Yêu Nữ Vương Phi Của Huyết Vương

Chương 47: Vui Đùa Trên Thương Đấu


trướctiếp

Khoảng giờ tý, thì Nhuệ Thừa Minh lén la lén lút vào phòng Lâm Thiên Y, hắn khe khẽ đứng ở bên trong nhìn nàng ngủ, thầm nhếch mép cười.

Đúng là Y Y của hắn, ngay cả ngủ cũng đẹp đến như vậy! Đang say sưa nhìn thì Lâm Thiên Y mở mắt, ánh mắt không chút gợn sóng nào hiển nhiên nàng vẫn chưa ngủ. Lâm Thiên Y nhìn chằm chằm Nhuệ Thừa Minh nhỏ giọng quát.

" Đêm hôm khuya khoắt! Vào phòng của ta ngươi cảm thấy đúng sau ? "

Nhuệ Thừa Minh hơi luống cuống khi bị Lâm Thiên Y bắt quả tang tại trận nhưng ai kêu nàng lại nói không cho hắn gặp nên bây giờ mới lén gặp.

Tronh đầu của Nhuệ Thừa Minh chính là Lâm Thiên Y mới là quan trọng nhất, còn đến đây để đánh nhau gì đó chỉ là kèm theo phía sau thôi.

Nhuệ Thừa Minh căng thẳng nhìn Lâm Thiên Y.

" Ta..ta... "

Lâm Thiên Y nhíu mày, nhìn chằm chằm Nhuệ Thừa Minh nói.

" Làm sau ? "

Nhuệ Thừa Minh không thừa nhận là hắn sợ nương tử của hắn đâu, hắn cái gì cũng không nói được, thấy Lâm Thiên Y im lặng hắn mới nói.

" Ta đến đây vì muốn bảo vệ nàng! Hôm nay chắc chắn sẽ có người đến! " Nhuệ Thừa Minh nói xong hít ra một hơi, hắn nào dám nói hắn đến đây là vì nhớ mong nàng mòn mỏi chứ ? Nếu muốn nói cũng phải để thời điểm thích hợp mới có thể nói mấy lời tâm tình như vậy.

Chỉ trong chốc lát, đám người Âu Dương Chí kéo đến, chỉ là Âu Dương Chí không xuất hiện.

Thập Thất và Linh Đàm sau khi báo xong thì đi ra ngoài, Lâm Thiên Y thì lại trầm tư suy nghỉ, kiếp trước thân thể Âu Dương Chí vốn hư nhược đến khi năm hắn và nàng thành thân! Nàng tốn không ít công phu học tập bồi bổ hắn ! Nhưng hiện tại chính hắn so với khi đó rất khác, nàng biết rất nhiều chuyện sẽ thay đổi chỉ là không ngờ được sức khỏe lại có thể tốt! Hôm nay Âu Dương Chí không đến chính là hắn đang đánh cược chuyện gì đó!

Lúc này Lâm Thiên Y lại ngẩng đầu nhìn như không nhìn Nhuệ Thừa Minh, mày nàng nhíu chặt, chướng khi bắt đầu phóng ra trừ người Lâm Gia, người của nàng và Nhuệ Thừa Minh còn lại đều bị lở loét mà chết chỉ là hôm nay nàng không muốn sát sinh nên chỉ làm bọn họ đau đớn thôi.

Cùng lúc đó, xung quanh và bên trên nóc nhà, có vài người bắt đầu la hét cũng vì thế vũ khí định tấn công kia cũng rơi xuống, Thập Thất đi đến nhặt lên đưa cho Lâm Thiên Y.

Nàng nhìn ám khí này, hai tay nắm chặt, nhìn người đang nằm la hét kia không nhanh không chậm thổi nhẹ một hơi vào ống tiêu nhỏ trong tay nàng thì đúng như nàng đoán! Cây kim đó chỉ cần một hơi nhẹ cũng đủ đẩy nó ra đâm thẳng vào người đang nằm dưới đất kia.

Giãy giụa một lúc người đó cũng tắt thở, nhìn ống tiêu trên tay lại nhìn cả đám người không ngừng la hét ngoài kia! Môi Lâm Thiên Y khẽ câu lên.

Âu Dương Chí ơi Âu Dương Chí! Kiếp này ngươi lại lợi hại hơn rồi! Kiếp này chúng ta lại cùng vui đùa một phen nhưng là vui đùa trên thương đấu giang hồ! Hôm nay ngươi đụng vào người của ta! Món nợ này ngày sau ta sẽ trả đủ.

Lâm Thiên Y nhíu mày đi tới bên cạnh Nhuệ Thừa Minh hung hăng kéo tay hắn ra bắt mạch.

Nhuệ Thừa Minh nhíu mày nhẹ giọng gọi.

" Y Y "

Lâm Thiên Y không để ý hắn, chỉ chăm chú kiểm tra... Chỉ là... Lâm Thiên Y nhíu mày càng chặt hơn, lại một lần nữa vẫn vậy, nội lực trong cơ thể hắn... Sao... Sao có thể...

Lâm Thiên Y lại nhìn Nhuệ Thừa Minh lúc này mới mắt hiện, con ngươi của hắn chuyển thành màu vàng. Chết tiệt! Nếu lúc nãy nàng không biết võ công không phải hắn chết rồi sao ?

Nàng đánh mạnh vào ngực Nhuệ Thừa Minh.

" Ngươi bị điên hay sao? Hôm nay đến đây ? " Lâm Thiên Y quát Nhuệ Thừa Minh.

Nhuệ Thừa Minh mặt khó coi, không phải tức giận là là sợ hãi, hắn cứ thể gọi.

" Y Y . "

Lâm Thiên Y thật sự nhìn Huyết Vương Nhuệ Thừa Minh không thuận mắt trực tiếp đuổi.

" Linh Đàm, mau dẫn Gia ngươi trở về! "

Linh Đàm há hốc mồm, nhìn Lâm Thiên Y lại nhìn Nhuệ Thừa Minh, một người chủ tử hiện tại một người sắp thành chủ tử, nhưng chính hắn cũng biết rõ tại sao Lâm Thiên Y giận như vậy! Hắn lại nhìn Vương Gia nhà hắn, trong lòng thầm nói.

" Ta đã bảo ngài vẫn nên ở nhà không ở, giờ tự chuốc phiền phức rồi! "

Nhưng rồi hắn cũng nhẹ giọng nói.

" Gia! Về thôi! "

" Không! Y Y giận ! "

Linh Đàm nhịn nhẹ giọng nói.

" Vương Phi không giận, Vương Phi chỉ là buồn ngủ thôi! Ngài cùng ta trở về ngủ mai lại đến! "

" Thật sao ? "

" Thật! " Linh Đàm nhíu mày trả lời, rồi dẫn Nhuệ Thừa Minh về!

Trong lòng Linh Đàm cực rối bời! Gia của hắn chỉ dễ thương vào những ngày phát cổ thôi! Nhưng với tình trạng như hiện tại ngay cả nội lực cũng không còn hắn lại lo! Nhìn hành động tức giận cửa Vương Phi lúc nảy! Hắn biết rõ cái người Âu Dương Chí không phải nhắm vào Vương Phi mà là nhắm vào Vương Gia! Chỉ là may mắn Vương Phi kịp ra tay!

•••••

Lâm Thiên Y ở trong phòng cực rối rắm! Tính tới thời điểm hiện tại còn 6 ngày nữa chính là ngày đại hôn! Nhưng tình trạng của Nhuệ Thừa Minh thực nghiêm trọng! Phải giúp hắn! Nhưng giúp bằng cách nào...


trướctiếp