Thấy thiếu niên trả lời như vậy, lão nhân không có trách móc gì mà lại gật gật đầu, giơ 3 ngón tay lên nói :
-được, ở lại thêm 3 ngày, chờ tiểu tử ngươi làm xong chuyện riêng, liền xuất phát.
Thiếu niên thư sinh suy nghĩ một hồi, đáp :
- 3 ngày sao ! 3 ngày thì 3 ngày.
...
Trong gian phòng của Đường Thiên Nhị, Tuấn Hùng đang lục loại hết tất cả các tủ thuốc ở trong phòng. Hắn tìm được 2 bình dược Minh Mạng và
vài thứ thuốc bồi bổ khác , tìm thấy bao nhiêu hắn đều cho vào trong
miệng, bởi vậy thể lực của cơ thể Đường Thiên Nhị hồi phục gần như hoàn
toàn, chỉ bất quá do thân thể lão nằm lâu trên giường nên còn nhiều di
chứng để lại .
"lộc cộc, lộc cộc"
Bỗng nhiên, Tuấn Hùng nghe thấy tiếng vang của Guốc gỗ va chạm vào
nền đất phát ra từ cổng chính, âm thanh đó đang hướng tới cửa phòng
hắn,làm hắn giật thốt xém rớt bình sứ đang cầm trong tay.
Nghe được âm thanh quen thuộc này, hắn liền biết là của ai, bèn nhanh tay nhanh chân cất hết các thứ lên tủ.
Đang lúc cất đồ lên, thì đột nhiên Tuấn Hùng thấy được một thứ được
bọc bằng giấy có ghi chữ trầm, cầm lên ngửi mùi, hắn liền nhận ra nó
chính là Trầm Tĩnh Hương.
"Trầm Tĩnh Hương,tên như ý nghĩa, nó là một loại trầm hương giúp an
tĩnh để giấc ngủ càng say , thường được dùng trong lúc vua chúa đang ngủ , giúp giữ giấc ngủ ngon lành không bị đánh thức bởi các quấy nhiễu bên ngoài, bảo vệ long thể cho hoàng đế"
- cái này được. "Hắc Hắc"
Trong ký ức của Đường Thiên Nhị hắn điều đã nhớ, biết được cái này
gây choáng khá là hiểu quả, nếu cho thêm một ít bột thuốc mê liền trở
thành mê hồn trầm, đến lúc đó... Nghĩ đến đây Tuấn Hùng đã không chịu
đựng nổi mà nóng rang cả người.
"khà khà"
Hắn cười gian vài tiếng, liền đi tới dưới góc tủ lấy một cái đỉnh hương bằng đồng, mở nắp liền cho vào.
Xong xuôi mọi việc hắn mới trở lại trên giường đắp chăn, xem như mọi chuyện chưa có xảy ra mà nhắm mắt lại.
Đúng lúc này, tiếng "cọc cạch" của đôi Guốc gỗ vừa lúc bước tới cửa phòng, người tới liền đẩy cửa đi vào.
Nằm ở trên giường, Tuấn Hùng mở ti hí con mắt liếc nhìn thân ảnh qua
bất bình phong, chỉ thấy qua bất bình phong mơ hồ một dáng người nữ tử
cao gầy nóng bỏng, từng đường cong quyến rũ hiển hiện rõ nét trên thân
thể nàng , ngực to căng tròn, vòng eo nhỏ như eo kiến, khiến người ta
hộc máu đó chính là cặp mông đầy đặn của nàng, nó không ngừng uốn éo
theo từng di chuyển của đôi chân thon dài kia.
Nhìn thấy như vậy, Tuấn Hùng chỉ có thể tặc lưỡi nói thầm :"thiệt là bốc lửa a".
- mùi gì.
Giọng nói trong trẻo mang theo nghi hoặc đó chính là con dâu của hắn, Phạm Băng Băng.
Nàng bước vào liền ngửi thấy được mùi gì đó kỳ quái, đang định trách
cứ con nha hoàn dọn dẹp, thì cảm nhận được mùi hương này phát ra lại làm nàng dễ chịu, khiến việc nhức đầu vì lo công chuyện của Đường gia trở
nên giải tỏa đi không ít, nàng cũng bỏ qua việc này luôn .
Từ sáng đến trưa, Phạm Băng băng không được một lần yên ổn,vì là gần
tết nên đủ thứ chuyện vào tay nàng, làm nàng không có thời gian rảnh
nghỉ ngơi. Cứ như vậy, cho đến khi màn đêm buông xuống, nàng mới có thời gian tới xem lão cha chồng của mình đã chết chưa.
Với lại hôm qua, người đàn ông của nàng đã hẹn 2 ngày sau mới trở lại gặp nàng , vì thế không có chuyện gì làm vào ban đêm.
Phạm băng băng đi qua bất bình phong đi tới trước giường Đường Thiên Nhị, lúc này nàng mới bắt đầu quan sát tình huống của lão.
Sắc mặt tái nhợt, mặt mày thóp lại, hơi thở thì cũng yếu ớt,thân thể
không ngừng run, những thứ này biểu hiện cho bệnh cảm lạnh đã lâu ngày
không chữa mà dẫn đến. Xem xét chắc còn sống được vài ngày, nghĩ vậy
nàng định xoay người bước ra.
- aaa. Chuyện gì thế này.
Bỗng nhiên Phạm Băng Băng cảm giác được mình có chút choáng choáng,
không tự chủ được mà nắm lên thành giường, sau đó ngã nhào lên người
Đường Thiên Nhị.
Tuấn Hùng nằm trên giường đôi mắt trợn tròn, hít thở không thông,từng đợt cảm giác mềm mại ở lồng ngực hắn truyền lại làm hắn khó thở, đã lâu rồi hắn không cảm nhận được như vậy.
Bộ ngực của con dâu đang phập phồng sau làn áo mỏng, để lộ ra chút
viền áo yếm màu hồng và một khoảng trắng tươi bầu ngực .Mùi hương thơm
lan tỏa ra từ da thịt của Phạm băng băng truyền vào trong mũi, làm tiểu
đệ phía dưới của hắn bắt đầu nhô cao, chống thẳng ngay giữa hai chân của nàng.
Tuấn Hùng từ khi xuyên đến đã rất bực tức thế giới này, thân thể của
lão già thì không nói làm gì, lại thêm con dâu bị người ta chịch làm hắn rất uất hận, hận thế giới, hận ông trời, hận con dâu.. Vì vậy hắn quyết tuyệt sống ác một lần cũng là lần hắn có thể có này, chơi nát con dâu
xong rồi xông pha giang hồ, sống tiếp mười đến hai mươi năm cho hết cuộc đời.
Dục hoả đã bốc cao, Tuấn Hùng không nghĩ nhiều liền nhanh tay nhanh
chân cởi bỏ hết y phục của mình tiếp theo cởi khố con dâu vứt xuống
giường.
Bàn tay khô gầy của hắn xoa ngược theo bắp chân thon dài, kéo cái váy lụa của nàng lên cao qua đầu gối, phạm băng băng trong hôn mê cảm nhận
được liền ưỡn bụng lên đón nhận cái cảm giác tê dại này . Bàn tay càng
vuốt lên cao càng run rẩy và mồ hôi rịn ra trong lòng bàn tay. Thế rồi
nó chạm nhẹ vào âm hộ trơn mượt không được che đậy, từ ngày lấy con của
Đường Thiên Nhị Phạm Băng băng chăm sóc thật kỹ em gái của nàng .
Bàn tay miết nhẹ dọc theo mép âm hộ và se se cái mu hồng hồng làm Phạm băng băng run run , nước trong âm hộ nàng rỉ ra.
Theo phản ứng tự nhiên của người con gái , nàng dần dần dạng chân
rộng ra, cặp chân dài trắng noãn , tròn trịa và mượt mà như mỹ ngọc mà
biết bao nam nhân sẵn sàng đánh đổi mọi thứ trên đời để được sờ nắn một
lần lúc này dạng ra hai bên.
Dưới ánh đèn dầu hiu hắc , âm hộ của nàng co giật liên hồi , giữa khe âm hộ lấp ló vài giọt nước trắng đục như là khiêu khích, mời chào. Từ
nơi màu đen huyền bí của âm hộ, dòng nước nhờn nhờn rỉ ra, Phạm Băng
băng rên lên khe khẽ.Tuấn Hùng ghé miệng vào cái hang thần bí, dùng lưỡi liếm hết những giọt nước đang chảy ra, phát ra vài âm thanh "rột rột"
như là húp cháo .
Cơn nhiệt hoả của hắn đang bốc cháy ngùn ngụt, hắn quét lưỡi quanh
mép âm hộ,liếm sạch hai mép thịt đỏ hồng, lưỡi hắn lách vào trong tách
ra hai mép thịt để lộ một cái hang sâu thăm thẳm .
Tuấn Hùng đưa lưỡi sâu vào trong âm hộ, chà lưỡi lên âm hạch làm Phạm Băng băng phải nẩy mông lên, miệng đỏ mọng nhẹ cắn , rên hừ hừ trong
hôn mê. Lưỡi thô to của hắn liên tục cạ cạ lên thành âm hộ làm cho nước
trong đó chảy ra ngày càng nhiều hơn, mu âm hộ của nàng co giật không
ngừng ,tiếng nàng cũng thở gấp hơn, bộ ngực nàng nhấp nhô lên xuống ,
nhũ hoa bắt đầu cứng lên, hiện rõ qua y phục mỏng manh. Cảm giác tê tê
ngứa ngứa này khiến Phạm Băng băng đạt tới máu chốt, hưởng thụ tột cùng
của lên đỉnh.