Nhìn số Điểm Danh Vọng đang không ngừng tăng lên, Lạc Nam âm thầm cảm thán lần này đi hỏi vợ nhìn thì hao tổn rất nhiều của cải, thực tế hắn
còn kiếm lời một mớ kha khá…
Có điều số lượng Dưỡng Nhan Đan tích góp trong thời gian dài đã đưa
ra phần lớn, trong người hiện tại chỉ còn hơn trăm viên mà thôi…
Lúc này Lạc Nam đã mang theo chúng nữ Nương Tử Bang quay về Thánh
Linh Học Phủ, mấy nữ không phải thành viên Học Phủ thì tiếp tục ở lại
trong Linh Giới Châu bồi bạn với Liễu Ngọc Thanh, bồi dưỡng tình cảm mẹ
chồng nàng dâu.
Tô Nhan vẫn ở lại Bách Hoa Tông, nàng đã bế quan tiến hành luyện hóa
Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ, tin tưởng thực lực sẽ gia tăng đáng kể trong thời gian tới.
So với những lần luyện hóa Dị Thuộc tính của Lạc Nam, Tô Nhan luyện
hóa Dị Thổ lần này dễ dàng hơn nhiều lắm, do Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ tự
nguyện không có sự chống cự, bản thể của nó hóa thành lượng Thổ linh lực khủng bố thông qua miệng nàng tiến vào cơ thể…điều Tô Nhan cần làm chỉ
là tiếp thu năng lượng và giữ lại Linh Trí cho nó mà thôi.
Sau khi luyện hóa thành công, Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ vẫn có thể khôi
phục nguyên vẹn bản thể là bé gấu xinh xắn một cách bình thường trong cơ thể nàng.
Lúc này đây, Lạc Nam dẫn theo một đám thê tử như hoa như ngọc trở về
Học Phủ, lập tức gây nên toàn trường oanh động, vô số ánh mắt sùng bái
nhìn về đám người, hận không thể tiến lên xin chữ ký.
Hậu Cung đã sớm trở thành huyền thoại trong lòng các học sinh Thánh
Linh Học Phủ, thậm chí một số giáo sư cũng tự nhận là người hâm mộ của
họ.
Vừa tiến vào Học Phủ không đến hai năm, ra ngoài làm nhiệm vụ một
chuyến…lại gây nên các chuyện oanh động chấn động Tinh Cầu như thế, tin
tưởng trong lịch sử và tương lai của Học Phủ vẫn không có người thứ hai
làm được.
Lúc này đây Thánh Linh Bảng dường như đã trở nên vô nghĩa, bởi hầu
hết thành viên Nương Tử Bang đều đã ghi tên lên một bảng cao quý hơn,
vinh quang hơn - Hoàng Kim Bảng, chính thức bước lên sân khấu lớn với
phạm vi toàn bộ Tinh Cầu.
Các anh kiệt nổi bật trên Thánh Linh Bảng trước đây như Thiên Sơn
Tiên Cảnh - Vương Bá, thất Hoàng Tử Băng Huyền Đế Quốc - Băng Ngạo cũng
có tiến bộ rất lớn, nhưng nếu so với những chuyện Lạc Nam đã làm, chỉ có thể nói là ảm đạm vô quang, âm thầm thở dài bản thân sinh ra không gặp
thời, sống cùng thời đại với một yêu nghiệt như vậy thật sự là chuyện
rất bi ai….
…
Lạc Nam cùng chúng nữ trở về Nương Tử Bang, chợt ngây người nhìn cảnh tượng diễn ra trước mắt.
“Lạc Nam, ta muốn vì ngươi sinh con trai!”
“Lạc Nam, chúng ta muốn vào Nương Tử Bang làm tạp vụ!”
“Các vị Hậu Cung tỷ tỷ, có tuyển thị nữ hay không?”
“Tinh Tú tiên tử Bạch Tố Mai, ta ngưỡng mộ nàng…”
“Thủy Hoang Tiên Tử mới là số một, ngươi cút ra!”
Tụ tập trước Nương Tử Bang, một biển người đông nghìn nghịt không
nhìn thấy điểm cuối, nữ có nam có, tất cả đều là thiếu niên thiếu nữ một mặt cuồng nhiệt, không ngừng la ó, không ngừng bày tỏ tình cảm với thần tượng của mình.
Cả biển người lao đến, như muốn nhấn chìm thần tượng.
