Editor: Nguyetmai
Xung quanh thị trấn Lục Cốc đã có sự xuất hiện
của dã thú, chúng liên tục quấy nhiễu thôn dân nơi đây, trước khi Hàn
Tiêu tới, Bashas đã dùng chút vật tư ít ỏi để thúc đẩy game thủ đi săn
giết dã thú, cũng vì điều này mà Bashas đã nhận ra một số điểm kỳ lạ như việc mỗi lần đám dân lưu lạc đi săn, bọn họ sẽ luôn mang được toàn bộ
con mồi về mà không có bất cứ thương vong nào. Sau này, gã lưu tâm hơn
thì đã nhận ra một sự thật kinh người, đó là những lưu dân kia dường như có khả năng hồi sinh, họ sẽ không thực sự tử vong.
Phát hiện này làm Bashas sợ chết khiếp, nếu như một người có dị năng phục sinh thì gã không kinh ngạc, nhưng một đám người thì đúng là không tài nào tin nổi, chẳng lẽ dị năng còn có thể lan truyền sao? Giống như tộc người gấu
trong truyện thần thoại xa xưa có nước bọt mang theo gen bẩn làm những
người bị họ cắn sẽ chuyển hóa từ người thường thành đồng loại của họ?
Qua sự quan sát của mình, Bashas nhận ra chỉ cần một chút lợi ích cực nhỏ
cũng có thể khiến những người này cảm thấy thỏa mãn, vậy nên gã lập tức
nghĩ ra cách.
"Nếu như có thể lôi kéo khiến những kẻ lưu dân kỳ
quái này trở thành tay sai của mình thì chỉ dựa vào đặc tính có thể hồi
sinh của họ thôi là sẽ không có bất cứ kẻ địch nào có thể đánh bại mình, không còn phải sợ hãi người Hắc Tùng nữa."
Các lưu dân tuy đều
có khả năng hồi sinh nhưng sức chiến đấu của từng cá nhân lại rất yếu,
Bashas muốn thám thính về lai lịch của bọn họ nhưng những câu trả lời mà gã nhận được đều là những câu nói không có ý nghĩa gì, chẳng có bất cứ
một ai có khả năng nói ra một chút thông tin đáng giá nào. Bashas cảm
thấy thực sự rầu rĩ về điều này, thế nhưng chuyện đó không ảnh hưởng tới toàn cục, gã chỉ muốn làm đám lưu dân này trở thành tốt thí cho mình
thôi, lai lịch là gì cũng không quan trọng. Vậy nên tạm thời gã không
điều tra sâu thêm mà chuẩn bị mua chuộc họ một cách trắng trợn.
Nhưng suy nghĩ còn chưa kịp biến thành hành động thì Hắc U Linh đã tới, thậm
chí còn nhận được sự săn đón nhiệt tình của đám lưu dân. Điều này khiến
Bashas lập tức trở nên cảnh giác.
Hắc U Linh đến là vì những lưu dân này sao? Chẳng lẽ anh cũng biết đặc thù của họ?
Hắc U Linh không phải là một kẻ dễ chọc, vậy nên Bashas quyết định quan sát trước. Cũng vào thời gian này, một sự kiện ngoài ý muốn đã xảy ra, đó
là đàn thú ở xung quanh đã tập kích thị trấn.
Đàn thú kéo tới ùn ùn từ khắp núi đồi, rừng rậm khiến mặt đất chấn động ầm ầm.
Sói Khôi Yểm là kẻ cầm đầu. Toàn thân chúng nó được bao phủ bởi một lớp
lông màu xám đen, kích cỡ to lớn tương đương với trâu rừng, ngoài ra còn có những con rắn với lớp vảy to và dày màu tím, chiều dài lên tới mười
mấy mét, liên tục di chuyển trong bầy sói.
Thú triều là một hiện
tượng rất phổ biển bên ngoài khu dã ngoại, đây là tai nạn mà bất kỳ khu
dân cư nào cũng phải đối mặt, Bashas không do dự hạ lệnh khóa chặt thị
trấn, để cho các binh sĩ điều khiển súng máy tập trung trên tường thành, từ trên cao chống lại đàn thú dữ bên dưới. Khu trại của những game thủ ở bên ngoài thị trấn sẽ trở thành khu vực giảm xóc, Bashas cảm thấy may
mắn vì có bọn lưu dân này làm tốt thí vòng ngoài.
Một con sói
Khôi Yểm trưởng thành khoảng cấp mười, nó lao vào giữa đám người cắn xé
đánh giết, chỉ cần hai, ba lần ngoạm là có thể giết chết một game thủ.
[Bạn đã phát động nhiệm vụ khẩn cấp "Bảo vệ thị trấn Lục Cốc"!]
Không chỉ game thủ mà ngay cả Hàn Tiêu cũng nhận được nhiệm vụ khẩn cấp này.
