Trần A Phúc đi đến cửa Trúc Hiên, cỗ kiệu cũng đến, Thụy Vương Phi dắt
một tiểu nam hài chừng ba, bốn tuổi xuống kiệu. Tiểu nam hài lớn lên rất giống Thụy Vương Gia, nhưng sắc mặt tái nhợt, không có bao nhiêu tinh
thần, vừa nhìn liền thấy khác thường với hài tử khỏe mạnh.
Trần A Phúc tiến ra đón phúc phúc, cười nói: "Khách quý tiến đến, không từ xa tiếp đón."
Thụy Vương Phi cười nói: "Sớm tinh mơ liền đến mạo muội quấy rầy, khiến
Sở đại nãi nãi chê cười rồi." Lại cúi đầu nói với tiểu nam hài: "Hiên
nhi, mau gọi thẩm tử."
Lý Hiên nghe Thụy Vương Phi nói, ngẩng đầu kêu Trần A Phúc: "Thẩm, thẩm tử."
Hắn nói chuyện rất chậm, ánh mắt trong suốt, không buồn không vui, thanh minh như hài nhi sơ sinh.
Trần A Phúc biết rõ, trí lực đứa bé này có chút vấn đề, nhưng so với Sở
Hàm Yên lúc trước thì tốt hơn rất nhiều. Vợ chồng Thụy Vương bày tỏ với
bọn họ, có lẽ là chứng kiến Sở Hàm Yên trong truyền thuyết thay đổi
thông minh, hy vọng bọn họ trợ giúp đứa bé này đi?
Sở Lệnh Tuyên đã không chỉ một lần nói qua cùng Trần A Phúc, muốn giao
hảo với Thụy Vương Phi. Hắn mặc dù không nói rõ, nhưng Trần A Phúc đoán
Sở gia khả năng cũng muốn cầu cạnh Thụy Vương hoặc là Thụy Vương Phi.
Đánh quan hệ cùng Sở tiểu cô nương lâu như vậy, Trần A Phúc tự nhiên
biết rõ nên chung đụng cùng hài tử kiểu này như thế nào. Hơn nữa tiểu
hài tử biến thành dạng này như thế, tám phần lại là vật hi sinh cung
đấu. Lòng nàng vô cùng mềm mại, ngồi xổm người xuống đặt một vật trang
sức tiểu mã ngọc lớn cỡ ngón cái ở trong lòng bàn tay, đây là lễ ra mắt
nàng chuẩn bị đưa Lý Hiên.
Nàng cười nói với Lý Hiên: "Hiên nhi nhìn tiểu mã này một chút..." Nàng
khép lại hai cánh tay chà xát hai cái, lại mở ra tay, vật trang sức ngọc trên tay không còn, lại nói: "Ồ, không thấy rồi."
Trong ánh mắt Lý Hiên có một tia biến hóa, buồn bực nói: "Tiểu mã, đi, đi, đi chỗ nào?"
Trần A Phúc ôm nhóc dậy cười nói: "Đi, di di dẫn con đi tìm tiểu mã."
Thụy Vương Phi còn có chút sững sờ, đứa con trai này trừ muốn nàng cùng
vú nuôi, ai cũng không cần, bây giờ lại bị Trần A Phúc lần đầu tiên gặp
mặt ôm đi. Có lẽ, lần này tìm đúng cửa miếu rồi.
Bọn họ đi đến phía đông phòng, thỉnh Thụy Vương Phi ngồi trên giường, nha đầu dâng trà.
Trần A Phúc cũng leo lên ngồi giường, ôm Lý Hiên ngồi ở trên đùi, hai
tay lại chà xát, mở ra, lòng bàn tay thình lình lại xuất hiện vật trang
sức tiểu mã kia, cười nói: "Nha, lại trở về rồi."
Lý Hiên bật cười ha ha.
Trần A Phúc bỏ tiểu mã vào trong bàn tay nhỏ cậu nhóc nói: "Tiểu mã này biết trốn Miêu Miêu thẩm tử đưa cho Hiên nhi."
Lý Hiên cầm lấy tiểu mã chơi.
Trần A Phúc lại để cho nha đầu lấy mấy khối bánh trứng còn thừa lại ra
tiếp khách. Lý Hiên lập tức lại bị bánh trứng hấp dẫn, liền ăn hai khối.
Trần A Phúc thấy Thụy Vương Phi hình như có lời muốn nói, liền kêu tất cả đầy tớ lui ra đi.
Thụy Vương Phi