Cecily hét lên. Một bóng đen che khuất mặt trời,
và hàng giậu trước Will bị rẽ làm đôi. Anh thấy mình đang nhìn vào cái
cổ họng đỏ lòm của con giun to tướng. Dãi dớt nhểu ra từ răng nó.
“Will!” cả Jem và Cecily đều thất thanh.
“Đồ ngốc này!” cô hét và đẩy Will ra khỏi vị trí đó.
Will không kịp phản ứng, chỉ thấy có một thân hình đen lao ra đẩy vai anh khiến anh ngã sõng soài trên đất.
Arya
Đứng trước mặt con giun nhãi nhớt tùm lum. Arya vòng tay lấy con dao thiên
thần sáng loá bên hông. Khoảng cách giữa Nephilim và quỷ giờ chỉ còn là
một nốt nhạc. Cô thành công rút con dao và gọi tên 'Shaun'. Nhưng cánh
tay cô đã biến mất.
Không phải biến mất mà là khuất mất trong miệng con quái. Máu đỏ tươi chảy
ra, những cái răng nhọn đâm sâu vào cánh tay Arya, cô cắn răng ngăn
tiếng hét đau đớn bật ra. Máu đen túa ra, bắn vào đồ đi săn của Arya,
tạo ra những tiếng xèo xèo, cô đã đâm thẳng kiếm lên qua khoang miệng
của nó. Và rồi, con giun đã giãy lên vì một con dao găm đâm trồi ra từ
một bên cổ nó. Arya nhận ra tác giả của cú đâm đó là ai mà chẳng cần
quay lại. Đó là Will. Anh đã chửi thề lúc thấy con giun ngoạm lấy cánh
tay cô và vội vã đứng lên rút thanh kiếm nơi thắt lưng và đâm nó.
Con quỷ ngửa cổ rú lên, kéo theo thân xác Arya lên không trung. Lắc đầu
nguầy nguậy. Will họ khan khi không khí bị tống ra khỏi phổi. Cái đuôi
mảnh, chia đốt của con giun đã quấn quanh đầu gối anh. Anh ngất đi, thấy những vì sao, gương mặt lo lắng của Jem, bầu trời xanh trên kia...và
Arya bị con giun hất văng vào bờ giậu cạnh đó.
Một mũi tên cắm sâu vào đuôi con giun ngay dưới đầu gối Will. Benedict
buông lỏng, và Will lăn trên mặt đất và cố gắng chống đầu gối lên, đúng
lúc thấy Gideon và Gabriel Lightwood vội vã chạy về phía họ trên con
đường đất. Gabriel cầm cung. Anh ta vừa chạy vừa lắp tên, và Will hơi
ngờ ngợ nhận ra Gabriel Lightwood đưa bắn bố đẻ để cứu mạng mình và
Arya. ‘Arya’, anh lo lắng nhìn về nơi cô bị quăng đi. Cô ta vừa thay anh lãnh trọn cú đợp của con giun.
Cecily đã ở bên Arya, đỡ cô ngồi dậy và viết chữ rune trị thương trên cánh tay lỗ chỗ vết răng kia. Arya trông không ổn hơn bao giờ hết. Gương mặt
nhăn nhó, và mồ hôi thì nhỏ xuống không ngừng. Tay áo bị rách và máu
thịt lẫn lộn bất phân.
Con giun lùi ra sau, và có bàn tay đặt dưới cánh tay Will, kéo anh đứng
lên. Jem. Cậu ấy buông anh ra, và anh quay lại thấy parabatai của mình
đã lăm lăm cây gậy kiếm và chằm chằm nhìn thẳng. Con giun quỷ hình như
đang quằn quại đau đớn, vật đầu từ bên này sang bên kia, những cú bổ của nó làm bật gốc cả những lùm cây bụi. Lá bay đầy trời, và nhóm Thợ Săn
Bóng Tối họ hắng vì hít phải bụi đất. Will nghe thấy tiếng ho của Cecily và rất muốn bảo cô về nhà, nhưng anh biết cô sẽ không nghe.
