La quản sự tiến vào toa xe, nói khẽ với Trần A Phúc đang trầm mặt: "Vừa
rồi người kia là Lý Chính Triệu gia thôn, cũng là tộc huynh Trần lão phu nhân nương Trần Thế Anh đại nhân. Hắn hôm trước đặc biệt đến Đường Viên đưa thiệp cho ta, mời phụ tử chúng ta đi Triệu gia thôn ăn tiệc lưu
động."
Thì ra là tộc huynh lão nương Trần Thế Anh.
Trần A Phúc để Mục thẩm và Giả Sơn trước xuống xe, thấp giọng nói với La quản sự: "Cảm ơn La đại bá bảo vệ ta và nương ta. Ta cũng nghe được
trong thôn một chút đồn đãi, nói nương ta trước kia từng làm con dâu
nuôi từ bé cho người ta. Nhưng cái này không phải là lỗi của nương ta,
bà mỗi một bước đều là bị buộc ... La đại bá không sợ nhà chúng ta sẽ
liên lụy mọi người, sinh khoảng cách với Tri phủ đại nhân?"
La quản sự nói: "A Phúc yên tâm, đại gia nhà ta và Trần đại nhân nước
giếng không phạm nước sông, cũng sẽ không sợ ai đi. A Phúc và người nhà
đều là người lương thiện, không nói tỷ muội không rời bỏ cô, ngay cả chủ tử nhà ta và đại gia đều đối với cô tán thưởng có thêm, người La gia
chúng ta cũng nguyện ý lui tới với các ngươi. Còn như vị Triệu gia không biết, đừng nói đại gia nhà ta, mà ngay cả ta cũng không để vào mắt."
Cũng đúng, nếu như La quản sự kiêng kỵ lão nương Trần Thế Anh, cũng
không dám đánh mặt Triệu Lý chính dạng này. Đánh mặt Triệu Lý chính,
cũng chẳng khác nào đánh mặt lão nương Trần Thế Anh. La quản sự có thể
cờ xí rõ ràng giúp đỡ mình thế này, nhất định là có Sở Lệnh Tuyên bày
mưu đặt kế. Đã có Sở gia làm hậu thuẫn, Trần A Phúc nàng cũng sẽ không
sợ Trần lão thái bà ...
La quản sự nhìn Trần A Phúc đang cúi đầu trầm ngâm, cho rằng nàng sợ
hãi, lại nói: "A Phúc đừng sợ, người Triệu gia thôn không đại biểu được
cho Trần đại nhân, Trần lão phu nhân cũng không đại biểu được cho Trần
đại nhân." Lại có ý riêng nói: "Nghe đại gia nhà ta nói, Trần đại nhân
tính tình hẳn là không tệ. Có một số việc, có lẽ hắn cũng không biết
chuyện..."
Trần Thế Anh có biết chuyện hay không không liên quan Trần A Phúc nàng
một xu nào, nàng chỉ muốn bảo vệ tốt Vương thị cùng chính mình.
Trần A Phúc oán hận nói: "Nương ta là người bị hại. Bọn họ hại nương ta, còn ngay cả một con đường sống cũng không muốn cho, cũng quá xấu xa."
Lại ngẩng đầu hỏi: "La đại bá, trong phủ của mọi người có đầy tớ có công phu không tệ không? Nếu có, cho nhà ta một, hai người. Phương diện
lương tháng, ta sẽ cấp chiếu theo tiêu chuẩn phủ Tham tướng."
Mặc dù có Sở gia cho bọn họ chỗ dựa, nhưng nàng sợ tình huống đột phát,
sợ người Đường Viên còn không đuổi tới liền xảy ra chuyện. Giống như lần trước mẫu tử Đinh thị tới nhà, nếu như nàng không phải vừa vặn ở nhà,
Vương thị chính là phải bị thua thiệt. Thời điểm Kim Yến Tử ngủ đông,
trong nhà phải có tráng nam thân tay khỏe. Phòng ngừa chu đáo, dù sao
vẫn tốt.
La quản sự gật đầu nói: