"Có chuyện gì?" Lạc Tuyết Y xuống giường tiến, đi đến mở cửa, cau mày cất giọng.
Hạ Châu thấy Triệu Dạ Thành vẫn còn ngủ say liền khẽ nói
vào tai nàng:"Hắc Ngọc điện có chuyện rồi, Liễu Văn dẫn người đến tìm Tửu Sinh Cơ và Tâm Liên Hoa."
Lạc Tuyết Y nhanh chóng quay người vào trong mặc y phục, bọn
người Linh Linh cũng chạy đến sau đó, bước ra nàng cất
giọng:"Tiểu Mai! Ngươi hãy ở lại đây nếu như Triệu Dạ Thành hay bất kì ai hỏi đến ta thì cứ bảo ta về phủ một chuyến, còn
về phía bên phủ ta sẽ cho người cho lo liệu."
"Vâng." Tiểu Mai gật đầu, cung kính đáp lại.
Lạc Tuyết Y cùng bọn người Hạ Châu nhanh chóng xuất phát
quay về Hắc Ngọc điện. Tiểu Mai vừa định rời đi thì giật thót mình khi nghe tiếng của Triệu Dạ Thành:"Tiểu thư của ngươi đi
đâu thế?"
"Môn chủ! Bọn người của Tử Tình Sơn đột ngột xông đến đây giết người của chúng ta rồi còn đánh thuộc hạ muốn thuộc hạ nói
ra nơi cất giữ Tửu Sinh Cơ và Tâm Liên Hoa. Tiểu thư! Người hãy
mau kiểm tra xem Tửu Sinh Cơ và Tâm Liên Hoa còn không?"
"Vậy sao? Cái này ta phải hỏi ngươi chứ, ngươi cùng bọn
chúng đã tìm ra Tửu Sinh Cơ và Tâm Liên Hoa chưa?" Lạc Tuyết Y
cười lạnh, không nhanh không chậm cất giọng hỏi Tiểu Lăng.
Lạc Tuyết Y cầm Tuyệt Tình Kiếm giơ lên cổ của Tiểu Lăng,
nhếch môi cười nhạt:"Ngươi đừng có giả vờ ở đây nữa, ngươi
cùng bọn người của Tử Tình Sơn diễn một vở kịch để ta tin
rồi bảo ta đi kiểm tra, mục đích của ngươi chính là muốn biết
ta cất giấu hai thảo dược đó ở đâu có đúng không? Lăng Tử
Phong!"
Bọn người Linh Linh trợn trừng mắt kinh ngạc, sững sốt khi
nghe Lạc Tuyết Y bảo Tiểu Lăng chính là Lăng Tử Phong, nàng
nhìn hắn bằng ánh mắt lãnh lẽo, không nhanh không chậm nói
tiếp:
"Ngươi có biết tại sao ta lại phát hiện ra không? Đó là bởi vì nốt ruồi nhỏ bên cánh mũi phải của ngươi còn nữa ánh mắt
của Lăng Tử Phong ta không thể nào quên được, một ánh mắt tràn
đầy tham vọng, khát máu, vô tình mà ngươi cũng có chỉ là ngươi đang cố che giấu ánh mắt đó mà thôi chỉ cần quan sát kĩ một
chút là sẽ nhận ra."
Hắn bật cười một tiếng, động tác nhanh như chớp đứng ở
phía sau của Lạc Tuyết Y khống chế nàng:"Quả nhiên là tam môn
chủ, thật không khiến ta phải thất vọng, không ngờ nàng lại
nhớ từng đặc điểm của ta như vậy."
"Lăng Tử Phong! Ngươi hãy mau thả tiểu thư ra nếu không đừng
trách bọn ta." Linh Linh, Hạ Châu, Lộ Lộ đồng loạt rút kiếm,
lớn tiếng.
"Thật đáng tiếc khi ta lại bị bại lộ sớm như vậy, lần sau ta
sẽ quang minh chính đại đến đây để lấy Tửu Sinh Cơ và Tâm Liên
Hoa, bây giờ ta không có thời gian đùa giỡn với nàng, ta phải đi đây."
Lăng Tử Phong thả Lạc Tuyết Y ra rồi nhanh chóng biến mất, ba người các nàng vội đã lấy tiểu thư của mình, Lộ Lộ ngay lập tức lên tiếng hỏi:"Tiểu thư! Người có sao không?"
Lạc Tuyết Y giận dữ, hai bàn tay siết chặt lại, nghiến
răng:"Lăng Tử Phong! Ngươi dám đùa giỡn với ta ta nhất định sẽ
khiến ngươi hối hận khi dám đùa giỡn với ta."