Bảo Phòng luôn là một trong những nơi ồn ào, tập nập nhất Thiên Khung Phái.
Vật phẩm trong Bảo Phòng được xắp xếp theo số điểm cống hiến cần thiết để
đổi vật phẩm. Trần Lương trực tiếp bỏ qua các vật phẩm dưới 6 vạn điểm.
Khu vực hắn đang đứng rất thưa thớt người, chỉ có vài ba người đang nhìn chằm chằm thông tin các vật phẩm, tu vi bọn họ đều là Cự Linh cảnh.
Một nam tử để tóc dài buộc sau gáy vừa rời mắt khỏi một chiếc áo giáp, thấy Trần Lương liền nói
“Ngươi là tân đệ tử đi thăm quan thì ra ngoài đi, tránh làm phiền bọn ta”
Trần Lương không để ý tên kia, tiếp tục nhìn vào các vật phẩm. Người trung
niên ban đầu ngạc nhiên lại có kẻ dám phớt lờ mình, sau là chuyển sang
tức giận. Hắn búng tay bắn nguyên khí về phía Trần Lương, muốn dạy dỗ
tên đệ tử không biết trời cao đất rộng này.
Trần Lương nắm tay đấm tan tia nguyên khí kia.
“Nhục thân thật cường hoành, lại có thể tay không chịu đòn” Nam tử tóc dài hô lên 1 tiếng, khiến 3 người nữa đang xem vật phẩm cũng quay đầu lại
nhìn. Vừa rồi tuy không trực tiếp nhìn nhưng mọi diễn biến đều không qua được cảm nhận của họ
“Tiểu đệ, có cần tỷ hướng dẫn gì không?” Một nữ tử trông khá trẻ ôn hòa nói với Trần Lương.
Bước vào Cự Linh cảnh, tuổi thọ võ giả tăng lên đến 400 tuổi, cơ thể cũng
trẻ hóa lại. Nên dù chỉ nhìn bề ngoài như vậy nhưng nữ tử kia thực tế là 72 tuổi.
“Đa tạ, ta tự lo được” Trần Lương ngắn gọn đáp. So về kiến thức, bọn tiểu bối này tuổi gì so với hắn.
Thấy tiểu tử lạnh nhạt, mọi người cũng không quan tâm nữa, lại tập trung về
bảo vật mình cần. Trần Lương nhìn một lượt các vật phẩm, có 2 đồ vật
khiến hắn phân vân lựa chọn.
Vật thứ nhất là một cây thảo dược Tam
Địa Tẩy Trần. Cây thảo dược này có 2 lần chết đi sống lại. Mỗi một lần
chết là một lần lột xác. Ban đầu là một hạt giống nảy mầm, phát triển
thành cây sống đến 1000 năm sẽ nở 1 bông hoa rồi héo rũ ra chết.
Sau đó hoa rụng xuống, tự sinh rễ, sinh thân thấp thụ linh khí thiên địa mà lớn lên. Thân cây lúc này màu xanh nhạt, láng bóng hơn so với trước.
1500 năm tiếp theo, cây mọc ra bông hoa thứ 2 từ phần đầu của bông hoa
thứ 1 rồi lại héo rũ mà chết, ngoại trừ 2 bông hoa.
2 bông hoa rụng
xuống tiếp tục thêm 2000 năm phát triển mới mọc ra hoa thứ 3. Lúc này
thân cây xanh mướt và sáng bóng. 3 hoa đều có màu nâu đất, trông xấu xí
khác hẳn với vẻ đẹp rực rỡ của thân cây.
Hấp thu cả rễ, cây và hoa của Tam Địa Tẩy Trần giúp nâng cao tu vi cực mạnh và chất lượng cực cao.
Có điều cần 9 vạn 9 điểm cống hiến mới có thể tới tay. Đây là số điểm cao nhất đệ tử có thể đổi vật phẩm
Một vật phẩm khác là Tụ Linh Đan, đan dược cấp 6, có tác dụng nâng cao tu
vi và tăng chất lượng phôi tinh linh, từ đó nâng cao khả năng tạo thành
Tinh Linh như ý muốn. Giá Tụ Linh Đan là 7 vạn điểm cống hiến.