Lạc Nam cùng chúng nữ hai mặt nhìn nhau, dù đã sớm đoán được phần nào những chuyện mình gây ra sẽ tạo nên náo nhiệt, nhưng vẫn xem thường sự
oanh động của nó.
Nhất là Lạc Nam trong lòng đang tràn ngập cảm khái, cảnh tượng như
vậy ở kiếp trước chỉ thuộc về các siêu sao bóng đá, siêu sao nghệ thuật
đẳng cấp thế giới…không ngờ ở kiếp này bản thân mình cũng được trải
nghiệm.
Tuy nhiên trải nghiệm thì trải nghiệm, âm thanh la hét, âm thanh
huyên náo quá lớn không dễ chịu chút nào, cả đám đều là học sinh lại hâm mộ mình, cũng không thể động thủ đánh đuổi người ta.
Tần Mộng Ảnh đành phải đứng ra, lấy thân phận giáo viên giải tán đám
đông, vừa uy hiếp vừa dụ dỗ, phải hao tốn gần một giờ…xung quanh Nương
Tử Bang mới trở nên yên tĩnh.
“Lạc Nam, xin hãy…” Mà lúc này, một thiếu nữ nhìn qua khoảng hơn hai
mươi tuổi nước mắt lưng tròng vẫn đứng im ở nơi đó, dù toàn bộ mọi người đều giải tán nhưng nàng vẫn kiên trì không chịu đi.
Tần Mộng Ảnh cau mày, cảm thấy uy nghiêm giáo viên của mình không đủ, sẳn giọng nói: “Nữ sinh này, có chuyện gì quan trọng sao?”
“Xin hãy cứu muội muội của ta, tất cả là tại Hậu Cung của các vị,
huhu!” Thiếu nữ khóc thút thít khiến người đau lòng, mở miệng nói ra.
Lạc Nam cùng chúng nữ nhất thời sững sờ, hắn trầm giọng nói ra:
“Vị cô nương này, muội muội ngươi là ai? Liên quan gì đến Hậu Cung. Phải nói rõ chúng ta mới có thể giải quyết!”
“Huhu, ta tên Đường Như, muội muội ta là Đường Nhu, vì nàng xinh xắn
khả ái mà bị Nam Cung Bang thu nhận, Nam Cung Bang chủ còn vừa cưỡng ép
vừa uy hiếp nàng, muốn nàng làm nữ nhân của hắn!” Thiếu nữ gọi Đường Như mếu máu nói.
“Nam Cung Bang?” Nam Cung Uyển Dung giật mình, linh cảm cho nàng biết có chuyện liên quan đến mình.
Đường Như gật mạnh đầu, tiếp tục than khóc: “Nam Cung Bang là do Nam
Cung Gia Thánh Tử - Nam Cung Liệt thành lập, có Hậu Cung làm chỗ dựa nên danh tiếng tại Học Phủ rất oai phong, rất nhiều thiên tài trong Học Phủ gia nhập dưới trướng hắn, mà muội muội ta bị Nam Cung Liệt nhìn trúng,
ép làm nữ nhân của hắn, huhu!”
“Cái gì?”
Sắc mặt Lạc Nam âm trầm, mà chúng nữ cũng đồng thời nhìn sang Nam Cung Uyển Dung.
Nam Cung Uyển Dung tức giận đến cả người run rẩy lẩy bẫy, ở đây toàn
là người thông minh, nghe Đường Như nói lập tức đoán ra phần nào vụ
việc, nàng hít sâu một hơi diệu giọng hỏi: “Đường Như, là ai nói Hậu
Cung là chỗ dựa của Nam Cung Bang?”
“Là Nam Cung Liệt chính miệng nói, hắn tuyên truyền chính hắn là anh
họ cùng gia tộc với Nam Cung Uyển Dung, mà Nam Cung Uyển Dung là thành
viên của Hậu Cung…vì thế Hậu Cung chính là chỗ dựa vững chắc của Nam
Cung Bang, ai dám chống đối Nam Cung Liệt chính là đắc tội toàn bộ Hậu
Cung, sẽ lãnh đủ hậu quả!” Đường Như sợ sệt nói ra, nàng vì yêu thương
muội muội nên mới đủ can đảm chặn đường Lạc Nam với chúng nữ trình bày
vụ việc.
