Nhưng hắn không để ý, quay sang nhìn Tam Phượng Điệp đánh giá một hồi liền gật gù.
Xem ra Tam Phượng Điệp này được chăm vô cùng tốt, từng sợi lông phượng li
ti trên đuôi óng mượt kín kẽ, cánh to tròn căng không nhăn nhúm. Đôi mắt vô cùng có thần, linh trí hẳn là bằng hài đồng mười tuổi.
Mà đây là nó còn chưa trở thành thú sủng của hắn nên vẫn còn có thể tăng trưởng linh trí thêm.
Tam Phượng Điệp nhìn Lương Việt Hưng, đôi mắt đẹp hiểu ý liền đem linh hồn
của mình tới trước mặt hắn. Lương Việt Hưng làm ra thủ ấn không khác gì
những lần trước đánh vào linh hồn Tam Phượng Điệp rồi thu vào trong cơ
thể.
Tới đây, linh hồn hắn liền có cảm giác muốn rạn nứt, có lẽ vì liên kết với quá nhiều Hồn Thú.
- Sau này ngươi liền gọi là Tang Tương!
Tam Phượng Điệp nghe thấy như hiểu ý, vui sướng thu nhỏ thân hình còn ba xích bay xung quanh cơ thể Lương Việt Hưng.
Hắc Điêu cùng tiểu thú thấy người mới vào đã có tên, không khỏi sinh ra
ghen ghét nhưng nghĩ lại ngay cả Bạch Hạc, Hắc Điêu lúc mới vào đều đã
có tên nên Tang Tương được đặt tên cũng không có dẫn đến ghen ghen quá
lớn liền bị dập tắt.
Bây giờ trong tay hắn có Nhị Đại Tướng là Tang Tương, Hắc Điêu. Tam Tướng là Bạch Hạc, A Sưu cùng A Ngạo.
Mà Tang Tương liên kết linh hồn với hắn thì linh trí cũng tăng lên thành hài đồng mười một tuổi mới xếp đầu tiên.
A Sưu bản thể là Xuyên Sơn Tằm lai với Bích Lạc Tinh Đình, lớn ba mươi
trượng, thân có bốn đôi cánh dài mỏng, thân dài thon như que củi phân
thành từng đốt, hàm răng sắc bén, thân khoác một lớp giáp cứng rắn, đuôi theo một cây châm nhọn hoắt như ong nhưng nó phun tơ làm địch thủ khó
mà thoát thân.
A Ngạo là một con Ngạo Khuyển lai với Dương Long
Long. Ngạo Khuyển cao ngạo nhưng lại ham mê sắc dục, gặp Dương Long Long một chi của Long tộc liền nổi thú tính ra thành phẩm này.
Toàn
thân lớn năm mươi trượng, bộ lông dày đặc lật ra sẽ thấy cơ bắp cuồn
cuộn, móng vuốt cùng hàm răng sắc bén như của rồng. Trên đầu mọc đôi
sừng rồng màu vàng kim cùng long nhãn có lực uy hiếp rất mạnh. Trên lưng mọc đôi cánh cùng lân giáp hoàng kim theo bộ xương mà bám vào vô cùng
đẹp đẽ với đuôi rồng. Còn bốn tiểu thú khác thì bị hắn trực tiếp bức linh hồn ra trao cho Tang
Tương, A Sưu, A Ngạo cùng Hắc Điêu. Đội Bạch Hạc hắn dự định lập một
đoàn chỉ có Hồn Thú nhanh nhẹn thành một đội chuyên trinh sát cùng thu
thập tình báo.
Phân chia năm tiểu thú về bốn thú chuyên công
thủ, áp lực mà linh hồn hắn phải gánh được giảm bớt không ít. Hắn có thể lại thu thêm được hai con nữa tu vi Nhị cấp.
Mà linh trí của chúng không chịu ảnh hưởng trực tiếp từ Lương Việt Hưng nên lui xuống chỉ còn sáu tuổi.
Tuy vậy nhưng vẫn có thể hiểu biết không ít thông tin.
Lương Việt Hưng phân phó bọn chúng cảnh giác xung quanh, trước để cho hai
người A Ngạo cùng A Sưu rời đi săn Hồn Thú nhỏ cường đại bản thân chúng.
Lương Việt Hưng cũng không có thư giãn, ôm lấy sách liền về phòng đọc tiếp.
Lúc Lương Việt Hưng đọc xong thì trời đã nhá nhem tối, A Sưu cùng A Ngạo
cũng trở về, tu vi từ Nhất cấp hậu kỳ liền tới Nhất cấp viêm mãn. Tốc độ tu luyện này quả nhiên kinh khủng, không hổ là hậu duệ của Long tộc,
Ngạo Khuyển, Bích Lạc Tinh Đình cùng Xuyên Sơn Tằm.
