“Có thể trở thành luyện đan sư chỉ trong vòng 2 năm, thiên phú đan đạo của ngươi thật khiến ta kinh ngạc”
“Thực ra có đôi chút gượng ép. Hỏa hầu được hỗ trợ rất nhiều bởi đan lô. Xử
lý nguyên liệu được hỗ trợ nhiều bởi Thủy thuộc tính. Chất lượng đan
dược cũng được nâng lên nhiều nhờ vào Thủy thuộc tính. Và một điều quan
trọng là ta có nhiều tinh thạch để mua nguyên liệu thử nhiều lần. Ta đã
thất bại không dưới 20 lần”
“Vậy tiếp theo ngươi muốn tiếp tục học ở đây hay đi tới nơi khác học đan đạo?”
“Thưa công tử, kiến thức học tập trên lớp của ta đã đến lúc chững lại. Cái ta cần hiện giờ là tự nghiên cứu và rèn luyện thật nhiều. Vì vậy ta muốn
đi theo rèn luyện đồng thời phụ giúp công tử” Tuyết Hoa đưa ra lí do rất thật, nhưng cũng đồng thời có tâm tư khác.
“Được, sắp tới ta sẽ
thành lập thế lực, một luyện đan sư sẽ rất có tác dụng kêu gọi, đặc biệt là một nữ luyện đan sư xinh đẹp” Trần Lương cười nói
Tuyết Hoa mặt đỏ như gấc chỉ cúi đầu cười e thẹn
“Võ đạo của ngươi thế nào rồi”
“Ta đã bước vào Vạn Nhiên đại viên mãn, khoảng nửa năm nữa có thể mở ra Phôi tinh linh”
“Dược viên có vấn đề gì không?”
”Không có vấn đề gì, từ khi ở đây, ta không cho bất cứ ai bước qua cổng vào nhà”
“Rất tốt, ngươi có gì cần chuẩn bị không? Mai chúng ta sẽ khởi hành”
“Ta có thể đi bất kỳ lúc nào. Mời công tử nghỉ ngơi, ta đi làm bữa tối”
“Được”
Tuyết Hoa rời xuống bếp, nàng đã chuẩn bị sẵn những nguyên liệu tươi ngon nhất từ sáng tinh mơ.
Trần Lương đi ra dược viên, thu lại trận pháp, hàng rào, chỉ để lại trận
pháp che dấu khí tức, tránh cho linh khí của linh dược cao cấp tràn ra
ngoài thu hút những đối tượng ngoài mong muốn. Bước qua hàng rào, một
vườn dược viên nhỏ nhưng đều là linh dược quý hiếm hiện ra.
Hiện
giờ hắn đã có Tiểu Cửu Giới, hoàn toàn có thể trồng tốt những linh dược
này. Tiên dược Thất Sắc Tam Sinh Hoa được Thổ Bảo Trùng nuôi dưỡng, vẫn
một mực tươi tốt, tỏa ra linh khí và sinh khí nống đậm. Thổ Bảo Trùng
cũng nhờ linh khí từ Thất Sắc Tam Sinh Hoa mà sinh sản thêm 1 lứa, tăng
số lượng Thổ Bảo Trùng lên gấp 3 lần.
Cả đời Thổ Bảo Trùng chỉ sinh sản 3 lần, không biết đây đã là lần thứ mấy của chúng.
Ngoài Thất Sắc Tam Sinh Hoa, dược viên còn có Hỏa Ma Kim Sư Hoa. Đây là chủ
dược luyện chế Hóa Cốt Đan, đan dược cấp 5 có tác dụng tẩy kinh phạt tủy tăng cường nhục thân. Loại linh dược này Trần Lương muốn để dành cho
Tuyết Hoa luyện chế đan dược sau này, đồng thời cũng là để nàng sử dụng
Hóa Cốt Đan.
Có thể kể thêm vài loại linh dược quý hiếm khác như
Chu Linh San, Tị Thủy Thảo, Hoang Hóa Thảo, Hạ Như Hoa… đều là những
loại chủ dược điều chế đan dược cấp cao.