“Khốn kiếp mà!” Chúng nữ thầm mắng.
Nam Cung Uyển Dung phẫn nộ đến sắc mặt đỏ lên, Nam Cung Liệt trước
đây từng muốn có được nàng mà dùng mọi thủ đoạn, nàng còn chưa tìm hắn
tính sổ…tên này lại dám mượn danh nghĩa của nàng, danh nghĩa của Hậu
Cung làm xằng làm bậy, ức hiếp kẻ yếu.
Sát khí lên đến đỉnh, Nam Cung Uyển Dung hoàn toàn không nhịn được.
Lạc Nam diệu dàng nắm tay nàng, ra hiệu Nam Cung Uyển Dung bình tĩnh, hắn hỏi Đường Như:
“Nam Cung Bang đã làm ra những chuyện gì? có ức hiếp nhiều người hay
không? tại sao các ngươi không bẩm báo đến các vị chấp sự hay giáo
viên?”
Đường Như lắc đầu nói ra: “Các vị chấp sự khi biết Nam Cung Liệt thật sự là cùng gia tộc với Nam Cung Uyển Dung đều rất khách khí với hắn,
hơn nữa Nam Cung Liệt chỉ yêu cầu các bang phái khác hàng tháng cung cấp tài nguyên và một nữ nhân xinh đẹp cho hắn, không gây hại đến tính mạng người khác vì thế chưa từng to chuyện!”
Lần này không chỉ riêng Nam Cung Uyển Dung, mà ngay cả Tần Mộng Ảnh
cũng nghiến răng nghiến lợi, trong Học Phủ xảy ra chuyện dơ bẩn như vậy
là điều nàng không thể chấp nhận.
Cũng may sư phụ còn trong Linh Giới Châu, bằng không chỉ sợ phẫn nộ tung một đấm đem Thánh Linh Học Phủ động đất.
“Nghe nói Nam Cung Gia cũng không khác so với Nam Cung Liệt, lợi dụng danh tiếng của Nam Cung Uyển Dung nhận lễ vật khắp nơi, hứa hẹn với các thế lực dâng quà ngày sau sẽ được Hậu Cung che chở!” Đường Như nhỏ
giọng nói, nàng cũng không ngốc, nhìn biểu hiện của Lạc Nam và chúng nữ
cũng biết Hậu Cung không bao che Nam Cung Liệt làm bậy.
“Thiếp tìm Nam Cung Liệt một chuyến, hơn nữa Nam Cung gia cũng không
cần tồn tại!” Nam Cung Uyển Dung nhìn Lạc Nam mím môi nói ra, trong mắt
có ánh kim lưu động, sát khí gần hóa thành thực chất.
Phụ mẫu nàng đã mất, nàng đối với Nam Cung gia không có chút cảm
tình, đám người này còn dám lợi dụng uy danh Hậu Cung làm bậy, không thể tha thứ.
“Không cần thiết làm bản thân khó chịu!” Lạc Nam không phản đối gật đầu, bất quá vẫn an ủi Nam Cung Uyển Dung một tiếng.
“Bọn hắn còn tồn tại mới là nguyên nhân khiến thiếp khó chịu!” Nam
Cung Uyển Dung gật đầu nói, bàn tay nắm lấy Đường Như, hóa thành một vệt Kim Quang xẹt ngang bầu trời.
“Thiếp cũng phải điều tra rõ ràng chuyện này, những tên biết chuyện
nhưng bao che cũng phải nghiêm trị!” Tần Mộng Ảnh nhẹ giọng nói một
tiếng, gương mặt hoàn mỹ tràn đầy tức giận xé không rời đi.
“Phu quân đừng để ở trong lòng, trên đời này luôn có những kẻ cơ hội như vậy” Yên Nhược Tuyết nắm tay hắn nhẹ giọng an ủi.
Lý Trúc Loan cùng Mộc Tử Âm trong lòng thở một hơi, cũng may lần
trước các nàng theo Phu quân về Lý gia giải quyết Thiên Mộc Tông, bằng
không chỉ sợ tông môn đó mượn danh nghĩa của sư đồ các nàng làm xằng làm bậy như Nam Cung Gia thì thật đáng ghét.
Lần trước Lạc Nam cũng dâng lên một lượng sính lễ lớn cho Lý gia, khiến Lý Trúc Loan rất hạnh phúc.
