Sau khi chiếc du thuyền rời đi thì Mộng Cảnh cũng kiệt sức,cô oán trách đời sao lại tuyệt đường sống của cô.Cô bị dòng
nước cuốn càng ngày càng xa bờ hơn.Cũng may sau đó,ở gần đó cũng có một
chiếc du thuyền đang tổ chức tiệc gần đó và phát hiện rồi đưa cô bé
lên.Sau khi Mộng Cảnh được cứu thì cô bất tỉnh suốt ba tháng trời ,lúc
tỉnh dậy thì mất trí nhớ lại còn bị trầm cảm do trải qua một cú sốc
nặng.Mọi người cũng chẳng hiểu sao một cô bé sáu tuổi có thể ở giữa vùng biển Nhật Bản trong suốt hai ngày trời mà không có ai cứu.Cảnh Mộng chỉ nhớ tên của cô và chẳng nhớ chuyện gì khác.
Chủ nhân của bữa tiệc là một gia đình danh giá tại Trung Quốc rất thích cô
và còn giúp đỡ cô bé tìm gia đình.Nhưng tất nhiên là không tìm được,cuối cùng họ quyết định nhận nuôi cô.Cảnh Mộng sống với cha mẹ nuôi và con
trai của họ suốt tám năm trời.Nhưng cả nhà của họ lại không biết rằng
bắt đầu từ lúc Cảnh Mộng tỉnh lại sau cơn mê man thì cô đã có năng lực
nhìn thấy quá khứ kiếp trước của người khác,cô cũng rất nhiều lần định
nhìn thử kiếp trước của mình nhưng cô chỉ thấy rõ được người em gái của
cô là Nguyệt Ảnh Nhi còn tất cả những thứ khác thì cô không thể nhìn
thấy rõ.Suốt sáu năm trời ở chung với cha mẹ nuôi,Cảnh Mộng luôn mơ thấy Bắc Thần,cô thấy Bắc Thần mỉm cười đưa cô tới vườn hoa anh đào rất
đẹp.Tất nhiên cô không nhận ra Bắc Thần cũng không biết vườn hoa ấy ở
đâu nhưng cô thấy anh và vườn hoa ấy thân thuộc và ấm áp đến nhường
nào!.Trong suốt khoảng thời gian đó,Cảnh Mộng luôn coi hình ảnh người
con trai trong mơ của cô là động lực để cô cố gắng làm quen với cha mẹ
mới và môi trường hoàn toàn khác với Nhật Bản,dần dần cô bắt đầu thích
người trong giấc mơ ấy,Bắc Thần trong giấc mơ cũng lớn dần lên theo năm
tháng và làm cho trái tim cô rung động bằng những lời nói ngọt ngào và
ấm áp.Sau sáu năm ,cô lấy lại được kí ức,nhưng cô không trở về,không
phải cô không muốn trở về mà là cô vẫn còn quá yếu đuối để sẵn sàng trở
về.Trong sáu năm đó,đã có rất nhiều chuyện xảy ra,mẹ của cô đã mất,Cảnh
Mộng đã đoán ra được là Cửu Châu giết mẹ cô.Nhưng nếu cô trở về bây giờ
thì cô sẽ bị Cửu Châu đối phó và chắc chắn rằng cô sẽ thua cuộc nên cô
quyết định ở bên Trung Quốc bồi dưỡng lại bản thân mình,cô học võ,học
kinh tế,học tài chính,học cách xử lý vấn đề,học cách để trở nên mạnh mẽ
hơn.Cha mẹ nuôi của Cảnh Mộng mặc dù không muốn mất đi người con gái mà
mình nuôi mấy năm nay nhưng vẫn mỉm cười ủng hộ Cảnh Mộng.Cảnh Mộng khi
nghe lời ủng hộ ,động viên của mẹ nuôi liền bật khóc,cô rất yêu mẹ,mẹ
nuôi cũng như là người mẹ của cô vậy,bà rất giống,rất giống.Bà không có
vẻ ngoài khuynh thành như mẹ ruột của cô nhưng bà lại luôn ủng hộ
cô,luôn ở bên cô,cô nhớ mẹ quá.Khoảng thời gian qua,cô mất đi một người
mẹ cô có đi một người mẹ.Hai năm nữa trôi qua,bây giờ cô đã thực sự
trưởng thành và đã thay đổi hoàn toàn.Bây giờ cô đang đứng trước căn nhà của cô,không phải căn nhà của cha mẹ nuôi cô mà là căn nhà trước đây cô từng sống,căn nhà trước đây mà cô sống chung với cha mẹ ruột của mình