Thái Tử Phi Thần Bí Của Thái Tử Máu Lạnh
Chương trướcC 1 C 2 C 3 C 4 C 5 C 6 C 7 C 8 C 9 C 10 C 11 C 12 C 13 C 14 C 15 C 16 C 17 C 18 C 19 C 20 C 21 C 22 C 23 C 24 C 25 C 26 C 27 C 28 C 29 C 30 C 31 C 32 C 33 C 34 C 35 C 36 C 37 C 38 C 39 C 40 C 41 C 42 C 43 C 44 C 45 C 46 C 47 C 48 C 49 C 50 C 51 C 52 C 53 C 54 C 55 Chương tiếp
Triệu Dạ Thành tức đến đầu muốn bốc khói nhưng chàng cố gắng kìm
chế lại cơn tức giận của mình dù sao nàng cũng mới vừa cứu
chàng chàng không thể lấy oán báo ơn được chàng đứng dậy rời
khỏi Ôn Thành cung. Đặng Hải cùng Tiêu Từ rất bất ngờ nhưng
không dám lên tiếng nói gì chỉ đi theo chàng rời khỏi. Sáng hôm sau, nàng đang ngồi ở xích đu đọc sách nghiên cứu thảo dược. "Tiểu thư! Lãnh công tử hiện tại đang đi dạo cùng hoàng thượng ở
Ngự hoa viên." Lộ Lộ bước vào thông báo cho nàng biết. Nàng cau mày khó hiểu, không nhanh không chậm hỏi: "Tại sao đột nhiên huynh ấy lại ở đây chứ? Có chuyện gì sao?" Lộ Lộ ngay lập tức trả lời:"Theo thuộc hạ được biết thì Lãnh
công tử vào cung là muốn cùng Lệ Nhan công chúa bàn bạc việc
ban giao giữa hai nước." Lạc Tuyết Y mày càng nhíu chặt lại hơn rồi dãn ra, nàng đứng dậy quay người đi vào trong. "Nghe huynh đến muội liền định trốn sao?" Từ bên ngoài, giọng nói khàn khàn, nhẹ nhàng cất lên. Lãnh Cố Hiên cùng Triệu Dạ Thành và mọi người bước vào Ôn Thành
cung, nàng quay lại nhìn Lãnh Cố Hiên rồi bật cười nhẹ nói: "Làm gì có chứ? Tại sao muội lại phải trốn huynh chứ?" Hoàng hậu khẽ nhíu mày, hơi ngạc nhiên cất giọng:"Mẫu hậu thật sự
rất bất ngờ mẫu hậu cứ tưởng con chỉ quen với Lệ Nhan công
chúa thôi không ngờ con cũng quen với cả nhị hoàng tử." Lãnh Cố Hiên mỉm cười nhìn nàng rồi lên tiếng:"Ta và đại hoàng tử phi tất nhiên là quen biết với nhau rồi bởi vì ta và đại
hoàng tử phi là đồng môn với nhau." Triệu Dạ Thành nheo mắt nhìn Lãnh Cố Hiên và nàng, hoàng thượng
cùng hoàng hậu và mọi người càng bất ngờ hơn khi nghe biết
Lãnh Cố Hiên và nàng là đồng môn với nhau. "Như vậy chẳng phải là tốt quá rồi sao? Chúng ta thân lại càng
thêm thân." Nhị hoàng tử Triệu Dạ Thiên bật cười vui vẻ cất
giọng. Mọi
người cùng nhau ngồi xuống trò chuyện, hoàng thượng quay đầu
nhìn Lãnh Cố Hiên giọng điệu có chút thắc mắc, tò mò hỏi: "Không biết sư phụ của nhị hoàng tử và con dâu của trẫm là ai? Lại
có thể khiến nhị hoàng tử vang danh khắp nơi bái sư." Lãnh Cố Hiên mỉm cười đáp:"Sư phụ của ta và đại hoàng tử phi chính là chủ nhân của Hoa Linh Sơn Hàn Lam Mặc." "Chính là người được người người ca tụng, ngưỡng mộ Hàn Lam Mặc?" Triệu Dạ Thành có chút nghi hoặc hỏi lại. Lạc Tuyết Y gật đầu lên tiếng:"Đúng vậy!" Hoàng hậu cảm thấy khó hiểu liền vội hỏi nàng:"Tuyết Y! Thân thể
của con yếu như vậy con có thể chịu được những vất vả khi
luyện võ sao?" Lạc Tuyết Y gượng cười khẽ gật đầu cho qua chuyện, hoàng hậu lại
tiếp tục hỏi nàng:"Nếu như vậy chắc võ công của con cũng cao
cường lắm đúng không?" Nàng mỉm cười vẻ dáng vẻ vờ như ngại ngùng:"Mẫu hậu! Con là
người yếu nhất trong tất cả mọi người đó mẫu hậu người đừng
nói thế con cảm thấy rất là hổ thẹn." Lãnh Cố Hiên sờ sờ mũi mình quay đầu sang nhìn chỗ khác, những
người ở Hoa Linh Sơn ai chẳng biết nàng có sức mạnh, võ công
chỉ sau sư phụ chứ? Nàng nói như thế thì bọn họ là sao chứ?