Cả 2
vật phẩm đều sẽ là bảo vật cuối cùng Trần Lương hấp thu để lên Tiên Linh cảnh giới. Tất nhiên là Tam Địa Tẩy Trần có chất lượng tốt hơn. Nhưng
hiện giờ hắn mới có 7 vạn 5 điểm cống hiến, kiếm thêm hơn 2 vạn điểm
cống hiến không phải là dễ, cần rất nhiều thời gian. Không phải lúc nào
hắn cũng may mắn như hôm nay.
Với cảnh giới hiện tại thì kiếm điểm
cống hiến từ nhận nhiệm vụ thực sự quá lâu. Trần Lương tính toán tầm 3
tuần nữa hấp thu xong Nhất Sinh Đan là vu vi của hắn lên đến đại viên
mãn. Chỉ cần hấp thu thêm một bảo vật nữa là lên Tiên Linh, không thể
chờ đợi quá lâu a.
Trong lúc suy tính, Trần Lương chợt sực tỉnh “Là
ta vội vàng quá rồi, mới mười lăm tuổi thôi a”. Trần Lương quyết định
rời khỏi Bảo Phòng, không lựa chọn bảo vật nào.
Sau 1 tháng, Trần Lương đã hoàn toàn hấp thu Nhất Sinh Đan, tu vi đã lên đến Vạn Nhiên đại viên mãn.
Lúc này hắn đã có đủ nguyên khí để tập luyện môn võ kỹ thương pháp mới, Cửu Long Thăng Thiên. Khi nào có thể hình thành 1 con hắc long tấn công kẻ
địch thì coi là sơ thành, hình thành được 5 con là trung thành, hiển hóa được cả 9 con là đại thành.
Đây là võ kỹ Linh cấp, yêu cầu về
nguyên khí rất cao cả về số lượng và chất lượng. Võ kỹ này được một đại
năng có tên là Mai Khắc Đế sáng tạo ra dành cho đệ tử Thạch Hắc Long của mình tập luyện khi bước vào Tiên Linh cảnh. Thạch Hắc Long tu luyện đại thành môn võ kỹ này khi bước vào Cự Linh cảnh và nhờ vào đó chiến khắp
thiên hạ không địch thủ cùng cấp, thậm chí vượt cấp khiêu chiến giành
thắng lợi.
Cung Thừa Hy cũng tập võ kỹ này và thường dùng khi cần phản công lại đám đông.
Trần Lương chưa vội đi làm nhiệm vụ môn phái, hắn muốn đợi Tuyết Hoa bước vào Vạn Nhiên để đưa nàng đi lịch lãm cùng.
Thời gian cứ thế trôi qua, ngày lại ngày Trần Lương luyện võ, nghiên cứu
trận pháp, nuôi dưỡng linh thảo và gieo trồng hạt giống mới mỗi khi Thổ
Bảo Trùng cải tạo xong.
Lúc này thời gian Trần Lương và Tuyết Hoa gia nhập Thiên Khung Phái đã được 4 tháng. Hôm nay là thời điểm các đệ tử
mới được sư huynh khóa trước dẫn đi vùng núi ngoài sự quản lý của Thiên
Khung Phái để lịch luyện.
Đội của Trần Lương có hắn cùng 4 người nữa đều là Vạn Nhiên, được một sư huynh tu vi Tiên Linh dẫn dắt. Các đội sẽ tự có lịch trình riêng thâm nhập vùng ngoài của các ngọn núi để tìm
kiếm linh dược, săn bắt yêu thú.
Đi nửa ngày, đội của Trần Lương đi
tới một vực sâu không đáy. Hành trình hiện là suôn sẻ, chưa gặp yêu thú
cấp cao, cũng có chút gọi là thu hoạch cho 4 đệ tử Vạn Nhiên kia, 3 cây
linh thảo và 1 yêu thú cấp 4. Chiến lợi phẩm Trần Lương và đội trưởng
đều không lấy.
“Đi cùng đại gia thật là thích, không thèm lấy mấy phàm vật này để cho bọn ta được hưởng lợi” Một tên trong đội nói.
