Chẳng những là Cát Điền Dương Đấu, mà ngay cả Diệp Khiêm cùng Thanh Phong
cũng bị cử động của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe làm cho lắp bắp kinh hãi.
Tuy Diệp Khiêm đã sớm nghĩ tới chuyện muốn nhờ tay của Cát Điền Dương
Đấu giết chết cả nhà Nhâm Xuân Bách, nhưng bây giờ Quỷ Lang Bạch Thiên
Hòe lại có cử động như vậy khiến cho Diệp Khiêm có chút kinh ngạc.
Chuyện giết người đối với Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe mà nói, đã là chuyện
quá quen thuộc, có thể nói là chuyện thường ngày, cho nên biểu hiện trên khuôn mặt của hắn không có bất luận biến hóa gì. Trong mắt hắn, giết
chết một người không khác gì giết chết một con kiến, căn bản không cần
lý do gì. Chỉ là, hắn nói thì nói như thế, bất quá mỗi một lần Quỷ Lang
Bạch Thiên Hòe giết người đều có lý do của hắn, hết thảy chẳng qua là do hắn cố ý đem bản thân hắn trở thành kẻ bất cận nhân tình mà thôi.
"Bọn mày là ai?" Cát Điền Dương Đấu có chút ngẩn người, phòng bị mà
hỏi. Tuy hiện tại hắn chỉ mặc một chiếc quần lót, có chút khó chịu nổi,
nhưng hắn cũng không dám ở thời điểm này mặc quần áo, nếu như mục
đích của đối phương tới đây là để đối phó hắn, thì hắn làm sao có thể
tạo cơ hội cho đối phương đối phó hắn a.
"Làm gì cũng có luật lệ, mày cũng có thể xem là một nhân vật, lại làm ra chuyện như vậy tựa hồ có chút quá không thể lý giải a. Giết người
bất quá đầu rơi xuống đất, mà mày lại làm ra cử động như vậy, có thể
nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục a." Thanh Phong hừ lạnh một tiếng,
nói.
"Ah? Tuy tao cưỡng hiếp cô ấy nhưng tao không có giết cô ấy, cô ấy là do bọn mày giết chết a. Nếu thật lại nói tiếp, bọn mày tựa hồ so với
tao càng tàn khốc hơn a." Cát Điền Dương Đấu nói.
"Cát Điền Dương Đấu, đảo quán quân Karate Nhật Bản, từng được Ninja
phái Y Hạ huấn luyện. Trước kia tao còn tưởng mày là một nhân vật,
hôm nay xem ra, bất quá là một tên tạp chủng chỉ biết là lăng nhục phụ
nữ và trẻ em mà thôi, xem ra tao đã tới sai chỗ rồi, giết mày tựa hồ có
chút làm ô uế tay của tao." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thản nhiên nói.
Trong giọng nói cũng không có bao nhiêu oán giận, cũng không có bao
nhiêu khinh thường, tuy hắn có tầng kia ý tứ, nhưng ngữ khí nói chuyện
lại rất bình thản.
Cát Điền Dương Đấu có chút sửng sốt một chút, đối phương lại đem lai
lịch của mình nói ra nhất thanh nhị sở, xem ra là đặc biệt tìm đến mình
rồi. Nghĩ tới đây, Cát Điền Dương Đấu không khỏi gia tăng sự đề phòng
của mình, bản thân hắn liền đối phương là người nào cũng không biết, còn đối phương lại biết rõ hắn đến nhất thanh nhị sở, xem ra là không địch
nhân dễ dàng đối phó. Huống chi, Cát Điền Dương Đấu dù sao cũng có thể
xem là một cao thủ, hắn có thể cảm giác khí tức cường đại từ trên thân
ba người trước mặt hắn phát tán ra. Hắn có thể khẳng định, nếu như ba
người này liên thủ, thì ngay cả cơ hội đào tẩu hắn cũng không có.
Chỉ là, hắn tựa hồ có chút cất nhắc bản thân quá rồi. Bọn người Diệp Khiêm căn bản không có ý nghĩ liên thủ đối phó hắn, nếu không chẳng
phải là quá đề cao hắn sao?
"Thật sự?" Thanh Phong hưng phấn nói, "Vậy thì thật là tốt, là tự anh nói đó a, anh không động thủ thì để tôi đã đến ah."
"Là tao nói, bất quá tay tao dính máu quá nhiều rồi, cho dù có rửa
cũng không sạch nổi, nên cũng không quan tâm đến chuyện giết thêm một
người a." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thản nhiên nói.
"Móa, cũng như chưa nói." Thanh Phong liếc mắt, nói.
Nhìn Cát Điền Dương Đấu, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói: "Tao cho mày
một cơ hội, trước hết mày hãy mặc quần áo tử tế, sau đó nếu như mày có
thể chạy ra khỏi gian phòng này, thì tao sẽ bỏ qua mày. Mày yên tâm,
hai người bọn họ sẽ không nhúng tay vào chuyện này."
Cát Điền Dương Đấu không dám tin nhìn Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, nghĩ
thầm, lại còn có chuyện tốt như vậy? Bất quá, hắn cũng không quá mức tin tưởng, hắn sợ Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lừa gạt hắn, thừa dịp hắn mặc
quần áo liền ra tay. Thân thủ của đối phương rõ ràng không tệ, nếu như
lại đánh lén chỉ sợ hắn sẽ lập tức ở vào thế hạ phong.
Lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng
không có tính toán đánh lén hắn, nếu như muốn đánh lén thì lúc vừa bước
vào cửa đã ra tay rồi, cần gì phải chờ cho tới bây giờ.
"Là đầu hán tử, không biết mày có dám nói tên của mày ra không?" Cát
Điền Dương Đấu nói. Ý nghĩ của hắn tự nhiên là muốn chờ sau khi hắn chạy thoát, sẽ tìm Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe trả thù.
Suy nghĩ của Cát Điền Dương Đấu làm sao Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe có
thể không biết, chỉ là hắn cũng không ngại, nhàn nhạt nở nụ cười một
chút, nói: "Tao biết rõ tính toán của mày, bất quá tao có thể nói cho
mày biết, hôm nay mày không có khả năng từ nơi này đi ra ngoài. Tao
nghĩ, sai lầm lớn nhất trong cả cuộc đời của mày chính là đã đi tới Hoa
Hạ. Đáng tiếc, mày đã không có cơ hội quay đầu lại rồi. Nhìn thấy mày
sắp chết, tao không ngại nói cho mày biết. Tao họ Bạch, tên Thiên Hòe,
người trong giang hồ gọi tao là Quỷ Lang."
"Quỷ Lang? Mày là thành viên Nanh Sói?" Toàn thân Cát Điền Dương Đấu
run lên, nói. Hắn đã phục vụ Hắc Long hội lâu như vậy, tự nhiên cũng
biết một ít chuyện của Nanh Sói. Chỉ là, hắn cũng không biết Quỷ Lang
Bạch Thiên Hòe đã sớm rời khỏi Nanh Sói.
"Tao đã mưu phản Nanh Sói rồi, bây giờ tao không còn là thành viên
Nanh Sói. Bất quá, tao rất thích danh hiệu Quỷ Lang này." Quỷ Lang Bạch
Thiên Hòe thản nhiên nói. Dừng một chút, lại nói tiếp: "Tốt rồi, nói
nhảm đã đủ rồi, tranh thủ thời gian mặc quần áo a."
"Không cần. Nhớ kỹ lời mày đã nói, đừng đến lúc đó không thừa nhận."
Cát Điền Dương Đấu vì phòng ngừa vạn nhất, mở miệng khích tướng nói.