Ngoài ra có cây Liễu
Sinh Chi, mỗi cây không có quá 100 lá, nhưng mỗi lá đều có tác dụng chữa thương rất tốt, tương đương đan dược cấp 4. Chỉ có những đại môn phái
như Kinh Viên Môn mới có thể sở hữu và trồng được một cây. Điều kiện
sống của nó rất cao, phải là nơi có linh khí nồng đậm và được cung cấp
dinh dưỡng hàng tháng. May nhờ Trần Lương có Thổ Bảo Trùng nên mới có
thể nuôi trồng Liễu Sinh Chi.
Những linh dược có thể trực tiếp
tăng lên tu vi hoặc hỗ trợ tăng tu vi đa phần được Trần Lương cất trong
Không Vật để sử dụng luôn cho hắn và Tuyết Hoa. Chỉ có một vài cây quý
hiếm hắn muốn lưu trữ và nhân giống thì mới để lại trồng trong dược
viên, như Nhân Sâm ngàn năm, Đào Tùng Thảo, Cổ Trùng Hoa.
Ngắm
nhìn say mê linh dược quý hiếm trong dược viên, Trần Lương cực kỳ thỏa
mãn. Linh khí từ những linh dược này cũng khiến lòng người khoan khoái
và thư giãn rất nhiều.
Trần Lương ngồi đó nghỉ ngơi. Hắn đã di
chuyển liên tục nửa tháng không nghỉ. Cơ thể không mệt mỏi nhưng tinh
thần vẫn cần được thư giãn.
Bữa cơm tối không nhiều món, cũng
không phải nem công chả phượng, nhưng món nào cũng đều được chăm chút
cẩn thận, đẹp từ mắt, ngon từ vị.
Khi mới bước vào nhà Trần Lương, Tuyết Hoa hoàn toàn không biết nấu ăn. Một công chúa như nàng thì từ nhỏ đến lớn, nào có biết xuống bếp là gì. Mẫu thân Trần Lương phải dạy nàng cả tháng mới có thể để nàng một mình đứng bếp. Từ đó về sau, việc bếp núc liền để Tuyết Hoa làm chính, mẫu thân
Trần Lương phụ giúp.
“Đa tạ công tử khen tặng, bá mẫu vẫn luôn là nấu ngon nhất”
Câu chuyện trong bữa cơm chủ yếu là Tuyết Hoa kể. Nàng vào học tại Thủy
Thước học viện, được coi là một trong những học viện tốt nhất cho luyện
đan sư tại Long Tượng Vực. Nơi đây đều là dành cho những con cháu thế
gia lắm tiền hoặc thiên tài luyện đan sư, bởi học phí mỗi tháng một
người phải đóng là 10 tinh thạch cấp 1. Nếu nhà ngươi không có tiền thì
phải thật giỏi để luyện đan bán đi.
Tại Thủy Thước học viện, những đệ tử bước vào luyện đan sư cấp 3 thì thời gian học và thời gian tự
nghiên cứu chiếm năm mươi, năm mươi. Còn Tuyết Hoa thì tỷ lệ này là hai
mươi, tám mươi.
Buổi tối, mọi người thường nghỉ ngơi thì nàng lại cặm cụi đọc sách, luyện đan. Những công tử muốn mời nàng dạo chơi phố,
ăn thịt yêu thú, xem ca múa nhạc nhiều không kể xiết, nhưng nàng đều từ
chối. Chỉ trừ một số sự kiện quan trọng nàng mới gật đầu đồng ý.
Những ngày lễ tết, người ta có đôi có cặp đi chơi với nhau, nàng vẫn chỉ ở
nhà luyện đan. Nhan sắc của nàng, thiên phú của nàng để bao người say mê cùng tiếc nuối. Mọi người đều không hiểu vì sao nàng lại có thể hành hạ bản thân như thế, say mê luyện đan đến điên cuồng đến thế.
Nàng
trở thành bông hoa lạnh nhất, khó gần nhất Thủy Thước học viện. Sự lạnh
lùng đó lại khiến một số kẻ tiểu nhân từ yêu thành hận, từ ngưỡng mộ
thành ghen ghét.
Đã có những kẻ định dùng vũ lực ức hiếp nàng,
dày vò nàng. Thật may mắn nàng đã được Trần Lương truyền dạy võ kỹ cùng
công pháp cường đại, đủ khả năng ứng phó lại những đối thủ cùng trang
lứa.
