Phượng Hoàng Lửa

Chương 209: Mưa Phùn Xuân!


trướctiếp

Mạc Tĩnh cùng Bạch Hoa thu dọn đồ đạc để lên xe ngựa. Lần đến cung này, Mạc Tĩnh đem theo cả bốn người Bạch Vũ, Bạch Trúc, Bạch Hoa và Bạch Hiểu, duy chỉ để lại Bạch Hương ở phủ Lục Tứ gia.

Lúc dặn dò xong các thứ, đám Bạch Hoa cũng lên xe ngồi trước, Mạc Tĩnh quay đầu nhìn về phía phủ.

Trên tầng cao, có một ánh mắt nhìn xuống cô.

Hai ánh mắt chạm nhau, một người ở trên, một người ở dưới, vô tình tạo ra một đường chéo đẹp mắt.

Cô nhìn Lục Mã Tự, Lục Mã Tự nhìn cô, nhưng dường như ánh mắt giữa họ đã không còn điểm chung như lúc trước nữa.

Lúc trước, chỉ cần một ánh mắt, họ cũng có thể đoán ra đối phương đang nghĩ gì, thế nhưng.... bây giờ trong mắt họ chỉ chứa toàn nỗi buồn, sự thất vọng, sự lạnh nhạt. Đã hoàn toàn không còn chỗ cho sự thấu hiểu.

Cánh cửa Mạc Tĩnh đã khép chặt, còn khóa kín, khiến Lục Mã Tự bất lực nơi xa tìm cách mở cửa..

Cô chợt nhận ra, bọn họ vốn là hai đường thẳng đã giao nhau, thế nhưng còn chẳng bằng hai đường thẳng song song... Huy hoàng giao nhau, rồi cũng rộn ràng trôi qua nhau, mà điểm tương giao, lại chỉ là một chấm nhỏ....

Điểm chấm nhỏ ấy lại là trái tim của cả hai người Lục Mã Tự và Mạc Tĩnh. Tình yêu giữa họ, là điều kiện để tồn tại điểm chấm ấy. Bây giờ thì cô đã hiểu, tình yêu là thứ làm cho người ta phán đoán không được, hiểu không thấu, một giờ trước, hắn còn làm cô tức giận đến nỗi muốn giết hắn, hủy diệt cả thế giới này, một giờ sau, lại làm cô thấy thế giới này hóa lại bình thường, và ngược lại....

Cô từng nghĩ sẽ có tất cả, thế nhưng, dần dần đều bỏ cô mà đi mất. Hạnh phúc thật ra là một cái gì đó dễ tìm nhưng khó giữ. Đôi khi chỉ cần một sự hiểu lầm, một cái lỡ tay, cũng đủ khiến sự tình tan biến như bọt xà phòng..

Chúng ta đến với nhau, cứ tưởng rằng định mệnh sẽ cho chúng ta được ở bên nhau, nhưng chúng ta đâu có ngờ, chính từ giây phút gặp gỡ ấy, định mệnh đã âm thầm lên kế hoạch cho ngày ta rời xa...

Mạc Tĩnh nhìn khoảng 10s, sau đó, cô quay đầu bước lên xe ngựa không chút do dự.

Bạch Hoa đánh xe, chiếc xe nhanh chóng lao đi.

Ngày hôm đó, bầu trời đầy mây xám, không có mưa to nhưng lại có những hạt mưa phùn xuân.

Mưa rơi lác đác giữa rừng hoa đào đang đua nở tạo nên một cảnh tượng đẹp đẽ. Thế nhưng lại làm lòng người đau lòng....

Mùa xuân năm nay.... không đẹp như mơ..


trướctiếp