Mọi người cùng di chuyển lên lầu để thưởng trà, sẵn tiện ngắm phong cảnh.
Thần Tình và Văn Thần bàn luận rất nhiều vấn đề với nhau, hai nàng khá
hợp cạ. Nùng Tậu ngồi đối diện vợ chồng Mai Lang Vương và liên tục bắn
ánh mắt hình viên đạn về phía chàng. Mai Lang Vương không chấp nhặt,
bình thản thưởng trà còn Sao thì bị chàng giữ ở phía sau.
Cuối
cùng cũng đến được núi Đỗ, mọi người háo hức xuống thuyền và lên núi
tham quan. Sao hớn hở nhảy lên các bậc thang, dù đã có chồng nhưng em
vẫn tinh nghịch hệt như hồi thiếu nữ. Sao nhảy nhảy một lúc thì suýt
trượt chân, Nùng Tậu vội vàng đưa tay ra đỡ. Sao chưa kịp bám lấy chàng
thì xương quai xanh của em đã lan truyền một cơn nhói buốt, khiến em vô
thức rút tay lại, không dám bám vào Nùng Tậu nữa.
Sao vừa lướt qua Nùng Tậu thì lập tức đổ ập xuống. Mặt em va vào ngực áo thêu hoa, cả
người bị chàng bao bọc. Mai Lang Vương đã đẩy Nùng Tậu đi và kịp thời đỡ được em. Quan Lang bực bội trừng mắt, Mai Lang Vương cười nhạt chế
giễu, sau đó nắm chặt tay Sao và dặn em không được chạy nhảy lung tung
nữa.
Sao bị chàng giữ bên người, không còn loi choi lóc chóc được, mặt hơi tiu nghỉu. Nùng Tậu đi phía trước hai vợ chồng họ cùng Thần
Tình và Văn Thần. Ba người quan sát dáng điệu âu yếm của hai người phía
sau, không khỏi day trán. Nùng Tậu rất bực mình còn hai nàng kia thì
tiếc cho phận đời hẩm hiu chưa thấy bóng tùng quân nào xuất hiện.
Mọi người thư thả trò chuyện cùng nhau và thưởng thức các danh thắng. Lúc
đó, Mai Lang Vương và Nùng Tậu tạm thời gác đao kiếm lại và bàn luận một vài vấn đề công việc. Thần Tình và Văn Thần bị cuốn vào cuộc trò chuyện của hai người đàn ông, thỉnh thoảng cũng góp vài lời. Riêng Sao, em
không can dự vào câu chuyện đó được cho nên rất ngoan ngoãn mở sổ vẽ ra
và chìm vào thế giới riêng của hội họa.
Sao vẽ rất nhiều bức hình, đôi khi còn vẽ màu nữa. Những bức tranh mà em tạo ra chủ yếu là phong
cảnh trước mắt. Thế rồi đôi mắt to tròn si mê hướng về một phía. Mai
Lang Vương đang trò chuyện cùng mọi người, cánh quạt màu liễu thư thả
đong đưa.
Đến trưa, nắng bắt đầu đượm hơn và trời oi nóng dần. Thần Tình cho phép mọi người được nghỉ ngơi tự do tầm một canh giờ sau đó sẽ tham quan những
nơi còn lại và trở về nhà. Họ dừng chân ở một khu vực tương đối quang
đãng có bóng cây râm mát. Văn Thần và Thần Tình ngồi trên hoa đình gần
đó phiếm chuyện còn Nùng Tậu thì vắt vẻo trên cành cây lim dim.
Sao và Mai Lang Vương ngồi trên mõm đá. Trước mắt họ là đồng bằng mênh mông xanh ngời. Hai người tựa lưng vào đá mà hóng gió. Sao chú ý thấy cổ
chàng hơi ướt mồ hôi, em lập tức dùng khăn tay lau cho chàng.
Mai
Lang Vương êm ái tận hưởng sự chăm sóc của vợ. Sao chăm chàng thật cẩn
thận, lấy nước và thức ăn mà mọi người chuẩn bị sẵn đưa cho chàng. Hai
vợ chồng dùng bữa trong im lặng rồi bất chợt, em lại hơi buồn ngủ. Đợi
dọn dẹp xong, em liền gối lên người chàng mà ngủ thiêm thiếp.
Chàng vuốt ve tóc em thật dịu dàng. Đôi mắt nâu cũng nhắm dần lại, chàng tựa
đầu vào vách đá và chợp mắt một chút. Khi Thần Tình và Văn Thần đến tìm
vợ chồng họ để báo là có thể lên đường được rồi thì thấy họ tựa vào nhau mà ngủ. Hai nàng không khỏi phì cười, Thần Tình bảo với Văn Thần rằng
đôi vợ chồng này quấn nhau như sam ấy.