Không hiểu sao, bằng những cú bổ như thế, con giun đã khạc được thanh kiếm
ra-do Arya găm vào; vũ khí rơi lanh canh xuống bên cạnh mấy bụi hồng, bị nhuốm máu đen. Con giun bắt đầu trườn ngược ra sau, để lại một vệt nhớt về máu. Gideon nhăn nhó và chạy tới cầm thanh kiếm nằm chỏng chơ bằng
bàn tay đeo găng.
Đột nhiên Benedict dựng thẳng người như một con rắn hổ mang, hàm mở và nhểu nhớt. Gideon giơ kiếm:thứ vũ khí ấy trong nhỏ vô cùng so với cơ thể đồ
sộ của con quái.
“Gideon!” Đó là Gabriel, mặt trắng bệch, giương cung; Will quay lách người khi
mũi tên bay qua anh và găm vào cơ thể con giun. Con giun kêu lên và quay lại, trườn bỏ trốn nhanh bất ngờ. Trong lúc đó, đuôi nó cuốn vào một
bức tượng và cuốn chặt-bức tượng vỡ tan thành bụi, bay xuống cái hồ
trang trí đã cạn khô.
“Lạy Thiên Thần, nó vừa bóp nát Sophocles rồi,” Will cảm thán khi con giun
biến mất đằng sau khối kiến trúc lớn mang hình dạng giống một đền thờ Hy Lạp. “Ngày nay không còn ai tôn trọng giá trị cổ điển à?”
Gabriel thở dốc, hạ cung. “Đồ ngốc,” anh ta hằn học nói với anh mình. “Anh nghĩ gì mà lao đến chỗ ông ấy như thế?”
Gideon quay lại, chỉ thanh kiếm dính máu vào Gabriel. “Không phải 'ông ấy', mà là nó. Đấy không còn là bố chúng ta nữa, Gabriel. Nếu em không thể đối
diện với sự thật rằng...”
“Em đã bắn ông ấy!” Gabriel gắt. “Anh còn muốn gì ở em nữa, Gideon?”
Gideon lắc đầu như thể chán ghét cậu em; kể cả Will, vốn chẳng ưa Gabriel,
cũng thấy hơi thông cảm cho anh ta. Anh ta buộc phải bắn con quái.
“Chúng ta phải đuổi theo nó,” Gideon bảo. “Nó vừa lẫn ra sau công trình toi tiền kia...”
“Cái gì kia cơ?” Will nói.
“Công trình toi tiền, Will,” Jem nói. “Đây là cấu trúc trang trí. Tôi nghĩ nó không có gì bên trong.”
Gideon lắc đầu. “Nó là vách thạch cao thôi. Nếu hai anh em tôi đi vòng qua một bên, còn cậu và James theo hướng kia...”
Họ dường như đã bỏ quên hai cô gái, cho đến khi Will bị Cecily ném cục đá nhỏ vào lưng. Má cô phồng lên tức tối.
“À,” Will tiến lại gần, Jem theo sau. “Cô ổn không?”
Arya đã đứng lên khó nhọc đi chuyển tay. Tuy đã thịt đã liền lại nhưng máu
người lẫn máu quỷ dính tèm lem trên người cô. Cánh tay áo thì rách gần
như rời.
“Không chết được.” Arya thờ ơ đáp.
Will bực mình cốc đầu cô. Arya kêu ái một tiếng lấy tay xoa đầu quát.
“Anh điên à?”
“Ai kêu cô ra chắn làm gì, tôi có thể thoát được.” Will kéo cái tay bị cắn
của cô, lấy thành stele trong thắt lưng và liếc cô em gái Cecily tỏ ý
muốn trách cô vẽ không hoàn chỉnh chữ rune trị thương.
“Trong lúc anh đứng như chôn chân dưới đất vậy đó hả?” cô ném cho anh cái nhìn khinh khỉnh. Má cô nóng đỏ lên do tác dụng của chữ rune trên tay mình.