Yếu hơn chữ yếu sao? Hoàng thượng tò mò hỏi Lãnh Cố Hiên:"Vậy nhị hoàng tử có biết
đến một người được mọi người thường gọi là tam môn chủ
không?" Nàng
giật mình khi nghe đến ba chữ tam môn chủ, nàng liếc mắt nhìn
đại sư huynh của mình, Lãnh Cố Hiên cười mỉm nhìn nàng rồi
nhìn hoàng thượng đáp: "Tất nhiên là ta biết rồi ta cũng được từng được vinh hạnh thấy qua tam môn chủ, tam môn chủ thật sự rất xinh đẹp nhưng cũng vô
cùng lãnh khốc, vô tình không giống như những cô nương 17 tuổi
khác." "Cái gì? Chỉ mới 17 tuổi thôi sao?" Triệu Dạ Thiên vô cùng kinh ngạc, khó tin thốt lên. Lạc Tuyết Y thấy dáng vẻ kinh ngạc, sững sốt của Triệu Dạ Thiên
nàng có chút khó hiểu, chuyện này có gì bất ngờ, kinh thiên
lắm sao? Nàng cất giọng hỏi: "Đệ có gì mà phải ngạc nhiên, sững sốt quá vậy? 17 tuổi thì đã sao chứ?" Triệu Dạ Thiên gật gật đầu nhìn nàng đáp:"Bấy lâu nay đệ cứ tưởng đó là một lão bà xấu xí." Khóe môi nàng giật giật với câu lão bà xấu xí? Nàng thật sự rất
hiếu kì, tò mò là ai đã dám to gan đồn đại nàng là lão bà
xấu xí? Ánh mắt của nàng chuyển sang hoàng thượng, nàng khẽ
nheo mắt rặng hỏi: "Mà tại sao đột nhiên phụ hoàng lại hỏi đến tam môn chủ vậy?" Hoàng thượng liền đáp:"Cũng không có gì chỉ là phụ hoàng rất hiếu kì và rất muốn được một lần nhìn thấy vị tam môn chủ này." Lệ Nhan bật cười trong lòng không dám cười lộ ra ngoài, Lệ Nhan
thật sự rất tò mò muốn thấy vẻ mặt của hoàng thượng khi
biết con dâu của mình chính là tam môn chủ, người mà ai nấy
đều muốn gặp luôn ở cạnh mình mà lại không hay.
Chương trướcC 1 C 2 C 3 C 4 C 5 C 6 C 7 C 8 C 9 C 10 C 11 C 12 C 13 C 14 C 15 C 16 C 17 C 18 C 19 C 20 C 21 C 22 C 23 C 24 C 25 C 26 C 27 C 28 C 29 C 30 C 31 C 32 C 33 C 34 C 35 C 36 C 37 C 38 C 39 C 40 C 41 C 42 C 43 C 44 C 45 C 46 C 47 C 48 C 49 C 50 C 51 C 52 C 53 C 54 C 55 Chương tiếp