Buổi Lễ Tế Tổ thực chất là buổi tranh tài của các thanh thiếu niên
của Đường gia, mỗi ba năm được tổ chức một lần nhằm mục đích tìm ra
thiếu niên kiệt xuất để gia tộc trọng điểm bồi dưỡng. Không chỉ vậy, năm nay buổi lễ còn để gia chủ Đường gia – Đường Càn tìm kẻ thích hợp nhất
cho vị trí gia chủ trong tương lai.
Chính vì vậy, Lễ Tế Tổ không
tổ chức trong Từ Đường của Đường gia mà được tiến hành ngay tại khu Võ
Đài. Còn việc tại sao Lễ Tế Tổ của nhà mình lại cần mời các nhân tố có
máu mặt từ khắp mọi nơi tới tham dự là vì Đường Càn muốn cho bọn họ biết thế hệ trẻ gia tộc mình xuất sắc tới mức nào.
Thực ra không chỉ
có duy nhất Đường Càn làm ra hành động như vậy, một số gia tộc có tiếng
cũng thường tổ chức Lễ Tế Tổ của mình thành đại hội, trong đó phải kể
đến ba nhà thường xuyên qua lại với Đường gia là Diệp – Ninh – Gia Cát.
Trái ngược lại với sự khoe mẽ ra bên ngoài của họ, các gia tộc như Satou,
Yoshida, Yamamoto, Yoon, Jang hay Rothschild, Rockefeller, Morgan đều
hoạt động rất thần bí, những thứ người bên ngoài biết về họ hầu như
không có bao nhiêu.
Nhưng điều này không có nghĩa từ đại gia tộc
Diệp – Đường – Ninh – Gia Cát yếu nhược, bọn họ thực sự đúng là có thực
lực để phô trương và kiêu ngạo, so về sức mạnh các thành viên ngoài minh trong ám (ngoài sáng trong tối) bọn họ chỉ hơn chứ không kém từng gia
tộc còn lại, điều này đã được kiểm chứng ở nhiều cuộc tranh chấp trước
kia.
...
Đường gia cũng như ba nhà Diệp, Ninh, Gia Cát đều
có lối kiến trúc giống Hoàng Cung Trung Quốc thời phong kiến: Mái điện
trạm trổ đầu rồng kỳ công, lợp ngói lưu ly màu vàng. Trong thuyết ngũ
hành, màu vàng tượng trưng cho thổ, gốc của vạn vật, cho nên màu vàng
được giới thống trị xem là màu tôn quý nhất. Trong khi đó, tường cung
điện được sơn màu đỏ tươi, tượng trưng cho sự trang nghiêm, hạnh phúc,
may mắn.
Khuôn viên Đường gia có hình chữ nhật, chiều bắc - nam
dài 1000 m và đông - tây dài 800 m. Nó gồm 980 kiến trúc nhà ở với 8,888 phòng, được bao bọc bởi tường cao 8 m và dày 6 m, với hào sâu 62 m. Bốn góc là 4 tòa tháp với kiểu mái phức tạp, tượng trưng cho Đằng Vương Các và Hoàng Hạc lâu. Mỗi mặt tường có một cổng: Ngọ môn, Thần Vũ môn, Đông Hoa môn, và Tây Hoa môn.
Bố cục chính được chia làm hai phần:
Ngoại đình phía Nam dành cho các lễ nghi, và Nội đình phía Bắc là nơi ở
của thành viên trong gia tộc, cũng là nơi gia chủ và khách bàn việc
chính sự hàng ngày.
Điện Thái An.
Đi vào từ Ngọ môn, sẽ thấy một con sông được bắc qua bởi năm cây cầu, dẫn đến Thái An môn, đằng
sau là một quảng trường lớn lát hoàn toàn bằng ngọc bích. Phía cuối
quảng trường là bậc thang làm bằng đá cẩm thạch trắng, dẫn vào Tam Đại
điện là Thái An điện, Trung An điện và Bảo An điện. Thái An điện là điện lớn nhất, cao 30 m so với quảng trường xung quanh, là nơi diễn ra các
nghi thức và lễ tế quan trọng. Trung An Điện nhỏ hơn, là nơi gia chủ
chuẩn bị và nghỉ ngơi trong các buổi lễ. Phía sau là Bảo An điện để đón
các vị khách quý tới dự tiệc. Cả ba điện đều có ngai vàng chính giữa, và cái lớn nhất được đặt ở Thái An điện.
Phía Tây Nam và Đông Nam
của Ngoại đình là Võ Anh điện và Văn Hoa điện. Võ Anh điện là nơi Đường
gia lưu trữ Công pháp, bí kỹ, võ kỹ, còn Văn Hoa điện là nơi lưu trữ thư pháp.
