Phượng Hoàng Lửa
Chương trướcChương tiếp
Hướng Hàm đi qua phòng Chu Cẩm, cô trực
tiếp mở cửa đi vào, nhìn Chu Cẩm nằm trên giường cùng chiếc
chăn đắp ngang mặt.
Hướng Hàm nhíu mày đi tới, cô thử gọi nhẹ:
- Chu tiểu thư? Cô đã dậy chưa?
Bước gần tới chỗ Chu Cẩm, Hướng Hàm càng nghi hoặc, cô thử gọi lớn hơn:
- Chu tiểu thư? Cô có nghe tôi nói không?
Thế nhưng, vẫn không ai đáp lại câu hỏi của cô!!!
Khi đã thực sự đến trước mặt Chu Cẩm, Hướng Hàm nhanh chóng mở
chăn ra, và hiện trước mắt cô là hình ảnh một cô gái mặt mũi
tái mét, trắng bệch, tay chân đang run lên lợi hại, mày nhíu
rất chặt, trán đổ đầy mồ hồi, và miệng thì cắn chặt vào
nhau.
Hướng Hàm hoảng hốt thốt lên:
- Ôi trời ơi, Chu Cẩm, Chu Cẩm!!!!!!!
Vừa gọi Hướng Hàm vừa lay người Chu Cẩm, như cố gắng hết sức để gọi cô dậy.
- Chu Cẩm, Chu Cẩm, tỉnh lại đi!!!!!! - Hướng Hàm gọi lớn.
Nhưng không, không một lời nào đáp lại cô từ người Chu Cẩm cả, Hướng Hàm sợ hãi, cô hét lên:
- Tử Hân, Tử Hân, Giả Na, mau vào đây! Giả Na!!!!!!
Ngay lập tức, hai người khác chạy vào, Tử Hân và Giả Na nhìn thấy Chu Cẩm nằm trên giường đang co giật, họ liền hốt hoảng chạy
đến.
Tử Hân lay người Chu Cẩm, nói lớn:
- Chu Cẩm, Chu Cẩm, cô có nghe tôi nói không? Tỉnh lại đi Chu Cẩm!!!
Giả Na nhìn sang Hướng Hàm, hỏi:
- Có chuyện gì xảy ra vậy? Hướng Hàm!!!
Hướng Hàm lắc đầu, cô hốt hoảng trả lời:
- Tôi không biết, tôi không biết, Giả Na, lúc tôi vào cô ấy đã như vậy rồi!!!
Giả Na thở hắt ra, nhìn Hướng Hàm sợ hãi, cô chạy đến chỗ Chu Cẩm, giống như Tử Hân, gọi lớn tên cô:
- Chu Cẩm!!! Chu Cẩm!!! Tỉnh dậy đi!!!!
Hướng Hàm đằng sau hoảng loạn, cô đột nhiên nhớ đến chính Diệp Mặc
đã bảo cô phải đến đây, cô liền rút điện thoại ra, gọi cho
Diệp Mặc!
Diệp Mặc nhanh chóng bắt máy, từ trong điện thoại, hắn nghe rõ
tiếng hét của Tử Hân và Giả Na, thêm cả sự sợ hãi của Hướng
Hàm, Hướng Hàm lên tiếng nói trước. giọng vô cùng hoảng loạn:
- Diệp tổng, Chu Cẩm có chuyện rồi, thân thể cô ấy đang bị co
giật nghiêm trọng, mất dần ý thức, chúng tôi có gọi cách nào
cô ấy cũng không tỉnh dậy!!!!
Diệp Mặc nghe tới đó, hắn muốn lên tiếng nói lại nhưng cơn đau từ
lồng ngực lại dữ dội hơn, hắn không chịu nổi nữa hét lên một
tiếng rồi liền gục đầu xuống.... ngất đi.... điện thoại rơi
vang lên tiếng lạch cạch....
Hướng Hàm nhíu mày, cô đảo mắt hoảng sợ hỏi lớn:
- Diệp tổng? Diệp tổng????
Triết Hạn không ngờ Diệp Mặc sẽ ngất đi, hắn lay lay người Diệp Mặc, gọi to:
- Diệp tổng, Diệp tổng!!!!!
Nhìn chiếc điện thoại đang phát ra tiếng kêu lớn, Triết Hạn nhấc lên nói:
- Hướng Hàm. Diệp tổng bất tỉnh rồi!!!!!!
Chương trướcChương tiếp