Phần thưởng là tiêu chuẩn cho tân thủ, chỉ được có vài nghìn điểm kinh
nghiệm, vậy nên Hàn Tiêu thong dong đứng một bên, vui vẻ xem game thủ
vật lộn với đàn thú.
Bashas bỗng phát hiện Hàn Tiêu đã bò lên
tường thành từ lúc nào, anh đang bình chân như vại nhìn xuống chiến
trường bên dưới. Trong lòng Bashas hoảng hốt vô cùng, Hắc U Linh có thể
âm thầm lên tới tường thành trước sự chú ý của rất nhiều người như vậy
cũng chứng tỏ rằng anh có thể tiếp cận gã một cách rất dễ dàng, quả
không hổ là sát thủ hàng đầu của mạng ngầm, hành động xuất quỷ nhập
thần, lặng lẽ không một tiếng động.
Game thủ đang bảo vệ thị trấn Lục Cốc, họ ra sức phản kích, chiến trường toàn máu tanh. Cũng may có
sự trợ giúp từ súng máy của thị trấn với ánh lửa và tiếng súng chưa bao
giờ ngơi nghỉ, nếu không, những game thủ với đẳng cấp thấp này sẽ rất dễ dàng sụp đổ. Hàn Tiêu quan sát biểu hiện của họ, lúc này game thủ ở thị trấn Lục Cốc chỉ có hai nghề nghiệp chính là dị năng và cơ giới mà
thôi.
Anh thấy có kha khá dị năng như cường hóa tính chất thân
thể, lực lượng siêu cấp, sức chịu đựng hoặc tốc độ, khả năng tự lành vết thương nhanh chóng, có khuynh hướng điều khiển các nguyên tố như hội tụ nham thạch thành áo giáp chẳng hạn. Đủ loại dị năng muôn hình vạn
trạng, mặc dù là cách vận dụng vẫn chỉ là cấp thấp và sức bền kém, tuy
nhiên họ vẫn có thể làm một số con sói Khôi Yểm bị thương, hiện tại chỉ
những game thủ hệ dị năng mới có biểu hiện nổi bật hơn một chút.
Đàn thú và đoàn người lao vào chém giết lẫn nhau, chiến trường rất hỗn
loạn. Có game thủ quay lại cảnh chiến đấu với thú triều rồi đăng lên
diễn đàn.
Hàn Tiêu nheo mắt, anh đứng dậy, nhảy khỏi bờ tường, quyết định giải quyết cuộc chiến này một cách nhanh chóng.
Hàn Tiêu khởi động giày trượt, dưới chân anh như giẫm lên một tảng băng
trơn trượt. Chợt anh nhảy vào giữa chiến trường tựa như một tia chớp đen nhắm thẳng về phía một con sói Khôi Yểm có hình thể khá nhỏ. Đây là một con sói già, lông cũng thưa nhưng lại chính là sói đầu đàn, Hàn Tiêu đã nhận ra nó khi quan sát chiến trường.
Anh không định dùng bắn
tỉa để đối phó với đàn thú, làm như vậy thì lực sát thương không đủ
rộng, hơn nữa lượng đạn dược của anh hiện nay có hạn, có thể tiết kiệm
thì tiết kiệm, như vậy còn có thể thử xem khả năng chiến đấu của cấp 50
như thế nào. Dù anh thuộc hệ cơ giới đi nữa thì dựa vào thân thể cũng có khả năng đánh tơi bời đám dã thú cấp 20 này.
Thú triều là một
tai nạn thường gặp ở Hải Lam Tinh, nếu đây là một đợt thú triều cỡ lớn
thì Hàn Tiêu sẽ không dám khinh thường như vậy, vì một mình lao vào đàn
thú là chuyện rất nguy hiểm, lúc nào cũng có thể gặp phải hàng loạt công kích với cường độ cao.
Quy mô thú triều mà thị trấn Lục Cốc gặp
phải lại rất nhỏ, vỏn vẹn chỉ có hơn một nghìn con sói và rắn, Hàn Tiêu
có chỗ dựa nên mới dám khoe mẽ.
Có vài con sói Khôi Yểm cao to
đang vây quanh sói đầu đàn, chúng giống như đội cận vệ của nó vậy. Con
sói già gào thét về phía Hàn Tiêu, ngay lập tức, đám cận vệ này liền lao ra ngoài.
Những móng vuốt to lớn nhào tới, Hàn Tiêu lập tức điều khiển áo giáp từ tính bao phủ toàn thân, anh dùng tay không đối đầu với chúng, những tiếng vang chát chúa vang lên, dưới chân anh bụi đất tung
bay mờ mịt, Hàn Tiêu đỡ được những móng vuốt lớn gấp bốn, năm lần của
đám sói.