Thần Tình gọi hai người
dậy, Mai Lang Vương sực tỉnh rất nhanh trong khi Sao thì vẫn còn mê ngủ. Chàng phì cười, thật sự rất xót nhưng cũng chỉ đành đánh thức em dậy mà thôi. Mọi người tiếp tục tham quan những thắng cảnh còn lại rồi trở về
thuyền, khi họ quay về, trời đã trở chiều nên mui thuyền rất mát và lộng gió. Thần Tình và Văn Thần bảo Sao xuống đó trò chuyện với các nàng.
Chuyện mà ba người họ nói với nhau hiển nhiên đều là chuyện con gái, vì
thế Mai Lang Vương và Quan Lang không tiện can thiệp. Hai chàng ngồi
trên tầng lầu và thỉnh thoảng lại lướt mắt về mui thuyền để trông chừng
họ.
Lúc Sao rời đi, em chạy đến chỗ chàng và đưa cho chàng túi đồ
của em, bảo chàng giữ. Mai Lang Vương ôm túi trong lòng và thư thả
thưởng trà. Nùng Tậu ghé đến gần chàng, bực mình gằn giọng - Trông em ấy thật mỏi mệt, tối qua ngươi đã hành em ư? Ngươi sức trâu sức bò không
nói nhưng Sao rất yếu ớt, ngươi phải nghĩ đến sức khỏe của em ấy chứ?
Mai Lang Vương nghe chàng ta phàn nàn, cảm thấy thật buồn cười, chàng giễu
cợt - Chuyện phòng the của vợ chồng nhà người ta ai mượn ngài xía vào
thế?
Nùng Tậu ấm ức, hầm hầm dốc trà vào miệng mà không đối đáp
được gì nữa. Mai Lang Vương khiến chàng ta ngậm miệng, cảm thấy không
gian yên tĩnh trông thấy. Chàng mở túi đồ của em và lấy quyển sổ mà em
mang theo ra. Mai Lang Vương thong thả lật giở từng bức tranh, phong
cảnh của núi Đỗ như hoa như ngọc từng chút từng chút hiện hữu.
Nùng Tậu cũng liếc nhìn những bức tranh ấy. Hai người ngắm tranh một lúc thì bất ngờ lật đến một bức kí họa. Bức đó vẽ bằng chì chứ không vẽ màu như những bức trước. Trên nền giấy sẫm vàng, một chàng trai tuấn mĩ hiện
lên. Cánh quạt thanh tao mở trước ngực, đôi mắt trầm tĩnh nhìn xa xăm.
Mai Lang Vương khựng lại, Nùng Tậu chùn mày. Bên dưới bức tranh, ở góc phải còn đề một dòng nguệch ngoạc: Yêu chồng nhất 'trái tim'.
Mai Lang Vương đỡ trán ngượng ngập. Nùng Tậu gầm gừ, quyết định cách xa Mai Thần một mét, gần như nhích ra tận mép sập mà ngồi.
Thuyền quay về Mai Viện, vợ chồng Mai Lang Vương và Thần Tình từ biệt Quan
Lang cùng Văn Thần rồi trở vào trong. Trước khi đi, Nùng Tậu dặn Sao
rằng hãy giữ gìn sức khỏe, em cũng bảo thế với chàng và cúi chào chàng
nghiêm trang. Mai Lang Vương dắt tay Sao trở về nhà, túi của em vẫn được chàng giữ. Khi hai người vào phòng, chàng cẩn thận đặt túi lên vị trí
mà em vẫn thường an bài. Sao đứng trước gương thay áo, chàng bất ngờ
tiến đến và ôm em từ phía sau.
- Mai Lang, em đi tắm!
- Ừm. - Chàng gật đầu nhưng tay thì vẫn ve vãn không ngừng.
Sao bất lực trong vòng tay chàng, em cứ mềm rũ xuống. Mai Lang Vương thấy
em không còn chống cự nữa thì liền bế em lên và mang về giường. Hai
người âu yếm nhau mãi miết, Sao không biết đã ngủ thiếp đi từ lúc nào.
Khi em tỉnh dậy một lần nữa trời đã tối hẳn rồi. Mai Lang Vương đang nằm bên dưới, chàng đặt em trên ngực chàng trước khi ngủ say.
Sao bò
khỏi người chàng và bước xuống giường. Mai Lang Vương tỉnh lại và giữ
chặt tay em. Sao bảo với chàng rằng em muốn đi tắm. Mai Lang Vương rời
đi theo em, hai người cùng tiến ra sau nhà.
Chàng bế em vào nhà
tắm, đó là lần đầu tiên chàng đi vào nơi ấy cùng với người khác. Hai
người giúp nhau tắm táp sau đó Mai Lang Vương lại xằng bậy với em. Sao
đẩy chàng ra, đánh đánh chàng, dùng nước phẩy lên chàng. Tiếng cười vọng ra không ngớt. Sao giúp chàng gội tóc và chàng thì lau người cho em.
Hôm đó hai vợ chồng họ đi ngủ rất sớm. Họ ôm chặt lấy nhau và ngủ vùi
trong khi môi nở nụ cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com