Nhìn sòng bạc của mình thật vừa lòng , Thẩm Y Y
quay về phủ Thẩm , vẫn như vậy , nàng đi đến đâu đều bị nhìn dù cãi nam
trang ,dù lấy thân phận thật , hoặc như bây giờ 1 thân nữ trang huyền bí .
Phía bên góc đường bên kia có 1 nhóm nhỏ người đứng chỉ trỏ bàn tán , qua khe hở của dòng người , Thẩm Y Y nhìn thấy thiếu nữ mặt trầm lặng bên 1 thi thể
nam nhân trung niên , cả người nam nhân này lỡ loét da thịt , cơ hồ mùi
hôi không phải của xác chết mà mùi lỡ loét do bệnh tật hoac ra , không
phải nồng nặc nhưng cũng đủ làm người ta sợ hãi , hết người này đến
người khác dừng lại nhìn rồi rời đi , họ mặc dù tò mò nhưng cũng không
dám nén lại , phía trước 2 người có 1 cái bản đề chữ bán thân, dĩ nhiên
tình cảnh này ai nhìn cũng thương xót , nhưng người dân bình thường cũng không thể vô cớ thua mua nô tì , 1 nhà họ có bao nhiêu miệng ăn sợ còn
cắp không đủ chỉ đành đi ngang qua tự nguyện bỏ lài vài xu lẻ , dĩ nhiên Thẩm Y Y đoán được , chỉ có con nhà quyền quý , có phủ đệ cũng không
thu mua nàng bởi vì họ nhìn họ sợ , họ sợ bệnh lây nhiễm đi .
Đi xen qua dòng người , Thẩm Y Y để lại 1 túi tiền nặng trĩu rồi lướt qua
người bỏ đi , thiếu nữ thấy bàn tay nhỏ xinh trong tay cầm túi tiền bỏ
xuống , không nói lời nào như vậy bỏ đi , nàng ta gương mặt đã hơi thay
đổi , mở túi tiền thấy bên trong có 2 đỉnh ngân lượng lớn , tim chậm 1
nhịp , chạy nhanh tới phía trước vội quỳ xuống chân Thẩm Y Y .
- Chủ Nhân .
Thẩm Y Y xem như không nghe lại lướt qua nàng , nàng cắn môi lại chạy theo vội quỳ xuống trước Thẩm Y Y lần nữa .
- Chủ nhân , xin người thu nhận nô tì .
- Ta không có tiền thu mua ngươi .
- Không chủ nhân , bao nhiêu đây rất nhiều , người thu nhận nô tì được không .
- Ta không đủ tiền nuôi ngươi .
Giống như sợ Thẩm Y Y lại bỏ đi , nàng ta vội vàng gắp gáp trả lời , đôi mắt
mang theo sự thành khẩn , Thẩm Y Y cũng mềm lòng nhưng bên ngoài lại
lạnh nhạt hờ hững .
- Vậy được , ngươi an táng người thân của ngươi đi , 5 ngày sau đến đối diện sòng bạc chờ ta .
-Ân , nô tì hiểu .
Nàng ta thẳng lưng mà đến chỗ thi thể nam trung niên , Thẩm Y Y cũng không
mún nhìn nữa , thoáng vào con hẻm nhỏ không người thấy không ai tàn ảnh
cũng từ từ biến mất .
Phủ Thẩm , Thẩm Y Y cùng Phụ thân dùng cơm ở đại sảnh , Thẩm cha lại len
lén nhìn nữ nhi mình , cứ nhìn hết lần này đến lần khác , Thẩm Y Y đành
buông đuax nhìn phụ thân mặt than của mình .
- Phụ thân , người muốn hỏi gì hỏi đi , người cứ nhìn con như vậy con thật ăn không nỗi .
Thẩm cha ngạc nhiên , biết nữ nhi nhà mình Y Thuật cao nhưng vẫn không cầm lòng lo lắng mà hỏi .
- Bệnh của Thái Hậu con chữa tốt rồi sao .
- Tốt rồi , bây giờ chỉ cần Thái Hậu hồi sức thôi , Phụ thân người đừng lo lắng nữa .
Thẩm Y Y nhìn mặt phụ thân mình , ông lại mún hỏi lại không hỏi , Thẩm Y Y
thở dài trong lòng , Phụ thân cứ sao sao , còn có chuyện gì nữa hay sao
.
- Cái đó , bệnh của Thái Hậu con chữa như thế nào được , nhiều Thái Y , Ngự Y không chuẩn ra con làm sao biết được .
- Thái Hậu bị ngã nên máu bầm tụ trong đầu , con chỉ là loại bỏ thôi .
Cha Thẩm lại ngạc nhiên , nếu máu trong đầu thì làm sao, mắt thấy Thẩm cha mún hỏi , Thẩm Y Y cũng đoán được ông mún hỏi gì .
- Con mổ đàu lấy máu bầm ra .
- Cái gì , mổ.... đầu Thái Hậu .
Tay ông cầm đùa rung nhẹ , nhưng suy nghĩ lại chẳng phải đã chữa xong rồi sao , ông cũng cố bình tĩnh khuyên can.
- Lần sau con đừng như vậy , nếu chữa khỏi thì không sao , nếu không thì hoạ .
- Con biết , thưa phụ thân .
Cơm nước xong , Thẩm Y Y lại nghỉ ngơi , cứ đến xế chiều lại vào cung rửa vết thương cho Thái Hậu .
Trở lại Phủ Thẩm cũng khuya rồi , bóng đen bên ngoài lại vụt vào lần nữa .