Nếu nói sâu
về tiên tổ của chúng thì vô cùng dài dòng. Huống chi A Sưu cùng A Ngạo
còn lâu mới đạt tới Thất cấp để tiến hóa. Nhưng nói chúng thì tiên tổ
của bọn chúng vô cùng cường đại, một hơi thở đủ dọa Lưu Hoàng cùng Điệp
Hoàng hồn phi phách tán.
Đọc xong Sơ Lược Hồn Thú, Lương Việt
Hưng xem như hiểu rõ lai lịch của hai quả trứng này, hai bọn chúng chính là thiên địch của nhau. Khỏa màu đen là Hỗn Độn Hồng Hoang Cổ Thú, chúa tể của phe Thượng Cổ. Còn khỏa màu đỏ là Huyết Cửu Thiên Vân Luyện Ngục Thú, một mình đối địch với phe Thượng Cổ.
Đương nhiên có phe
Thượng Cổ ắt có những khỏa trứng khác phân tán đâu đó, nhưng muốn tìm
tới lại vô cùng khó khăn. Lương Việt Hưng đã có được hai khỏa cường đại
nhất cũng không tham lam muốn thêm.
Muốn ấp nở nó ra cũng không
khó, chỉ là Huyết Cửu Thiên Vân Luyện Ngục Thú cần phải có Thánh Hỏa tam sắc hoặc một nơi nhiệt hỏa hừng hừng đủ để thiêu cháy yêu tu từ Xích
Kim cảnh trở lên kết hợp với tinh huyết của ngàn vạn dân chúng tạo thành một Hỏa Huyết Sinh Trì.
Còn Hỗn Độn Hồng Hoang Cổ Thú phải ở
nơi hoang vu vắng vẻ, không được một sinh vật sống nào bước vào, nói
chung chính là hoang mạc, sa mạc như Tây Mạc thời Đệ Bát tộc trưởng trở
lại Đệ Nhất tộc trưởng.
Thấy nhị tướng A Sưu cùng A Ngạo cường đại, mà hai yêu thú dưới trướng không có thiên phú nhưng trận này bốn thú phối hợp lại với nhau cũng trở nên
ăn ý hơn.
Ban đêm sắp tới, Hắc Điêu, Tang Tương dưới sự chỉ
đường của Bạch Hạc liền dẫn theo ba tiểu thú rời đi săn mồi lấp đầy bụng cùng kiếm thêm thủ hạ.
Tốc độ bọn chúng cũng không chậm lắm,
Lương Việt Hưng đã thấy bọn chúng trở lại. Mang theo thi thể Hồn Thú
khổng lồ bay trên trời, Lương Việt Hưng liền vui mừng, Hồn Thú này khổng lồ không kém Hắc Điêu.
Hẳn là Nhị cấp hậu kỳ!
Đồng thời trong lúc bay trở về Hắc Điêu, Bạch Hạc cùng thủ hạ của chúng nhìn về
phía Tang Tương đầy dị sắc. Xem ra năng lực của Tang Tương rất mạnh,
trên đường trở thi thể Hồn Thú có không ít linh hồn khí tản ra đều bị
Tang Tương hấp thu hết.
Lương Việt Hưng thấy Hồn Thú khổng lồ
rơi vào trong trận pháp cũng không có lập tức hấp thu tranh thủ đột phá
Khai Linh cảnh hậu kỳ mà hắn muốn hậu tích bạc phát muốn một lần lên Nhị cấp viên mãn.
Các lão tộc trưởng nhìn thủ hạ của Lương Việt
Hưng trong lòng không ngừng cảm khái. Cho dù bọn lão có muốn tìm cũng
khó có thể thấy đám Hồn Thú nào có linh trí kinh người nguyện phục vụ
nhân loại như thế.
Cảm khái một lúc, Hải Đồng Nam trong thập lão lật tay, một tấm da thú xuất hiện trên tay lão liền nói:
- Cầm lấy! Đây là vị trí của Thiết Bảo Diệp cùng Phủ Hoàng Đằng, nó nằm sâu trong lãnh địa của Nham Vương. Cẩn thận!
Nhắc nhở xong một câu, đám tộc trưởng liền biến mất. Lương Việt Hưng cầm
trong tay tấm địa đồ, mở ra, trên đó đều là hỏa sắc với ký tự núi non,
thung lũng trùng điệp.
Chính là địa bàn Nham Vương nằm ở phía Nam!
Nham Vương là một thế lực thứ ba thấp hơn Lưu Hoàng cùng Điệp Hoàng, tu vi
cũng chỉ là Ngũ cấp, dưới trướng có khoảng trăm vạn Hồn Thú, Hồn Tướng
khoảng ba trăm, đều là từ Tam cấp cùng Tứ cấp sơ kỳ là chủ yếu.
Nghe nói Nham Vương nhân thể xấu xí nên hay để bản thể Hỏa Nham Đại Sơn Ngạc xuất hiện trước mặt đám thú.