Triệu Hoán Mộng Yểm

Chương 233: Tu Hành (3)


trướctiếp

Editor: Nguyetmai

Thành Hắc Vũ.

Cộp cộp cộp...

Lâm Thịnh bước từng bước dưới ngọn đèn đường vàng vọt.

Cậu đi dọc theo lề đường, bắt đầu từ Thánh điện nhỏ, đi qua phủ Tước sĩ, Công hội Chiến sĩ và cả Sở nghiên cứu pháp thuật cao đẳng - nơi cậu vừa mới đi ra. Mỗi một tòa phủ đệ, mỗi một kiến trúc đều giống như con thú khổng lồ ngủ say trong bóng tối, bất cứ lúc nào cũng có thể tỉnh lại.

Lâm Thịnh cẩn thận xem xét những biển hiệu. Cậu đã không còn hứng thú với những phủ đệ bình thường nữa, thứ mà cậu muốn tìm chính là cao thủ thật sự giống như là Vua Thép vậy.

"Từ trong đoạn ký ức ngắn ngủi của Vua Thép, lúc ấy hầu hết mọi người trong thành Hắc Vũ đều rút lui, chỉ còn rất ít người ở lại. Nếu muốn tìm được người đạt cấp Lục Dực từ trong số đó..."

Lâm Thịnh suy nghĩ một chút, cũng biết là độ khó không hề nhỏ.


Tiếng rồng gầm thét đinh tai nhức óc hóa thành sóng âm thanh, từ trong miệng cậu khuếch tán ra ngoài. Bốn người phụ nữ cầm lưỡi hái vừa định tản ra thì bị âm thanh của cậu làm cho chấn động. Cơ thể của họ cứng đờ và ngừng hoạt động trong khoảng một giây. Lâm Thịnh buông chuôi kiếm ra rồi nhanh như chớp, một phát chộp lấy hai người phụ nữ đứng trước mặt rồi húc thẳng về phía trước.

Ầm!!

Lồng ngực của hai người phụ nữ bị húc đến nỗi lõm hẳn vào trong, cơ thể dính vào cột đá, không còn cử động được nữa. Lâm Thịnh quay lại, giậm chân bắt lấy hai người phụ nữ còn lại, đập cả hai vào nhau thật mạnh.

Ầm!!

Hai thi thể không đầu mềm nhũn ngã xuống đất.

Lâm Thịnh buông tay ra, xoay xoay bả vai rồi chậm rãi đi sâu vào bên trong đại sảnh. Vết thương trên người nhanh chóng lành lại với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.

Ở giữa đại sảnh, một bóng người cao lớn đang chậm rãi xoay người lại, nhìn thẳng vào cậu, trong mắt lấp lánh ánh sáng màu tím đậm.

trướctiếp