Hiện tại việc cần nhất là trong 5 ngày nàng phải chuẩn bị tất cả mọi thứ cho tốt rồi xuất phát , cũng mai là Cung Chấn Hiên cũng không quá mấy quá
đáng , 5 ngày xem như không ít cũng không nhiều , vẫn đủ cho nàng chuẩn
bị .
- Chủ nhân , người cho gọi nô tì.
Túc Mộc theo thư nàng gửi đến , vẫn khí cất lạnh lùng ấy , nhưng lại phục
tùng nhận mệnh của nàng, nếu so với Tứ Đại Hộ Pháp , có lẽ nàng cũng
không thua kém .
- Ngươi lại đây , ta đưa ngươi đến nơi này .
Túc Mộc bước đến Thẩm Y Y , theo chân nàng đi vào bên trong căn phòng , làm theo hướng dẫn của nàng nhấm mắt lại , đến khi mở mắt ra là một cảnh
tượng khác lạ , xung quanh cây trái um tùm , phía trước mắt có 1 phủ đệ
trong lạ lùng nhưng đẹp mắt .
- Đừng tò mò , những thứ này không phải ai cũng biết , có những thứ là bí mật thì càng không được tò mò .
Thẩm Y Y lạnh lùng nói , liếc mắt mọt cái nàng đã bước vào căn biệt thự của
mình , Trên sôha của nàng , có 1 cục to tròng nằm ường ra ngủ , nước
miếng chảy ròng ròng trên sopha , Thẩm Y Y nghiến răng ken két , chạy
đến nắm lỗ tay Bảo Bảo xách lên .
- Cái đồ chết bầm nhà ngươi , ta bảo ngươi dọn dẹp chứ không phải làm bẩn đồ của ta .
- Aiya , chủ nhân , người mạnh tay quá ,tai người ta đau .
Bảo Bảo đang chìm trong giấc mơ đẹp , đồ ăn cả bàn , hắn đang tận hưởng
từng món , bất ngờ bị kéo đau tỉnh mộng , tuy có bất mãn nhưng lại không dám thể hiện .
Thấy Bảo Bảo bày ra bộ mặt đáng thương , miệng mếu máu , nước mắt lưng tròng , Thẩm Y Y sao nỡ ra tay nữa , nhưng cố lạnh nhạt sai Bảo Bảo dọn dẹp , ai đó được tha tội vội co chân chạy đi , dọn dẹp lại tất cả mọi thứ
trong nháy mắt.
Túc Mộc vẫn chưa hoàn hồn nỗi ,thứ nhất lúc bước vào , nơi đây làm cho nàng kinh ngạc , nhìn bên ngoài đã làm người khác kinh ngạc rồi , nhưng khi
vào bên trong còn kinh ngạc hơn , đẹp từng chỗ , từng cái bàn ghế , đến
chỗ khi nãy cậu bé nằm , nàng khẳng định trên đó rất êm , nàng thấy được sự mềm mại ở đó .
Thứ 2 là khi thấy Bảo Bảo , cứ ngỡ cậu bé là con của Chủ Nhân , nhưng khi
nghe thấy cậu bé gọi chủ nhân Túc Mộc lại kinh ngạc , thấy cậu bé dọn
dẹp nhà của , chân tay linh hoạt , nhìn đến nhấc này nhấc kia lên , nàng lại kinh ngạc hơn , cậu bé quá sức khoẻ mạnh , sức khoẻ so với nàng còn có thể , nhìn cách làm mà mặt không đổi sắc , lực cánh tay mạnh đến cỡ
nào , nhưng trước khi vào đây , nàng nhớ Thẩm Y Y nói , cái gì bí mật
thì không nên tò mò , nàng cũng biết sợ hãi , cách nói của Thẩm Y Y từng câu từng chữ rất nhẹ nhàng nhưng , mỗi chữ chủ nhân nói nàng lại cảm
thấy có lực áp bách rất lớn .
- Túc Mộc , đi theo ta .
Túc Mộc lại theo Thẩm Y Y lên lầu trên , bước vào căn phòng ngủ của mình ,
Thẩm Y Y tẩy sạch sẽ mặt mình , lộ ra gương mặt trắng hồng , xinh đẹp ,
Túc Mộc nhìn Thẩm Y Y làm từng bước đầu tiên là gỡ ra chiếc khăn che mặt , trong khăn che ấy lại là một gương mặt xấu đáng sợ , từng gằn lớn
trên mặt , làm cho Túc Mộc đau lòng không thôi , Chủ nhân tốt nhiw vậy , tại sao ông trời lại đối như thế với chủ nhân .
Nhưng khi nhìn Thẩm Y Y dùng nước rửa trôi hết tất cả những thứ trước mắt ,
lộ ra gương mặt xinh đẹp đến Túc Mộc phải ngây người , thế mà rửa trôi , khoang đã , rửa trôi , có nghĩa là những thứ nàg ... là giả .
Người người ai không muốn mình xinh đẹp , nhưng chủ nhân lại làm cho mình như vậy , bây giờ đến đứa con nít trong thành còn cho là chủ nhân xấu xí
dung mạo đệ nhất , xem ra là hoặc có ẩn tình gì đó nên chủ nhân mới làm
như thế , con người này , Lòng sâu đến đâu a.
Nếu để Túc Mộc biết được , chủ nhân thân thể này trước đây vì câu nói của
Cung Lãnh tự mình làm chuyện điên rồ này thì xem nàng có còn cung kính , đo lường độ sâu của lòng nàng ấy không , còn Thẩm Y Y chỉ thuận thấy
như vậy lợi ít cho nàng nhiều chuyện nên cũng dùng tiếp thôi .