Sức lực của anh đạt tới 69 điểm, cao hơn nhiều so với
đám sói Khôi Yểm cấp 20, năm ngón tay anh móc vào vuốt một con, đầu ngón tay đâm sâu vào thịt rồi dùng lực thật mạnh để quẳng con sói ra sau
lưng. Thân thể to mọng của nó bị ném bộp xuống, tạo thành một cái hố
trên mặt đất, chính nó cũng hộc ra tiếng rên rỉ đau đớn.
Những
game thủ thấy cảnh này thì đều giật nảy mình, trông chẳng khác nào người lùn ném người thường qua vai cả, hình ảnh này thực sự gây ra ấn tượng
mạnh với họ.
Hàn Tiêu thầm vui vẻ khi cảm nhận được sức mạnh cuộn trào trong thân thể. Những nắm đấm của anh nện xuống cơ thể của từng
con sói Khôi Yểm chẳng khác nào máy đóng cọc vang lên những tiếng va
chạm chói tai, lực của cú đánh tác động sâu vào nội tạng, mỗi một đấm
đều cực kỳ mãnh liệt. Con sói tới gần bị đánh bay ra ngoài lại lảo đảo
đứng lên rồi nhào tới, sau đó nó bị đánh bay một lần nữa, những nơi bị
đánh đã bắt đầu xuất hiện những dấu vết xanh tím dữ tợn.
Đám sói
xung quanh ầm ầm lao tới để bảo vệ Lang Vương, trong mắt Hàn Tiêu lúc
này chỉ toàn là sói Khôi Yểm, chúng đông đúc đến độ không thể nhìn ra
một kẽ hở, những móng vuốt sắc và hàm răng nhọn công kích ba trăm sáu
mươi độ quanh anh, những mảnh giáp như vảy cá trên áo giáp từ tính bị
cào bắn ra những tia lửa nhỏ nhưng vẫn không thể phá vỡ lớp giáp. Hàn
Tiêu nhận lấy lực đánh từ bốn phương tám hướng, quả là muốn bước cũng
thấy khó khăn.
"Muốn mở đường máu trong một bầy thú quả không phải việc dễ dàng."
Mắt Hàn Tiêu lóe lên, anh khởi động "Thiết bị trường lực đẩy", động lực
mạnh mẽ lấy anh làm trung tâm rồi phun trào ra bốn phía, đàn sói chen
chúc xung quanh lập tức bị đánh bật ra ngoài, chúng đập vào những con
sói ở xa hơn làm cả đám cùng ngã lăn ra đất.
Một đoạn đường phía
trước đã trở nên trống trải, ngón chân Hàn Tiêu khẽ nhấn xuống, giày
trượt lập tức lao về phía Lang Vương với công suất lớn nhất, tiếng gió
xé bên tai, khoảng cách bị rút ngắn trong tích tắc. Anh dùng tay ngăn
cản những đòn cắn xé liều chết của Lang Vương, hai tay anh xoay vòng
khiến Lang Vương bị hất tung xuống đất. Sau đó Hàn Tiêu dùng đầu gối đè
vào bụng nó, giữ chặt nó nằm xuống đất, tay trái nhấn đầu nó, tay phải
nện từng đấm xuống, những tiếng đánh trầm đục vang lên. Đầu con sói mau
chóng biến dạng dưới nắm tay mạnh mẽ và nhanh chóng của Hàn Tiêu, máu
bắn tung tóe khắp nơi.
Mỗi lúc vung nắm đấm, Hàn Tiêu có thể cảm
nhận được sức mạnh sản sinh từ cơ bắp, gân và xương cốt, thật không khác nào một dây cung căng tràn đầy mạnh mẽ, cảm giác hệt như muốn gì được
nấy, có thể tùy ý khống chế theo ý mình.
Phần yếu hại của sói là bụng, thế nhưng Hàn Tiêu thích đánh vào đầu.
Sau vài cú đấm, Lang Vương chỉ còn thoi thóp, nó đã cách cái chết không xa. Đàn sói kêu la thảm thiết, sau đó chúng nó bỏ lại kẻ địch trước mắt rồi liều mạng nhào tới muốn nhấn chìm Hàn Tiêu. Cả đàn sói đè anh xuống tựa như một ngọn núi nhỏ, Hàn Tiêu nằm trên mặt đất, trên người anh đang có rất nhiều con sói dữ tợn.
Mùi hôi tanh khó ngửi từ trên người
những con sói Khôi Yểm xộc thẳng lên mũi Hàn Tiêu, anh nhíu mày, suýt
thì bị sặc bởi thứ mùi đó, những giác quan nhạy bén của anh đang rất
thành thực phân tích ra những thành phần trong đó.
"Mùi hôi của sói, mùi mồ hôi, phân và nước tiểu, còn có... Ồ!"
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com