Trần A Phúc nghe xong, đứng dậy đi mở tủ quần áo ra, cầm một cây Lục
Diệp Trầm Hương nói: "Đưa cây hương này cho cậu, hy vọng ông ấy có thể
hỗ trợ."
Lại lấy ra một cái hộp gấm, trong hộp gấm chứa là "Đồ cưới" lúc trước Ào Ào cầm về - - nhân sâm, nói: "Đại phu nói cây nhân sâm này là nhân sâm ngàn năm, lớn mấy ngàn năm ông ấy cũng sờ không ra. Giao nó cho Tam
thúc, thỉnh Tam thúc cầm nó đi tặng lễ quan hệ."
Sở Lệnh Tuyên tiếp nhận Lục Diệp Trầm Hương nói: "Hương này nàng còn có
vài cây, ta sẽ đưa cho cậu. Nhân sâm kia hiếm có, nàng giữ lại, chúng ta lại tìm một ít lễ vật thượng hạng khác thỉnh Tam thúc cùng Thụy Vương
Gia đi quan hệ."
Trần A Phúc lắc lắc đầu nói: "Đồ này có tốt hơn nữa cũng không trọng yếu bằng người, nếu như nó có thể giúp được cha thiếp, cũng đáng."
Sở Lệnh Tuyên tiếp nhận nói: "Cũng tốt. Nếu như nhạc phụ không có phạm
tội ở Giang Nam, cây nhân sâm này liền giữ lại. Nếu như nhạc phụ phạm
chuyện ở Giang Nam, lại để La thúc lấy ra cho Tam thúc."
Kêu người đi thông báo La quản sự, đầu giờ mão ngày mai chờ đại gia ở
ngoại viện, cũng làm tốt chuẩn bị đi kinh thành ở lâu. Lại để cho người
đi thông báo Hoa ma ma, ngày mai cuối giờ dần chuẩn bị tốt điểm tâm.
Sau đó, hai người chuẩn bị một chút lễ vật cùng ngân phiếu, cho đến sau
nửa đêm, Trần A Phúc đút sữa cho hai tên tiểu tử, mới nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, hai người liền rời giường. Sở Lệnh
Tuyên ăn một chén lớn mì sợi, liền đi ngoại viện gọi La quản sự tới, bọn họ thương lượng sau một lúc, liền từng người mang thư tín cùng lễ vật
đi rồi.
Đưa Sở Lệnh Tuyên đi ra chính viện, Trần A Phúc quay người trở lại phòng ngủ. Trông thấy hai tên tiểu tử đã tỉnh , bọn nó đang ôm nhau gặm lẫn
nhau.
Đây thật là một cái tiến bộ khiến người ta ngạc nhiên mừng rỡ, nhưng Trần A Phúc lúc này căn bản cười không nổi.
Nàng đi tới, cúi người nhẹ giọng nói: "Bảo bối."
Hai đứa bé thế nhưng dừng lại gặm lẫn nhau, quay đầu nhìn Trần A Phúc kêu lên "A, a", khóe miệng còn bắn ra vui vẻ.
Nàng hôn mỗi đứa một cái, lại cho bọn nó bú, đổi tả, hai đứa bé chơi đùa xong lại ngủ.
Trần A Phúc chờ Đại Bảo và Sở Lệnh Trí lại đây ăn xong bữa sáng, lại đưa bọn hắn xuất viện.
Đại Bảo biết rõ hôm nay mẫu thân muốn đi nhà ông ngoại ăn tiệc tắm ba
ngày, rất là tiếc nuối nói: "Mỗi lần nương thân đi nhà ông ngoại, nhi tử không có chuyện thì chính là đi học."
Trần A Phúc cười nói: "Nhà ông ngoại một chút cũng chơi không vui. Lần
sau thời điểm các con nghỉ hưu mộc, liền viết thiệp thỉnh cậu Lam, Đường thúc thúc cùng Mộc ca ca bọn họ đến trong phủ chúng ta chơi."
Đợi đến khi Sở tiểu cô nương lại đây, Trần A Phúc liền dẫn nàng cùng hai đứa bé cùng với lễ vật, cùng đi Trần gia.
Đến Trần gia, Trần Vũ Lam đang đợi ở cửa đón khách.
Trần Vũ Lam trước cười cười cùng Sở tiểu cô nương, lại nhìn cháu ngoại
trai nhỏ còn ngủ mấy lần, hỏi: "Tỷ, đại tỷ phu của đệ đâu? Huynh ấy hôm
nay không đến?"
Trần A Phúc nói: "Chàng