-Ngây người làm gì , ta làm như thế nào , ngươi làm theo thế ấy .
- Ân , nô tì đã biết .
Cứ thấy thẩm Y Y làm thế nào , nàng liền làm theo thế ấy , đến khi cả 2
lấy khăn che mặt lại , Túc Mộc kinh ngạc không thôi , có thể giống đến
mức như song sinh , Thẩm Y Y cũng vừa lòng với hiện tại , nàng nhìn
không lầm giống quá giống , nếu để phụ thân phân biệt , không biết người có nhận ra không .
- Những ngày này ta có việc cần ngươi như thế này giống ta , ngươi yên tâm , ta không bảo ngươi làm việc xấu .
- Ân nô tì biết , dù có làm việc xấu cũng không sao , nô tì là người của
chỉ nhân , sống chết mạng này cũng sẽ là của chủ nhân .
Thấy Túc Mộc như thế cam đoan , Thẩm Y Y mát lòng , nàng cũng không nỡ để
Túc Mộc làm chuyện xấu gì , chỉ là cải trang thành nàng , phòng ngừa
người khác sinh nghi thôi.
- Hảo , ta rất vừa lòng vì câu nói của ngươi , nhưng ngươi hãy nhớ kỹ
những gì ngươi nói hôm nay , không được hai lòng , nếu không ...
Những câu kế tiếp nàng không cần nói , Túc Mộc dĩ nhiên hiểu , rõ ràng thế mà .
- Ân , nô tì cam đoan không 2 lòng .
Những ngày kế tiếp ở trong này , Thẩm Y Y lại cho Túc Mộc học tính cách ,
cách đi đứng , ăn nói , hành xử của nàng ngày thường , Túc Mộc lúc đầu
học khó khăn , nhưng sau lại dần quen với những gì Thẩm Y Y dạy .
- Phụ Thân , con đã về .
Bước vào phủ Thẩm là 2 nữ nhân , giống nhau từ đầu đến chân , Cha Thẩm dĩ
nhiên là kinh ngạc , xong sau đó lại nhìn từng người , bước đến trước
mặt Thẩm Y Y , thoáng nàng cảm thấy tê rần đầu .
Cóc ...
Cha Thẩm ký lên đầu Thẩm Y Y 1 cái , cười cười .
- Con định làm cái gì , thử xem ta không biết phân biệt đâu giả thật , nếu là sai người xin lỗi nhé .
Rõ ràng là cố ý , cố ý chỉnh nàng .
- Nào có , phụ thân.
Thẩm Y Y nũng nịu nói , nắm tay phụ thân kéo về ghế ngồi phía trên , kể ông
nghe những gì xảy ra vài ngày trước , ông tuy ngạc nghiên , nhưng biết
nữ nhi đang leo lên lưng cọp , còn không thể trèo xuống ngay lúc này ,
bất đắt dĩ đồng ý .
- Con đó , làm bất cứ chuyện gì cũng không bàn với ta .
- Ân , lần sau nữ nhi không dám nữa .
Thấy ông lo lắng , Thẩm Y Y thở dài trong lòng , có phụ thân , chỉ có phụ
thân mới thương mình đến như vậy a... đến thế giới này chỉ có người .
- Từ nay về sau người cứ xem Túc Mọc như nữ nhi của mình , như con , có được không .
Thấy Túc Mộc cúi đầu đứng xa , vẻ mặt đau lòng , nàng biết , Túc Mộc nhớ đến phụ thân , đây là do cảnh còn người mất , Có lẽ Phụ thân Túc Mộc cũng
thương yêu nàng nên khi nãy Thẩm Y Y và phụ thân nói chuyện gợi cho nàng nhớ những gì ở quá khứ.
- Dĩ nhiên là được chứ , nào lại đây , nữ nhi ngoan .
Ông Cũng không ngại có thêm 1 khuê nữ , càng đông càng vui chẳng phải sao .
Nhìn Thẩm đại nhân vui vẻ như vậy gọi mình , Túc Mộc lòng dạ đỡ hơn , đến quỳ trước Thẩm Cha mà nói .
- Đại nhân , ngày gọi nô tì .
Thẩm cha nhăn mặt , Thẩm Y Y kéo nàng lên , cười , đứa nhỏ này , đã gọi là nữ nhi mà cứ tự xưng là nô tì .
- Gọi là Phụ Thân , dù sau này ngươi không còn là người thế ta hiện tại , thì cũng là nữ nhi của phụ thân , là nghĩa muội của ta .
Sớm đã có dự định như thế , Thẩm Y Y cũng không ngại nói cho Túc Mộc biết , Túc Mộc kinh ngạc đến rơi nước mắt , tạ ơn .
- Phụ thân , đại tỷ .
- Tốt , tốt , như vậy mới ngoan , thời gian sau có lẽ chỉ còn con với
thân già này , ai đó đi du sơn ngoạn thuỷ chắc sẽ quên mất thân già này
luôn đó .
- Nào có á , phụ thân với muội muội ở đây ta nào mà nỡ bỏ đi a ... chỉ làm xong việc sẽ về thôi .
Dù nói như vậy nhưng Thẩm Cha biết nữ nhi mình chắc chắn đường đi sẽ khổ cực , chuẩn bị thật nhiều thứ cho nàng đem đi .