Ném cái vỏ chai về phía con quái vật xong, tay trái Triệu Phong nhanh tay
cầm một vai ba lô, chung với bó đuốc, rồi nhanh chạy ra con đường, chạy
về phía bên trái, hướng về bờ sông.
Con người trừ khi được huấn luyện bài bản, rèn luyện nâng cao tố chất thân thể, trong tay có vũ khí và trang bị đầy đủ, còn không thì không
phải là đối thủ của pokemon. Đây là sự thật mà không ai có thể chối bỏ.
Nhà huấn luyện là vai chính trong những trận chiến, đó cũng bởi vì nhà
huấn luyện có thực lực mạnh hơn pokemon rất nhiều. Song, để có được thực lực đó, nhà huấn luyện cũng phải trải qua quãng thời gian dài rèn luyện bản thân, dùng tài nguyên tăng lên sức mạnh, chứ chẳng ai có thể đột
nhiên trở thành nhà huấn luyện, đột ngột trở nên mạnh mẽ đến mức có thể
đối đầu với pokemon, có thể mạnh hơn cả pokemon.
Hiện nay Triệu Phong chỉ là một người bình thường, thậm chí với cơ
thể có phần ốm yếu, hắn còn yếu ớt hơn người bình thường. Thế nên, trong tình huống bấy giờ, chạy mới là quyết định sáng suốt. Triệu Phong phải
chạy để có đường sống, nếu không chạy, hắn chắc chắn sẽ chết.
Triệu Phong vừa chạy, vừa ngoảnh đầu về phía sau, nhìn xem tình huống con quái vật phía sau thế nào. Không chỉ ước lượng khoảng cách và tốc
độ của song phương, Triệu Phong đặc biệt chú ý đến hai cái râu của con
quái vật, nơi mà nó dùng để phóng ra những dòng điện thô to.
Pokemon hệ điện không thể thi triển liên tục kỹ năng phóng điện, bởi
vì bất cứ khi nào phóng điện thì pokemon đều phải tiêu tốn một lượng
điện năng nhất định. Sau khi đã phóng điện một lần, muốn tiếp tục phóng
điện một lần nữa, pokemon cần tụ phần điện còn có trong cơ thể về bộ
phận phóng điện, hoặc cần một khoảng thời gian nhất định để chuyển hóa
năng lượng trong cơ thể thành điện. Triệu Phong biết rõ điều đó, nên hắn biết hắn còn có hi vọng sống khi bỏ chạy, vì lẽ đó hắn mới bỏ chạy. Nếu như con pokemon quái vật đằng sau có thể liên tục phóng điện, rất có
thể Triệu Phong sẽ không bỏ chạy, mà sẽ nghĩ biện pháp dựa vào địa hình
để tiêu diệt nó. Thậm chí nếu rơi vào trong tình cảnh bết bát hơn, khi
Triệu Phong không có một cơ hội phản kháng nào, có lẽ hắn không cần phải hành động gì, ngồi im tại chỗ chờ đợi cái chết đến cho khỏe.
Chạy được khoảng mười giây, nhìn thấy hai râu của con quái vật xuất
hiện những dòng điện xanh lam mới, và nó bắt đầu dừng chân lại để tụ ra
tia điện to, Triệu Phong liền lập tức dừng chân, vừa bỏ con dao chặt
thịt trong tay phải vào trong ba lô, lấy ra một cái vỏ chai khác, vừa
quay người, nhắm chuẩn, rồi ném vỏ chai thủy tinh về phía vị trí đầu con quái vật.
Choang.
Không có bất cứ bất ngờ nào xảy ra, vỏ chai bị một tia điện thô to đánh vỡ tan tành.
Ném xong cái vỏ chai thứ hai, Triệu Phong lại cầm lên một cái vỏ chai khác, rồi bắt đầu chạy về phía trước. Trong lúc chạy, Triệu Phong cũng
cố gắng quan sát xung quanh, tìm kiếm những thứ có thể dùng để ném về
phía con quái vật.
Không có thời gian để quan sát và tìm tòi thật kĩ, Triệu Phong chẳng
nhìn thấy bất cứ thứ gì có thể dùng được trên con đường chạy nhanh của
mình. Dù thế, Triệu Phong vẫn không buông tha, tiếp tục quan sát và tìm
kiếm.
Mười giây sau, lại sau một tiếng “choang”, cái vỏ chai thứ ba đi theo gót của hai cái vỏ chai trước đó. Lần này, sau khi ném xong cái vỏ chai thứ ba, Triệu Phong lấy ra một con dao thái trong túi ni lông, sau đó
tiếp tục bỏ chạy.
