Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở Về
Chương trướcChương tiếp
Tuyết Linh Sơn
Ngọc Cao Tuấn một mình ngồi trong phòng, tay sờ thanh kiếm của mình nét mặt buồn bã tự nói một mình:"Kỳ Ân! Không chỉ Cung Huyền Nam trong người chảy dòng máu gia tộc đó mà sư phụ cũng vậy
sư phụ cũng đã được định sẵn một khi đã yêu ai thì sẽ yêu
người đó suốt đời suốt kiếp. Sư phụ cũng không ngờ người mà
mình yêu lại cùng là một người mà Cung Huyền Nam yêu."
Bắc Lương
Đột nhiên, bệnh dịch xuất hiện khiến cho rất nhiều bá tánh chết
vì bệnh dịch, tất cả thái y từ trong cung đều được Thác Bạt
Thuận điều ra ngoài để xem bệnh điều chế thuốc.
Thác Bạt Thuận cùng tất cả mọi người trong hoàng cung đều đi ra
ngoài để xem xét tình hình, dịch bệnh. Thác Bạt Thuận lạnh
lùng, phong thái uy nghiêm hỏi thái y:"Sao rồi? Có điều chế ra
thuốc chữa chưa?"
Thái y cúi đầu, cung kính nói:"Khởi bẩm hoàng thượng! Thuốc thần
và những vị thái y khác đều đã biết cách điều chế nhưng còn
thiếu một vị thuốc quan trọng nữa thôi."
Thác Bạt Thuận gấp gáp, vội vàng hỏi:"Nói mau! Đó là vị thuốc gì? Ở đâu? Trẫm sẽ sai người đi lấy ngay."
Thái y lập tức nói:" Khởi bẩm hoàng thượng! Nơi đó là Tuyết Linh
Sơn vị thuốc đó có tên là Tử Nguyệt Đằng chỉ có duy nhất
Tuyết Linh Sơn là có Tử Nguyệt Đằng thôi."
Thác Bạt Thuận ngay lập tức ra lệnh:"Các ngươi hãy mau đến Tuyết
Linh Sơn xin Tử Nguyệt Đằng đem về đây ngay lập tức cho trẫm,
không được chậm trễ."
"Vâng!" Một số quan viên và thị vệ ngay lập tức đi đến Tuyết Linh Sơn.
Đi gần hết một ngày bọn họ mới đến được Tuyết Linh Sơn, bọn họ gõ cửa ngay lập tức có người mở cửa ra, người mở cửa chính
là đại đệ tử Mộ Thịnh Nam:
"Mọi người là ai? Đến đây là có chuyện gì?"
Một vị quan đại diện nói:"Chúng tôi là quan đại thần phụ lệnh
hoàng thượng đến đây muốn xin Tử Nguyệt Đằng của Tuyết Linh Sơn ngài đây."
Mộ Thịnh Nam nét mặt lạnh lùng:"Các người hãy quay về đi Tuyết
Linh Sơn chúng tôi sẽ không cho các người Tử Nguyệt Đằng đâu."
"Tại sao chứ?"
"Sư phụ của tôi đã nói rồi và cũng đã đoán được các người sẽ
đến đây để xin Tử Nguyệt Đằng nên sư phụ dặn dò tất cả đệ tử trong Tuyết Linh Sơn khi các người đến đây xin thì tuyệt đối
không cho nên các người hãy quay về đi và cũng đừng có đến đây
nữa vô ích thôi."
Nói xong, Mộ Thịnh Nam đóng cửa lại để bọn họ ở ngoài cứng đờ
người, bọn họ cau mày, hoang mang chỉ đàng đi về báo cho Thác
Bạt Thuận biết.
Kỳ Ân thấy mặt mày hắn hầm hầm, khó chịu bèn hỏi:
"Đại sư huynh! Có chuyện gì vậy? Bọn họ là ai mà sao thấy huynh khó chịu, tức giận như vậy?"
Mộ Thịnh Nam lắc đầu, cười nhẹ:"Không có chuyện gì đâu, muội hãy vào trong nghỉ ngơi đi."
Dứt lời, Mộ Thịnh Nam đi vào phòng của Ngọc Cao Tuấn, chàng thấy Mộ Thịnh Nam bước vào liền hỏi:
"Có phải người trong hoàng cung đến đây để xin Tử Nguyệt Đằng không?"
Mộ Thịnh Nam gật đầu, cung kính:"Vâng! Con đã theo lời dặn của người là không cho bọn họ và đuổi bọn họ về."
Ngọc Cao Tuấn nhàn nhã uống một ngụm trà rồi nói tiếp:
"Bọn họ chưa nản đâu bọn họ sẽ còn đến nữa, con cùng các đệ tự
khác ngăn tuyệt đối không được cho họ vào trong và cũng không
được đưa Tử Nguyệt Đằng cho họ đây chính là cái giá họ phải
trả vì đã dám ức hiếp người của Tuyết Linh Sơn chúng ta."
"Vâng!"
Chương trướcChương tiếp