Những thế hệ lớn hơn thì không tiện ra tay với nàng, dù sao nàng cũng không làm gì hãm hại ai, chỉ một lòng luyện đan khiến ngay cả những kẻ ghen ghét cũng đôi phần nể phục. Thêm nữa nàng vẫn có những
người hâm mộ bảo vệ.
Sau khi thể hiện ra võ đạo thực lực còn hơn
nhiều những võ giả chuyên tu võ đạo, Tuyết Hoa lại làm nổi lên một đợt
sóng gió ồn ào về thân thế của nàng. Rất nhiều người đã muốn biết được
nàng là con cháu thế gia nào mà tài phú, đan đạo, võ đạo đều đạt được
mức cao như thế.
Đáng tiếc, tất cả chỉ dừng lại ở thông tin 2 năm trước nàng đột ngột hiện ra, mua căn nhà hiện nàng đang ở. Có vẻ như
nàng đến từ một tòa thành khác, thậm chí là vực khác.
Một điều kỳ
lạ là nàng chưa từng cho ai bước chân vào căn nhà. Có người thậm chí đã
lén thâm nhập vào căn nhà của nàng dò xét nhưng không tìm được manh mối
gì.
Tuyết Hoa có quan hệ duy nhất với 3 người là 3 nữ luyện đan sư đều có thiên phú và đam mê trong luyện đạo thuật.
Cuộc nói chuyện của nữ nhân thường xoay quanh làm đẹp và các nam nhân. Còn
chuyện của các nàng lại xoay quanh luyện đan, khống hỏa, xử lý nguyên
liệu, tác dụng các loại nguyên liệu.
3 người bạn của Tuyết Hoa có
thắc mắc với nàng về nam nhân trong mộng. Các nàng tuy có say mê với
luyện đan nhưng cũng đều có thời gian riêng cho mình, có nam nhân của
mình. Quen biết với Tuyết Hoa, các nàng nhìn ra ngay bạn mình hẳn phải
có một bóng hình án ngữ trái tim nàng, khiến bao nam nhân khác đều bị
loại. Nhưng hỏi gì Tuyết Hoa cũng đều không nói.
Bữa ăn ấm cúng
gần kết thúc thì bên ngoài có tiếng gõ cửa vọng vào. Tiếng gõ cửa liên
hồi khiến bữa ăn không thể tiếp tục. Tuyết Hoa sắc mặt sầm xuống.
“Đừng mất vui, cùng ra ngoài xem có chuyện gì” Trần Lương cười nói.
Tuyết Hoa ra mở cửa, trước nhà đang có 10 nam nhân thanh tú, quần áo sang trọng đứng đó.
Ban chiều khi Trần Lương đến, có người đã nhìn thấy Tuyết Hoa vui mừng cùng cung kính ra đón hắn vào trong nhà. Đây có thể nói là một chuyện động
trời với những người quen biết nàng.
Tin tức nhanh chóng lan ra.
Một đội những người theo đuổi Tuyết Hoa nhanh chóng thành lập với 10
người cùng nhau tiến tới nơi ở của nàng.
Trong số những người theo đuổi Tuyết Hoa có một người tên là Nhị Thần Quân, con cháu một gia tộc
lớn tại Mai Hoang Trấn. Người này nổi danh chính nhân quân tử, lại thiên phú võ đạo đứng đầu trong gia tộc, rất được nhiều thiếu nữ ngưỡng mộ.
Nhị Thần Quân đứng đầu đám nam nhân nói
“7 ngày nữa ta tổ chức tiệc mừng những người bước vào luyện đan sư cấp 4,
trong đó tất nhiên không thể thiếu Tuyết Hoa cô nương. Ta đặc biệt đích
thân đến gửi lời mời nàng tới tham dự”
“Nhị huynh thứ lỗi, Tuyết
Hoa không thể đến được” Tuyết Hoa mở lời từ chối, dù sao mai là nàng rời đi rồi, có muốn tham dự cũng không thể.
“Có thể cho ta biết lí do?”
“Hôm đấy ta bận”
“Ngươi nhận lời đi, dù sao người ta cũng có lòng” Trần Lương một bộ dáng đứng xem trò vui nói
“Công tử đã nói vậy ta liền đồng ý” Tuyết Hoa không hiểu, nhưng Trần Lương đã nói thì nàng liền nghe theo.
