"Sau này cái người tên Tạ Anh Minh kia
còn tặng hoa đến nữa thì hãy quăng vào thùng rác giúp tôi
hoặc là lấy số hoa đó tặng cho mọi người đi."
Nói xong cô cùng Lăng An Vũ và Trần
Uyển Dư đi đến phim trường, trên xe Trần Uyển Dư lướt Instagram
nhìn thấy những gì được đăng trên đó cô nhanh chóng đưa cho Dạ
Ngân Tuyết xem:
"Tiểu Tuyết! Chuyện cậu được tặng rất nhiều bó hoa đã được lan truyền khắp mạng xã hội rồi này,
fan cũng đã biết người tặng là Tạ Anh Minh rồi tớ nghĩ chắc
không bao lâu nữa bọn họ sẽ tra ra thân phận Tạ Anh Minh thôi."
"Cứ mặc kệ tớ không quan tâm đến chuyện này cho dù có tra ra thì đã làm sao? Không liên quan đến tớ."
Lăng An Vũ nhìn cô qua kính chiếu hậu
anh phát hiện mỗi lần nhắc đến cái tên Tạ Anh Minh là cô không
chỉ tức giận không mà còn chứa đựng sự căm ghét có chút gì
đó gọi là hận thù.
Đến phim trường cô bắt đầu sửa soạn
rồi quay phim, quay đến gần chiều thì xong cô và mọi người
chuẩn bị đi về thì có nhân viên giao hàng đến đưa cho cô một bó hoa hồng rất lớn khiến cho những người ở đó rất ngưỡng mộ.
Trần Uyển Dư tức giận mắng không ngừng:
"Lại là cái tên đó nữa đúng là đồ
mặt dày mà, hạ lưu, đê tiện lúc trước phản bội bây giờ lại
quay về đây theo đuổi lại sao?"
Dạ Ngân Tuyết cầm bó hoa đưa cho Lăng An Vũ rồi nhờ anh:
"Anh hãy quăng bó hoa này đi không thì làm gì cũng được miễn sao đừng cho nó xuất hiện trước mặt tôi là được."
Lăng An Vũ ôm bó hoa nhanh chóng đem đi chỗ khác, anh không quăng đi mà đem số hoa đó tặng cho tất cả mọi người.
Dạ viên
Cô quay trở về Dạ viên với gương mặt
lạnh như băng khiến cho không một ai dám lại gần cô cả, ăn cơm
với mọi người xong cô đi thẳng một mạch lên phòng, cả căn biệt
thự trở nên lạnh lẽo mọi người chỉ biết nhìn nhau không ai nói gì cả.
Gần 10 giờ đêm, Dạ Ngân Tuyết lẻn rời
khỏi biệt thự cô chỉ mặc một cái áo sơ mi màu xám, quần jean
lửng trong trời lạnh giá. Một mình cô đi dạo ngắm nhìn cảnh
về đêm của thành phố.
Không biết từ lúc nào Lăng An Vũ đã
đứng ở cạnh cô đưa khăn giấy cho cô, Dạ Ngân Tuyết giật mình
ngẩng đầu lên nhìn, thấy anh đứng có cô rất kinh ngạc:
"Anh đã đi theo tôi từ lúc nào vậy?"
Lăng An Vũ đứng đó tay vẫn cầm khăn giấy giơ ra đưa cho cô, đáp:
"Tôi đã đi theo cô từ lúc ở biệt thự
nhìn thấy cô lén rời khỏi thì tôi đã đi theo tôi vẫn luôn đi
phía sau của cô."