Hai người điều có cùng chung suy nghĩ: "Trời ạ.
(Cậu) (Em) ấy sảy ra chuyện như vầy vẫn thản nhiên vui vẻ làm việc tiếp, không biết là thần kinh thép hay không có não nữa."
Cuối cùng một ngày làm việc đã xong, mặt cho ngày mai này có gì đang chờ
đón. Tiêu Khả Hân nghĩ: "Tránh được mùng 1 không tránh được mười lăm."
Đành thở dài haiz rồi nói.
"Thôi vậy cứ quyết định thế đi." Đúng lúc này Lâm Nhật Thi đi vào nghe thấy thế liền hỏi: "Cậu đang quyết định chuyện gì thế?"
Tiêu Khả Hân nghe Lâm Nhật Thi hỏi thế liền làm vẻ mặt buồn thiu nói: "Haiz
còn chuyện gì nữa chứ, mẹ mình mới kêu mình về nhà một chuyến nghĩ đến
ngồi hàng giờ đồng hồ, chỉ để nghe mẹ mình lãi nhãi thôi liền đau cả
đầu." Nói xong như thể để chứng minh Tiêu Khả Hân lấy tay xoa xoa trán
của mình, làm cho Lâm Nhật Thi phải chảy ba vạch đen.
Lâm Nhật Thi: (...!)
"Cậu đó cho chừa, mà bao giờ cậu đi?" Tiêu Khả Hân nghe thế liền nói: "Ngày
mai mình sẽ đi chuyến xe lửa sớm nhất, vì nhà mình ở tận Phúc Kiến lận
nên phải tranh thủ về sớm đến nhà cũng đã tối rồi."
Lâm Nhật Thi: "Vậy cậu về nhớ mua quà cho mình đấy!"
Tieu Khả Hân: (...!) "Cậu thật quá đáng lắm luôn á, mình đang buồn đây này." Nghe vậy Lâm Nhật Thi liền cười.
"Hì... Hì... Không chọc cậu nữa cậu về nhớ gởi lời thăm của mình đến hai bác." Nghe thế Tiêu Khả Hân gật đầu nói: "Cám ơn cậu mình sẽ chuyển lời đến
cho ba mẹ mình."
Trong lúc này tại phòng họp
của Cung thị đang lạnh giống như ở bắc cực vậy, làm cho ai nấy cũng phãi rùng mình, nguyên do là vị chủ tịch nào đó hiện giờ đang rất ư là dọa
người.
Gương mặt của Cung Lại Sâm chữ điền,
mái tóc thời thượng đôi mắt màu nâu, như có thể nhìn suy nghĩ của người
khác, đôi chân mày cân xứng và một đôi môi mõng khiêu gợi làn da màu
mật, dáng người thật hoàn mỹ.
Hiện giờ Cung
Lại Sâm đang ngồi trên ghế chủ tọa, hai tay để lên bàn một tay xoa trán
một tay gỏ nhịp trên bàn thông thả nói, mỗi một lời nói của Cung Lại Sâm cũng làm đứng tim tất cả những người hiện tại đang ở trong phòng họp.
"Bây giờ các người nói với tôi là, bản thiết kế tòa nhà đó là những thứ rác
rưởi hiện đang trên tay tôi sao?" Nói liền liền nheo mắt lại như nhìn
những những người đó rồi nói tiếp.
"Ai là người làm cái này đây?" Những người đó nghe Cung Lại Sâm hỏi thế liền trả lời.
"Dạ là do chúng tôi cùng họp lại làm ra." Nói xong mồ hôi trên trán của
từng người nhỏ xuống, như đang chờ cơn bảo của Cung Lại Sâm thì bỗng
điện thoại của anh ta đổ chuông, liền nghe máy nghe xong sắc mặt liền
lập tức thay đổi rồi tắt máy nhìn những người đó nói.
"Tôi cho các người thời hạn 3 ngày làm lại thiết kế này lại cho tôi, nếu sau ba ngày mà vẫn không xong thì tự động nghĩ việc đi." Nói rồi liền đứng
lên đi thang máy xuống tầng sảnh, những người nhân viên thấy Cung Lại
Sâm xuống liền chào.
"Chào tổng tài."
"Chào tổng tài." Cung Lại Sâm nghe vậy chỉ gật đầu, rồi đi ra lái chiếc xe
Porsche màu đen số lượng có hạn, chạy đi vừa lái xe vừa gắn tai nghe vào rồi gọi điện thoại cho ai đó liền nghe có tiếng trả lời.
"Alo..." Nghe vậy Cung Lại Sâm trầm giọng nói: "Con bé hiện giờ sao rồi?" Tống
Hạo nghe xong liền nhìn Cung Hinh Nhi đang nằm ngủ phía sao xe rồi nói.
"Con bé không sao, hiện giờ mình đang đưa nó đến chổ cậu đây." Nghe vậy Cung Lại Sâm thở dài nhẹ nhỏm trong lòng rồi nói: "Thôi bây giờ cậu đưa nó
về Cung gia đi, mình đang lái xe trên đường về nhà đây." Tống Hạo biết
tuy Cung Lại Sâm nói vậy thôi, chứ người này hiện giờ còn đang lo lắng
cho Hinh Nhi lắm đây liền cười.
"Hà... Hà... Được rồi mình sẽ đưa con bé về Cung gia trước." Nói xong rồi liền lái xe chạy thẳng về hướng Kim Lạc Đế.
Trên đường về không biết Cung Lại Sâm đã vượt qua không biết bao nhiêu đèn đỏ.
Lúc này phía sau xe vang lên những tiếng nói của cảnh sát giao thông:
"Chiếc xe mang biển số BH_ 99999 dừng xe lại xuất trình giấy tờ." Nghe
thế Cung Lại Sâm liền tấp vào bên lề.
Hai
người cảnh sát thấy vậy liền đi đến, Cung Lại Sâm liền đưa giấy tờ cho
họ kiểm tra, vừa nhìn Cung Lại Sâm thì cảm thấy có một chút áp lực, liền cười xòa nói.
"Ha... Ha... Hóa ra là Cung tổng, chúng tôi đã làm phiền rồi ngày có thể đi." Nghe xong Cung Lại Sâm liền lái xe chạy đi.
Về đến cổng Cung gia liền có người mở cửa, liền lái xe chạy vào rồi xuống
xe rồi đi vào trong biệt thự, biệt thự Cung gia rất xa hoa tráng lệ rộng đến trên ba mươi ngàn mẫu đất, trước cửa nhà có một đài phun nước hai
bên xung quanh toàn là những loại cây kiển rất đắt tiền, được những
người thợ có tay nghề chăm sóc, và có cả một nhà kiến để trồng các loại
hoa quý hiếm, và có cả một bể bơi rộng lớn ở phía sau biệt thự.
Thấy Cung Lại Sâm đã về những người hầu liền cuối đầu chào: "Mừng thiếu gia đã về."