Phượng Hoàng Lửa

Chương 197: Chòm Sao Sư Tử!


trướctiếp

Mạc Tĩnh đi tiếp qua cánh cửa thứ hai, rồi cánh cửa thứ ba, cứ như vậy dần đi qua 11 cánh cửa, khi đến cánh cửa cuối cùng, người Mạc Tĩnh dần mất sức, cô dựa vào cánh cửa cuối cùng thở hồng hộc.

Không ổn rồi, cơ thể cô rất lạ, năng lực bên ngoài có thể đã đạt cực hạn không thể tiếp tục duy trì dòng thời gian được nữa.

Mạc Tĩnh bất chợt nghĩ đến đứa con trong bụng mình, cô .... nhất định phải tiếp tục đi tiếp!

Mạc Tĩnh đứng thẳng người, mở cánh cửa cuối cùng ra, quang cảnh bên ngoài cháy rực lên những ngọn lửa đỏ, khắp nơi la liệt những xác chết, trên bầu trời đầy rẫy những tia sét đáng sợ.

Từ trên cao một vị thần giáng xuống, Mạc Tĩnh mở to mắt, hỏi:

- Ngài là....

Người kia nhìn cô trả lời:

- Ta là vị thần bảo hộ của chòm sao Sư Tử - Zeus.

Mạc Tĩnh xém hét lên, Zeus, đây không phải là vị thần tối cao của đỉnh Olympia sao? Vị thần của các vị thần, cai quản bầu trời và sấm sét?

Trong thần thoại Hy Lạp cổ, Zeus là vị thần mang sức mạnh lớn nhất, ông là biểu tượng của sự vĩ đại và quyền lực tối thượng.

Thần Zeus ngự trên một chiếc ngai cao to bằng vàng. Khuôn mặt của thần có một vẻ đẹp thánh thiện và đầy vẻ quyền uy. Tấm che ngực của thần là tấm khiên trông rất dễ sợ, con chim của thần là chim phượng hoàng, cây búa của thần là cây sồi.

Thần Zeus với quyền năng vô hạn trong tay không những khiến kẻ khác phải kính trọng, cúi đầu, mà thậm chí, còn gây nên tâm trạng phấp phỏng, lo sợ. Thần Zeus có quyền ban phát số phận cho loài người, củng cố luật lệ và quy tắc trên toàn trái đất. Zeus cai trị thế giới và luật lệ bằng công lý, ban phát cho mọi người niềm hạnh phúc và nỗi khổ đau.

Mỗi khi thần Zeus nổi cơn thịnh nộ thì cả thế gian phải rung chuyển và muôn loài phải khiếp sợ, kinh hoàng. Trong thần thoại Hy Lạp, hình tượng thần Zeus vừa cao thượng, quyền uy lại vừa tàn bạo vẫn tồn tại song song trong một thời gian dài.

Thần là hiện thân của cái thiện, cũng là một phần của cái ác, vậy nên, Zeus như là vị thần đứng giữa cả hai chính tà. Dù có khi Zeus cũng nhỏ nhen và hiểm độc nhưng thần cũng là người công bằng.

Mạc Tĩnh không ngờ, rằng ở đây cô lại có thể gặp một vị thần quyền năng lớn như vậy!

Zeus nhìn cô, lên tiếng:

- Ngươi đã vượt qua các thử thách, chứng tỏ ngươi có đủ can đảm để đi đến đây, và xứng đáng có được chiếc chìa khóa cuối cùng! Ta cũng biết, sức lực ngươi đã cạn kiệt, dù vậy, ngươi vẫn phải hoàn thành sứ mệnh của mình, phải tiếp tục trải qua thử thách, mới thật sự quy tụ được 12 chòm sao!

Mạc Tĩnh gật đầu, đáp:

- Con biết!

Zeus cười hiền dịu, sau đó nói:

- Chòm sao Sư Tử là chòm sao khó thuần phục nhất trong 12 chòm sao, bởi nó mang tính cách kiêu hãnh và nội tâm mãnh liệt. Tuy nhiên, cái ngự trị sâu trong tim Sư Tử chính là tình cảm, cảm xúc, là những thứ đẹp đẽ nhất trên đời!. Đây là cửa ải mà ngươi phải vượt qua.

