Vương thị thấy Trần Vũ Lam lớn lên có chút giống Trần Thế Anh thời điểm
niên thiếu, cử chỉ lại thỏa đáng, có vài phần phong thái Trần Thế Anh
năm đó, liền đỏ mắt lên. Nói: "Đứa bé ngoan, mau đứng lên."
Cảm thấy lúc này nên cho hắn một cái lễ ra mắt, nhưng bà không nghĩ tới
Trần Thế Anh sẽ để cho nhi tử mình đến, càng không nghĩ tới hắn sẽ hành
đại lễ như thế, cho nên căn bản cũng không chuẩn bị lễ ra mắt, nghẹn đến mặt đều có chút đỏ. Đột nhiên nghĩ đến, mấy ngày nay mình bởi vì nghĩ
khuê nữ nghĩ đến tâm thần bất an, nên vẫn đang làm châm tuyến, trong đó
có một cái hà bao là làm cho Đại Bảo, đặc biệt tinh xảo. Bà liền đi
trong phòng lấy hà bao ra, đưa cho Trần Vũ Lam cười nói: "Đứa bé ngoan,
đây là đại cô tự mình làm, đừng ghét bỏ."
Trần Vũ Lam tiếp nhận hà bao cười nói: "Thật là đẹp mắt. Nghe cha con
nói, tay đại cô vô cùng khéo, quả thật." Sau đó, rất yêu thích treo ở
trên đai lưng.
Sau đó, hắn lại trình cho Trần Thực một danh mục quà tặng, Giang thị đưa một chút lễ vật cho nhà Trần Thực và nhà Trần Danh. Kể cả vải vóc, thức ăn, đồ dùng học tập.
Trần Thực kích động đến không thôi, lễ vật không liên quan giá cả thế nào, nhưng đây là nhà Tri phủ đại nhân đưa lễ đó.
Trần A Phúc từ đáy lòng cảm thấy hài tử này được dạy bảo rất tốt, Giang
thị cũng biết làm người. Nàng ấy như thế, Trần Thế Anh sẽ càng thêm cảm
kích nàng rộng lượng hiền lành, hết thảy xuất phát từ trượng phu, xoa
dịu quan hệ giữa hắn cùng Vương thị, Trần A Phúc đồng thời, cũng có thể
đền bù một chút ảnh hưởng hư hỏng Trần lão thái bà tạo thành.
Trần Thế Anh gấp rút chính vụ, trong nhà đều là Giang thị lo liệu, kể cả dạy bảo hài tử. Trần Vũ Tình và Trần Vũ Lam đều là từ nhỏ lớn lên ở
trong sân Giang thị, cũng đều mười tuổi mới chuyển ra. Đặc biệt là Trần
Vũ Lam, mặc dù ở ngoại viện, một ngày ba bữa cơm sẽ về chính viện dùng.
Trần Vũ Huy cùng Trần Vũ Hà là theo từng người di nương lớn lên, bởi vì
lão phu nhân thích trưởng tôn nữ, Trần Vũ Huy còn sẽ thường xuyên ở tại
Hằng Thọ Viện bồi lão phu nhân, đi theo hai người ác, cho nên còn nhỏ
tuổi liền học được ác độc như vậy. Trần Vũ Hà lớn lên ở bên cạnh Lục di
nương, nhưng bởi vì Lục di nương vốn là nha đầu của Giang thị, hai người quan hệ rất tốt, Giang thị cũng sẽ quản Trần Vũ Hà một chút, cho nên
đứa bé kia không tồi.
Trần A Phúc có chút buồn bực, Giang thị hiền lành rộng lượng như vậy,
cũng là nữ nhân thông minh, vì cái gì không dành thời gian dạy dỗ Trần
Vũ Huy chứ? Nàng ta đến cùng cũng là con gái ruột Trần Thế Anh. Có lẽ,
Trần gia còn có nội tình mà mình không biết rõ.
Trần A Phúc lại để cho Đại Bảo ở trong lòng đi làm lễ chào hỏi cho Lam
cữu cữu, nhưng Đại Bảo một mực treo ở trên người Trần A Phúc không
xuống, cậu vùi đầu ở trên bờ vai nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn dán chặt bên
tai nàng, ai cũng không để ý. Còn không thỉnh thoảng lại khóc sụt sùi
gọi "mẫu thân", rất sợ nàng lại rời đi.
Truy Phong và Thất Thất, Hôi Hôi cũng không rời khỏi xung quanh Trần A Phúc, nhưng