Cứ ngày qua ngày thấm thoát lại gần đến năm mới , nàng cũng xem như là
tròn 4 năm ở nơi này , Thẩm Y Y ngước nhìn ánh trăng trên cao , tuy nói
trăng không bằng mặt trời , nhưng nó là chủ của bóng đêm , đem ánh sáng
yếu ớt của mình cho nhân loại , cho tất cả , nhưng nó lại trên cao chỉ 1 mình , trên cành cây cao phía xa trong rừng , một thân Lục Y tóc thả
buông tự do , tay cầm theo đàn tranh nhẹ điểm mũi chân xuống phía rừng
trúc , đây cũng không phải nơi xa lạ với nàng , lúc trước mỗi khi muốn
hoà mình với cảnh vật cứ ở với Bảo Bảo , bên trong đúng như là tiên cảnh thật nhưng lại không có đêm chỉ có ngày , nơi này lại trống vắng yên
tĩnh , vô tình 1 lần lướt qua nàng lại để nó thành điểm dừng chân cho
nàng mỗi khi có tâm sự .
Mắt thấy kìa cành đào đỏ thắm
Mắt thấy nó hoá màu vàng héo úa
Mắt thấy hắn nháo phố đường tháng tám
Mắt thấy hắn nhấc bút viết thời niên thiếu
Ta mượn một giọt sương sớm gọi mời
Dừng chân trước cầu nhị thập tứ
Nháy mắt khuynh đảo
Vừa lúc trúc lay động chim muôn hoảng
Sớm biết đang chờ đợi
Hoàng hôn thuở nào
Ngọn cỏ lau thâm tình
Trót quên chiếc hôn
Là ai thả hoa đăng
Thay nhau lời cảm tạ
Hồng nhạn lại đến hỏi
Ý xuân trong lòng
Vừa lúc tiết bạch lộ
Mùa gió trỗi dậy tương tư
Nhành hoa mai đến muộn
Hoà vào câu chuyện nơi quán trà
Ta dùng dòng chữ nhỏ
Chôn giấu đoạn chuyện xưa
Ngẩn đầu chạm phải ánh mắt người xưa .
Tiếng hát , tiếng đàn hoà vào từng nhịp thở , Cung Lãnh phía xa lại nghe được , thông qua bài hát lại như cảm nhận được mối tình đẹp , nhưng sao
giọng hát thê lương , kéo theo cảm xúc khó tả , mâu thuẫn cho người nghe , xót xa đến lạ lùng .
Hắn là vô tình biết được nơi này có người hay hát vào mỗi đêm trăng tròng , như đem tâm sự chuyện trò với bóng đêm , là nỗi thất vọng , bi ai đến
nhường nào mới thế , muốn đến gần lại sợ người đó đi , hắn đã thử 1 lần , muốn chạm mặt một lần lại không tiếng động mà biến mất , không hiểu sao hắn dạo gần đây thấy phương thức biến mất của một vài người kỳ lạ ,
hoặc có thể kinh kong trên bậc hắn , chỉ là muốn được người bên dưới san sẽ nỗi lòng ấy , hắn chỉ muốn tình cờ nghe cùng nên chỉ có thể cách xa
mà thưởng thức .
Thẩm Y Y trãi lòng mình với bóng đêm , nàng nhớ mọi thứ ở thế kỉ 21 , nhớ ba mẹ , nhưng không biết tại sao bây giờ lại còn có thể nghĩ về hắn , xem
như bây giờ là lần cuối để bày tỏ đi , cứ một lần rồi sẽ không phóng
túng cho mình thêm lần nào nữa , cứ thế , khúc đàn này lại đến khúc đàn
khác , chỉ là bây giờ không còn khúc tình đẹp mà chỉ có bi ai , cũng
không biết Cung Lãnh đã nghe đến bao lâu , thấy bên trong không còn
tiếng đàn cùng tiếng hát biết được bên trong người đó đã đi rồi , cũng
tự về phủ mà nghỉ ngơi cho đến sáng , thật một đêm bi ai , khó quên mà
.
Thẩm Y Y được triệu kiến vào cung , dĩ nhiên không ohari với cái tên là Thẩm Y Y mà
là Lục Y , bên dưới triều đình quan văn, quan võ đã sớm có mặt đầy đủ ,
phía trên Cung Chấn Hiên , Ghế bên dưới là Cung Lãnh .
- Tham kiến Hoàng Thượng , Tham kiến Vương Gia .
Thẩm Y Y cũng không như thường ngày qua loa chào hỏi , đến nơi đây bá quan
đầy đủ , nàng không đến nỗi không biết giữ thể diện cho Cung Chấn Hiên
và Cung Lãnh .
- Bình thân , sở dĩ triệu kiến ngươi là vì phía biên cương lũ lụt lại vừa kéo đến , ngươi tinh thông y thuật nên đi biên cương giúp dân , giúp
nước .
