Âm thanh ầm ầm của súng may vang lên, mùi thuốc súng khích thích trí óc
điên cuồng của hắn. Thế nhưng khi hắn tỉnh lại, trước mặt hắn làm gì còn người nào. Đồng thời sau lưng hắn bốc lên một luồng khí lạnh chạy dọc
sống lưng.
Không đợi hắn quay người lại, hắn đã gục xuống bởi vì một cán dao đã đập mạnh vào đầu hắn.
- Ngủ đi ông anh.
Quân lạnh lùng nói, đồng thời hắn quay người lại, tiếp tục cuộc chiến của
mình. Ở phía bên kia chiến tuyến, Linh cũng đã hạ gục gần hết những tên
còn lại. Dưới sự hỗ trợ của Hạ từ đằng xa và cái khả năng ngắm bắn siêu
việt của Đạt, hai Quân và Linh chẳng mấy chốc mà kết thúc cuộc chiến
trước khi màn khói tan hết.
Xe cộ ngổn ngang, những kẻ áo đen
nằm la liệt khắp nơi. Dĩ nhiên là cả hai không ra tay hạ sát bất cứ ai,
đùa, đây là thế giới thật đó, giết người thì vào tù như chơi ấy.
Tiếng còi xe cảnh sát hú lên inh ỏi, Hải, tài xế xe ôm tay loạng choạng bước ra.
- Tôi đã gọi cảnh sát và xe cứu thương đến rồi.
Linh gật đầu:
- Làm tốt lắm, cậu cũng vào vào viện nghĩ dưỡng mấy ngày đi. Tiền viện phí tôi sẽ chi trả.
- Cảm ơn cậu chủ.
Cảnh sát rất nhanh đã làm việc của mình, tất nhiên là mọi người đều chém gió về quá trình hạ gục đám người áo đen chứ không kể sự thật. Kể ra có ma
nó tin ấy, có ai nghĩ rằng sẽ có kẻ đem đồ vật từ trò chơi ra ngoài sử
dụng chưa, cũng có ai sẽ tin rằng ngoài này có những kỹ năng bá đạo như
trong trò chơi không, Thế nên sự thật nên được giữ kín, còn chuyện chém
gió cứ giao lại cho Hạ đã.
…
Một vài ngày sau, tại thành phố B – Đại lục địa Alpha.
- Tổng bộ nghe rõ trả lời.
Một nữ đặc công nói chuyện qua bộ đàm. Đồng thời trước mặt cô là một đám chuột đang kêu chít chít đinh tai.
- Tổng bộ nghe rõ.
Bộ đàm rè rè phát ra âm thanh trả lời.
- Chúng tôi đã bao vây được một đám chuột. Yêu cầu chỉ thị.
- Được, ra lệnh tiến công.
Nữ đặc công vừa nhận lệnh liền hét lớn:
- TIẾN CÔNG!!!
Dưới sự dẵn dắt của một thanh niên, tất cả nhanh chóng lao ra khỏi chỗ nấp.
Đây chính là nhóm tinh nhuệ của loài người, chỉ có khoảng một phần ba là mang theo vũ khí và sức mạnh từ trò chơi nhằm đối đầu với chính những
kẻ địch từ trò chơi kia. Tuy rằng chỉ mới có khoảng 30 người và khoảng
vài người có mang theo vũ khí nhưng cũng đủ để hạ gục mấy con chuột lạc
loài này.
- Báo cáo, mục tiêu đã hoàn thành. Thương vong 2 người, bị thương 13 người.
- Tốt, yêu cầu rút lui khỏi chiến địa.
Nữ đặc công kia liền hạ lệnh rút. Tất cả đều gắng hết sức mà rút lui khỏi cuộc chiến.
Ở tòa cao ốc công ty Thiên Hà, Lang nộp một bản báo cáo lên cho Thiên, đồng thời nói:
- Đội 1 đã khiến cho con Cự Mãng ở Thành phố X phải bị thương nặng, đồng
thời họ đang dẫn người truy lùng nó. Chẳng bao lâu thì tin thắng lợi sẽ
được gửi về thôi ạ.
- Đám chuột ở thành phố B thì sao?
Thiên không nhanh không chậm hỏi lại.
- Ngày hôm qua đội hai đã tiến công, đánh đuổi một phần đồng thời đã làm
giảm khu vực hoành hành của bọn chúng. Chiến dịch ở thành phố B có thể
sẽ kéo dài hai đến ba ngày nữa mới chấm dứt.
- Tổn thất?
- Đội một có 6 người chết, 8 người bị thương nặng, 3 người bị thương nhẹ. Đội hai chết 2 người, bị thương 13 người.
- Ta hy vọng rằng không phải nghe thêm tin thương vong nữa. Đồng thời
ngươi phải cố gắng tìm kiếm thêm nhiều người đăng ký vào chiến dịch này.
- Dạ vâng.
Thiên nói tiếp:
- Ngoài ra ta
muốn bổ sung lực lượng đội hai thêm một vài người xuất sắc
nhằm nhanh chóng kết thúc chiến dịch. Người có ý kiến gì
không?