Năng lượng không tự mất đi, mà chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác. Năng lượng và điện năng trong pokemon cũng thế, nó không phải là vô
tận, mà là càng sử dụng lại càng ít. Bởi vậy, hành động tiêu hao điện
năng và năng lượng trong cơ thể con quái vật đằng sau cực kỳ quan trọng
với Triệu Phong. Ít nhất, ở tình huống xấu nhất khi bị con quái vật đuổi kịp, khả năng chiến thắng của Triệu Phong sẽ cao hơn. Vậy nên đến tận
bây giờ, không chỉ để tránh trường hợp bị tia điện phóng ra của con quái vật đánh trúng, Triệu Phong vẫn lặp lại hành động ném đồ vật về phía
con quái vật phía sau.
Chạy được thêm khoảng sáu giây, bỗng nhiên Triệu Phong nghe thấy
những tiếng “đùng, đoàng” liên hồi của súng đạn từ phía thôn Angas vọng
lại. Nghe thì nghe, ngạc nhiên thì ngạc nhiên, Triệu Phong không suy
nghĩ được nhiều, cắm đầu chạy tiếp. Con quái vật hiển nhiên cũng nghe
được, nhưng nó cũng như Triệu Phong, có vẻ thờ ơ, tiếp tục đuổi theo
Triệu Phong.
Bốn giây sau, trong những tiếng súng không dứt truyền về, nhìn thấy
những dòng điện mới trên hai sợi râu của con quái vật, Triệu Phong lại
dừng lại lần thứ ba, ném con dao thái về phía đầu con quái vật.
Đùng.
Con dao thái bị một tia điện đánh bay qua bên trái, rơi trên nền đất. Thân dao bị uốn cong một đoạn, trên lưỡi dao bị đánh trúng cháy đen một mảnh.
Mười giây tiếp theo, sau nhiều lần lặp lại một loại hành vi, hành
động của Triệu Phong trở nên thông thạo. Triệu Phong dừng chân, lấy ra
chai nước uống dang dở, ném về phía đầu con quái vật đang cách hắn
khoảng sáu mét.
Lại mười giây trôi đi, giờ phút này, khi không còn bao nhiêu món đồ
vừa có thể ném được, cũng vừa có khả năng làm con quái vật cảm thấy bị
uy hiếp, Triệu Phong nhìn về bó đuốc trên tay trái. Sau đó trong chớp
mắt, Triệu Phong không hề chần chừ một giây nào, chuyển bó đuốc sang tay phải, rồi ném nó về phía con quái vật đang cách hắn khoảng bốn mét.
Bó đuốc vừa rời tay Triệu Phong, đang vẽ một đường cong trên không
trung trước mặt Triệu Phong, một tiếng gào thét, gầm gừ từ phía thôn
Angas xuyên thủng màn đêm, truyền vào tai Triệu Phong và con quái vật
hình nhện. Tiếng kêu to cực kỳ chói tai, nghe giống như tiếng gầm rú của một con sói bị thương. Cuộc tập kích bất ngờ của tiếng gào thét làm tai Triệu Phong có chút đau nhói, hắn ngây người một chút, rồi đưa hai tay
lên che tai lại.
Trong tràn tiếng gào liên tục có hơn bốn, năm giây, sau khi hoàn hồn, Triệu Phong vẫn tiếp tục bỏ chạy. Trái hẳn với Triệu Phong, con quái
vật phía sau không có đuổi theo hắn nữa. Từ lúc tiếng gào thét kia vang
lên, phóng điện xong, nó đứng yên tại chỗ, cái đầu quay về phía sau một
chút như đang tự hỏi, đang do dự điều gì. Đến khi một loạt tiếng gầm kết thúc, nó quay người về phía sau, theo con đường đi về thôn Angas, đầy
gấp gáp chạy vội về đằng đó.
Dẫu tận mắt nhìn thấy con quái vật rời đi, Triệu Phong cũng không dám sơ ý, hắn tiếp tục phi nước đại cho đến hơn một trăm hai mươi mét thì
mới dừng lại, thở dốc. Một lần sơ ý, đã ăn thiệt thòi ở ngôi nhà thứ ba, thiếu chút nữa bị con quái vật trong ngôi nhà đánh lén thành công,
Triệu Phong không còn dám cho rằng đám quái vật ở nơi đây là lũ không có chút trí tuệ nào. Hắn đang sợ vừa rồi con quái vật hình nhện chỉ giả vờ quay người, chạy về hướng ngược lại, nhưng hành động đó của nó thực ra
là khiến hắn buông lỏng, sơ sẩy. Đợi hắn buông lỏng rồi, nó sẽ lợi dụng
cơ hội vừa tạo ra, bỗng nhiên quay đầu lại, phóng điện làm thịt hắn.