10 người kia đều một bộ dáng bất ngờ. Họ đang chứng kiến một Tuyết Hoa
chưa từng có trước đây. Nàng một bộ dáng ngoan ngoãn nghe lời người
thanh niên kia làm bọn họ vừa ngạc nhiên vừa tức giận và ghen ghét.
“Vị công tử này là?” Nhị Thần Quân hỏi
“Ta là vị hôn phu của Tuyết Hoa, sang năm bọn ta tổ chức đám cưới, rất mong mấy vị huynh đài đây tham dự” Trần Lương cười nói
Nghe được 3 chữ “vị hôn phu”, tim Tuyết Hoa như đập nhanh gấp trăm lần. Bên
ngoài nàng không có bộ dáng biểu hiện gì, nhưng bên trong thì như đang
có sét đánh dồn dập khiến nàng quên hết xung quanh.
“2 năm qua ta chưa từng thấy ngươi ở đây” Một người khác trong nhóm nói
“Ta đi tu luyện, giờ mới về. Tối sẽ hâm nóng tình cảm với phu nhân. Cảm ơn ngươi quan tâm” Trần Lương vẫn tươi cười nói
“Một tên nghèo hèn như ngươi lại dám buông lời bẩn thỉu, ảnh hưởng thanh
danh Tuyết Hoa. Ngay lập tức rời khỏi đây, ta sẽ cho ngươi 100 tinh
thạch cấp 1. Còn nếu ở lại, thì chỉ sợ lúc muốn đi cũng không còn chân
mà đi”
Trần Lương đang mặc một bộ quần áo hết sức đơn giản. Nói hắn là con một thợ săn sẽ không có ai không tin.
Tuyết Hoa nghe được tức giận nói
“Ngươi nói cái gì”
“Tuyết Hoa trật tự, lui ra sau” Trần Lương nói
Trần Lương tiến bước về phía Nhị Thần Quân, vẫn cười nói “Muốn làm một ván cá cược không?”
“Cá cược gì? So xem ai nghèo hơn thì ta chịu thua” Nhị Thần Quân cười ha hả, những người còn lại cũng đồng thời cười rộ lên.
“Trong vòng nửa canh giờ, ai có thể lấy ra được nhiều tinh thạch hơn
người đó thắng. Người nào thua sẽ dập đầu quỳ lạy người thắng” Trần
Lương nói
“Ngươi nói lại” Nhị Thần Quân như không tin vào tai mình
“So tài phú, ai thua dập đầu lạy người kia”
Nhị Thần Quân im lặng suy nghĩ, nếu đối phương đã dám so ắt có điểm nắm chắc. Nếu thua thì thực sự nhục nhã.
“Nếu đã không dám thì cút đi. Một tên nghèo hèn như ngươi ngay lập tức rời
khỏi đây, ta sẽ cho ngươi 100 tinh thạch cấp 1” Trần Lương dùng lại
những từ ngữ Nhị Thần Quân đã nói. Giờ thì không nhận lời cá cược cũng
nhục.
“Được, bổn công tử cá cược với ngươi”
Nhị Thần Quân
gạt bỏ lo lắng, hắn còn cả gia tộc phía sau, sao lại phải sợ một kẻ khố
rách áo ôm. Huống hồ giờ cũng không có đường lui.
Hắn trở về nhà
lấy tinh thạch, trên người hắn không mang theo nhiều tiền được, dù sao
hắn cũng không có Không Vật. Không nói riêng gì Nhị Thần Quân, đa phần
võ giả từ Giáp Linh trở xuống đều không có được Không Vật, bởi loại
Không Vật có kích thước cực tiểu cũng phải mất đến 1000 tinh thạch cấp
1.
“Ta sẽ cho Tuyết Hoa thấy ta mới xứng đáng là chỗ dựa cho nàng” Nhị Thần Quân thầm nghĩ.
Nhìn thấy Trần Lương vẫn dửng dưng không đi đâu, một tên hỏi
“Ngươi không đi lấy tinh thạch à?”
“Nhà ta ở đây, còn đi đâu nữa. Ngươi có bị đần không” Trần Lương cười nói
Tuyết Hoa cười, nụ cười như tỏa sáng khiến Trần Lương cũng không khỏi nhìn
thêm một lát. “Đứng chờ cũng không thú vị, 9 người các ngươi có muốn
cùng ta cá cược không?”