Lang trầm ngâm một chốc, sau đó hắn đáp:
-
Có thể, nhưng tổ nhân tài của Linh Đan chỉ mới tuyển được hơn
năm người. Lúc này điều động có vẻ hơi gấp gút.
- Cái
ta cần chính là tốc độ xử lý công việc. Hiện tại bên quân đội đã rục rịch muốn ra tay. Ta không thể để họ chiếm đóng khu
vực được. Nếu như thế thì tất cả những nghiên cứu của chúng
ta sẽ bị gián đoạn.
Tiếng của cô nàng từ trong điện thoại vọng ra:
- Việc hack ngược chương trình nhằm tìm kiếm danh tính ngoài đời là bị cấm đấy ạ. Chúng ta cần chuyên gia để mã hóa chương
trình, khả năng cao sẽ đụng đến an ninh dữ liệu.
- Có cách nào an toàn hơn không?
- Có, chúng ta sẽ vào trò chơi nhằm lôi kéo họ vào nhóm chúng
ta. Nhưng mà top thì hành tung bất định còn top 1 thì…
Thiên nghe cô nàng ngập ngừng liền chậm rãi hỏi:
- Chuyện gì?
- Theo tôi phỏng đoán, top 1 có thể là con cháu của một thế gia
nào đó. Với khả năng treo trò chơi, tốc độ cắn thuốc nhân kinh
nghiệm của hắn thì chỉ có những gia thế khủng mới có thể
làm được.
Đúng lúc ấy, từ màn hình 3D hiện lên tin tức mới, một vụ xả súng trên đường làm vài người bị thương. Trong đó có lướt ngang hình ảnh của Linh và Quân, thế nhưng do quá
chăm chú vào cuộc nói chuyện với Nhã Hoa mà Thiên đã không
nhìn đến tin tức đấy.
…
Thời gian chậm rãi trôi qua, một tháng bay vèo trong thoáng chốc.
Một tháng sau sự việc kia, mọi thứ đã trở về bình lặng như
thường ngày. Linh và Hạ không còn bị cảnh sát xách đầu đi hỏi về vụ việc đó nữa, thời gian để cày cuốc cũng nhanh chóng
được lấy lại. Cả bọn hiện giờ đã đề cao sức mạnh lên một
khoảng lớn, trang bị cũng đầy đủ và thêm vài kỹ năng được mua
từ chợ đen.
Thế nhưng có một chuyện làm cho cả nhóm
phải bực tức thiều điều muốn chửi thề. Trong khi cả nhóm đã
đạt đến hàng 3x sắp sửa bước vào cánh cửa cường giả 4x, đều
đã lấy được nghề nghiệp cường đại sau vụ chuyển chức hồi cấp 20 thì anh bạn Quân của chúng ta vẫn cứ ở cấp 19 với 99,99%
kinh nghiệm. Hóa ra là thằng nhãi này muốn một lần đột phá
luôn cả người bảo hộ và vũ khí luôn đấy.
Nhiếp Liên Nhu
thì không nói, cô nàng này cũng cần phải chuyển chức, cũng
cần lên đến 20 phải làm nhiệm vụ Đồng Hành với chủ nhân của
mình. Mà cây vũ khí Nguyệt Nha Lang cũng phải làm nhiệm vụ
chung với chủ nhân mới là chuyện làm cho mọi người phải té
ngửa. Thế nên một là thằng này không có thuốc để cắn, hai là
phải nuôi hai đứa ăn chực điểm kinh nghiệm nên tốc độ luyện cấp của Quân phải nói là hơn rùa bò.
Có đôi lần Linh muốn
ném vào mặt Quân mấy viên nhân đôi kinh nghiệm để cắn nhưng hắn
vẫn cứ nhất quyết không chịu. Thế nên ngoài việc bị chửi xối
xả hồi lúc đầu thì cả bọn chỉ biến ngán ngẩm khi nhắc tới
thằng nhãi này thôi.
Nhưng mà… có một chuyện không ai
biết. Cây vũ khí Nguyệt Nha Lang của Quân vốn dĩ một một cột
chỉ số khác, rất mỏng manh nằm cạnh bên cột kinh nghiệm mà
nếu không để ý sẽ không thấy: “Chỉ số tương thích”.
Nói đến Chỉ số tương thích này thì đến cả Nhiếp Liên Nhu cũng
không biết giải thích thế nào. Chỉ có thể nói cho hắn biết,
cột chỉ số đó sẽ tăng dần sau số lần hắn sử dụng. Thế là
cậu chàng cứ tàng tàng mà luyện cấp đồng thời luyện luôn Chỉ số tương thích. Cho đến khi cả Nhiếp Liên Nhu lẫn Nguyệt Nha Lang lên đến 99.99% kinh nghiệm thì Chỉ số tương thích của hắn đã
đạt đến 100% rồi.
- Này, tụi mày có ý kiến gì cho vụ chuyển cấp của tao không?