Diệp Khiêm xem thường nở nụ cười một tiếng, nói: "Tiểu nhân chi tâm,
yên tâm đi, chúng tao đã nói không nhúng tay vào thì sẽ không nhúng tay. Người Hoa Hạ chúng tao có rất nhiều phong độ, không giống như người
Nhật Bản bọn mày hèn mọn bỉ ổi."
"Đúng vậy a, đúng vậy a, mày nhìn bộ dạng hèn mọn bỉ ổi của mày kìa,
bà nội nó, nhìn lại để cho người ta nhức cả trứng dái." Thanh Phong ở một bên phụ họa nói.
"Tốt rồi, cho mày cơ hội mặc quần áo, mà mày không muốn, vậy thì cũng đừng trách tao không cho mày cơ hội." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thản
nhiên nói. Vừa mới nói xong, cả người Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe giống như
mủi tên, vèo một chút liền xông ra ngoài. Chính tông Khai Môn Bát Cực
Quyền, động như thỏ chạy, thế như núi lở, lực phát khắp toàn thân sau đó tập trung vào nắm đấm.
Lúc theo học võ với Lâm Cẩm Thái, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thường
xuyên được Lâm Cẩm Thái tán thưởng thiên tư thông minh, công phu của hắn tự nhiên còn cao hơn Diệp Khiêm một bậc. Bộ Khai Môn Bát Cực Quyền này
tại trong tay Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đánh đi ra, so với Diệp Khiêm thì
có thêm một phần khí phách cùng khí thế.
Karate cũng thuộc về một loại quyền pháp ngạnh kháng, Khai Môn Bát
Cực Quyền cũng thế. Hai bộ quyền pháp ngạnh kháng đối chiến, đến cùng là ai tốt hơn?
Cát Điền Dương Đấu hiển nhiên là lắp bắp kinh hãi, động tác của Quỷ
Lang Bạch Thiên Hòe quá nhanh, hắn căn bản còn không có kịp phản ứng,
thì Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đã vọt tới bên cạnh hắn. Không kịp ngẫm nghĩ nữa, Cát Điền Dương Đấu cuống quít vung quyền đánh ra ngoài.
"Phanh" một tiếng, nắm đấm của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe Quyền Đầu cùng Cát Điền Dương Đấu hung hăng đụng vào nhau. Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đã
tu luyện Khai Môn Bát Cực Quyền đến tình trạng lô hỏa thuần thanh, tăng
thêm lực lượng toàn thân trùng kích, Cát Điền Dương Đấu đâu có thể ngăn
cản được, lập tức bị đánh lui lại phía sau vàí bước, cả đầu cánh tay
cũng không khỏi run nhè nhẹ.
Nhìn thấy tình hình như vậy, Diệp Khiêm có chút sửng sốt một chút.
Diệp Khiêm đối với công phu của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói quen thuộc
cũng không quá đáng, đặc biệt là bộ Khai Môn Bát Cực Quyền này, căn bản
không có khả năng sẽ có uy lực lớn như vậy a, hơn nữa, Diệp Khiêm cũng
bắt đầu tiếp xúc cổ võ, hắn ẩn ẩn cảm giác được Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe
tựa hồ cũng đang tu luyện cổ võ. Bởi vì, Diệp Khiêm có thể cảm giác một
quyền vừa rồi của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe rõ ràng ẩn chứa khí kình.
Diệp Khiêm không biết Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe là từ chỗ nào đạt được
phương pháp tu luyện cổ võ, nhưng trong nội tâm hắn lại có chút vui
mừng. Dù sao, chỉ khi Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe mạnh, thì sau này lúc hai
người bọn họ đối chiến, Diệp Khiêm mới không có cảm giác áp lực tâm lý
quá lớn. Bởi vì, Diệp Khiêm không muốn Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe chết ở
trong tay của mình, nhưng hắn lại biết rất rõ, chuyện này chỉ sợ là
không cách nào tránh khỏi.
Cát Điền Dương Đấu rõ ràng có chút sửng sốt, vừa rồi cùng Quỷ Lang
Bạch Thiên Hòe đối quyền, hắn rõ ràng cảm giác được bên trong quyền thế
của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe truyền đến từng đợt lực lượng rất cường đại. Trọng yếu hơn là, hắn phảng phất cảm giác được có một cổ khí từ trong
cánh tay Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe truyền vào cánh tay của hắn, khiến cho
cánh tay của hắn nhức mỏi, không còn chút sức lực nào. Hắn từng được
Ninja phái Y Hạ huấn luyện nghiêm khắc nhất, đối với sử dụng khí kình
cũng có tiếp xúc, tự nhiên hắn cũng rõ ràng loại khí này là đặc trưng
của cổ võ Hoa Hạ, chỉ là hắn thật không ngờ người trước mặt này vậy mà cũng có thể sử dụng khí kình.
Nghĩ tới đây, Cát Điền Dương Đấu không khỏi không giữ vững tinh thần, một lần nữa sửa sang lại tâm tình của mình. Hắn biết rõ, đối mặt đối
thủ giống như Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, chỉ sợ hắn thật sự rất khó có thể rời khỏi căn phòng này. Trừ phi, đả bại đối phương, nếu không thì chỉ
có thể đợi đối phương làm thịt hắn mà thôi.
"Mày nói nhảm nhiều quá, lo giữ vững tinh thần a, tao sẽ không hạ thủ lưu tình." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thản nhiên nói. Tiếng nói rơi đi,
Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lần nữa phát động thế công. Cước bộ vừa trợt,
thân thể có chút hơi nghiêng, một cú đá nghiêng hung hăng hướng cổ của
Cát Điền Dương Đấu đá tới.
Diệp Khiêm cùng Thanh Phong đứng nguyên tại chỗ nhìn xem hai người
đánh nhau, căn bản không có ý định nhúng tay vào. Thông qua lần giao thủ vừa rồi, rất rõ ràng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe muốn thắng Cát Điền Dương
Đấu một bậc, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe
so với Cát Điền Dương Đấu thì phong phú hơn rất nhiều, cho nên Diệp
Khiêm cùng Thanh Phong căn bản không cần phải lo lắng.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, thế công của Quỷ Lang Bạch
Thiên Hòe chẳng những không có chậm lại, ngược lại càng phát ra mãnh
liệt. Theo thời gian dần trôi Cát Điền Dương Đấu đã có chút chống cự
không nổi rồi, khí lực toàn thân có chút đã hầu như không còn. Kỳ thật, Cát Điền Dương Đấu vốn cũng không có bất lực như thế, nhưng bởi vì
những năm gần đây hắn sống quá thoải mái rồi, không lo tu luyện mà chìm vào sắc dục nên công phu đã giảm xuống khống ít.
"Phanh" một tiếng, hai nắm đấm của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe hung hăng
đánh vào ngực của Cát Điền Dương Đấu, chỉ nghe "Răng rắc" âm thanh xương cốt đứt gãy vang lên, sau đó cả người Cát Điền Dương Đấu bị đánh đích
bay lên, hung hăng đụng vào tủ quần áo, sau đó liền trùng trùng điệp
điệp ngã trên mặt sàn nhà.
"Oa" một tiếng, Cát Điền Dương Đấu nhổ ra một ngụm máu tươi lớn, sắc
mặt trong chốc lát biến thành tái nhợt. Xương sườn đã bị gãy vài cây,
Cát Điền Dương Đấu đã mất đi sức chiến đấu, chỉ cần hắn hơi chút vận
động, thì có thể làm cho xương sườn đâm thủng nội tạng. Hơn nữa một
quyền kia của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe trực tiếp đánh trúng phổi của hắn, để cho hắn có cảm giác hít thở không thông, càng đừng nói đến chuyện ra tay phản kích.