“Các nàng vào trước Nương Tử Bang, phu quân đến Nhiệm Vụ Đường trả
nhiệm vụ, cũng nên bắt tay luyện chế Dung Hỏa Đan!” Lạc Nam nhìn chúng
nữ mỉm cười nói.
“Thiếp đi với chàng!” Diễm Hồng Liên hấp tấp, lần này phu quân làm
tất cả đều vì nàng dung hợp Thể Chất, phải nhân cơ hội bồi tiếp hắn.
“Không thành vấn đề...” Lạc Nam hiểu suy nghĩ của thê tử cười nói.
“Tỷ tỷ không được ăn vụn đấy nhé!” Diễm Điệp Tình cười hì hì trêu chọc, cùng chúng nữ tiến vào Nương Tử Bang.
“Xú nha đầu!” Diễm Hồng Liên phi một tiếng, khoát lấy bả vai Lạc Nam, để tay hắn vòng qua bờ eo uyển chuyển của mình.
Hai người hướng về Nhiệm Vụ Đường đi tới.
Phía xa xa, một thân ảnh trong bóng tối xuất hiện, ánh mắt oán độc đầy hận ý nhìn bóng lưng hai người, lẩm nhẩm nói:
“Lạc Nam, tạm để ngươi đắc ý tiêu dao một thời gian nữa, ngày Huyết
Linh Tông chúng ta xưng bá Việt Long Tinh, kẻ chết trước tiên là ngươi,
mà nữ nhân của ngươi cũng trở thành đồ chơi của bổn công tử!”
Thân ảnh này chính là Huyết Tử của Huyết Linh Tông, kẻ từng tranh đấu trong lần khảo hạch khi vào Học phủ cùng Lạc Nam.
Người của Huyết Linh Tông tiến vào Thánh Linh Học Phủ, hầu hết đều
không phải học tập, chẳng qua là muốn giương oai với thiên tài các thế
lực khác hoặc làm các loại nhiệm vụ có phần thưởng thích hợp với bọn hắn mà thôi.
Tin tức Huyết Linh Tông bị diệt Huyết Tử đã sớm biết, bất quá hắn
không mấy bận tâm, kế hoạch dưới lòng đất đang dần dần hoàn thiện kia
mới là quan trọng.
“Lạc Nam đã trở về, xem ra ta phải rời khỏi Học Phủ!” Huyết Tử không cam lòng hừ một tiếng, bí mật chuồn đi.
…
Nguyên liệu luyện chế Dung Hỏa Đan gồm có Bình Diễm Thảo, Dung Linh
Thảo, Hỏa Nhân Sâm, Hỏa Hồng Nhủ, cùng yêu đan Ngũ giai của yêu thú Hỏa
Hệ.
Trong đó tất cả nguyên liệu Lạc Nam đề đã thu thập đủ, chỉ còn duy nhất Dung Linh Thảo chưa sở hữu.
Nhiệm vụ của Nhiệm Vụ Đường yêu cầu đến phía Tây Hải Châu đại lục săn giết Chương Ngư, thu thập bảy viên Yêu Đan ngũ giai trở lên của chúng,
sẽ đạt được 14000 Điểm Tích Lũy cùng hai nhánh Dung Linh Thảo.
Đối với điểm tích lũy Lạc Nam không thèm để ý, hắn chỉ chú trọng hai
gốc Dung Linh Thảo kia mà thôi, đó là nguyên liệu chủ chút để luyện chế
Dung Hỏa Đan nhằm giúp Diễm Hồng Liên đúc thành Đại Nhật Thần Thể.
Lạc Nam cùng Diễm Hồng Liên vừa đến Nhiệm Vụ Đường, lập tức thu hút ánh mắt của hầu hết mọi người.
Hắn đến Hải Châu làm nhiệm vụ không phải chuyện bí mật gì, nhưng đi
một chuyến gây nên những chuyện kinh thiên động địa như vậy quả thật là
có một không hai.
“Lạc Nam, Lạc Nam, Dung Linh Thảo ở đây, lão phu tặng cho ngươi cũng được, không cần trả nhiệm vụ!”
Đúng lúc này, một âm thanh kinh hỉ truyền đến, chỉ thấy một tên lão
đầu nhìn qua trong khá tiên phong đạo cốt hấp tấp chạy tới, trên tay cầm mấy gốc Linh Dược nhìn như nhánh cỏ tỏa ra nồng đậm linh khí.