Cất thanh stele vào thắt lưng Will quay sang Jem. Cậu ấy đứng bất động nhìn chằm chằm Arya. Và những người khác cũng nhìn cô-trừ Will.
“Ôi Chúa ơi!” Arya giật mình nhận ra một chuyện điên khùng mà cô vừa làm.
'Nói chuyện', cô vừa mở miệng nói chuyện. Arya đã thành công giả câm
suốt hai tập truyện, mà ở ngay đầu tập thứ ba, bí mật của cô lại bị phát hiện! Arya cúi gầm đầu suy sụp.
Jem bàng hoàng hỏi Will. Câu hỏi mà ai cũng muốn có câu trả lời ngay lúc này.
“Ờ...Arya Muphin, cô ấy không câm” Will nói mà mắt đảo láo liên.
“Tôi thề là khi nào có thể sẽ khai báo tất cả.” Arya đổ mồ hôi hột. “Giờ tôi đi đây!”
Vừa dứt lời, Arya đã phóng thân nhảy qua bức tường trắng và biến mất trước con mắt của mọi người.
Arya đi mất để lại Will-người biết bí mật của cô và nói chuyện với cô như không có chuyện gì lạ.
“Cậu biết từ lúc nào?” ánh mắt Jem dò hỏi.
“Ngay từ ngày đầu tiên.”
“Arya nói cậu biết luôn sao? Có phải cô gái nào cũng động lòng cậu và phun hết ra không?”
Will cười phá lên “không! Tôi chỉ vô tình phát hiện ra thôi. Và để tôi nói bồ nghe, Arya không hề ưa tôi đâu!”
Jem ngạc nhiên lần nữa, Cecily cũng ngạc nhiên và anh em nhà Lightwood cũng đờ người. Will luôn cay nghiệt với mọi người và ít khi cười thật lòng,
nhưng giờ miệng cậu há ngoác ra cười lớn tiếng trước mặt họ. Hôm nay là
ngày gì mà họ nhận được cả tá sự bất ngờ thế này!
“Cecily, em làm gì thế?” Will hỏi, cắt ngang bầu không khí kì lạ và cũng kết
thúc cái nụ cười của anh, quay ngoắt thái độ trở về trạng thái thường
ngày; anh biết anh nói nghe giống một phụ huynh vô tâm, nhưng anh mặc
kệ. Cecily đã nhét dao trở lại thắt lưng và hình như định trèo lên một
cây thông đỏ nho nhỏ bên trong hàng giậu đầu tiên. “Đây không phải lúc
trèo cây!”
Cô
bực bội nhìn anh, mái tóc đen loà xoà qua mặt. Lúc ở Học Viện cô có nghe rằng còn một thành viên nữa, cô ấy không thể nói chuyện: Arya Muphin
đến từ Nhật Bản, nhưng rất ít khi xuất hiện, thậm chí cả những buổi họp
quan trọng của Clave và Học Viện. Chưa ai từng thấy Arya quá hai
lần...ờm, sau ngày hôm nay có lẽ là ba. Cecily cũng được nghe Tessa kể
rằng Arya phi dao không cần nhìn đích ngắm, và trèo lên lầu tầng ba. Quả là một cô gái thú vị. Cecily rất muốn gặp Arya và hôm nay đã thực hiện
được. Ngay từ lúc mới thấy Arya, Cecily thấy có nét giống với Jem: đôi
mắt sắc sảo và gương mặt góc cạnh. Khi chăm sóc vết thương cho Arya, cô
ấy không rên câu nào, làm Cecily tưởng Arya câm thật. Ai mà ngờ lại
không phải vậy. Will đã cạy được miệng cô chăng? Điểm kì quái này cũng
thật giông Will! Cecily còn muốn gặp Arya lần nữa, chùng nói chuyện với
cô.
Cô mở miệng định trả lời, nhưng trước khi kịp lên tiếng thì đã có tiêng như đất
dậy, và công trình toi tiền kia vỡ tan thành hàng ngàn mảnh thạch cao.
Con giun phóng thẳng về phía họ với tốc độ phải ngang ngửa đoàn tàu mất
lái.