“Đến nơi chưa?” Trần Lương hời hợt hỏi
“Đến nơi gì, chúng ta là đi rèn luyện, làm gì có đích đến” Một tên ngu ngơ nói
“Đồ ngu, ý đại gia hỏi là chúng ta đã đến nơi để giết hắn chưa” Tên đội
trưởng Tiên Linh cảnh nói “Nhìn bộ mặt nghiêm túc và cảnh giác của hắn
thì dường như đã phát giác ra mục đích của chúng ta từ trước rồi. Các
ngươi bao vây hắn”
5 người chia làm 5 hướng lấy ra vũ khí vây quanh Trần Lương.
Tên đội trưởng hỏi Trần Lương “Ngươi phát hiện ra khi nào?”
“Ngay lúc khởi hành ta đã thấy các ngươi lén nhìn ta và khi di chuyển, các
ngươi luôn tìm cách để ta đi vào giữa. Thêm nữa là đáng lẽ đi tầm bảo
này, các ngươi phải chú ý tìm kiếm linh dược, nhưng tốc độ di chuyển của các ngươi quá nhanh, như là đang cần đi đến một nơi nào đó. Mục đích
của 5 người các ngươi hẳn là số điểm cống hiến của ta, thậm chí là cái
đầu của ta, đúng không?” Trần Lương phân tích.
“Thật đáng kinh ngạc,
khả năng quan sát, suy luận rất tài tình, không thể khiến ta không bội
phục. Nếu không phải ngươi đã được kiểm tra đúng là 15 tuổi thì ta còn
nghĩ ngươi là một lão quái trăm tuổi đấy” Tên đội trưởng nói.
“5 người các ngươi chắc chắn có thể ăn được ta sao?”
“Không phải 5, mình ta là đủ rồi. Ta có nghe nói ngươi là đệ nhất nhân trong
Vạn Nhiên, nhưng chênh lệch giữa Vạn Nhiên và Tiên Linh không phải có
thể khỏa lấp được chỉ bằng một tiểu tử 15 tuổi như ngươi”
“Vậy cuối cùng là các ngươi muốn cướp hay cướp giết?”
“Giết!” Tên đội trưởng hét to xông lên. 4 tên còn lại đứng ngoài cảnh giới đề phòng Trần Lương bỏ chạy.
Tránh đêm dài lắm mộng, tên đội trưởng ngay lập tức triển khai thần thông của mình. Cả người hắn to lớn lên gấp ba lần, lông cơ thể dài ra trông như
một con tinh tinh. Hắn tung ra một quyền áp suất cực lớn, có thể dễ dàng đấm vỡ một tảng đá lớn to gấp đôi cơ thể.
Trần Lương nhoẻn miệng
cười, cất thương vào nhẫn không gian. Hắn muốn biết xem luyện thể của
mình mạnh yếu dường nào. Trần Lương dồn nguyên khí lên cánh tay, thi
triển Không Phá Quyền.
Một cánh tay nguyên khí to lớn hiển thị ra,
kích thước ngang với quyền của tên đội trưởng. Bên trong cánh tay hư ảo
kia có một lượng lớn nguyên khí vận chuyển quay tròn với tốc độ cực lớn.
“Ngu xuẩn” Tên đội trưởng không thể hiểu nổi sao một tên Vạn Nhiên muốn giao quyền trực tiếp với đối thủ trên hắn 1 đại cảnh giới.
2 cánh tay
nguyên khí va vào nhau, một vụ nổ vang lên. Không Phá Quyền đã bị đánh
tan, quyền khí của đối thủ tiếp tục lao vào Trần Lương, có điều uy lực
đã suy giảm 9 phần. Trần Lương dùng tay trần đỡ đòn, không nhận nửa điểm thương thế.
“Không thể nào” Tên đội trưởng dường như không tin vào
mắt mình. Hắn tưởng chỉ cần một đòn là đủ hạ gục Trần Lương. Tuy hắn chỉ là Tiên Linh sơ kỳ, nhưng Tiên Linh kết hợp với thần thông mạnh mẽ luôn là lạch trời Vạn Nhiên không thể vượt qua.
Thần thông của hắn là
Cang Tinh Tinh, tăng sức mạnh thân thể hắn lên 3 lần cả về lực công kích và phòng thủ. Võ kỹ của hắn là quyền pháp, rất phù hợp với thần thông
này, giúp hắn cũng là người nổi bật trong số đệ tử đồng môn.
Tên đội trưởng còn mải ngạc nhiên, Trần Lương đã xông lên tiếp tục quyền chiến.
“Tất cả xông lên” Sau 1 hiệp giao chiến không thể hạ gục Trần Lương, tên đội trưởng liền ra lệnh 4 đệ tử khác cùng xông lên vây công Trần Lương.
Trần Lương lấy ra Bá Vương Thương, không ngừng múa thương phòng thủ chặt
chẽ. Khó khăn nhất là tên đội trưởng có lực tấn công mạnh mẽ lại liên
tục hướng Trần Lương tung quyền khí khiến Trần Lương không thừa tay để
phản kích lại 4 tên Vạn Nhiên.
4 tên đệ tử kia cũng không phải dạng
vừa. Vượt qua hàng vạn ứng viên dự thi vào Thiên Khung Phái đều là những thiên kiêu có tố chất nhất định
Song quyền khó địch tứ thủ, một tên
đệ tử Vạn Nhiên vượt qua được phòng thủ của Trần Lương đâm về phía hắn.
Nhưng còn chưa kịp vui mừng, mặt tên đệ tử đã tối như tiền đồ của hắn.
Kiếm của hắn đã đâm vào người Trần Lương, nhưng lại chỉ có 1 giọt máu
chảy ra mà không phải là gây trọng thương như tưởng tượng.
Trần Lương sử dụng hồi mã thương lấy cán thương đánh ra sau. Tên đệ tử đưa kiếm
lên đỡ lùi về kịp, mặt vẫn còn chưa hết bàng hoàng.
“Hậu Sinh, ngươi không dùng nguyên khí à?” Tên đội trưởng thấy tình cảnh liền hỏi
“Đội trưởng, ngài nhìn kiếm của ta, từ đầu đến cuối ta đều là tập trung
nguyên khí tại kiếm. Là tại cơ thể tên này quá cứng rắn nên không thể
đâm kiếm vào sâu được” Tên đệ tử phân trần.
Trần Lương rất hài lòng
về cơ thể của hắn. Chính hắn cũng ngạc nhiên không ngờ thể tu của mình
lại mạnh mẽ như vậy, quả không hổ danh là Nhất Sinh Đan, không uổng công chịu đau chết đi sống lại, cửu tử nhất sinh.
Nguyên khí bình thường đã không thể làm bị thương Trần Lương, 4 tên đệ tử đành phải liên tục
thi triển võ kỹ, gia tăng sức tấn công khiến áp lực Trần Lương nhận được không hề giảm.
Tuy nhiên vận dụng võ kỹ rất tốn nguyên khí, 4 tên
Vạn Nhiên cảnh đều không thể chèo chống được lâu. Sau nửa canh giờ, 4
tên toàn bộ đều phải nghỉ ngơi thổ nạp nhanh chóng tìm cách hồi phục
nguyên khí. Đan dược hồi phục nguyên khí bọn hắn đều đã dùng hết, dù sao mỗi tên cũng chỉ có 1, 2 viên.
Nguyên khí của Trần Lương hơn không
chỉ gấp đôi các đệ tử bình thường, hắn còn có khả năng sử dụng nguyên
khí chính xác, tinh gọn, không dư thừa lãng phí. Và hắn cũng không phải
sử dụng nhiều võ kỹ như 4 tên kia, vì vậy nguyên khí của hắn hiện còn
hơn nửa.
“Đến lúc phân thắng bại rồi” không còn sự quấy rối của 4 tên Vạn Nhiên đệ tử, Trần Lương tập trung toàn bộ lực công kích vào tên đội trưởng, phản thủ thành công.
Lúc này tên đội trưởng đã cực kỳ u ám.
Hắn nghĩ sao cũng không ra tên Trần Lương này lại khó đối phó như vậy.
Không còn sự giúp sức của 4 tên kia, đội trưởng càng lúc càng trở nên
chật vật đối phó với Trần Lương.
“Tiểu đệ, chúng ta đều là đồng môn, có gì từ từ nói”
Trần Lương im lặng vẫn liên tục tấn công
“Chúng ta đều là đồng môn huynh đệ, bọn ta biết sai rồi, sẽ không bao giờ dám động đến ngươi nữa”
Trả lời hắn vẫn là sự im lặng
“Bọn ta sẽ đưa cho ngươi toàn bộ điểm cống hiến, nếu không bọn ta liều chết
cũng không chắc sẽ thua ngươi” Tên đội trưởng vừa đưa kẹo vừa đe dọa.
Trong lòng hắn cũng đang rất khẩn trương.
Liên tục duy trì thần
thông là cực kỳ tiêu tốn nguyên khí. Từ Vạn Nhiên lên Tiên Linh là một
bước nhảy vọt về nguyên khí. Lượng nguyên khí của Tiên Linh cao gấp 5
lần so với Vạn Nhiên. Nhờ vậy tên đội trưởng mới có thể kiên trì được
đến bước này.
Hắn cũng chưa phải sử dụng đan dược hồi phục nguyên
khí. Nhưng nếu cứ duy trì như này, lượng tiêu hao nguyên khí của hắn cao hơn Trần Lương và hắn cũng không biết liệu Trần Lương có bao nhiêu đan
dược hồi phục nguyên khí. Hắn không dám đánh cuộc, vì vậy trước tiên mở
lời nhượng bộ.
“Ăn của ta một thương này rồi nói” Trần Lương hét lớn, vận chuyển toàn bộ nguyên khí để thi triển Cửu Long Thăng Thiên. Một
con hắc long hiển hóa ra lao thật nhanh về phía trước, nuốt lấy quyền
khí của tên đội trưởng rồi ngoạm lấy đầu của hắn. Thi thể không đầu đổ
gục xuống, dần co lại thành bản thể.
Còn sót lại một chút nguyên khí, Trần Lương quay trở lại diệt sát 4 tên kia. Đã không làm thì thôi, một
khi đã làm thì phải làm cho sạch sẽ. Ở đây không có ai làm chứng Trần
Lương là phòng vệ chính đáng, người ta sẽ chỉ thấy Trần Lương đã giết 1
đồng môn sư huynh. Vì vậy cần giết cả 4 tên đệ tử kia rồi tìm cách phủi
sạch mọi liên quan.
Thấy Trần Lương quay lại đằng đằng sát khí, 4 tên đệ tử liền vội bỏ chạy theo 4 hướng khác nhau. Có điều tốc độ của bọn
chúng sao có thể so với Trần Lương. Tên cuối cùng trước khi bị giết chỉ
kịp hô lên
“Ngươi không thể giết ta, đại ca ta là Thương Lãm, đệ tử thân truyền của trưởng môn”
“Phạm ta, chết!” Trần Lương một thương đâm xuyên tim tên đệ tử.
Giết xong 5 tên, Trần Lương vất xác chúng xuống vực sâu, nơi chúng định dành để chôn xác Trần Lương.
Thông qua hạt giống linh hồn, Trần Lương tìm đến vị trí của Ngạo Thiên. Thời
gian cấp bách, Trần Lương sử dụng Khổng Chi Sáo để di chuyển.
Mất nửa ngày thời gian, Trần Lương gặp được Ngạo Thiên đang ăn thịt một yêu thú cấp 5.
Thấy Trần Lương tiến đến, Ngạo Thiên nhảy ra liếm liếm mặt hắn, đuôi vẫy vẫy như 1 chú khuyển nhỏ. Trần Lương xoa đầu Ngạo Thiên.
Trần Lương nhờ
Ngạo Thiên dùng móng tạo ra vết thương trên tay của hắn. Lần thứ 1 Ngạo
Thiên quạt nhẹ qua, chỉ gây ra 5 vết trắng trắng rồi nhanh chóng biến
mất. Ngạo Thiên phải dùng lực mạnh đập vào tay Trần Lương mới tạo thành
thương tổn chảy máu ròng ròng.
Mục đích của Trần Lương là ngụy tạo cả đội bị Tam Nhãn Lang tấn công, mỗi người chạy một ngả, hắn cũng bị
thương. Khí tức của Tam Nhãn Lang trên vết thương sẽ là chứng cứ chắc
chắn nhất.
Sau khi bị thương, Trần Lương lập tức chạy về nơi tập kết. Trong khi băng bó, hắn kể lại cả nhóm bị Tam Nhãn Lang tấn công, mỗi
người chạy một ngả.
Sau nhiều ngày tìm kiếm không thấy xác 5 người kia, Thiên Khung Phái đành xác nhận cả 5 bỏ mạng.