“Tiền bối là?” Lạc Nam chắp tay hỏi, hắn nhận ra lão già này là một
vị lão quái của Thánh Linh Học Phủ, nhưng không biết rõ là ai.
“Khà khà, lão phu là Ngũ Trưởng Lão của Thánh Linh Học Phủ, cũng là
người đưa ra nhiệm vụ dùng yêu đan Chương Ngư đổi lấy Dung Linh Thảo!”
Lão già cười tủm tỉm nói, ánh mắt vậy mà xuất hiện một tia thân mật.
Nói đùa sao? Lạc Nam hiện tại chính là nhân vật bỏng tay của Thánh
Linh Học Phủ, sẽ không ai vì tu vi của hắn chưa cao mà xem thường, chưa
kể sư phụ kia có hắn có thể là người “ở trển”, Ngũ trưởng lão có cơ hội
đương nhiên phải rút ngắn quan hệ.
“Thì ra là vậy, Yêu Đan của Chương Ngư ở đây, chúng ta có thể trả
nhiệm vụ!” Lạc Nam lấy ra một túi lớn yêu đan, bên trong có bao nhiêu
hắn cũng không đếm, vì lúc đó tiện đường truy tìm Mỹ Nhân Ngư, cứ tiện
tay là giết thôi.
“Không cần, không cần! lão phu tặng Dung Linh Thảo cho ngươi là được, khách khí gì chứ?” Ngũ trưởng lão cười tủm tỉm, vội vàng nhét hai gốc
Dung Linh Thảo vào tay Lạc Nam như sợ hắn đổi ý.
So với Yêu Đan Chương Ngư, Ngũ trưởng lão càng muốn giao hảo cùng Lạc Nam, cùng lắm đích thân hắn đến Hải Châu săn Chương Ngư một chuyến là
được.
Lạc Nam bật cười, sao có thể không nhận ra ý đồ của lão già? Bất quá
hắn giữ Yêu Đan Chương Ngư cũng không để làm gì, lắc đầu nhét vào tay
lão:
“Yêu Đan Chương Ngư đối với ta vô dụng, tiền bối giữ lấy mà dùng!”
Ngũ trưởng lão thấy vậy cũng không từ chối, đem toàn bộ thu hồi, chợt nhìn Lạc Nam cười tủm tỉm xoa xoa hai tay:
“Lạc Nam, lão phu có một cháu gái lớn lên xinh đẹp như hoa, nàng rất ái mộ ngươi, không biết có thể gặp gỡ giao lưu một phen?”
Phốc.
Lạc Nam xém chút phun ra một ngụm, ho khan sặc sụa, từ bao giờ một
Hợp Thể Hậu Kỳ cường giả cao cao tại thượng phải đứng ra làm mai cháu
gái của mình cho hắn?
“Xì!” Diễm Hồng Liên không vui xì một tiếng, nàng không ngại Lạc Nam
có thêm nữ nhân, nhưng lão già này không xem thê tử như nàng ra gì đang
đứng cạnh hắn mà mời chào như vậy thật không dễ chịu.
“Khụ khụ, tiền bối, tiểu tử gần đây rất bận, hẹn quý tiểu thư khi khác vậy!” Lạc Nam khách khí nói ra.
“Được rồi, dù sao ngươi cũng là thành viên Học Phủ, cơ hội còn nhiều, không vội!” Ngũ trưởng lão nhận ra Diễm Hồng Liên không hài lòng, cười
cười một tiếng, thân hình dần dần lẫn vào hư không mất dạng.
“Chàng đó, hiện tại chắc hài lòng lắm nhỉ?” Diễm Hồng Liên véo mạnh hông hắn, nghiến răng nghiến lợi nói ra.
“Hề hề, ta càng có giá càng chứng minh các nàng chọn nam nhân sáng suốt chứ sao?” Lạc Nam không biết xấu hổ nói.
Hai người tay trong tay rời khỏi Nhiệm Vụ Đường, chợt hai thân ảnh thơm ngát tuyệt mỹ từ trong tối chạy ra, cản trở trước mặt.
Mà vừa nhìn hai người này, nơi tận cùng linh hồn Lạc Nam bất giác hơi run một cái khiến hắn khó hiểu, Diễm Hồng Liên mắt đẹp lóe sáng, tấm
tắc khen ngợi: