Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống

Chương 34: Để Ngươi Sống Thoải Mái ...


trướctiếp

Lý Minh Nguyệt nghẹn ngào khóc nức nở , rơi lệ đầy mặt , thân thể mềm mại không ngừng run rẩy .

- Khóc lóc cái gì . Ta cũng không có đánh ngươi .

Hạo Thiên trong lòng phiền muộn , rất là không vui nói :

- Có lầm hay không , nãy giờ toàn là ngươi đánh ta a .

- Ô ô ô. . .

Lý Minh Nguyệt khóc lớn tiếng hơn , giống như chịu ủy khuất cực lớn .

- Khóc khóc khóc , khóc * nhà ngươi .

Hạo Thiên vỗ tay xuống bàn, tâm tình trở nên không tốt . Tức giận nói :

- Để ngươi sống thoải mái như vậy , ngươi còn muốn trèo lên mái nhà lật ngói ?

Hắn thật không nghĩ tới vì cái gì nàng đột nhiên như vậy , không có thể hiểu được .

- Ta không phải loại kia ham tiền nữ nhân .

Lý Minh Nguyệt trừng mắt nhìn hắn quát .

- Ham tiền nữ nhân ?

Đây chính là nàng nổi điên lý do?

- Tốt tốt tốt. . . Ngươi không phải , không phải , đừng khóc .

Hạo Thiên nhẹ nhàng giúp nàng lau nước mắt , sau đó ở trên mặt nàng hôn nhẹ một cái , cười nói :

- Nhìn a , trên mặt phấn son cũng nhoè nhoẹt hết .

Lý Minh Nguyệt ngẩng đầu lên nhìn hắn , hai mắt còn rưng rưng nước mắt :

- Ta thật sự không phải là xấu nữ nhân ....

- Được , được . Ngươi không phải ....

- Ta không cần tiền của ngươi ...

Ở nàng trong lời nói xấu nữ nhân có lẽ là loại kia nữ nhân , ham tiền tài vật chất .

Hạo Thiên lúc này có chút hiểu ra , nàng như vậy lời nói chắc có lẽ là do vừa rồi hắn nói cho tiền nàng . Còn tiền thưởng gì gì đó . Nhưng hắn hoàn toàn chỉ có ý tốt a .

Đưa tay kéo nàng vào lòng mình , Hạo Thiên cười cười nói :

- Ta chỉ là nghĩ ngươi đi thăm ba mẹ cần mua chút đồ , mà ngươi ở cạnh ta lâu như vậy , có lẽ cũng không có tiền bạc gì . Baba ngươi không phải đang trong viện sao , cũng không thể đi người không vào thăm a .

Dừng dừng một chút , hắn nói tiếp :

- Tin tưởng ta , ta chỉ là quan tâm ngươi .

Lý Minh Nguyệt nhìn chằm chằm vào mắt hắn , hỏi :

- Thật sự ?

- Tất nhiên a . Ngươi nghĩ lung tung cái gì đâu .

Hạo Thiên đưa tay bấu bấu má nàng , cười nói :

- Ngươi nhìn ngươi a, nước mắt nước mũi tùm lum . Xấu xí như vậy ta có thể không thích đâu nha .

- Ai cần ngươi thích ....

Lý Minh Nguyệt đẩy hắn ra , bỏ lại một câu sau đó đứng dậy chạy vào phòng .

Có lẽ nàng là đi trang điểm lại .

Ngay từ đầu Hạo Thiên thật sự coi Lý Minh Nguyệt là một cái ham tiền nữ nhân .

Nhưng sau khi biết rõ trong nhà nàng tình hình cùng trong khoảng thời gian này ở chung , hắn cũng đã hoàn toàn hiểu được nàng một phần tính cách .

Lý Minh Nguyệt khá bình dị , không ưa thích những chỗ quá sang trọng , đồ vật quá đắt tiền . Như kiểu nhà hàng cao cấp hay hàng hiệu gì đó nàng không dám mua , mặc dù không phải tiền nàng bỏ ra .

Nói thế nào đây , đơn giản là hiền thê thục mẫu một dạng . Như nàng nói là Quần áo đắt hay rẻ cũng chỉ để mặc , còn ăn uống chỉ cần ngon miệng là được . Không cần sang trọng hay cầu kỳ .

Điểm tính cách này của nàng khá giống với Hạo Thiên .

..........

- Ngươi thật sự muốn đưa ta đi bệnh viện ?

Lý Minh Nguyệt đứng trước cửa xe hỏi . Tên này mới vừa rồi còn nói không đâu .