Nói rồi, Zeus vung tay, trước mặt Mạc Tĩnh xuất hiện 3 chiếc gương, cô tiến về phía trước, nhìn mình trong gương.

Đó là..... gia đình của cô ở hiện đại... Ba, mẹ, anh hai.... mọi người....

Zeus đến bên cạnh Mạc Tĩnh, nói:

- Thứ tình cảm đầu tiên, tình thân! Sư Tử là chòm sao cô độc, vậy nên, nó chưa bao giờ có cảm giác, hay cảm nhận được những tình thương từ người thân, Sư Tử không có cha cũng không có mẹ, vì vậy, bên trong nó luôn tồn tại một nỗi cô đơn.

- Phượng Mạc Tĩnh, thứ ngươi cần phải cho Sư Tử, chính là tình thương của một người thân, nói một cách khác, ngươi phải trở thành người thân của Sư Tử và bây giờ, ngươi phải lựa chọn việc có hoặc không thứ tình cảm này!

Mạc Tĩnh vẫn nhìn trong gương, lên tiếng hỏi:

- Ý của thần là ....

Zeus gật đầu, nói:

- Đúng vậy, chỉ khi ngươi từ bỏ một thứ tình cảm, thì nó mới có thể thuộc về Sư Tử! Ngươi bằng lòng được không? Từ bỏ gia đình ngươi, từ bỏ người thân của ngươi, để vĩnh viễn có Sư Tử bên cạnh??

Ánh mắt Mạc Tĩnh chấn động, cô nhìn chăm chăm vào mẹ, cô phải lựa chọn sao?

Lựa chọn mẹ cô, lựa chon anh cô, lựa chọn cha cô, với cái thế giới cổ đại này, để có được..... chòm sao Sư Tử?

Mạc Tĩnh đột nhiên nhìn thấy mẹ vẫy tay và cười với mình, giây phút đó, một chân Mạc Tĩnh đã nhướng tới trước.

Nhưng không, giây tiếp theo cô dừng lại,dùng hết sức, Mạc Tĩnh nắm chặt tay, nói:

- Tôi bỏ!

Một câu này, hai chữ ngắn ngủn này, Mạc Tĩnh thật khó khăn để nói ra, cô... phải chấp nhận từ bỏ cuộc sống của mình ở hiện đại chấp nhận từ bỏ..... gia đình của cô, có ai có thể bỏ đi máu mủ của mình chứ?

Nhưng Mạc Tĩnh phải làm thế, cô nhất định phải làm thế, bởi vì cô không thể trở về.....

Zeus nghe được câu trả lời, ông ta vung tay, tấm gương thứ nhất biến mất.

Trước khi nó tan biến, Mạc Tĩnh còn có thể thấy mẹ cô chạy về phía mình, tay bà với lấy tay cô, và cô cũng đưa tay lên muốn nắm tay bà, thế nhưng... đôi tay chỉ đứng sựng giữa không trung.... không dám bắt lấy!

Nước mắt.... cứ thế rơi....

"Phụt" Từ cổ họng truyền đến cảm giác lạ, Mạc Tĩnh phun một búng máu ra ngoài, cô khụy một chân xuống đất.

Cơ thể này.... đã quá giới hạn rồi! Cô nếu không nhanh mở cánh cửa cuối cùng, có thể sẽ chết mất!

----------..------------...-----------

"Hộc" "Hộc" "Hộc" Hạch Hiền bàng hoàng mở mắt, bà ta thở gấp liên hồi.

Trên trán bà lấm tấm mồ hôi, đôi mắt đầy rẫy ngạc nhiên. Hạch Hiền đang xem kính thời gian ở Thiên giới, thế nhưng.... vừa mới lúc nãy thôi, một khoảng thời gian tương lai vừa vụt qua trong đầu bà.

Hạch Hiền nhìn thấy một người con gái mang bộ đồ màu đỏ, nằm chết tại phủ Lục Tứ gia!!!

Phượng Mạc Tĩnh!!!! Phượng Mạc Tĩnh xảy ra chuyện rồi!

Hạch Hiền hoảng hốt, bà lao ra khỏi nhà kính, biến mất xuống nhân gian......


trướctiếp