Cung Chấn Hiên cười sâu nói , đây , thứ ngươi muốn , Hổ vệ quân đang ở biên cương chống lũ ngươi ra đó mà làm thủ lĩnh .
Thẩm Y Y cũng không nghĩ đến Cung Chấn Hiên lại ám toán nàng như thế , cho
dù là không rõ hắn tại sao lại đối với nàng địch ý , nhưng đu gì nàng
cũng cứu mẫu thân hắn đi .
- Tuân chỉ .
Dù lòng có mắng hắn trăm ngàn lần nhưng Thẩm Y Y vẫn lĩnh chỉ , ai bảo thứ nàng đòi không nhỏ chứ , bây giờ cũng hay , bị lưu đày ra biên cương
phơi nắng tắm lũ , cái tên này quá yêu nghiệt a ...
Mắt thấy Thẩm Y Y không có phản ứng tức giận hay bất mãn , cũng lãnh hừ một cái , ta xem ngưoi bình tĩnh thế nào .
Công công phía bên trái Cung Chấn Hiên tay cầm thánh chỉ hạ chiếu , ohias bên dưới tất cả không hẹn lại cùng quỳ .
- Phụng thiên thừa vận , Hoàng Đế chiếu viết
- Lục Y cứu Thái Hậu , Y thuật cao siêu , võ , Y song toàn phong làm
Thống Lĩnh tướng quân , ban Hổ Phù dẫn binh ra biên cương bình ổn lũ lụt , an bài dân cơm no áo ấm , lệnh 5 ngày sau xuất phát , Khâm Thử .
- Thần Lĩnh chỉ tạ ơn .
Thẩm Y Y nghe xong chiếu chỉ đã muốn cuốn luôn cái lưỡi , quẹo luôn cái
xương sống , khớp hàm muốn cắm chặt , lần đầu nghe 1 đoạn chiếu chỉ do
công công đích thực đọc , có kiềm nén thể nào cũng đều muốn nổi da gà.
- Thần có điều muốn hỏi .
Một vị quan bên hàng Văn đứng ra , sắc mặt kiềm nén nhăn nhó .
- Có việc gì Khanh cứ Nói .
- Tuy rằng nghe qua Lục Y , Y thuật cao siêu , từng cứu Thái Hậu , nhưng thần thấy lại không đáng để ban Hổ Phù cho Lục Y .
- Đúng vậy , thần cũng có ý này
- Đúng , đúng ,thần cũng vậy
Nghe vị quan văn kia nói , ai ai cũng cho rằng như vậy , hết người này đến
người khác Văn Võ bá quan lại đứng ra cho là đúng , Thẩm Y Y cứ tuỳ ý mà nhìn mũi chân mình , nàng liệu trước từ lúc bước vào đây , sẽ có tình
trạng này mà , chỉ là người cần giải quyết vấn đề lại không phải nàng ,
nàng cũng không phải lo lắng .
- Vậy ý của các ngươi là Hoàng Thượng sai.
Cung Lãnh chỉ điềm đạm nói , phía trong bây giờ im bặt tiếng nói , nhiệt độ cũng giảm mạnh xuống , ập lạnh bất ngờ .
- Không , Thần không dám .
Vị quan Văn lúc nãy sợ hãi nói , cho hắn thêm lá gan nữa hắn cũng không dám nói .
- Hoàng Thượng sớm có sự sắp đặt của mình , các ngươi không cần phải lo lắng .
Cũng Lãnh nhìn loạt phía dưới lại lạnh nhạt nói , phía dưới lại im ngắt như
tờ , ai về vị trí nấy , dĩ nhiên như vậy là không có ai dám phản đối nữa , nhiwng Thẩm Y Y và mọi người đều biết , Hổ phù không phải là vật nhỏ , giao cho 1 người như họ không hiểu biết ít nhiều , dĩ nhiên họ không
bằng lòng .
-
Khụ , khụ , cứ quyết định vậy đi , a mà ta quên nói với ngươi , Hổ Vệ
quân đã xuất phát đi biên cương 2 ngày rồi , ngưoi có lẽ là đi một mình
.
Cung Chấn Hiên cười gian nói , cho ngươi chết , không có người dẫn đường ngươi tự nình từ từ hiowrng thụ .
- Ngựa ta sẽ cho người chọn con tốt nhất cho ngươi , yên tâm mà xuất phát .
Thẩm Y Y lại thấy buồn cười trong lòng , đừng tưởng nàng không biết , hắn
đang tính kế nàng , nhưng hắn ngàn vạn lần không lường được , cái đất
nước này , nơi nào nàng chưa từng đi qua , chỉ cần muốn đến chỗ đó lại
dùng đến Bảo Bảo là được , nháy mắt chưa được tách trà đã đến nới rồi .
- Thần tuân chỉ .
Thấy Thẩm Y Y lại không có phản ứng , Cung Chấn Hoeen lại hừ 1 cái , Cung Lãnh chỉ lạnh nhạt thưởng thức tách trà trong tay .