Hạo Thiên gật gật đầu , đợi nàng lên xe rồi nói :

- Ta chỉ đưa ngươi tới cổng bệnh viện . Ta không thích trong đó mùi vị .

.............

Sau khi đưa Lý Minh Nguyệt tới bệnh viện , Hạo Thiên trên đường trở về thì thấy ở trạm xe buýt bên cạnh đường có một thân ảnh khá quen mắt .

Nàng tướng mạo thanh tú động lòng người đứng đợi xe , hơn một mét sáu dáng người , mái tóc đen nhánh buông xoã trên vai , tinh xảo khuôn mặt có chút hồng hồng .

Trên thân mặc một bộ màu hồng áo bó sát , phác hoạ ra hoàn mỹ dáng người , phía dưới là một cái váy ngắn che khuất nửa cái bắp đùi màu đen , dưới chân là một đôi vớ cao màu đen cùng một đôi màu nâu giày cao gót .

Nữ nhân này chính là Tiểu Anh hôm trước gặp trong tiệm tạp hóa . Hạo Thiên nhận ra nàng , sau đó lái xe chậm rãi đi vào trạm xe buýt . Đỗ trước mặt nàng .

Không thể không nói , Lamborghini đối với mọi người sức thu hút cũng không nhỏ . Bốn xung quanh người đều đưa ánh mắt nhìn về phía chiếc xe .

Đối với hắn người vô cùng ánh mắt hâm mộ, Lăng Hiên nhìn ở trong mắt, nội tâm vẫn cảm thấy phi thường thoải mái.

Hạo Thiên từ trên xe đi xuống , sau đó ở Tiểu Anh nữ sinh kinh ngạc trong ánh mắt kéo ra tay lái phụ cửa xe nói :

- Mỹ nữ , có hay không cần đi nhờ xe ?

Tiểu Anh tên đầy đủ là Trương Tâm Anh , đại học năm nhất . Bởi vì trong gia đình hoàn cảnh không được tốt , ba nàng sớm đã qua đời . Còn lại hai mẹ con dựa vào nhau mà sống . Nàng từ khi mười tám tuổi đã bắt đầu đi ra ngoài làm thêm kiếm tiền phụ giúp gia đình . Sau đó bởi vì ngoại hình xinh đẹp cho nên được người giới thiệu cho làm người mẫu xe hơi .

Trương Tâm Anh hôm nay như thường lệ đi làm . Từ nhà nàng tới địa điểm làm việc cũng khá xa , bình thường nếu đi xe taxi lời nói cũng gần một tiếng đồng hồ . Nhưng bởi vì nàng tiết kiệm tiền nguyên nhân , cho nên thường đi hai trạm xe buýt .

Vừa rồi chiếc Lamborghini này xuất hiện trước mặt khiến nàng không khỏi nhìn nhiều hai mắt . Mặc dù nàng làm người mẫu xe hơi nhưng cũng không được tiếp xúc với loại xe sang trọng này bao giờ . Không có cách nào , người mẫu cũng là có phân loại đấy .

Giống như đại đa số người , nàng trong lòng không khỏi ước ao một chút , nhưng là rất nhanh nàng lại gạt bỏ cái suy nghĩ này đi . Chính mình điều kiện nàng rất rõ ràng , hơn nữa bản thân nàng cũng không có ý định dựa dẫm vào ai .

Nhưng mà sau khi thấy người trên xe đi xuống nàng không khỏi kinh ngạc ngây người . Bởi vì người này chính là hôm trước ở trong tiệm gặp được soái ca kia . Nàng thậm chí còn được mẹ mình xin cho webchat ....

Trương Tâm Anh lấy lại tinh thần, nhìn thấy hắn nụ cười ôn nhu , nội tâm nhịn không được run lên .

Hạo Thiên dáng dấp anh tuấn cao lớn , lại như thế ôn nhu vui vẻ , quả thực chính là trong truyền thuyết Bạch Mã vương tử a ! Giờ khắc này nàng nhịn không được tim đập như hươu chạy .

Nàng ngay từ lúc đầu gặp mặt đã bị hắn soái khí cuốn hút , hiện tại chỉ là thêm phần mê đắm mà thôi .

Nhìn thấy hắn mỉm cười mở cửa xe , Trương Tâm Anh do dự trong chốc lát , sau đó vẫn là bước vào .

Rầm Rầm

Ờ tất cả mọi người ánh mắt hâm mộ bên trong , Hạo Thiên giẫm chân ga rời đi . Không có cách nào , xe sang cùng mỹ nữ đều có , ai có thể không hâm mộ .

..........

Ở trên xe Trương Tâm Anh âm thầm đánh giá Hạo Thiên một chút .

