Bấy giờ, người được gọi là An thái giám lên tiếng:
- Đây là thánh chỉ do Hoàng thượng đích thân viết, vốn chỉ là
thông báo cho Hàn gia, nhưng Hàn lão gia đây lại muốn đầy đủ
người mới thông báo, tiểu thư Mạc Tĩnh cũng là người đứng đầu Hàn gia, quả thật nên cho người biết!
Ồ? Bây giờ đến hoàng cung cũng biết cô là người đứng đầu Hàn gia rồi. Nhưng mà, tiếng xấu cô đồn xa như vậy, tiếng tốt này chỉ sợ chưa thể vào được hoàng cung, hoàng thượng sao lại có thể
biết chứ?
Người hầu đem đến cho Mạc
Tĩnh 1 ly trà hoa theo đúng lời cô dặn, Lệ Anh liền cho lui
xuống, Mạc Tĩnh cầm ly trà lên, baỏ:
- Vậy. bây giờ tôi đang ở đây, ông mở thánh chỉ được rồi!
An thái giám nghe vậy, liền đứng dậy, cầm bảng thánh chỉ lên,
người Hàn gia tất cả đều quỳ xuống nhận chỉ, bao gồm cả Hàn
Mạc Chinh. Chỉ riêng 1 mình Hàn Mạc Tĩnh, cô vẫn tao nhã hớp
trà, không có ý định quỳ xuống, mặc dù bên cạnh Lệ Anh cũng
đã quỳ!
Mạc Tĩnh vẫn xem như không thấy gì, nói:
- An thái giám, chần chừ nữa mặt trời sẽ xuống núi đấy, ông mau đọc đi!
An thái giám nghe vậy, cũng không dám chậm trễ, giọng to rõ đọc:
- Thượng thiên thừa lệnh, hoàng đế chiếu viết. Hàn gia có công
với triều đình, bao năm cống hiến, gìn giữ an nguy xã tắc, nay
ta chỉ hôn cho nữ trưởng Hàn gia - Hàn Mạc Tĩnh thành hôn với
Lục gia - Lục Mã Tự, cũng là Tứ hoàng tử. Khâm thử!!!
Phụt!!!! Mạc Tĩnh trực tiếp phun trà trong miệng cô ra ngoài.
Cái gì? Ban hôn cho cô? Cái quái gì vậy? Vận chó lại theo à? Có nên đốt phong long không? Sao xui quá vậy?
"..."
Tiểu thư, đây không phải trọng điểm đâu -.-
Đúng rồi, trọng điểm là ban hôn cho ta. Quê ô? tại sao chứ???? Cô đã
làm gì? Còn ban hôn cho tứ hoàng tử gì đó! Cơ bản là chưa
từng gặp măt, lấy nhau sống thế nào, bản cô nương theo chủ
nghĩa độc thân tự do đấy!!!!
Tất cả mọi người đều sững sờ, bao gồm cả Hàn Mạc Chinh đang dơ tay định tiếp chỉ.
Hàn Mạc Tĩnh cố gắng kiềm cơn thịnh nộ trong lòng, lên tiếng phản bác :
- Đây là chuyện quan trọng, ta muốn suy nghĩ thật kĩ càng. Thánh chỉ này, ngoài ta ra bất cứ ai cũng không được tiếp nhận.
An thái giám nheo mắt nhìn Hàn Mạc Tĩnh, cô nương này... từ
người nàng ta toát ra sự kiêu ngạo và soái khí bẩm sinh, mỗi 1 câu đều không ai dám lên tiếng đáp trả, chỉ cần nhìn thái độ
của Hàn Mạc Chinh cũng đủ hiểu, ngay cả Hàn Mạc Chinh còn
không dám làm càng, xem ra, lời đồn bên ngoài là thật, Đại
tiểu thư Hàn gia thay đổi thật rồi!
Dù vậy, An thái giám vẫn lên tiếng:
- Hàn cô nương, đây là thánh chỉ của bệ hạ, Hàn gia chỉ có thể tiếp nhận.
Mạc Tĩnh cười lạnh, đứng dậy nói:
- An thái giám, đây là Hàn gia, ở Hàn gia, ta vẫn là người lớn
nhất! Hơn nữa, người được chỉ định ban hôn là ta, thì người có quyền tiếp nhận hay không vẫn là ta! Chuyện này, ta đã nói sẽ suy nghĩ thật kĩ, ông cầm thánh chỉ này về trước đi. Người
đâu, tiễn An thái giám!- Nói xong, Hàn Mạc Tĩnh liền để lại
cho An thái giám 1 bóng lưng, quay người về phòng của mình,
hoàn toàn không cho ông có cơ hội lên tiếng. Hàn Mạc Tĩnh đã
không cho phép, ai dám làm trái lời, không ai dám nhận, thánh
chỉ của ông phải làm thế nào? An thái giám cắn răng, cầm
thánh chỉ quay người ra khỏi phủ.
Người trong phủ vẫn chưa hết bàng hoàng, họ không ngờ người được
chỉ hôn không phải là Nhị tiểu thư Hàn Mạc Na hay Tam tiểu thư
Hàn Mạc Châu, danh tiếng tốt đẹp nhất kinh thành, mà là Đại
tiểu thư Hàn Mạc Tĩnh danh tiết xấu nhất kinh thành, càng không ngờ, Hàn Mạc Tĩnh không tiếp nhận thánh chỉ.
Lâm Cúc Vân và Hàn Mạc Na cùng nhau chửi thầm. Không ngờ là vận
khí của Hàn Mạc Tĩnh tốt đến vậy, được ban hôn cho hoàng tử!
Móng tay Hàn Mạc Na đâm sâu vào lòng bàn tay, ánh mắt nàng ta
đầy căm hận. Hàn Mạc Châu lại chỉ cúi đầu, không ai thấy, đôi
mắt nàng ta lóe sáng.
Hàn Mạc Tĩnh không hề đáp lời, cô nhẹ nhàng lên tiếng:
- Em ra ngoài đi, chuẩn bị cho ta 1 cỗ xe ngựa, chiều nay xuất phát!
Lệ Anh không dám hỏi nhiều, cô lui ra, khép cửa cho Mạc Tĩnh.
Hàn Mạc Tĩnh trong lòng tức giận, cô đập bàn 1 cái.
Ban hôn cho nàng? Lại còn trò này nữa đấy! Được ban hôn, lại còn
ban hôn cho hoàng tử, là ước mơ của bao nhiêu cô gái trong kinh
thành này, nếu như người ngoài biết Hàn Mạc Tĩnh cô không
thích loại chuyện này, chắc chắn sẽ cười cô. Nhưng bọn họ
không biết, cô hoàn toàn không thích loại hôn nhân ép buộc này,
Cô là ai chứ? là người của thế kỷ 21. Là công dân sống bình
đẳng trước pháp luật đấy! Muốn kết hôn với ai thì kết hôn,
muốn như thế nào thì như thế ấy, hơn nữa cô theo chủ nghĩa độc thân, thích tự do phóng khoáng, không muốn bị ràng buộc bởi
thứ gì! Cưới người khác rồi, làm sao có thể chơi nữa chứ?
"..."
Vậy hóa ra nãy giờ tiểu thư chính là sợ thành thân rồi không thể được đi chơi sao?
Còn nữa, cô đã hứa với Hàn Mạc Tĩnh thật và Lâm Tịnh Y, nhất
định sẽ thay 2 người sống thật tốt, chốn hoàng cung tranh đấu,
cô không thích loại chuyện này!