết chưởng khống. Cho nên thay vào đó, lão
lang phải xây dựng thế lực quân đội riêng, bao gồm ngoại vực Bạch Tuyết
Xí Nga (chim cánh cụt), đám lang tử lang tôn hệ trục Phi Xuyên Ngai
Lang, đám Thâm Hải Kình Ngư ở Nam Thái Bình Dương cùng một chút Băng
Long Chân Long ở rừng Taiga mà ngày xưa Mạc Phàm thu phục.
Trong
đó, Nam Hải Phi Long Mã (cá ngựa), Xí Nga Địa Tổ (chim cánh cụt), Ngũ
Độc Nam Tinh Đế (sao biển), Băng Nha Bối Hải Sư (hải tượng), Hàn Trảo
Quỷ Diện Đế (cua xanh mặt quỷ) là năm thuộc hạ Đế Vương cấp duy nhất
trung thành theo sau lão lang. Mà lại, nói cho chính xác hơn, bọn chúng
là bị Băng Bích Hạt Chu dùng mưu thu phục, đi theo lão lang cũng vì Băng Bích Hạt Chu.
Làm bài danh thứ đáy chót Thập Uyên Chúa Tể một
trong, lão lang kì thực giống với một cái Chúa Tể bù nhìn hơn. Nó là
quân bài chiến lược được nhân loại gửi gắm ký thác để trao đổi với nóc
nhà Ymir, tạo ra trung gian liên kết liên minh. Mà mặt khác, tất cả hành động của nó, rõ ràng là vì Ymir mà hành động, tuyệt đối trở thành một
cái Thập Uyên Chúa Tể pháo hôi.
Băng Bích Hạt Chu kì thực sớm
nhìn ra điều này, nhưng nàng không làm gì được. Dù sao đi nữa, lão lang
sinh hoạt ăn ở tốt, đối với thiên đạo thế giới ra một chút sức mọn đền
bù, Mạc Phàm trở về cũng sẽ bớt đi phần nào bị thiên đạo thù địch.
.................
Thế giới ma pháp chỉ mới trôi qua gần 4 tháng kể từ lúc Mạc Phàm rời đi,
trên thực tế, ngoại trừ lão lang động tĩnh ra, mọi người không còn cái
khác biến động.
Tiểu Viêm Cơ mỗi ngày vẫn sinh hoạt bên cạnh bảo
vệ cho Tiểu Thiên Hy, cùng Tiểu Thiên Hy sinh hoạt ở đảo Phú Quốc của
lão sư Nhật Ánh, mỗi ngày không chơi đùa với ngàn vạn thiên tộc tinh
linh tháp ở Phú Quốc thì cũng là đến Viễn Hải Thần Đảo thăm hỏi cụ Tuyệt Hải Hoàng Điệp, nô đùa cùng Viễn Hải phụ cận hải tộc.
Mục Ninh
Tuyết thì ở tại đảo Phú Quốc bế quan, nàng đã bế quan suốt từ lúc Mạc
Phàm rời đi đến giờ, vẫn đang trong quá trình thao lược đồng hóa Khởi
Nguyên Băng Tinh, tiếp nhận truyền thừa Thái Hư Vạn Cổ Tinh Linh Tháp
tộc ý chí.
Lão sư Nhật Ánh cùng sư mẫu Minh Vi tính toán sơ qua,
này Triệu Hoán Hệ áo nghĩa đồng hóa, cần Mục Ninh Tuyết phải nắm giữ khế ước hệ Băng cực mạnh thì linh hồn mới không giữa đường chết yểu.
Cho nên, cấm chú triệu hoán hệ của Mục Ninh Tuyết chính là lĩnh hội để khế
ước vào Nam Cực một mảnh lục địa băng xuyên Vĩnh Dạ, ký kết với tất cả
băng uyên tử linh của Vạn Niên Ma Kiếm để lại. Trên thế giới này, thậm
chí tính cả Triệu Hoán Vị Diện, cũng tuyệt không có mảnh khế đất băng
uyên nào sánh bằng với băng uyên tử linh.
Chỉ có băng uyên tử linh là khế ước ký kết với linh hồn thì Mục Ninh Tuyết mới đầy đủ cường đại tiếp nhận đồng hóa truyền thừa.
Mà cái này quá trình truyền thừa, phảng phất có thể kéo dài mấy năm, này thì Nhật Ánh và Minh Vi không biết được rồi.
Lại nói đi đến thế giới học phủ, dưới sự nghiên cứu chuyên sâu và lý thuyết nền tảng vững chắc của giáo sư Stein, dung hợp pháp môn những lứa đầu
tiên đã ra đời, thế giới học phủ chi tranh năm nay tổ chức, không ít cao giai viên mãn pháp sư đã nắm được dung hợp pháp môn hai hệ, thậm chí có người còn không cần dùng đến găng tay dung hợp, đem chỉ tiêu cũng
ngưỡng ma pháp của thanh niên đồng lứa vượt xa trước đây.
Cấm chú thực vật hệ Mục Nô Kiều tiếng tăm càng lúc càng lừng lẫy, nàng trở
thành đại diện thủ tịch toàn bộ Học Viện Liên Hội thế giới, cùng với
Blanc lão sư là những người có tiếng nói cực lớn đối với nền giáo dục.
Mặt khác, bối cảnh thế giới cao tầng cũng dần dần có chút biến động.
Thánh Thành Thiên Quốc gộp trở lại làm một, thế hệ thiên kiêu mới đại thiên sứ dần dần lộ ra, Sariel, Raguel, Raphael trở lại.
Đứng trên Thánh Điện, Remiel nhìn thấy được một cột sáng hào quang của thiên sứ thời đại này nhảy lên, tại trong sở học của hắn vốn là không biết
đến Thiên Phụ từng sáng tạo ra thần hồn này, Thánh Thành thư viện cũng
chưa từng ghi chép qua, đó là một đạo hào quang trước nay chưa từng có
màu hồng, nó sắp sửa buông xuống nhân gian, thật giống với thiên đạo
thần quang, cũng những thiên sứ chi hồn thông thường khác biệt.
“Đây...đây rốt cuộc là thiên sứ nào ra đời?”. Remiel ngây ngẩn hỏi.
Đứng ở một bên, đại thánh tể Welbeck một lời đều không nói, chỉ là nhàn nhạt nhìn theo hào quang rời đi.
Một lúc sau, hắn mới chậm rãi mở miệng: “Jophiel”.
“Jophiel?”. Remiel sửng sốt hỏi lại: “Ngươi làm sao biết?”.
Welbeck lắc đầu, tỏ ra kín đáo che đậy chuyện này.
Hắn chỉ nửa úp nử mở, thần thần bí bí nói ra năm chữ: “Thiên cơ bất khả lộ”.
Nói đến Liên Hợp Quốc.
Từ sau khi Nhật Ánh đi xuống, Liên Hợp Quốc quân bài vẫn chưa tìm được người nào mang vừa chiếc giày Nhật Ánh để lại.
Hình ảnh Nhật Ánh một tay che biển rộng, một lưng gánh bầu trời vẫn là thứ gì đó quá sức kinh diễm đối với thế giới cao tầng.
Thẳng đến những Nakroth, những Perjas ngày hôm nay đứng đây tâm sự, bọn hắn vẫn nhớ như in cái khoảnh khắc đó.
Khoảnh khắc một mình nhân vương Nhật Ánh, một hệ triệu hoán, duy nhất một cái
cấm chú triệu hoán ma pháp khống chế toàn trường, đem 10 cường giả cao
nhất Liên Hợp Quốc chế trụ, ngay cả Quang Chi Tử Aliénor cũng không thể
động đậy, vô lực phản kháng.
Nhiều năm sau đó lặng lẽ trôi qua,
vật đổi sao dời, người cũ đã dần dần bởi vì tuổi tác mà đi xuống, thế
nhưng lớp trẻ vẫn chưa đủ trường thành, chưa có xứng đáng người tiền
nhiệm lên thay thế được.
Hiện tại, Liên Hợp Quốc chỉ có thể tạm
thời để cho Nakroth chấp trưởng, thẳng đến năm năm tiếp theo bầu lại lần nữa rồi tính tiếp.
Mà bên dưới, Vi Nghiễm và Heidy lần đầu tiên
lọt vào danh sách Thập Giả Pháp Sư của Liên Hợp Quốc, thực lực thăng
hạng không ít lần.
Tại một mảnh hoang vắng trên Nam Cực đại lục.
Mỗi một ngày trôi qua, Nam Đế Tiên Lang ban ngày dẫn tộc đàn đi săn thịt
hải yêu, phát động khởi nghĩa mở rộng địa bàn, ban đêm một mình leo lên
ngọn núi tuyết cao chót vót Vọng Hàn Sơn, nó vân đạm phong khinh đứng ở
nơi đó, cô độc, tịch mịch.
Lên núi cao cũng không phải tạo cảm
giác uy nghiêm để cho người ta ngẩng đầu sùng bái chính mình, càng không phải vì nó đã cảm thấy mình mạnh mẽ đứng ở trên đầu tất cả mọi người,
tỏ ra khoái chí.
Lên núi cao, là bởi vì đứng ở nơi đó, nó mới có
quyền ngẩng cao đầu nhìn vào bầu trời đêm đen huyền diệu kia, trông thấy Tinh Nguyệt chòm sao, hi vọng nó hóa đỏ, hi vọng Nhật Thực trở lại, cầu mong sẽ nhìn thấy tín hiệu từ thân chủ của mình.
- ------- “Lão
lang, cố gắng phát triển, ta biết ngươi làm được mà. Một ngày nào đó
ngươi càng mạnh lên, ta cho phép ngươi nhìn vào bầu trời đêm đen kia,
nhìn vào Tinh Nguyệt chói sáng, đến khi nó nhuốm máu, Mặt Trăng Máu
giáng lâm, đó chính là ta đang quan sát ngươi”.
- ------- “Gào gào rú uuuuu”
Đến bây giờ lão lang vẫn không quên.
Nó đã ngoài mong đợi mạnh lên.
Nhưng không biết mạnh đến mức nào cho đủ, nên nó mỗi một ngày liền đứng ở nơi đó, tại Nam Cực chi địa Vọng Hàn Sơn nhìn ngắm Tinh Nguyệt sao trời.