Hệ thống lầu các đình chùa san sát trong khuôn viên Đường
gia làm cho bất cứ người nào ở thế giới bên ngoài nếu được dịp nhìn thấy cũng cảm thấy bị sốc. Thứ duy nhất khiến họ có thể liên tưởng tới để mô tả hết sự nguy nga tráng lệ này chính là Tử Cấm Thành của Trung Quốc.
Nhưng nếu để họ biết quy mô của các đại gia tộc ở đây đều có diện tích
không kém thì có lẽ... sẽ không còn gì để nói.
Tất nhiên, quy mô
rộng lớn kèm thiết kế công phu như vậy không thực sự quá nhiều, các đại
gia tộc cũng không phải là nơi nào cũng có, tổng cộng tính cả 3 thế lực
cũng không quá con số 30, còn lại đa phần là các thế lực tầm trung và
tầm thấp mới là đội ngũ chiếm đa số.
...
Với quy mô kiến
trúc rộng lớn, nay được trang hoàng lộng lẫy lại càng trở lên rực rỡ xa
hoa, Đường gia hôm nay đích thị đã là tâm điểm thu hút sự chú ý của cả
Zero.
Cứ nhìn ánh mắt ngạc nhiên, trầm trồ của mọi người khi được
dẫn qua các kiến trúc từ cửa chính Ngọ Môn đi vào, Đường Càn lại càng
thêm đắc ý. Ngoài thực lực gia tộc là chủ chốt thì sức mạnh của tài
chính, của đồng tiền cũng như các nơi khác- vô cùng quan trọng. Bởi vì,
ngươi có mạnh cũng cần có nhà để ở, cơm để ăn, cũng cần mua sắm, cũng
cần vui chơi, và đặc biệt, muốn tu luyện, chiến đấu cũng cần có dược
phẩm, vũ khí trang bị hỗ trợ, không thể nào từ 2 nắm đấm mà thành cao
thủ.
Nhưng tinh lực đặt vào tập luyện, thời gian đâu đi làm kinh
tế mà có tiền tiêu? Vì vậy, một số kẻ chuyển sang cướp bóc, trộm cắp
nhưng nay trộm thành công, mai chưa hẳn đã trót lọt, rất có thể bị người ta vây bắt, truy nã, đánh giết.
Vậy làm thế nào để có tiền?
Đến khi này mọi thứ bắt đầu chia làm 2 thái cực:
Một, những kẻ sống trong gia tộc, có gia tộc hậu thuẫn thì không phải lo
chuyện cơm áo gạo tiền. Ở gia tộc, không phải ai cũng có khiếu tu luyện, thường thì tới một cấp độ sức mạnh không quá khó coi, thấy tiềm năng
không đủ sẽ được gia chủ hoặc quản sự phân công tới các cửa hàng kinh
doanh của gia tộc. Những kẻ này danh tiếng không cao, đôi khi không ai
nhớ tới tên nhưng lại là thành phần không thể thiếu.
Hai, những kẻ sống đơn độc, hoặc ở các gia tộc nhỏ, gia tộc tầm trung, muốn có thêm
tài nguyên tu luyện, muốn có chỗ dựa vào thì bán sự tự do, bán sức mạnh
làm tay sai, hộ vệ cho các công tử, tiểu thư ở gia tộc lớn hoặc làm bảo
tiêu, vận chuyển đồ đạc ... Tiền rất quan trọng nên cách kiếm tiền thực
ra có ở khắp mọi nơi, mọi lúc, chẳng qua, ngươi có khả năng giành lấy
được hay không lại là chuyện khác.
...
Đường – Diệp – Ninh – Gia Cát, bốn đại gia tộc này chẳng phải ngẫu nhiên mà phô trương thanh
thế, bọn họ làm thế cũng chính là thể hiện tài lực của gia tộc mình rất
lớn, kẻ nào ham muốn có tiền sẽ nhanh chóng tìm cách thức liên hệ hợp
tác hoặc gia nhập làm lính. Một lời chiêu mộ không nói nhưng lại đạt
thành hiệu quả không nhỏ, nhìn như ngu ngốc khoa trương, nhưng sâu bên
trong lại là kẻ âm thầm đạt được nhiều lợi ích nhất.
Thực tế là vậy, thứ càng lộ liễu, càng dễ đoán lại càng khiến người ta chủ quan mà sa chân vào lúc vào không biết.
...
Tiếng trống hiệu dồn dập, uy thế vang lên từ 12 chiếc trống ở lôi đài, kèm
theo tiếng đốt những tràng pháo đỏ khiến tất cả mọi cuộc nói chuyện tạm
thời bị áp xuống, hấp dẫn mọi ánh mắt của quan khách hướng về phía sân
đấu rộng lớn.
Đường gia chủ - Đường Càn đứng dậy, dù đã không ít
tuổi nhưng trông lão vẫn phong độ, khí thế uy vũ không kém những năm
tháng trẻ tuổi nổi danh khi xưa. Không cố gắng hét nhưng lời lại vang
văng vẳng khắp khu võ đài rộng lớn, không cố gắng lễ nhưng lại khiến tất cả mọi người hài lòng thỏa mãn:
- Hôm nay là Lễ Tế Tổ của Đường
gia, là gia chủ, tôi rất cảm ơn các vị khách quý đã giành thời gian quý
báu của mình, lặn lội đường xá xa xôi mà tới, Đường mỗ thực sực rất cảm
kích. Hôm nay mỗi vị tới đây đều nhận được 1 vạn lượng vàng coi như là
thành ý của Đường Mỗ gửi tới mọi người, mong các vị không chê.
Nghe thấy đãi tới 1 vạn lượng ánh mắt ai cũng khẽ lóe lên, có kẻ vui mừng
phát điên, có kẻ lại như tìm thấy chốn thiên đình, nhưng cũng có những
cái nhìn thờ ơ lạnh nhạt một chút không lay động, có kẻ lại khẽ nhíu mày rồi nở nụ cười, không biết trong đầu nghĩ gì. Nhưng thành tưu chung, 1
vạn lượng này đã đánh động lên tâm tư của không ít người cũng như các
thế lực đang do dự hợp tác với Đường gia.
Thành công dẫn dắt sự
chú ý và hứng thú của những kẻ có máu mặt, Đường Càn nở nụ cười trên
gương mặt đã nhiều nếp nhăn, ai không biết còn nhầm tưởng đây là một ông lão thân thiện, hòa ái, hiếu khách. Lão tiếp tục:
- Như các vị đã xem trên thiệp mời, hôm nay Đường gia vừa tổ chức Lễ Tế Tổ, vừa tổ chức diễn võ của đám tiểu bối trong nhà, mặc dù trình độ có hạn, tay chân
còn vụng về nhưng rất mong được các vị chỉ điểm một hai, đây là phúc của chúng nó cũng là phúc của Đường gia chúng tôi.
Tốt rồi, nói nhiều lời cũng vô ích, thời gian các vị có không nhiều, Đường mỗ xin mạn phép cho bắt đầu tỉ thí. Mời!
Sau tiếng mời uy vọng vang lên, Đại trưởng lão dưới đài khẽ gật đầu:
- Trước khi mở màn tranh đấu, tôi xin nói sơ qua về luật lệ chính:
Thứ nhất, có thể dùng các thủ đoạn tùy thích nhưng không được làm tổn
thương căn cơ, tính mạng huynh đệ đồng môn. Kẻ nào vi phạm phế bỏ võ
công, trục xuất khỏi gia tộc.
Thứ hai, rơi khỏi lôi đài, xin thua, không có lực đứng lên sẽ bị xử thua.
Chỉ có hai điều như vậy, tỉ thí chính thức bắt đầu!
Cặp thứ nhất: Đường Bá Xuyên- Đường Hổ lên đài!
Dáng cao lớn, khôi ngô, tóc dài buộc gọn, mi thanh mục tú, đôi mắt sắc bén
mang theo khí thế uy phong lẫm liệt, tay phải cầm trường thương, mũi
hùng thương chia xuống thẳng tắp sắc bén, từng bước từng bước chậm rãi
đi nhưng theo mỗi nhịp lại thêm trầm trọng, không khí nổ vỡ tạo thành
tiếng “tanh tách” rất nhỏ nhưng tai những kẻ ở đây có ai không nhạy bén? Rất nhanh đã có những ánh mắt tán dương, khen ngợi vang lên. Chỉ mới
bước đi thôi nhưng uy thế có thể đạt được tới mức này quả không hổ danh
là Tam thiếu gia, Đường Bá Xuyên.
Đường Hổ, Lục thiếu, khí thế
cũng bắt đầu bạo tăng nhảy lên lôi đài, tay lắm chặt đại đao, trong lòng vừa run vừa phấn khích. Huynh đệ trong nhà không phải chưa bao giờ tỉ
võ với nhau, nhưng buổi lễ hôm nay liên quan tới vận mệnh sau này của
chính bản thân từng người nên hắn tuyệt đối sẽ sử dụng hết khả năng để
đạt được vị trí tốt nhất. Làm gia chủ có lẽ xa vời, nhưng thứ hạng càng
cao, việc được gia gia trọng dụng có thể làm trưởng lão, thậm chí đại
trưởng lão sau này cũng không phải là không thể.