Soái khí khuôn mặt , cao ráo dáng người , trên người mặc không phải toàn là loại kia đồ hiệu , nhưng lại có một loại khí chất đặc biệt không nói lên lời .

Cùng hôm trước giống như , nàng không nghĩ hắn lại như vậy có tiền , lái hẳn Lamborghini loại này siêu xe .

Hạo Thiên đi được một đoạn , sau đó cười cười hỏi :

- Mỹ nữ , ngươi đi đâu ?

- Thành đô trung tâm triển lãm .

Trương Tâm Anh cúi đầu nói . Nàng đột nhiên cảm thấy mình với hắn giống như người của hai thế giới khác nhau . Kiểu như trong tiểu thuyết nhà nghèo điểu ti cùng cực phẩm nữ thần vậy . Trong lòng tràn đầy tự ti cảm giác .

- Mỹ nữ , chính thức giới thiệu một chút . Ta là Hạo Thiên .

- Trương Tâm Anh .

Hạo Thiên nghe nàng trả lời , đột nhiên cảm giác có chút gì đó không đúng . Chỉ là hắn cũng không quá quan tâm , hỏi tiếp :

- Tâm Anh , tên rất hay đâu . Nghe cô nói ngươi còn đi học a .

Cô ở đây chính là mẹ nàng .

Trương Tâm Anh vẫn cúi đầu nhìn xuống dưới , nói :

- Ta học Thành đô đại học năm hai a .

- Trùng hợp như vậy , ta cũng học Thành đô đại học . Quản trị hệ .

- Tài chính hệ .

Tài chính hệ , cái này là cùng hệ với Hầu tử tên cực phẩm kia .

Thấy nàng cứ như vậy cúi đầu , Hạo Thiên vui đùa một chút , nói :

- Ta nói mỹ nữ , ngươi cứ như vậy nhìn lời nói khiến ta cảm thấy thất bại được hay không . Ít nhất ta cũng là soái ca một khuôn mặt , ngươi cứ như vậy không thèm liếc . Cảm giác mình không bằng một tấm thảm lót xe .

Phốc

Trương Tâm Anh bật cười một tiếng . Ngẩng đầu liếc liếc hắn một chút , sau đó nhìn ra bên ngoài cửa xe phong cảnh .

- Thật xin lỗi , hôm trước mẹ ta .....

- Không có gì a . Ta còn phải cảm tạ cô đâu . Giới thiệu cho ta một cái xinh đẹp như vậy mỹ nữ .

Hạo Thiên cũng không có nhìn nàng , mà là chăm chú lái xe . Hắn nhưng không có bằng lái , sơ sót một chút rất có thể gây tai nạn .

Trương Tâm Anh đột nhiên nhìn Hạo Thiên hỏi .

- Hạo Thiên , Ngươi có phải hay không cho là ta là loại kia tùy tiện nữ hài tử ? Mới gặp gỡ đã ngồi xe của ngươi , hơn nữa còn làm người mẫu xe hơi loại kia nghề nghiệp ?

- ......

Ở rất nhiều người trong suy nghĩ , người mẫu xe hơi loại này công việc thường là bán xe bán cả người mẫu . Ngươi mua xe sau đó tất nhiên có ngủ người mẫu loại chuyện kia .

Thấy hắn không trả lời , nàng ủy khuất cùng không cam lòng nói :

- Ta không phải là xấu nữ hài có được hay không . Ta gia cảnh không tốt , cho nên ta phải làm nghề nghiệp như vậy , nhưng ta chưa từng vì tiền mà đánh mất bản thân mình . Ngươi tin tưởng ta sao ?

Hạo Thiên nhất thời không hiểu ra sao . Bất quá vẫn là nói :

- Tiểu Anh , ta có thể gọi ngươi như vậy sao ? Còn việc kia tất nhiên là ta tin tưởng ngươi . Trên đời này có rất nhiều nghề nghiệp khác nhau , có người làm vì mưu sinh , có làm vì đam mê .... Việc gì cũng giống nhau , có người tốt có người xấu . Mà ta tin tưởng ngươi là một cái sạch sẽ nữ hài .

- Cảm ơn ngươi ...

- Tiểu Anh , ta đang thắc mắc chính mình đối với ngươi như thế nào suy nghĩ quan trọng như vậy sao ?

- Ta ....

Trương Tâm Anh nhất thời bối rối . Chính bản thân nàng cũng không hiểu sao vừa rồi lại như vậy hỏi hắn . Lại muốn nói cho hắn biết bản thân là một cái ngoan ngoãn nữ nhân .


trướctiếp