Lý Hiểu Nghệ âm trầm lơ
lửng ở giữa không trung nhìn Lâm Y Nhiên đang được gây mê cấp cứu trong
phòng phẫu thuật. Cô đương nhiên biết Lâm Y Nhiên có chủ ý gì, cũng biết vì sao cô ta muốn làm như vậy.
Chính là xui cho Lâm Y Nhiên, có cô ở đây, mặc kệ Lâm Y Nhiên muốn gì cũng không thể thành công.
Cùng lúc đó, âm hồn của người đại diện lượn lờ tiến tới. Ông vô tội bị Lâm Y Nhiên hành hạ đến chết, trong lòng sớm đã tích tụ oán hận, vừa nãy ở
trong phòng chỉ là thử nghiệm một chút mà thôi, ông chết rồi, Lâm Y
Nhiên cũng trốn không thoát. Ông muốn từng chút từng chút một trả lại
nỗi thống khổ khi chết cho Lâm Y Nhiên.
Trong bệnh viện có sinh
lão bệnh tử, vì thế có quỷ hồn phiêu đãng cũng là chuyện bình thường.
Lúc người đại diện cảm nhận được trong phòng có quỷ hồn khác cũng không
quá chú ý. Bởi vì một đường bay tới đây, không biết ông đã gặp biết bao
nhiêu quỷ hồn rồi.
Có người mờ mịt không biết mình bị làm sao,
có người hốt hoảng thất thố la hét nói mình vẫn chưa có chết, quỷ sinh
cũng có đủ dạng, quả thực cũng không khác gì lúc làm người.
"Hiểu... Hiểu Nghệ...." Người đại diện kinh ngạc nhìn nữ quỷ đứng ở góc tường,
ông căn bản không biết Lý Hiểu Nghệ cũng ở nơi này.
Sau khi biến thành quỷ, người đại diện mơ hồ biết được có vài người chết đi, quỷ hồn không nhất định sẽ có thần trí, đại đa số đều ngây người ở nơi mình
chết, chờ Hắc Bạch Vô Thường tới đưa đi. Chỉ có một số ít, bởi vì chết
quá oan khuất, nội tâm không cam lòng nên âm hồn mới có thần trí, đồng
thời cũng muốn trả thù.
Ông là một trong số đó, lẽ nào Lý Hiểu Nghệ cũng vậy?
Lý Hiểu Nghệ lạnh lẽo cười cười: "Chơi vui không?"
Người đại diện dù sao cũng là một trong số đầu sỏ hại chết Lý Hiểu Nghệ, lúc
nhìn thấy Lý Hiểu Nghệ vẫn theo bản năng có chút sợ hãi, thế nhưng nghĩ
tới mình đã chết rồi, cũng là quỷ, cả hai đều là quỷ thì còn gì đáng sợ. Nghĩ vậy, người đại diện liền bình tĩnh lại, chuyện của Lý Hiểu Nghệ là Lâm Y Nhiên một tay bày ra, ông chỉ ở bên cạnh thêm dầu vào lửa mà
thôi, thế nhưng trong tình huống này, ông căn bản không có khả năng nói
tới chuyện này.
"Cô.... có khỏe không?"
Lời chào hỏi ân
cần kia làm Lý Hiểu Nghệ nhếch môi, nháy mắt đã bay tới trước mặt người
đại diện, ông ta kinh hoảng, đều là quỷ nhưng khi ở gần, ông hoàn toàn
có thể cảm nhận được cảm giác áp bách từ Lý Hiểu Nghệ.
Vừa nãy
không có cảm giác nên cứ tưởng bọn họ cùng cấp bậc, thế nhưng bây giờ
người đại diện rõ ràng cảm thấy rất hoảng sợ, lúc còn là người, chỉ khi
đối mặt với boss lớn của công ty mới có tâm tình bất an này.
"Làm sao vậy? Sợ tôi à?" Lý Hiểu Nghệ nghiêng đầu lộ ra nụ cười thanh thuần
đặc trưng năm xưa: "Thật thần kỳ, thì ra người đại diện không sợ trời
không sợ đất lại có một ngày sợ tôi."
Người đại diện chịu không
nổi lui về sau: "Hiểu Nghệ, người hại cô là Lâm Y Nhiên, tôi cũng vừa
mới biết. Kết quả vì muốn giấu kín bí mật này mà giết tôi diệt khẩu. Tôi cũng không ngờ cô ta lại là người như vậy, phải biết trước kia cô đối
xử với cô ta hệt như chị em ruột a!"
Lý Hiểu Nghệ mỉm cười, âm thanh trong trẻo như chuông gió, thậm chí cười đến mức khom người.
Người đại diện thấp thỏm lo âu nhìn Lý Hiểu Nghệ không giận mà cười, ngược
lại còn cười thực khoa trương, trong lòng có dự cảm không tốt.
"Có phải ông cảm thấy tôi là kẻ ngu không?" Lý Hiểu Nghệ đứng thẳng người, ý cười nháy mắt tan biến, ánh mắt âm u thâm trầm: "Đã biến thành quỷ rồi
mà ông vẫn nghĩ rằng mình có thể gạt tôi à?"
"Tôi..." Người đại diện á khẩu không trả lời được, trong lòng thầm hiểu, chỉ sợ Lý Hiểu Nghệ sớm đã biết chuyện.
Lý Hiểu Nghệ nhìn về phía Lâm Y Nhiên đang được cấp cứu, cười hì hì nói: "Biết tại sao ông lại chết không?"
Người đại diện trợn to mắt, nhớ tới lời Lâm Y Nhiên đã nói trước đó, cô ta
nói mình nhìn thấy Lý Hiểu Nghệ, thế nhưng ông không tin.
Người đại diện không dám tin nói: "Là cô!"
Lý Hiểu Nghệ thẳng thắn thừa nhận: "Không thì.... ông cho là ai? Không
thì... ông cho rằng vì sao Lâm Y Nhiên đột nhiên lại nổi điên chém chết
ông chứ? Đương nhiên là vì tôi!"
Lý Hiểu Nghệ rất hài lòng với
kết quả này, cô tận mắt nhìn thấy cả quá trình Lâm Y Nhiên nổi điên hành hạ người đại diện đến chết, nghe thấy tiếng kêu rên tuyệt vọng của ông
ta trước khi chết, Lý Hiểu Nghệ cảm thấy rất vui vẻ.
Người đại
diện hốt hoảng lui lại, muốn xuyên qua tường bỏ trốn nhưng bị Lý Hiểu
Nghệ dễ dàng tóm lấy: "Muốn chạy? Mày nghĩ mày trốn được không?"
Nhìn dáng vẻ trở nên đáng sợ của Lý Hiểu Nghệ, người đại diện quỳ xuống đất
cầu xin tha thứ, ông không ngốc, ông đã chết rồi, biến thành quỷ vẫn có
thể đầu thai, nhưng nếu như âm hồn của ông biến mất thì ông vĩnh viễn
không thể siêu sinh.
"Hiểu Nghệ, Hiểu Nghệ, nể tình chúng ta hợp tác nhiều năm như vậy, cô bỏ qua cho tôi lần này đi! Tôi đã chết rồi,
cầu xin cô, cô đã trả thù tôi rồi, xin hãy bỏ qua cho tôi!"
Người đại diện quỳ dưới đất khóc ròng, yếu đuối không giống như đàn ông, cứ
hệt như tên bạn trai cũ của cô, trước kia cứng miệng biết bao nhiêu thì
bây giờ lại càng yếu ớt bấy nhiêu.
Lý Hiểu Nghệ cười lạnh, đàn ông quả nhiên giống hệt nhau.
Cô giơ tay, một làn khí vô hình bóp lấy cổ người đại diện, chậm rãi túm
ông ta nhấc lên khỏi mặt đất. Người đại diện giống như một con vịt bị
khóa chặt cổ họng, chỉ có thể phát ra âm thanh cạc cạc thống khổ, sắc
mặt cũng biến thành hoảng sợ.
Lý Hiểu Nghệ há miệng, cái miệng đột nhiên biến thành lỗ đen không đáy nuốt lấy cả quỷ hồn người đại diện.
Sau khi ăn xong, Lý Hiểu Nghệ thỏa mãn ợ một tiếng, cảm giác sức mạnh của mình lại gia tăng.
"Cô gái của tôi, cô làm tốt lắm!"
Âm thanh mờ mịt giống như từ chín tầng trời truyền tới, Lý Hiểu Nghệ rũ
tầm mắt, không để ý tới. Cô hơi ngẩng đầu nhìn Lâm Y Nhiên trên bàn phẫu thuật, cô ta không chết mà chỉ mất đi đôi mắt mà thôi. Trò chơi chỉ vừa bắt đầu.
Cùng lúc đó tin tức Lâm Y Nhiên phát điên tự móc mắt mình cũng đang khuấy đảo trên mạng.
Bệnh viện có không ít phóng viên lén tiến vào, ngay cả bệnh nhân trong phòng bệnh cũng là người truyền tin bát quái, bọn họ thấy chút không đúng đã
gọi điện báo ngay cho phóng viên, càng miễn bàn tới chuyện Lâm Y Nhiên
nháo lớn như vậy, cơ bản là bệnh nhân cùng tầng đều nghe thấy.
"Excuse me? Lâm nữ thần điên thật rồi sao? Cư nhiên tự móc mắt mình như vậy? Này thật sự không phải đùa?"
"Đệt, vụ móc mắt này không phải chỉ có trong mấy bộ phim truyền hình à? Tôi
nhớ trong một bộ phim võ hiệp có một cô gái tự móc hai mắt mình*, khi đó tôi xem thôi mà cũng đau thay cô ấy!" [cáo đoán là A Tử trong phim Thiên Long Bát Bộ]
"Má ơi! Này là điên thật hay trúng tà vậy? Đáng sợ quá!"
"Trời ạ, nữ thần của tôi sao lại biến thành như vậy? Quá đột nhiên! Tự dưng
mang tội giết người, sau đó lại biến thành người điên! Là áp lực quá
nhiều sao?"
"Cảm giác công ty giải trí này có vẻ không thuận lợi cho lắm, đầu tiên là tiểu hoa đang nâng đỡ lộ scandal clip sex, không
tới vài ngày đã tự sát chết. Ngay sau đó người đại diện bị chém chết,
người hành hung chính là tiểu hoa mà công ty bọn họ đang dồn lực nâng
đỡ, chậc chậc, vận khí này đúng là...."
"Có phải có người bỏ
ngải nữ thần không? Giới giải trí đáng sợ như vậy, nói không chừng nữ
thần phất lên đã chặn mất đường của người nào đó nên bị ghim!"
...
Không quản thế nào, hành vi của Lâm Y Nhiên quả thực đã hù dọa dân chúng, mọi người nhao nhao ùa tới weibo công ty Lâm Y Nhiên hỏi xem rốt cuộc là
chuyện gì.
Công ty so với nhóm bạn mạng còn sửng sốt hơn, bọn họ cũng muốn biết rốt cuộc là chuyện gì.
Rõ ràng công ty đã giải quyết chuyện Lý Hiểu Nghệ, nâng đỡ Lâm Y Nhiên,
mọi thứ đều phát triển theo phương hướng tốt, sao đột nhiên người đại
diện của Lâm Y Nhiên chết, Lâm Y Nhiên cũng phát điên, bọn họ cũng điên
rồi a?
*
Trong căn phòng trọ, Hoàng Dao Tư lướt weibo mà nhịn không được thổn thức, cô là fan trung thành của Lý Hiểu Nghệ,
trước kia lúc scandal của Lý Hiểu Nghệ bùng nổ, cô còn thương tâm khổ sở vì Lý Hiểu Nghệ thật lâu, cô cũng có bạn trai, lúc hứng thú cũng bằng
lòng quay clip với bạn trai, thậm chí còn có ảnh nude. Đối với cô mà
nói, đó là sở thích nho nhỏ của hai người chứ không phải chụp cho mọi
người xem, có sao đâu chứ?
Trọng điểm là người quay là ai, gặp
phải một tên cặn bã như Lý Hiểu Nghệ thì gặp phải kết cục thê thảm như
vậy, thậm chí tuyệt vọng tới tự sát. Còn cô, bạn trai của cô cũng rất
bình thường, nhân phẩm cũng ok, lúc hai người cãi nhau, bạn trai cũng
không mang những thứ này ra uy hiếp cô.
Trước đây Lâm Y Nhiên
ủng hộ Lý Hiểu Nghệ, Hoàng Dao Tư liền thay đổi cái nhìn về đối phương,
trước đây khi Lâm Y Nhiên cùng Lý Hiểu Nghệ là chị em thân thiết, Hoàng
Dao Tư vẫn nghĩ rằng Lâm Y Nhiên đang giả vờ, tuy dáng dấp cô gái này
rất ôn nhu hiền lành nhưng có cảm giác như loại kỹ nữ có tâm cơ vậy.
Thế nhưng lúc Lý Hiểu Nghệ gặp rủi ro, không ai dám lên tiếng bảo vệ, chỉ
có một mình Lâm Y Nhiên ra mặt. Điều này làm Hoàng Dao Tư thật sự thay
đổi cái nhìn về Lâm Y Nhiên, quả nhiên nhìn người không thể nhìn mặt, có vài người có gương mặt vô tội nhưng hành động lại rất mưu mô, có vài
người có gương mặt mưu mô lại làm chuyện trượng nghĩa.
Vì vậy cô bắt đầu trở thành fan của Lâm Y Nhiên, một thành viên của hội fan, lúc
này lại truyền ra scandal Lâm Y Nhiên giở bệnh ngôi sao ở phim trường,
cùng với một tin tức lớn nữa là Lâm Y Nhiên cầm dao phay chém chết người đại diện.
Quả thực chỉ mới nửa phút đã đủ oanh tạc Hoàng Dao Tư!
Xảy ra chuyện gì a? Lâm Y Nhiên sao lại làm ra chuyện như vậy? Bệnh ngôi
sao cũng thôi đi, dù sao đời tư của minh tinh như thế nào, mọi người
cũng không biết chính xác. Hơn nữa giới giải trí loạn như vậy, ai biết
tin tức là thật hay giả.
Thế nhưng chuyện chém chết người đại
diện thì không thể nào giả được. Không nói tới khi đó có bao nhiêu người chứng kiến, chỉ hình ảnh Lâm Y Nhiên bị cảnh sát còng tay dẫn đi mà
phóng viên chụp được đã đủ làm người ta tin đây là sự thật.
Lâm Y Nhiên, cô gái thoạt nhìn rất ôn nhu kia cư nhiên lại cầm dao phay giết
người! Hơn nữa, có người nói rằng mặt của người đại diện kia đã bị chém
tới hoàn toàn biến dạng.
Này rốt cuộc phải có thù oán gì chứ?
Hoàng Dao Tư nghĩ mà sợ, có chút suy nghĩ vẩn vơ, có khi nào Lâm Y Nhiên phát hiện scandal của Lý Hiểu Nghệ có liên quan tới người đại diện nên vì
báo thù cho Lý Hiểu Nghệ mà giết ông ta?
Chính là sau đó Lâm Y
Nhiên lại tự móc mắt mình thì Hoàng Dao Tư lại nghĩ, có phải Lâm Y Nhiên điên thật rồi không, người bình thường ai có thể làm ra chuyện như vậy
chứ?