“Cá gì?”
“Vật tay, không dùng nguyên khí, ai thua phải sủa 3 tiếng chó”
“Được, Hắc Ngưu ta đấu với ngươi” Một người thân thể to lớn tiến lên. Hắn cũng không truy cầu Tuyết Hoa, nhưng luôn là một kẻ trung thành theo sau Nhị Thần Quân. Nếu có thể nhục nhã Trần Lương khiến Nhị Thần Quân vui có
thể sẽ thưởng hắn một hai tinh thạch.
Trần Lương vào nhà lấy ra một cái bàn và hai cái ghế.
“Mọi người làm chứng, hắn ta là người ra điều kiện, nếu có lỡ làm gãy tay
hắn cũng không thể trách ta a” Hắc Ngưu cười nham hiểm.
Trận đấu
diễn ra rất căng thẳng. Trần Lương cắn răng vận hết sức, nổi cả gân xanh nhưng vẫn yếu thế. Hắc Ngưu luôn đè xuống được tay Trần Lương, thậm chí có lúc đã sát vào bàn nhưng lại bị đối phương bật lên được.
Giằng co hồi lâu, Trần Lương bằng một cách thần kỳ nào đó bật ngược lại Hắc
Ngưu, khiến hắn không kịp trở tay. Tay Hắc Ngưu đậm mạnh xuống chấn nát
cái bàn. Cũng may bàn làm bằng gỗ thường, rất mềm nên Hắc Ngưu chỉ bị
thương nhẹ.
“Đáng ra nên đưa nguyên khí vào gia cố bàn” Trần Lương thầm tiếc. Hắn là định cho Hắc Ngưu gãy tay mà không được.
Chiến thắng đột xuất, Trần Lương hớn hở ra mặt đồng thời cũng nhăn nhó ôm tay, kiểu chiến thắng trong đau đớn.
“Không dùng nguyên khí thì chỉ là sức trâu. Cường giả phải so ở nguyên khí. Ta thách đấu ngươi vật tay dùng nguyên khí” Một tên có mái tóc dài đến
lưng nói. Hắn năm nay 60 tuổi, mới tiến vào Giáp Linh được mấy tháng,
cũng được coi là trụ cột trong gia tộc.
“Nhà ta hết bàn rồi” Trần Lương vừa ôm một bộ mặt còn chưa hết đau, vừa nói.
“Ngay gần đây có một cửa hàng mộc, có đủ loại bàn ghế. Ta sẽ hào phóng chủ chi”
“Nhưng ta còn chưa nghe thấy tên Hắc Ngưu kia sủa 3 tiếng chó. Hắn không sủa, ta không đấu tiếp” Trần Lương tiếp tục khoái thác
Mọi người liền nhìn vào Hắc Ngưu khiến hắn càng lúng túng. Sủa thì nhục, mà không sủa thì cũng nhục. Rõ ràng là hắn thua, mọi người đều nhìn, Trần
Lương cũng không có làm gì mờ ám.
“Hắc Ngưu, ngươi nhận cược thì
trả cược đi, ta sẽ phục thù cho ngươi” Tên tóc dài khuyên nhủ “Ngươi xem hắn liên tục khoái thác lí do, cho thấy hắn đã đến giới hạn rồi”
Suy nghĩ nửa ngày, Hắc Ngưu đành cắn răng sủa
“Gâu gâu gâu”
“Chó ngoan, để ta vào nhà lấy cho ngươi cục xương” Trần Lương quay người đi vào
“Đứng lại, ngươi không dám cược với ta sao”
“Ngươi còn chưa mua bàn, ta đứng đây có làm được gì. Ngươi cứ đi mua bàn, ta lấy xương cho chó ngoan rồi sẽ ra”
Tên tóc dài tức chết, chạy nhanh đi mua bàn. Trần Lương cũng không vào
trong nhà. Bữa tối Tuyết Hoa nấu có món canh sườn, nhưng nàng đã lọc bỏ
xương, chỉ để lại thịt. Muốn có xương chắc hắn phải lục thùng rác quá,
thế thì khác gì chó bới xương.