Triệu Phong đứng tại chỗ để khôi phục thể lực, và xác nhận xem con
quái vật kia có đuổi theo hắn nữa không. Chờ khoảng hơn bốn phút mà
không thấy bóng dáng con quái vật kia, Triệu Phong thở dài một hơi, xác
nhận con quái vật hình nhện kia đã không còn đuổi theo hắn nữa.
Xác nhận bản thân thoát khỏi con pokemon phóng điện hình nhện quái
dị, Triệu Phong không vội rời đi, cũng không định theo chân nó tiến về
thôn Angas. Hắn đưa mắt quan sát hoàn cảnh xung quanh, bắt đầu nhanh
chóng suy nghĩ.
Ở vùng đất bị quân đội phong tỏa nghiêm ngặt, hiển nhiên tiếng súng
đạn kéo dài đến tận bây giờ là do quân đội tạo ra. Nói chính xác hơn,
cuộc chiến ở phía trong kia là của quân đội và một bên đối địch nào đó.
Từ tiếng gào thét nơi chiến trường truyền lại, xác suất bên đối địch
quân đội là đám quái vật sẽ rất cao.
Trong suy nghĩ của Triệu Phong, quân đội đang làm chủ cả vùng đất này khi đã phong tỏa, tạo chiến tuyến bao quanh nơi đây, mục đích cơ bản
của họ đã đạt thành. Trận chiến đêm nay lại xảy ra ở thôn Angas, vậy thì rất có thể quân đội là phương chủ động tấn công. Bởi vậy cho nên mục
tiêu của họ chắc hẳn là tiêu diệt những con quái vật mạnh quá mức, dùng
thời gian ngắn và tổn thất thấp, biến vùng đất này là nơi thực chiến phù hợp, mà không quá nguy hiểm cho những nhà huấn luyện mới.
Về phần vì sao quân đội lại chọn tiến công vào ban đêm, Triệu Phong
không nghĩ ra được, nhưng hắn biết quân đội đều đã có chuẩn bị và tính
toán đủ mọi phương diện mới tiến công. Quân đội là vũ khí trong tay giới cầm quyền, giới cầm quyền chắc chắn sẽ không để những kẻ ngu xuẩn lãnh
đạo quân đội. Do đó, Triệu Phong rất tin tưởng quân đội có lý do nào đó
mới thực hiện cuộc tấn công vào đêm tối – thời điểm không phải thuận lợi cho những cuộc chiến nghiêng về một bên. Qua nhưng suy luận vừa rồi,
Triệu Phong cho rằng lý do này nhất định mang tính quyết định và then
chốt, có ảnh hưởng quan trọng tới chiến cuộc.
Nghe những âm thanh đùng đoàng truyền tới, Triệu Phong nhìn về phía
đó, trở nên do dự. Cuộc chiến giữa hai phương quân đội và quái vật rất
có sức hấp dẫn với Triệu Phong. Ít nhất là hắn có thể nhân cơ hội này để đục nước béo cò, thậm chí ngư ông đắc lợi. Dù cho chỉ đứng ngoài quan
sát, hắn vẫn có thể thăm dò được thực lực của đám quái vật chiếm lĩnh
nơi đây. Triệu Phong biết đó một hành động liều lĩnh, tuy nhiên, lợi ích mang lại cực kỳ lớn. Nó sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến cuộc sống, mạng sống của Triệu Phong ở nơi đây trong vài tháng sắp tới.
Nghĩ nghĩ một hồi, Triệu Phong quay người lại, theo đường cũ trở về căn nhà gần bờ sông.
Triệu Phong đè xuống tâm tình, và lòng hiếu kỳ. Hắn cảm thấy mạo hiểm xông tới chiến trường giữa quân đội và quái vật không phải là liều
lĩnh, mà là ngu xuẩn. Đục nước béo cò, ngư ông đắc lợi thì cũng phải dựa vào thực lực. Với thực lực hiện nay của hắn, hắn sẽ là những con ruồi,
con muỗi trong cuộc chiến của các vị thần.
Trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết. Thần tiên đánh nhau, ruồi muỗi chạy được bao xa thì chạy.